Hướng dẫn Tầng 1, Phòng chờ ( phần 4)
[lượt 1, Ngày 0. 26 giờ 10 phút]
[Thời gian còn lại cho đến khi hướng dẫn bắt đầu: 45 giờ 50 phút]
"Giờ thì, ý anh nói là tôi chỉ cần im lặng và ở lại đây không làm gì cả?"
"Không, tôi không có ý đó, tôi chỉ nói thế đó bởi vì anh dễ bị kích động."
Sự căng thẳng gay gắt giữa Min Sik và Kyung Min.
Họ đã cãi nhau được 30 phút.
Chủ đề trong cuộc tranh luận của họ 30 phút vừa qua đã thay đổi rất nhiều.
Điều quan trọng cần lưu ý là tất cả bắt đầu bởi vì cái tôi của họ trong một trận đấu khi mà họ đã đấu nhau.
Hơn nữa, dường như cả hai đều muốn trở thành lãnh đạo nhóm.
Nói đơn giản thì Kyung Min thì thẳng tính và cũng khá mạnh mẽ.
Anh ta ghét phải làm những việc tẻ nhạt và cần dung não, thay vào đó anh ta thích những hành động làm anh ta tỏa sáng.
Nếu tôi có gì phải về Min Sik, thì nó có thể là suy nghĩ của anh ta quá cổ hữu.
Anh ấy nghiêm túc và bình tĩnh, tuy nhiên anh ấy không linh động và anh ấy vẫn quá kiên định trong quan điểm của mình.
Và hơn nữa, nếu nói rõ hơn, thì anh ta đã có biểu hiện ham muốn quyền lực.
Tôi không chắc là việc trở thành lãnh đạo của một nhóm chỉ có bốn người sẽ thỏa mãn ham muốn đó, nhưng dù sao anh ta chỉ muốn trở thành người lãnh đạo.
Thật lòng mà nói, ông đã dẫn dắt hầu hết các cuộc trò chuyện chúng tôi.
Ông khuyến khích chúng tôi chia sẻ suy nghĩ về những cách khác nhau để tập luyện.
Anh ta đã làm tốt công việc của mình trong việc dẫn dắt đội.
Còn đối với tôi ...
Mm, tôi không quan tâm. Tôi về cơ bản thích chơi solo. Tôi đã thử và chơi mọi thể loại trò chơi trong quá khứ và nói tóm lại, loại trò chơi ruột của tôi là những trò ít đụa và đội ngũ mà chỉ cần bản thân mạnh lên là được.
Vì vậy, tôi đứng đây xem hai kẻ này tranh cãi.
Su Ah ngồi cạnh tôi. Cô ấy cũng có vẻ như không muốn tham gia vào cuộc tranh cãi của họ, cô ấy cũng xem họ từ bên ngoài giống như tôi '
"Đại học HanSeo? Chắc anh phải thông minh lắm. "
"Bố mẹ tôi nói rằng nếu tôi không làm tốt trong các kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi sẽ không bao giờ có thể trở thành một game thủ chuyên nghiệp được.Vì vậy tôi đã rất gắng sức học."
Hai người chúng tôi nhàn nhã nói chuyện với nhau khi xem cảnh tượng trước mặt.
Tôi hơi tiếc vì chúng tôi không có bắp rang.
ED Chú ý: Riley, Kappa.
Cuối cùng, có vẻ như cuộc tranh luận của họ đã đến giai đoạn cuối.
Chủ đề cuộc tranh luận của họ bây giờ là "Ai sẽ trở thành lãnh đạo của nhóm?"
"Thế thì, người có thành tích tốt hơn trong giai đoạn hướng dẫn sẽ trở thành lãnh đạo của nhóm."
"Yep. Đừng nuốt lời đó. "
Và thế là họ đã bàn xong.
"Các người có đồng ý với điều này không?"
Kyung Min nói rồi quay sang Su Ah và tôi.
Họ đã tự đưa ra kết luận, họ đã thỏa thuận với nhau điều gì.
"Vâng, chắc chắn rồi, nhưng, tôi sẽ không nghe theo những mệnh lệnh vô lý dù bất cứ ai sẽ trở thành người lãnh đạo".
Và sau đó, chúng tôi quay lại tập luyện.
Cuộc luyện tập vẫn tiếp tục.
Min Sik và Kyung Min, người đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự, đã có tác dụngrất nhiều trong việc luyện tập.
Chúng tôi đã tập luyện dưới sự dạy dỗ của họ khi chúng tôi nghỉ giải lao.
Mặc dù những bài tập này không đòi hỏi cân nặng, nhưng chúng rất mất sức.
Thường thì loại hình đào tạo này sẽ vượt xa sự đau cơ và sẽ xé cơ của chúng tôi. Nhưng như mong đợi, hiệu quả chữa trị tự động của phòng chờ giúp chúng tôi không cảm giác đau cơ hay mệt mỏi.
Với chu trình cường độ cao giữa tập và hồi phục nhanh chóng, khối lượng cơ và tính linh hoạt của chúng tôi đã được cải thiện rất nhanh chóng.
Mặc dù Su Ah đã rất chán nghe về tất cả những câu chuyện khi nghe Min Sik và Kyung Min nói về những trải nghiệm của họ trong thời gian phục vụ quân đội như thể họ đang khoe khoang, họ chắc chắn đó là một sự trợ giúp tuyệt vời.
[lượt 1, Ngày 0. 71 giờ 57 phút]
[Thời gian còn lại cho đến khi Hướng dẫn: 3 phút]
Cuối cùng, Hướng dẫn bắt đầu.
Sự lo lắng của bốn người vẫn còn tồn tại trong phòng chờ. Tuy nhiên, bạn có thể thấy mọi người bao gồm cả tôi, cảm thấy phấn khích hơn trong sự mong đợi hơn là căng thẳng và sợ hãi.
Vâng, nếu không thì tại sao họ lại chọn độ khó của Địa ngục?
Trong suốt 72 giờ qua, trong 3 ngày chúng tôi đã luyện tập rất chăm chỉ.
Tất cả đều là vì chúng tôi không thể bị thương lâu và cảm thấy đói hoặc mệt mỏi trong môi trường này.
Nếu chúng ta không có lợi thế này, không chỉ chúng ta sẽ hết thời gian, nhưng chúng ta còn sẽ có nhiều chấn thương như rách cơ và gãy xương sau tất cả các trận dấu chúng tôi trước đó.
Thay vào đó, chúng tôi tận dụng triệt để phòng chờ này và thậm chí sử dụng cả thời gian nghỉ ngơi để tập luyện điên cuồng.
Kết quả là, tất cả chúng tôi đã phát triển đếnmức mà bạn sẽ không thể tin rằng điều này là có thể xảy ra trong vòng một khoảng thời gian 3 ngày.
[Hướng dẫn, lược 1 sẽ sớm bắt đầu.]
[Một cổng không gian đến màn Hướng dẫn sẽ xuất hiện.]
4 cổng không gian ma thuật xuất hiện trong phòng chờ.
Trên một cánh cổng, thông báo hiện lên một thông báo.
[Lee Ho Jae]
Mm ...
"Mọi người á,có vẻ như chỉ có một người có thể đi qua một cánh cổng."
Như Su Ah vừa nói.
Tất cả các bài huấn luyện nhóm ... là hoàn toàn lãng phí?
"Fuck, có nghĩa là chúng ta đã lãng phí thời gian?"
"Hmm. không, chúng ta không hoàn toàn lãng phí thời gian. Chúng đã tập luyện và cùng nhau phát triển. Trên hết, chúng ta có thể gặp lại trong tương lai. Đừng quá bi quan. "
Min Sik an ủi các thành viên đang chán nản.
[Cổng truyền tống sẽ sớm được kích hoạt]
Tất cả chúng tôi di chuyển đến các cổng truyền tống tương ứng của mình.
"Mọi người hãy cẩn thận. Tôi hy vọng tất cả chúng ta sẽ gặp lại nhau sau Hướng dẫn. "
Tôi cũng cảm thấy giống như Min Sik.
Tôi cũng muốn gặp lại những người này một lần nữa.
Có thể đó là do khoảng thời gian chúng tôi sống cùng nhau, khi chúng tôi cùng nhau luyện tập hết mình trong 3 ngày qua, tất cả chúng tôi đã trở nên gần gũi với nhau hơn.
Chắc hẵn, chúng tôi đã bất hòa vì tính cách khác nhau và có chút mặn mùi với nhau, nhưng tôi cảm thấy thật sự an toàn khi gọi những người này là bạn của mình.
Tôi thích chơi trong một đội mà chỉ có một người.
Thật không thoải mái khi cố che chở cho những người khác vì tôi tin rằng mình có thể tự làm tốt được.
Tuy nhiên, có thể đó là do môi trường mới mẽ này, ba người họ dường như là người mà tôi có thể dựa vào.
Họ không quá khó gần, họ đã đúng mực trong suốt 3 ngày tôi sống trong căn phòng kín này.
Thay vì cảm giác như bị bỏ tù, nó cảm thấy giống như khoảng thời gian khi tôi đi vào trại huấn luyện bóng đá trong những ngày nghỉ khi còn học trung học.
"Này, trước khi đi ..."
Kyung Min giơ nắm tay lên.
Mọi người mỉm cười và cùng giơ nắm tay lên.
"Đừng bị thương và hãy gặp lại nhau."
"Cô cũng cẩn thận, Su Ah."
"Cám ơn, Các anh cũng bảo trọng."
Tất cả chúng tôi chúc phúc cho nhau và đứng trên cổng truyền tống của mình.
[Cổng sẽ được kích hoạt.]
[Hãy vào màn chơi. Thời gian còn lại: 24 Giờ]
[Bạn sẽ vào màn chơi chứ chứ?]
"Vâng"
Ánh sáng màu xanh của cổng truyền tống trở nên sáng hơn và tôi cảm thấy như đang rơi. Khi tôi đáp xuống, toàn bộ tầm nhìn của tôi đã thay đổi.
Đó không phải là nơi mà tôi đã ở suốt ba ngày, thay vào đó là một hành lang tối tăm.
[Màn hướng dẫn, Chào mừng bạn đến với Mức địa ngục tầng 1.]
Cuối cùng cũng bắt đầu.
Tôi hít thật sâu.
Bây giờ hãy thật bình tĩnh.
Hãy suy nghĩ về điều này như thể nó là một trò chơi.
Một hành lang thẳng tối tăm.
Đèn được treo ở phía trên, khoảng cách giữa chúng bằng nhau trên trần nhà.
Ánh sáng mờ nhạt, thậm chí còn mờ hơn lửa nến.
Chỉ vừa đủ để nhìn thấy rằng hành lang này thẳng.
Damn, nó quá tối.
Các bức tường, trần và sàn đều được làm bằng đá.
Trần cao 3 mét hơn một chút.
Sàn thì bằng phẳng nhưng thô ráp.
Không có gì có vẻ gì khác bình thường, tôi thậm chí không thể trợt té ở đây.
Đằng sau tôi.
Một bức tường và cổng truyền tống.
Cổng truyền tống?
Tôi tiếp cận cổng truyền tống.
[Đi đến phòng chờ tầng 1?]
"…Vâng."
Kế đó, tôi đã trở lại phòng chờ.
[Hãy vào màn chơi. Thời gian còn lại: 23 giờ 59 phút]
Vậy là, mình có thể quay trở lại mà không có bất kỳ hạn chế nào.
Do sự trở lại dường như vô nghĩa, tôi cảm thấy quyết tâm của tôi hơi yếu đi.
Điều gì sẽ xảy ra nếu hạn chế 24 giờ kết thúc?
Sau một hồi tự nghĩ, tôi đã cố gắng để thử những gì có thể.
Sử dụng thanh kiếm, tôi làm một vết cắt nhỏ trên mặt sau của bàn tay.
Máu chảy chậm, nhưng ngay sau khi máu ngừng chảy và vết thương lành hoàn toàn.
Chức năng tự động hồi phục của phòng chờ vẫn còn hiệu lực.
Không cần biết tôi có thể bị thương trong hướng dẫn bao nhiêu lần.
Nếu tôi có thể chạy trở lại phòng chờ, tôi có thể được chữa lành và hồi phục hoàn toàn.
Tôi tìm thấy thứ khá đáng giá.
Trong trường hợp khẩn cấp, nó thậm chí có thể cứu sống tôi.
Vào thời điểm đó, cổng dịch chuyển ở góc phòng đã sáng lên và Min Sik xuất hiện.
"Min Sik?"
Tôi cảm thấy hơi xấu hổ vì chúng tôi đã tách ra với quyết tâm để đi hết Hướng dẫn.
"Hahaha. Tôi nghĩ nếu tôi là bạn, tôi cũng sẽ thử nó. "
Min Sik gãi đầu lúng túng khi anh nói thế.
Tôi chia sẻ những gì tôi tìm được với Min Sik.
"Đây thực sự là thông tin quan trọng. Su Ah và Kyung Min cũng nên biết về điều này... '
Nhưng cả hai không bao giờ quay trở lại.
Với khả năng cao là họ đang tiếp tục với Hướng dẫn.
Không có thể làm được gì hơn, Min Sik và tôi đã trở lại màn hướng dẫn.
[Hãy vào màn chơi. Thời gian còn lại: 23 giờ 42 phút.]
[Màn hướng dẫn, Chào mừng bạn đến với Mức địa ngục tầng 1.]
Bây giờ, hãy bắt đầu lại nào.
"Thanh trạng thái."
[Lee Ho Jae (Con người)]
Sức mạnh: 10
Khéo léo: 13
Độ bền: 11
Trí tuệ: 21
Trong ba ngày tâp luyện, sức mạnh của tôi tăng thêm 2 và sức chịu đựng của lên 1. Không hề có gì tương tự một chiếc máy tập thể dục, nhưng sau khi biết rằng số liệu có thể tăng lên bằng cách tập thể dục, tôi đã luyện tập rất nhiều.
HP và MP không được hiển thị trên thanh trạng thái.
Tôi không chắc nếu nơi này giống như một trò chơi, nơi bạn sẽ chết nếu HP của bạn giảm xuống 0.
Ở đây, bạn có thể sẽ chết ngay lập tức từ một cú đấm chí mạng vào đầu hoặc một cú đâm vào tim.
Nếu tôi có thể tránh được những đòn tấn công chết người như thế và chạy thoát về cổng truyền tống của phòng đợi, tôi sẽ được chữa trị hoàn toàn.
Tôi biết rằng không thể làm được điều này mà không đỗ một giọt máu nào nhưng tôi cũng không thể bất cẩn.
Ngay cả khi tôi bị tấn công bất cứ nơi nào khác trên cơ thể, tôi cũng sẽ tập trung để bảo vệ trái tim, cổ và đầu của mình.
Với chiếc khiên tròn trên tay trái, tôi nhấc nó lên dưới tầm mắt và che khuất ngực, cổ và mặt. Tôi cong đầu gối và lưng thành tư thế cúi xuống để lá chắn có thể che phần cơ thể tôi càng nhiều càng tốt.
Chỉ với đôi mắt trên tấm khiên và thanh kiếm chĩa ra trước, tôi từ từ tiến về phía trước.