Phần IV: Lựa chọn kỹ năng.
Igarashi đưa tôi xem bảng thông tin của cô ấy trước. Tôi cố gượng dậy, nhưng cô kiên quyết bắt tôi ngồi xuống rồi tiến về phía tôi.
“Anh lúc nào cũng bận bịu rồi. Không cần thiết phải tới chỗ em như thế,” cô nói.
“Cô ấy nói đúng đấy. Anh chỉ cần ngồi yên đó, không cần phải động tay động chân gì cả. Bọn em sẽ lo cho anh từ đầu chí cuối. À phải, nếu anh muốn, bọn em cũng có thể ngủ cùng anh nữa cơ!” Misaki gợi ý.
“...Cô có chắc đó không phải thứ chỉ mình cô muốn chứ?” Igarashi hỏi.
“Ha ha...”
Cô ấy không hề phủ nhận, nhìn nụ cười cô đang căng ra trên môi, tôi biết rằng cô cũng đang lo cho đội Polaris. Chúng tôi không có thời giờ để phí phạm.
“Thật tình... Bọn trẻ thời nay. Tôi còn chẳng biết cô nói có thật không nữa,” Igarashi than.
“Ờm, nhưng không phải cô cũng định làm chút gì sao? Như, một cách để nói cảm ơn chẳng hạn,” Misaki trêu chọc.
“Này, này – anh mới là người Igarashi nên giận, đừng đùn đẩy nữa–”
“...Ờm, ý – ý em là, cô ấy nói đúng,” Igarashi thừa nhận. “Anh đã để em ngủ một giấc dài dưỡng sức, và em rất biết ơn... vì, mọi thứ...”
“Ờm...”
Nói rồi cô đi vòng ra sau tôi. Tôi hoàn toàn không hiểu được cô ấy định làm gì, cô nhẹ nhàng đặt tay mình lên vai tôi. Tôi gần như nhảy dựng lên khi cô bắt đầu xoa bóp chúng.”
“A-Anh không cần phải ngạc nhiên như thế. Em chỉ nghĩ rằng hẳn vai anh đã mỏi nhừ rồi... Chắc anh đã luôn phải gồng mình chịu đựng, bởi quanh anh toàn là phụ nữ mà,” cô giải thích.
“K-Không... Anh không hề nói rằng anh...” Igarashi không phải một người giỏi mát-xa, nhưng kỹ thuật của cô ấy thực sự hiệu quả. Nó rất thoải mái, và trước khi kịp nhận ra điều này, tôi bắt đầu thấy có gì đó bất thường.
“...Trông anh dễ chịu nhiều hơn em tưởng đấy. Mệt mỏi như vậy mà được mát-xa rất thoải mái đúng không nào?”
“K-Không... Như vậy rất ổn rồi.”
“Tốt. Tiếp theo em sẽ dùng kỹ thuật bấm huyệt nhẹ. Thế nào?”
“Ờm... Được đó, thoải mái hơn nhiều rồi. Cảm ơn em...”
Độ rung từ kỹ thuật bấm mang lại cảm giác sảng khoái theo một cách khác. Nó khiến tôi nhớ tới những tiệm làm tóc cung cấp dịch vụ mát-xa sau khi cắt tóc cho bạn. Nhưng thực tế Igarashi đang cố gắng giúp tôi thoải mái đã cho thấy cô ấy bắt đầu thể hiện tình cảm thể xác, và tôi có thể thấy Misaki cùng Suzuna dần cảm thấy khó chịu.
“Em rất vui khi anh thoải mái, Arihito à. Em nghĩ em có thể làm gì đó cho anh...,” Suzuna nói.
“Suzu cũng rất giỏi mát-xa đó,” Misaki tình nguyện. “Chắc cậu ấy phải mát-xa cho ông bà rất nhiều... Có một lần cậu ấy làm cho em, nó thực sự rất tuyệt.”
“V-Vậy sao? ...Ý anh là, mọi người đều đã giúp anh rất nhiều, nên không cần phải chiều hư anh như vậy đâu...,” tôi nói.
“...Đây là chiều hư sao? Thật kỳ lạ khi anh coi đây là hành động như vậy... Nhưng dù sao em cũng đã làm rồi, em chỉ dừng lại khi anh đã cảm thấy thoải mái thôi,” Igarashi nói.
...Có một thứ gì đó khá mềm mại... Ồ, c-cô ấy thực sự đã chạm vào chỗ đó... Như này có ổn không nhỉ...?
Igarashi bắt đầu dùng khuỷu tay nhấn bả vai tôi, khiến cho, vì một lý do nào đó, kéo cô ấy lại gần tôi hơn so với lúc cô ấy dùng tay.
“...Ờm, ờm... Kyouka... Đó có hơi...,” Suzuna lắp bắp.
“Suỵt, Suzu. Đừng nói gì cả,” Misaki thì thào. “Nhưng chà, của Kyouka —! Cái này mà làm gối kê hẳn phải thích lắm.”
“Gối kê cổ? Tôi không để ý đoạn đầu, nhưng nó thực sự khiến tôi hồi tưởng đấy,” Igarashi nói.
Tôi từng sử dụng gối kê cổ rất nhiều, nhưng chúng không bao giờ mềm mại được như này. Cô ấy đang áp cả người vào tôi, đến nỗi tôi có thể cảm nhận được lớp ren ở áo ngực của cô ấy. Igarashi vẫn thản nhiên, hẳn cô không hề chú ý tới chuyện này.
“Em sẽ mát xa cả bên này nữa. Nếu không vai anh sẽ bị lệch mất.”
Có lẽ cô ấy không thấy việc áp sát người như vậy là một vấn đề to tát, bởi đây là mát-xa mà nhỉ? Ý nghĩ đó càng khiến tôi cảm thấy tệ, nên tôi cố gắng thiền định, cô gắng xóa mọi ý nghĩ ra khỏi đầu mình. Khi một áp lực mềm mại di chuyển từ trái sang phải, tôi không thể ngăn nổi tâm trí mình bay bổng: Tôi muốn nó còn lớn hơn thế này.
“...Chỉ cần có thứ đó lớn là đủ để khiến mọi loại đàn ông thoải mái,” Suzuna quan sát.
“Ngay cả tôi và Suzu cộng lại có khi còn chẳng bằng nổi Kyouka, không thể nàooo!” Misaki thêm vào.
“Cô ăn gì để được như vậy, thật saoooo?! Chắc phải cả tấn sữa nhỉ.”
Tôi nghĩ rằng uống sữa để chúng lớn hơn chỉ là câu chuyện phiếm của những bà vợ già. Rõ ràng rằng uống quá nhiều sữa đậu không hề tốt cho sức khỏe. Tốt hơn hết là để mọi thứ phát triển tự nhiên.
“Kyouka, cô thích loại nước uống nào?” Misaki hỏi.
“Dạo gần đây tôi thích trà đen. Thêm chút vị quả trong đó sẽ thật tuyệt và sảng khoái... Nhưng ở đây không có trà đen, nhỉ?”
“Haha... Ờmmm. Để tôi đi hỏi xem họ có thứ như thế không. Mọi người có thể bàn luận về các kỹ năng khi tôi đi. Đừng chim chuột với nhau là được,” Misaki nói.
“M-Misaki! ...Xin lỗi, em nghĩ em cũng phải đi rồi,” Suzuna nói đoạn đột ngột đứng lên và rảo bước theo Misaki ra ngoài, để lại chúng tôi với một khoảng lặng ngượng ngùng, và rồi tôi quyết định làm theo gợi ý của Misaki.
“Chúng ta sẽ chẳng làm gì quá trớn cả. Thật tình, cô bé đó...,” tôi nói.
“...Vai anh đã đỡ hơn chưa? Có cần em tiếp tục không?” Igarashi hỏi.
“Ờm.. Không, cảm ơn em, giờ đã thoải mái hơn rất nhiều rồi. Cứ để em đứng thế thật không phải, ngồi xuống đi.”
“Ồ-Ồ, được. Ờm, đây...”
Theo lời gợi ý của tôi, cô tiến tới chiếc ghế bên cạnh, ngượng ngùng ngồi xuống. Cô mở trang kỹ năng trên bảng thông tin của mình và đưa nó cho tôi.
♦Kỹ năng đã có♦
Đòn kép
Sấm sét
Ảo ảnh
Mồi nhử
Dồn ép mục tiêu
Da nơi thành phố tuyết
♦Kỹ năng khả dụng♦
Kỹ năng cấp 2
Bầy sói: Tăng khả năng khi có nhiều Khuyển vệ trong đội.
Xoay giáo: Tăng khả năng sát thương khi xoay giáo tấn công.
Kỹ năng cấp 1
Băng Ether: Ether hệ Băng.
Vi nhược chi vũ 1: vũ điệu giảm nhẹ khả năng tấn công từ đối thủ khác giới.
Xuyên giáp 1: Khi mục tiêu được trang bị giáo, một phần đòn tấn công của bạn có thể xuyên thủng hàng phòng ngự của mục tiêu.
Màn dũng cảm: Vô hiệu hóa khả năng Sợ hãi của các thành viên.
Gai băng: Làm đóng băng chân đối thủ và hạn chế chuyển động của họ.
Chống đạn 1: Giảm khả năng trúng đạn tầm cao của kẻ thù.
Điểm kỹ năng còn lại: 3
“Có vẻ như chức nghiệp của Valkyrie được chọn từ ít nhất ba vai trò chính,” tôi nói.
“Em có thể làm rất nhiều thứ nhưng vẫn chưa thể quyết định được kỹ năng nào là tốt nhất... và sẽ không thể nào sử dụng được kỹ năng phù hợp trong chiến đấu nếu không thể luyện tập,” Igarashi phân tích.
“Phải. Có một vài kỹ năng em có thể sử dụng kết hợp với những kỹ năng khác. Như này, em có thể sử dụng Xoay giáo kết hợp với Đòn kép...”
“Em cũng muốn thử cái đó, nhưng kỹ năng cấp hai tốn hai điểm kỹ năng...” Trong khi cô nói, đôi mắt cô dán chặt vào một kỹ năng duy nhất, Bầy sói, cũng chẳng lạ gì với một người yêu chó như cô ấy. Nếu có càng nhiều Khuyển vệ trong đội, tác dụng của kỹ năng sẽ càng hiệu quả. Có vẻ như đó là loại kỹ năng duy nhất biểu hiện qua thông số, tất cả những kỹ năng còn lại đều khá là mơ hồ.
“Được rồi, hay là em lấy Bầy sói và một kỹ năng khác?”
“Ờm... Anh chắc chứ? Hiện giờ chúng ta chỉ có Cion, nên có lẽ khác biệt sẽ không rõ là bao.”
“Ngay cả có là một lượng nhỏ, thì nó vẫn có thể cải thiện khả năng của em, nên anh nghĩ nó sẽ có tác dụng. Hơn nữa, kỹ năng đó có vẻ rất phù hợp với em đấy.”
“...C-Cảm ơn anh. Còn Băng Ether thì sao? Em nghĩ mình nên chọn những kỹ năng mà không ai có thể làm được.”
“Tôi không nghĩ cô nên chọn nó. Những kỹ năng này triệu hồi một Ether, một dạng phản đòn có những thuộc tính đặc biệt,” Elitia giải thích. Tôi ngỡ cô ấy đã đi nghỉ, nhưng cô lại quay lại và cho chúng tôi một vài lời khuyên. Misaki và Suzuna cũng trở lại, đem theo chút trà thảo mộc.
“Chúng tôi thực sự nghĩ cô nên lấy Vi nhược chi vũ 1. Càng tăng thêm sức mạnh phái nữ,” Misaki nói.
“Vậy sao...? Tôi tự hỏi đó là vũ điệu gì... Valkyrie cũng nhảy sao?” Igarashi hỏi.
“Nó không kỳ đến mức như vậy đâu, em có Ảo ảnh mà. Những điệu nhảy được xây dựng từ những bước chân,” tôi nói. Nếu quái vật cũng có giới tính, thì kỹ năng này có thể sẽ khiến những quái vật giống đực mất cảnh giác.
“Cô có từng ở trong câu lạc bộ nhảy không, Kyouka?” Suzuna hỏi.
“Có, vào năm đầu trung học... Nhưng tới năm hai tôi chuyển sang một câu lạc bộ khác, nên không ở trong đó lâu.”
Có vẻ như mọi người đều đang thắc mắc lý do vì sao cô ấy đổi câu lạc bộ. Tôi cũng vậy, nhưng thực tình tôi muốn được thấy cô ấy ở câu lạc bộ nhảy của mình.
“Anh nghĩ thế nào, Atobe? Hay là chúng ta giữ lại điểm? Em cũng muốn khi nào đó lấy Xuyên giáp.”
“Phải đó... Hay là giờ chúng ta giữ lại một điểm,” tôi gợi ý.
“Được rồi, em sẽ lấy Bầy sói... Ồ. Chà, vừa mới đó mà em đã cảm nhận được một luồng sức mạnh chảy vào mình.” Rõ ràng, ở cấp độ này, nguồn năng lượng của một Khuyển vệ trong nhóm đã đủ mạnh để cô ấy có thể cảm nhận được nó. Nếu thực sự đúng như vậy, thì chọn kỹ năng Bầy sói là một lựa chọn đúng đắn.
“Tới lượt emmm! Em vẫn chưa lấy kỹ năng cấp hai nào, em vẫn còn cả tấnnn điểm kỹ năng này,” Misaki nói.
♦Kỹ năng đã có♦
Tăng khả năng nhận vật phẩm hiếm từ kẻ thù: chiến lợi phẩm.
Vận may: Tăng nhẹ khả năng tìm được Rương báu sau trận chiến.
♦Kỹ năng khả dụng♦
Số bảy may mắn 1: Nhận được may mắn khi tung hai xúc xắc có tổng là 7.
Con số ma thuật 1: Mỗi thành viên trong đội đưa ra một con số bất kỳ. Người với con số chiến thắng có thể ép một người nào đó làm theo một yêu cầu nhất định.
Mánh khóe Xúc xắc: Đảm bảo một con số được chỉ định trong một lần tung xúc xắc.
Cò quay 1: Chọn một mục tiêu ngẫu nhiên của cả hai bên đồng minh hoặc kẻ thù và giảm một nửa sinh lực của người đó.
Vô Thường: Ngăn chặn việc đọc biểu cảm khuôn mặt.
Tiên đoán may mắn 1: Cho phpes bạn có linh tính hành động nào sẽ dẫn tới kết quả tốt.
Tung xu: Tăng vận may nếu mặt tung ra là mặt được một đồng đội chọn.
Điềm báo: Giảm nhẹ vận may của kẻ thù.
Điểm kỹ năng còn lại: 4
Ặc... Quá nhiều kỹ năng mạo hiểm!
“Haha! Thấy chưa, có cả tấn kỹ năng thú vị ở đây. Nhưng Ma thuật—”
“K-Khoan đã,” tôi cắt ngang lời Misaki. “Em không nghĩ Số Bảy may mắn này là một ý hay sao? Dù gì giờ em cũng đã có hai xúc xắc rồi mà,” tôi nói.
“Em nghĩ vậy... Và nếu em dùng nó với Mánh khóe Xúc xắc, lần nào em cũng sẽ tung được ra bảy.”
“Ngay cả khi đó không phải là kỹ năng sử dụng ma thuật, nó vẫn có thể khiến em kiệt sức. Và cần có một khoảng thời gian hồi chiêu nhất định trước khi có thể sử dụng lại, vì vậy, cô không thể liên tục sử dụng kỹ năng lặp đi lặp lại được,” Elitia giải thích. Cô ấy vẫn có thể đưa ra những lời khuyên xác đáng cho chúng tôi mà không cần nhìn bảng thông tin của Misaki.
“Atobe, sao vậy? Trông anh có vẻ không ổn lắm...”
Kỹ năng Con số ma thuật chẳng khác nào chơi Sự thật hay Thử thách cả. Không có gì tốt đẹp từ kỹ năng đó nếu Misaki chọn nó.
“Được rồi, nếu em lấy ba kỹ năng đầu tiên và rồi chọn Điềm báo thì sao?” Misaki gợi ý. “Em muốn giúp mọi người.”
“...Đ-Được, nhưng... hãy đảm bảo rằng chỉ dùng kỹ năng thứ hai trong thời điểm thích hợp thôi,” tôi thêm vào.
“Nó sẽ hoàn toàn hữu íchhh mà!Không thể tin là có nhiều kỹ năng hay ho để chọn thế này! Quả không uổng khi đã chọn Con Bạc làm chức nghiệp của mình!”
“Cậu có vẻ rất vui nhỉ, Misaki... Tớ cũng vui vì cậu nhận được thêm nhiều kỹ năng mới,” Suzuna nói.
“Cảm ơn, Suzu! Vui lên nào, tớ dám chắc rằng những kỹ năng này cũng sẽ giúp cậu rất nhiều!”
Chà, Misaki là một cô gái tốt bụng thật đấy... Mọi chuyện đều sẽ ổn thỏa, chỉ cần cô ấy không lạm dụng Con số Ma thuật.
Tôi phải đặc biệt để mắt tới Misaki, đảm bảo rằng cô không gây rắc rối. Cô ấy hoàn toàn không cần thiết phải sử dụng đến nó cho mấy trò như Sự thật hay Thử thách, nhưng tôi cũng không thể hoàn toàn dám chắc đó có là một kỹ năng rắc rối hay không.
Người cuối cùng là Suzuna. Cô tới ngồi bên cạnh, cho tôi xem bảng thông tin của mình. Không giống như Misaki, người có những kỹ năng ẩn chứa đầy nguy cơ rắc rối, những kỹ năng mới của Suzuna khiến tôi rất yên tâm.