Thiên sứ nhà bên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

130 601

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

55 613

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

49 417

Lord of Mysteries

(Đang ra)

Lord of Mysteries

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc

Truyền thuyết về "Kẻ Khờ" bắt đầu từ đây.

67 10143

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

65 986

Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

(Đang ra)

Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

Haruichi

"Tôi đoán là tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu vì những người bạn thân yêu của mình."

6 139

Web Novel(100-213) - Chương 192: Những điều tự nhiên giữa hai người.

Vài chục phút trôi qua cho đến khi Mahiru, người rất thích việc làm nũng và được chiều chuộng, rời khỏi vòng tay của Amane.

Khuôn mặt cô đỏ ửng khi cô nhận ra rằng tư thế của mình bạo như thế nào. Amane thấy cô nàng rất đáng yêu, và bản thân như được cô ấy chữa lành.

Thật sự mà nói, cô chỉ ngồi lên trên một chân của cậu chứ không phải hai, nhưng tư thế và khoảng cách này càng khiến cô thấy xấu hổ hơn…sau khi thấy Mahiru cũng đang xấu hổ và bối rối giống mình, cậu cảm thấy phần nào nhẹ nhõm.

“…Cậu có thể kêu mình dừng lại mà.”

“À không, mình chỉ vô tình…tại cậu làm nũng với mình quá, không đời nào mà mình có thể kêu cậu dừng lại được.”

“Ít nhất thì cậu nên nhắc mình chứ.”

“Đừng làm khó mình mà.”

Tim Amane thật sự đã đập rộn ràng khi cậu thưởng thức cái ôm của Mahiru, cho nên cậu cũng bất lực. Tuy nhiên, cậu thật sự không nên nói ra điều này với cô.

Mahiru hơi chau mày khi cô thấy Amane giả ngốc, nhưng cô chính là người ngồi lên đùi cậu, cho nên cô không thể nào phàn nàn nhiều được. Trời ạ.

“…Mình vô tình làm những điều táo bạo như vậy là vì mình yêu cậu. Cậu cũng giữ bản thân lại đi.”

“Cẩn thận đấy. Mấy lời cậu vừa nói còn nguy hiểm hơn kìa.”

“…Chẳng còn cách nào khác. Cậu biết được tình cảm của mình dành cho cậu lớn đến thế nào mà.”

“Chà, vâng vâng…nó có hơi xấu hổ khi nghe cậu lặp đi lặp lại việc cậu thích mình thế nào.”

Theo một nghĩa nào đó, những lời này còn khiến cậu thấy xấu hổ hơn cả tư thế lúc nãy.

Amane hoàn toàn hiểu được rằng Mahiru mà để bản năng kiểm soát thì sẽ bạo như thế nào, nhưng chỉ ra được điều đó khiến cậu có cảm giác xấu hổ không thể nói nên lời.

Mahiru cũng đỏ mặt khi cô nhẹ nhàng đánh vào Amane. Dường như cả hai bên đều phải nhận sát thương.

“…Cậu không nghi ngờ tình cảm của mình đâu nhỉ, Amane?”

“Tất nhiên rồi. Mình biết bản thân là người duy nhất ở bên cạnh cậu, và cậu sẽ chỉ chăm sóc cho mỗi mình mình thôi.”

Amane rất tự tin về luận điểm này.

Dường như Mahiru sẽ không chăm sóc cho bất kì ai khác ngoài cậu.

Với tính cách của cô, Amane tự tin rằng cô nàng rất thích cậu, và thậm chí còn có kế hoạch hứa chuyện tương lai với cậu. Cô sẽ luôn trân trọng cậu trừ khi cậu làm chuyện gì đó khiến cô khó chịu, và cô sẽ tiếp tục đồng hành với cậu.

Cậu nói điều đó một cách thật tự tin, và gương mặt của Mahiru càng ngày càng đỏ hơn. Cô húc đầu vào người cậu, đây là một cách bạo lực để giấu đi nỗi xấu hổ đó, Amane cười khúc khích khi để cô muốn làm gì làm.

Thật sự mà nói, cậu cũng thấy nó rất xấu hổ, nhưng hành động của Mahiru đã giúp cậu che giấu tâm trạng của mình.

“…Cậu hiểu là tốt.”

Mahiru ngừng việc húc đầu, và tựa trán mình vào khuỷu tay cậu khi càu nhàu như thế. Tất nhiên rồi, Amane đáp lại khi cậu nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của cô nàng Mahiru bây giờ đã im lặng.