Trans: SCKurumi
~~~
Ⅱ
Phía nam Vương quốc - Vùng Saltonia - Biệt thự của Caesar
「Chuyện này thực sự sẽ ổn chứ?」
Hầu tước Caesar von Saltonia, người sở hữu những vùng lãnh thổ rộng lớn ở phía Tây Nam, đi đi lại lại trong phòng và hỏi vị sĩ quan trẻ có vẻ ngoài ưa nhìn— Evansin.
Một tuần trước, Evansin cùng một số thuộc hạ đã đến nói chuyện với ông. Trước đó một tuần nữa, Quân đội Nozan Persilla phát động cuộc tấn công về phía Vương quốc.
「Xin ngài đừng lo lắng. Thiếu tướng Olivia có thể vẫn còn trẻ, nhưng ngài ấy vô cùng xuất sắc và nhạy bén trong chiến thuật, chắc chắn sẽ không làm ngài thất vọng, Hầu tước Saltonia.」
Evansin cúi đầu tự tin. Caesar ngồi xuống chiếc ghế dài và liếc nhìn lá thư trên bàn.
Trên phong bì có cái tên Cornelius Wym Curling được viết vô cùng khéo léo.
「Đó chính xác là điều khiến tôi lo lắng. Một chỉ huy chỉ mười sáu tuổi? Tôi chẳng thể an tâm với thông tin ấy được…」
Quân đoàn Tám chỉ mới thành lập. Vì lá thư Evansin mang theo có chữ kí của người bạn già Cornelius với thái độ hoàn toàn tin tưởng vào Olivia nên Caesar miễn cưỡng chấp nhận yêu cầu của cô là rút quân ở tất cả các thành trì đó.
Vốn dĩ, ông sẽ không bao giờ dễ dàng từ bỏ chúng như vậy. Quyết tâm ấy không chỉ đơn giản như những gì mọi người nghĩ vì đây là vùng lãnh thổ mà tổ tiên của ông đã gìn giữ cẩn thận.
「Kẻ thù chắc chắn sẽ bất ngờ lắm khi thấy cảnh tượng đó— Không, bọn chúng có lẽ đang cười nhạo sự hèn nhát quá mức của chúng ta ấy chứ.」
Caesar cười tự giễu.
「Thứ lỗi cho sự vô lễ của tôi, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể chiếm lại chúng sau khi thắng, rút mà không đánh cũng là một loại mưu kế— Ờ thì, tôi cũng chỉ lặp lại những gì Thiếu tướng Olivia đã nói thôi.」
Evansin xoa mũi cười gượng.
「Một cô gái vẫn còn đang độ tuổi xuân ngồi nói chuyện về chiến lược? Thời thế thay đổi rồi…」
Có lẽ vì hậu quả của thời đại chiến tranh kéo dài vài thế kỷ nên cuộc đại chiến này có số lượng nữ quân nhân cao bất thường.
Trên thực tế, nhiều vệ sĩ của Caesar là phụ nữ. Nhưng ngay cả Caesar, người không phân biệt giới tính mà chỉ đánh giá người lính dựa vào khả năng cũng sẽ không để một cô gái mười sáu tuổi bước ra chiến trường, chứ đừng nói đến việc trở thành Chỉ huy.
Nhưng con xúc xắc đã lăn, những việc tiếp theo có lẽ chỉ còn phó mặc cho số phận. Caesar đưa tay tới bàn và uống một ngụm chất lỏng màu đỏ thẫm bên trong ly.
「Hầu tước Saltonia, cho phép tôi lặp lại— Đừng lo lắng, Ngài Olivia chắc chắn sẽ xuất sắc đánh bại quân đội Nozan Persilla.」
「Xuất sắc… Cậu hẳn rất tự tin vào chỉ huy của mình nhỉ?」
「Đúng vậy. Thời gian tôi phục vụ cho Thiếu tướng có thể không dài, nhưng chắc chắn ngài ấy là một Chỉ huy đáng tin cậy. Những thành tích trong quá khứ chính là bằng chứng rõ ràng nhất cho niềm tin của tôi.」
Caesar đã trải quá tất cả nhiều thứ trong xã hội quý tộc, nơi chỉ toàn những âm mưu và sự xảo quyệt. Ông tự thấy bản thân là người có con mắt đủ sáng suốt và qua con mắt ấy, ông thấy Evansin là một chàng trai trẻ đầy triển vọng. Nhưng niềm tin mù quáng của anh vào một cô gái đã khiến Caesar tự hỏi.
(Olivia Valedstorm… Thần Chết này là cô gái như nào vậy? Mình bắt đầu hơi tò mò.)
Trận chiến giữa Quân đội Hoàng gia và Quân đội Nozan Persilla đã cận kề.