Hướng dẫn Tầng 1, Phòng chờ ( phần 3)
[Lượt chơi 1, ngày 0. 1:28 chiều]
[Thời gian còn lại cho đến Hướng dẫn: 70 giờ 32 phút]
Chúng tôi ngồi ở giũa căn buồng đá, phòng chờ tầng 1 và bắt đầu giới thiệu về bản thân.
Người đầu tiên tự giới thiệu là người dàn ông vai gấu, người đã giải thích cho tôi mọi thứ trước dây.
Tên của ông là Choi Min Sik.
Ông 47 tuổi.
Là một người công nhân bình thường.
Anh đang băn khoăn về việc có nên nghỉ việc hay không khi tin nhắn đột nhiên xuất hiện trước mắt ông.
Cần phải nói thêm là ông từng trong đội điền kinh khi học trung học.
Tiếp theo là tên nóng tính thích nổi loạn. Tên hắn là Cho Kyung Min.
Hắn 31 tuổi.
Thật phù hợp để được gọi là một tên gangster.
Điều đặc biệt ở đây là anh ấy rất thích trò chơi RPG của Hàn Quốc như Lineage.
Người phụ nữ duy nhất ở tầng một, Park Su Ah, là người kế tiếp.
Cô ấy 21 tuổi.
Một sinh viên năm ba đại học.
Cô ấy thực sự thích anime Nhật Bản.
"Tôi là Lee Ho Jae. Tôi 26 tuổi và đã từng là một game thủ chuyên nghiệp. "
"Chuyên nghiệp? Trò Lineage? "
Kyung Min hỏi với vẻ vui sướng.
Có game thủ chuyên nghiệp trong Lineage?
"Không. Tôi là game thủ chuyên nghiệp trong thể loại RTS. Khi còn nhỏ, tôi đã biết chơi nhiều môn thể thao trong đó có kendo vì thế tôi cũng khá tự tin vào khả năng thể thao của mình. "
Note: RTS là Chiến lược thời gian thực (tiếng Anh là Real-time strategy)
"À, giờ chúng ta đã biết nhiều hơn về nhau, hãy thảo luận về những gì sắp tới đi nào."
Min Sik bắt đầu nói.
Tuy nhiên, chúng tôi chỉ có thể lầm bầm với trong miệng khi chúng tôi cố giải quyết tình huống khó khăn hiện tại.
Điều này bắt buộc phải xảy ra vì chẳng ai biết gì về nhau. Tôi đoán là tôi sẽ là người bước lên và bắt đầu cuộc trò chuyện.
"Trước hết, tôi tin rằng tất cả chúng ta đều có biết rằng nơi này giống như một trò chơi, đúng không?"
Ba người họ đồng ý.
"Họ cung cấp cho chúng ta vũ khí, ngay cả một thanh trạng thái nhân vật. Nó chắc chắn giống với một trò RPG. Nó khá giống Lineage, trò chơi mà anh thích, Kyung Min. "
"Yeah, nó thực sự khá giống."
Kyung Min lớn tiếng đồng ý.
"Một trong những điều quan trọng nhất của các trò RPG là phối hợp với đồng đội. Trong một nhóm, tất cả chúng ta đều được chỉ định một vai trò và phối hợp với nhau như một đội. Vì vậy, hãy cho nhau xem loại vũ khí nào mà mình đã chọn để chúng ta có thể phân việc cho nhau ".
Tất cả bốn người chúng tôi đồng thời mở hàng rương đồ của mình và lấy vũ khí ra.
Min Sik có một cây kích ba lớn.
Cán thì rộng và lưỡi cũng to.
Nó cực kỳ nặng.
Nó có chiều dài khoảng 2 mét, nó như vũ khí mà Quan Vũ hay Trương Phi sử dụng trong Tam Quốc Diễn Nghĩa.
Kyung Min chọn một cái rìu. Lưỡi rìu to hơn một chút so với một cây rìu cứu hỏa.
Tuy nhiên, tay cầm dài bằng kim loại làm cho nó trở nên dễ sử dụng.
Tôi nghĩ mình đã nhìn thấy loại vũ khí này ở đâu đó, sau đó tôi nhận ra, nó giống một cách kì quặc vẻ ngoài của một cây rìu mà một người lùn sử dụng trong chúa tể của những chiếc nhẫn.
Bao gồm cả tôi, có 3 người trong nhóm đã chọn một vũ khí cận chiến.
Trong lòng, tôi đã hy vọng Su Ah chọn một vũ khí tầm xa. Cung, phi tiêu hay thậm chí một quyền trượng pháp thuật.
Tuy nhiên thay vào đó Su Ah lại lấy ra một katana dài.
Nó trông to hơn một katana thông thường.
Nói đơn giản đơn giản, nó trông như một vũ khí từ anime.
Ôi thần linh ơi, làm thế nào mà cô sử dụng nó ...
Cô là ai, một Tử thần? (note: Nhại theo ‘Bleach’)
Tất cả bốn người chúng tôi đã chọn vũ khí tầm gần. Sự kết hợp có chút lệch.
Trong khi Min Sik và Kyung Min tranh luận về vũ khí ai tốt hơn, tôi thay đổi cách nghĩ của mình.
"Tôi có ý này. Xin Hãy lắng nghe. "
Đội hình mà tôi nghĩ ra là như thế này.
Kyung Min và tôi ở phía trước.
Bởi tôi có khiên, tôi sẽ ở lại phía trước Kyung Min để cản các đòn tấn công cho anh ta để anh có thể tấn công bằng rìu của mình.
Min Sik ở phía sau
Với Min Sik ở phía sau, anh ta có thể tấng công kẻ địch trong tầm nhìn giữa Kyung Min và tôi.
Cuối cùng Su Ah có vai trò tự do.
Thanh Katana quá dài . So với thể trạng của Su Ah, nó quá nặng, cô ấy sẽ phải dùng nó như một thanh trọng kiếm. Cách này quá nguy hiểm cho người mới bắt đầu sử dụng.
Su Ah sẽ lo các bên của Min Sik và quan sát trận chiến. Hơn nữa nếu Kyung Min hoặc tôi bị thương/ nếu có người ra khỏi vị trí trong đội hình, Su Ah sẽ đến hổ trợ và tấn công nếu có cơ hội chắc chắn.
"Vậy mọi người nghĩ như thế nào?"
Min Sik và Kyung Min đồng ý với các vị trí mà tôi đề xuất.
Min Sik dường như cảm thấy nhẹ nhõm vì đứng ở phía sau và Kyung Min vui vì anh ấy là AD chính trong nhóm.
Tuy nhiên, Su Ah lại không thích ý tưởng này.
Thực lòng mà nói, tôi nghĩ rằng Su Ah thích vị trí này nhất bởi nó là vị trí an toàn nhất. Tôi khá ngạc nhiên khi cô ấy bày tỏ sự bất mãn của mình.
"Su Ah. Tôi hiểu cảm xúc của cô, nhưng tôi nghĩ cô nên cân nhắc lời của Ho Jae.
Tôi hiểu rằng đây có thể giống như một trò chơi với đối với cô, tuy nhiên chúng ta không biết chúng ta có thể bị thương hoặc thậm chí chết như một trò chơi. Hơn nữa, chúng ta đã chọn mức khó nhất. Chúng ta không biết gì về những nguy hiểm phía trước và nếu chúng ta không có bất kỳ đề xuất nào tốt hơn thì tôi tin rằng chúng ta nên làm theo đội hình an toàn và ổn định của Ho Jae. "
Min Sik bình tĩnh cố thuyết phục Su Ah.
Mặc dù biểu tình của Su Ah không thay đổi, cô gật đầu đồng ý.
Sau đó, chúng tôi bắt đầu cuộc tập luyện theo nhóm.
Cho dù chúng tôi có làm gì đi nữa, chúng tôi vẫn đang ở trong một khu vực mà chúng tôi không thể bị thương, mệt mỏi hay thậm chí đói. Đây là nơi hoàn hảo để luyện tập.(note: hay làm gì đó khác ^_^)
Đầu tiên, chúng tôi bắt đầu theo đội hình tôi đề nghị.
Kyung Min và tôi ở phía trước, và tôi thì trước Kyung Min, còn Min Sik ngay phía sau chúng tôi.
Điều quan trọng là không được cản đường Min Sik.
Chúng tôi không thể ở quá gần, cũng như không quá xa nhau.
Sau nhiều lần điều chỉnh, chúng tôi cuối cùng đã tìm được khoảng cách phù hợp.
Ở giai đoạn này, chúng tôi chỉ sử dụng vũ khí của mình như điên để tập luyện.
"Thế là đủ rồi."
Kyung Min nói rất đúng lúc và chúng tôi đã thấm mệt.
Và vì vậy chúng tôi đã dừng lại.
Một khoảng thời gian ngắn sau đó, chúng tôi bắt đầu so đấu với nhau.
Tôi đã lo rằng vũ khí của chúng tôi sẽ bị hư hỏng khi chúng tôi luyện tập, nhưng may mắn thay, điều đó không phải xảy ra.
Ngay khi mà vũ khí của chúng tôi sẽ bị hỏng, chúng sẽ tự động trở về trạng thái ban đầu ngay sau đó.
Phòng chờ đợi không chỉ chữa lành cho chúng tôi, nó cũng tự động sửa chữa trang bị của chúng tôi.
Mặc dù chúng tôi đang ở trong phòng đợi, nơi chấn thương không thể xảy ra, khi chúng tôi so đấu, chúng tôi không tập luyện với mục đích gây thương tích nghiêm trọng cho nhau.
Tất cả chúng ta đã sống một cuộc sống yên bình cho đến ngày hôm qua.
Chúng tôi không đánh nhau đến nổi đổ máu, mặc dù chúng tôi đang ở trong phòng chờ.
Mặc dù như thế, chúng tôi đã thực sự tiến bộ.
Kyung Min sẽ vung rìu và tôi sẽ chặn nó bằng lá chắn của mình.
Chúng tôi luyện tập hăng hái, đầy tập trung.
Nếu có sơ hở, tôi cũng vung thanh kiếm của mình.
Để chặn không cho kẻ thù cơ hội phản công, Kyung Min tự động học cách vung rìu của mình bằng những động tác có hiệu suất hơn. Cho phép nó được vung với độ chính xác hơn.
Min Sik đã cố gắng để thể sử dụng tốt cây kích lớn.
Cay kích quá nặng; nó không thể được sử dụng một cách hoa mỹ như bạn thấy trong các bộ phim võ thuật Trung Quốc. Bạn chỉ có thể sử dụng trọng lượng của nó như một lợi thế cho cú đâm mạnh.
May mắn thay, đội hình cũng có bảo vệ ơ phía sau, nên một đòn tấn công từ đó khá khó xảy ra ..
Su Ah là vấn đề ở đây.
Vì nó quá lớn, cô ấy không thể vung Katana đúng cách.
Nó giống như một cái vung không kiểm soát vào không khí.
Cô ấy vẫn chưa thắng trận nào khi chúng tôi đấu với cô ấy.
Tôi có thể đánh bại cô ấy một cách dễ dàng mà không dùng kiếm.
Do không trông mong gì từ cô ấy, nên tôi không quá thất vọng.
Tuy nhiên, tôi có thể nói rằng cô ấy khá khó chịu về việc đó.
"Sao chúng ta không đổi vũ khí cho nhau?"
Có lẽ đó là do sự thất vọng và tức giận của những trận thua liên tuc, nhưng Su Ah đã đề nghị chúng tôi thử trao đổi vũ khí với nhau.
"Tại sao chứ?"
Kyung Min đáp lại bằng một giọng thô lỗ với lời đề nghị của Su Ah.
Bạn có thể thấy rõ ràng là Su Ah đang thực sự buồn.
"Hãy thử nó. Có lẽ nếu chúng ta thử sử dụng vũ khí của nhau, chúng ta có thể hiểu thêm về chúng. "
Kyung Min đồng ý đổi vũ khí với nhau sau khi tôi nói như vậy. Anh luôn luôn có xu hướng phớt lờ Su Ah và luôn chê cười ý tưởng của Min Sik.
Điều lạ ở đây là, anh ta đồng ý với tất cả những gì tôi đề nghị.
Có thể đó là do tôi đối xử với anh ấy như một người bề trên kể từ khi tôi gặp anh ấy.
Kyung Min luôn phàn nàn và có một tính khí nóng nảy, nhưng ít nhất là tính cách của anh ấy cũng không hoàn toàn rác rưởi. Đối với một gangster thì anh ta đã cư xử khá tốt.
Trên thực tế, khi Kyung Min tự giới thiệu mình là một gangster, bầu không khí trong phòng chờ đợi đã khá lạnh. Thật may mắn cho chúng tôi, dường như Kyung Min có thể hòa hợp với những người khác.
Sau khi trao đổi vũ khí với nhau, chúng tôi bắt đầu tỉ thí lần nữa. Thật đáng ngạc nhiên, Su Ah đã giành lợi nhiều lần.
"Chết tiệt, cái này quá khó sử dụng. Những người trong phim sử dụng điều nó thật dễ dàng. "
Kyung Min đã nói thế sau khi anh ta thử dùng katana.
Có một chút cải tiến khi chúng tôi bắt đầu đấu với nhau bằng vũ khí khác.
Khi chúng tôi biết thêm về vũ khí của nhau, chúng tôi biết làm thế nào để che lấp cho những điểm yếu của chúng.
Trên hết là, cái gì đó đã nhập vào Su Ah khi cô ấy vung cây rìu của Kyung Min.
Cô bắt đầu tập để xoay rìu như cắt gỗ bằng tất cả sức mạnh của mình.
Mặc dù khó sử dụng trong một cuộc thực chiến, có vẻ như ổn đối với vai trò của cô trong đội.
Su Ah đã tập luyện không ngừng với các món vũ khí và cô bắt đầu tự tin hơn.
Tuy nhiên có một vấn đề,
"Hãy Đâm Xuyên linh hồn của kẻ thù! Phán quyết! Sức mạnh tia sáng mặt trăng! "
Mỗi lần cô vung vũ khí cô ấy sẽ hét lên một câu tương tự như vậy.
Lúc đầu tôi đã cố gắng không để ý đến nó bởi vì tôi tin rằng nó là để giúp cô ấy tập trung, tuy nhiên sẽ là nói dối nếu tôi nói rằng tôi không thấy xấu hổ mỗi khi cô ấy hét lên những điều này.
"Oi, tại sao tôi phải cảm thấy xấu hổ vì cô?"
"Anh phải nói tên của kỹ năng nếu muốn kích hoạt chúng."
Nhưng tôi có nghĩa là, tại sao cô lại hét lên "đâm Xuyên" khi cô chém xuống.
Hư cấu.