There Was No Escaping My Genius, Perfect Childhood Friend Anymore.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 6

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 11

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 6

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 482

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Web Novel - Chương 01

Bên bản Eng người ta dịch ngôi kể cực loạn làm tui cx loạn theo.

“Này, này, Futaba-kun! Hôm nay chúng ta sẽ đi đâu đây?”

“Saaya, đó có phải là điều cậu sẽ nói đầu tiên khi tự tiện xông vào đây vào sáng sớm không….?”

“Chà, chà, tớ đã được mẹ cậu cho phép rồi♪”

“Hmm, tớ sẽ nói chuyện với mẹ mình về việc này sau.”

…Haa tôi không nhớ mọi chuyện xảy ra như thế nào.

Tôi cũng không nhớ mình đã làm gì khiến cô ấy thích tôi đến vậy.

Tôi chỉ đang quan tâm đến cô ấy thôi.

Thật sự đó, tôi không có động tay động chân gì cả.

Nhưng mà, tôi rất vui vì người bạn thời thơ ấu Saaya của tôi đang ở đây, cô ấy là người quan trọng nhất với tôi trên thế gian này.

Và cô ấy là một thiên tài trong số các thiên tài, cô thậm chí đã biết nói từ khi 0 tuổi, mặc dù cô ấy nói chuyện có hơi…

Và Saaya và tôi sinh ra trong cùng một bệnh viện và lớn lên cùng nhau.

Mọi người gọi chúng tôi là hai thần đồng.

Nhưng tôi không phải thần đồng cũng như không phải tiểu thần đồng, tôi chỉ đơn thuần là một người bình thường thôi.

Vậy tại sao tôi lại được gọi như vậy?

Đó là bởi vì tôi là một….

Người chuyển sinh. ───────

△▼

“Haaa—-Cuộc sống thật nhàm chán”

Tôi tự nhủ khi đi bộ về nhà một mình vào cuối buổi học.

“Tại sao mình phải lặp đi lặp lại cùng một việc mỗi ngày nhỉ?”

Chà, tôi đang tự nói chuyện với chính mình như một loser vậy.

Tôi có thể đạt 90% điểm trong bài kiểm tra chỉ bằng cách học ở nhà với sách tham khảo, vậy ý nghĩa của việc đó(bài kiểm tra) là gì?

Tôi đã suy nghĩ nghiêm túc về việc đó.

Nhưng còn một lý do khác khiến tôi không muốn ra ngoài.

Đó là ───────

“Aaah, …… Tôi muốn về nhà và xem romcom anime.”

Đúng vậy, tôi không thấy cuộc sống có nhiều giá trị đến thế và thứ duy nhất tôi thấy có giá trị đó là anime.

Nó cho tôi thấy rất nhiều điều tôi chưa biết về thế giới. Cứ như thể thế giới vốn trắng tinh bây giờ đã có màu sắc.

“Chủ tịch hội học sinh xinh đẹp, cô em gái brocon, cô học sinh trung học hung dữ, nữ chính ngây thơ…. Họ đều ổn cả, nhưng tôi thích nhất là bạn thuở nhỏ?”

Tôi luôn thích người bạn thời thơ ấu mặc dù họ luôn bị coi là nữ chính thua cuộc.

Thử nghĩ xem, khi còn nhỏ, cô luôn nghĩ về nhân vật chính và không tương tư người đàn ông nào khác, đó chính là bạn thuở nhỏ của nam chính.

Mặc dù vậy, tôi khá không thích nhân vật chính , người luôn để tâm đến những nữ chính khác.

*Đây là ý kiến cá nhân của Futaba.

“Chà, chẳng phải họ luôn có ngoại hình ưu nhìn và tính cách riêng sao? Tôi chẳng hiểu vì sao lại như vậy… Tôi chưa bao giờ nổi tiếng nên tôi không hiểu!”

Tôi luôn nghĩ nhân vật chính thật may mắn. …. Haa.

Trong khi tôi đang suy nghĩ về một điều khá vớ vẩn thì…

Một cô gái phía trước tôi đang cố gắng băng qua đường dù đang đèn đỏ vì cô ấy đang sử dụng điện thoại mà không thèm nhìn đường.

(Đợi đã, không phải cô ấy sẽ bị một chiếc xe tải chạy tới tông sao?)

Chiếc xe tải đang lao về phía cô với tốc độ rất cao.

Chắc rằng tài xế đã ngủ quên khi đang lái xe.

Ngay lúc tôi nghĩ vậy, chân và tay của tôi đã lao tới để bảo vệ cô ấy.

Bùm! ───────

Sau đó cơ thể tôi bay lên không trung.

Một cơn đau khủng khiếp ập đến với tôi, nó đau đến mức tôi cảm thấy như thể mình đã mất đi cảm giác đau đớn.

Xung quanh tôi im lặng một lúc, rồi sau đó là những tiếng la hét điên cuồng.

(Aah….. Cuộc đời của mình, nó sẽ kết thúc ở đây.)

Đó thực sự là một cuộc sống nhàm chán.

Đúng hơn là mạng sống của tôi cuối cùng cũng có giá trị khi có thể cứu được ai đó ở đây

(Ít nhất là ở kiếp sau….. Tôi hy vọng kiếp sau của mình sẽ có giá trị…)

Vào lúc tôi nghĩ vậy, ý thức của tôi rơi vào bóng tối sâu thẳm.

Sau đó tôi thức dậy.

…… Hm? Tôi đã thức dậy?

Và xung quanh tôi là những người phụ nữ và đàn ông mà tôi không hề quen biết, và những người xung quanh tôi đều to lớn một cách lố bịch.

(….. Hở?)

Tôi đã xem rất nhiều anime, tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi.

(Ồ, có lẽ mình đã chuyển sinh rồi ư?)

Tôi đã được tái sinh.

“A, đứa bé thật dễ thương.”

“Đúng vậy. Con của chúng ta."

Hai người đang nói chuyện trước mặt tôi chắc chắn là bố mẹ tôi.

Và thật ngạc nhiên, tôi chỉ mới sinh ra được khoảng một ngày.

(Tại sao họ lại cho mình chuyển sinh vào thời gian này nhỉ?)

Tôi tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi này sớm hơn tôi mong đợi.

△▼

Rồi nhiều tháng trôi qua và tôi đã đến nhà của mình.

“Đây là nhà của Futaba nè~”

“Đúng vậy, đây là ngôi nhà mà chúng ta sẽ sống kể từ bây giờ.”

Ngôi nhà của chúng tôi là một trong số rất nhiều căn nhà ở đây.

Và điều làm tôi khá vui là nó rất sạch sẽ.

Khi chúng tôi chuẩn bị bước vào nhà, một gia đình bên cạnh đã gọi chúng tôi

“Huh, senpai?”

“Ồ, là Naoya và Kaori!”

“Ừ, cũng được một khoảng thời gian rồi!”

“Fufu, đã lâu không gặp.”

Có vẻ như bốn người này là tiền bối và hậu bối của nhau.

Tôi đang lắng nghe những gì họ nói. Bốn người họ có vẻ rất thân thiết và là hàng xóm của nhau.

“Ừ, đứa trẻ này là….?”

“Nghe này, đây là con trai chúng tôi, Futaba.”

“Con chúng tôi rất dễ thương đúng không?!”

“Waa~, đứa bé thật dễ thương”

Bốn người họ bắt đầu nói về tôi.

Tôi có thể viễn tưởng ra tương lai tôi và họ nói chuyện với nhau thân thiết.

“Rất vui được gặp cháu, Futaba kun”

"Rất vui được gặp cháu!

“….. Rất vui được…. gặp cậu"

""Huh?""

Tôi đã phải nhập viện rất lâu kể từ khi 0 tuổi vì trí thông minh của mình, đến nay tôi đã được 1 tuổi rồi.

Tôi có thể nói chuyện nếu tôi muốn, nhưng tôi không thể hiện ra để đề phòng.

Có vẻ như khi nghe cô ấy nói vậy, bố mẹ tôi cũng nói luôn:

“Thực ra, con của chúng tôi cũng vậy.”

""…… Hở?""

“Con của chúng tôi cũng có trí thông minh bất thường.”

Và thế là hai bậc phụ huynh đã kể cho nhau về hai đứa con của họ.

"Rất vui………được gặp bạn"

“….. hmm.”

có chắc là không làm gì không. thế mà kêu không phải thiên tài chắc đây là thoại của nữ chính còn chắc đây là thoại của main