The Thrawn Trilogy

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

30 447

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

(Đang ra)

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

Megusuri

"Buổi stream Vtuber cấm cười."

1 4

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

67 6810

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

14 216

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

14 246

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

Usa Haneda

Miyagi gọi Sendai đến phòng và đưa ra một mệnh lệnh khác thường.

148 20151

Volume 1: Heir To The Empire - Chương 01

“Thuyền trưởng Pellaeon?” một giọng nói vang lên giữa những tiếng xì xào bàn tán từ phía mạn trái đài chỉ huy. “Có tin nhắn từ tiền tuyến: đội tàu trinh sát đã rời trạng thái siêu tốc.”

Pellaeon, nghiêng đầu qua vai một cấp dưới trong đài chỉ huy của con tàu Chimaera để nhìn vào màn hình, ngó lơ đi thông báo trước đó. “Theo dõi hướng đi này cho tôi,” ông ta ra lệnh, tay đưa chiếc bút vào một điểm trên bản đồ sao đang hiển thị.

Viên kỹ sư nhìn ông ta đầy khó hiểu. “Thưa ngài…?”

“Tôi nghe thấy rồi,” Pellaeon nói. “Mệnh lệnh của anh đấy, Trung úy.”

“Rõ, thưa ngài,” anh ta cẩn thận nói, và bắt đầu theo dõi hướng đi đó theo yêu cầu.

“Thuyền trưởng Pellaeon?” giọng nói đó lặp lại, lần này ở khoảng cách gần hơn. Mắt vẫn không rời màn hình, Pellaeon đợi cho đến khi ông ta nghe thấy tiếng những bước chân đang lại gần. Và rồi, với tất cả những quyền uy ông ta có được sau hàng chục năm phục vụ trong Hạm đội Đế chế, Pellaeon đứng nghiêm mình rồi xoay người lại.

Những bước đi nhanh nhẹn của viên sĩ quan kia chậm lại; rồi dừng hẳn. “Ờ, thưa ngài—” Anh ta nhìn vào đôi mắt sắc lẹm của Pellaeon và giọng nói của anh ta cũng tan biến đi mất.

Pellaeon để cho sự im lặng đó nấn ná thêm một lúc, đủ lâu để những người khác phải để tâm tới.

“Nơi này không phải cái trại gia súc trên Shaum Hii, Trung úy Tschel,” ông ta nói, giọng ông ta bình thản mà lạnh như tuyết rơi. “Nơi này là đài chỉ huy của một Star Destroyer thuộc Đế chế. Thông tin định kỳ không thể—tôi nhắc lại, không thể—được báo cáo bằng cách hét to về hướng của người nhận. Anh đã rõ chưa?”

Tschel sợ sệt. “Đã rõ, thưa ngài.”

Pellaeon lườm viên trung úy thêm vài giây nữa, rồi khẽ gật đầu cho qua. “Giờ thì. Báo cáo đi.”

“Rõ, thưa ngài.” Tschel nói. “Chúng ta vừa nhận được tin nhắn từ những chiếc tàu ở tiền tuyến, thưa ngài: Đội trinh sát đã trở về từ chuyến thăm dò ở hệ sao Obroa-skai.”

“Rất tốt,” Pellaeon gật đầu. “Họ có gặp phải rắc rối nào không?”

“Chỉ một chút thôi, thưa ngài—có vẻ như dân bản đia phản đối việc người của ta đánh cắp một bản sao hệ thống thư viện trung tâm của họ. Chỉ huy không đoàn nói rằng có một nỗ lực truy đuổi đã được thực hiện, nhưng mọi việc đã được giải quyết.”

“Hy vọng là vậy,” Pellaeon nghiêm nghị nói. Obroa-skai nắm giữ một vị trí chiến lược ở vùng biên giới, và các báo cáo trinh sát cho thấy Tân Cộng hòa đang nỗ lực giành lấy sự ủng hộ và nguồn lực từ đó. Nếu như ta tấn công đúng lúc chúng cử sứ giả tới thì…

Việc đó ông ta sẽ sớm biết thôi. “Ra lệnh cho chỉ huy không đoàn báo cáo về phòng chờ đài chỉ huy ngay khi đội của anh ta trở về,” ông ta nói với Tschel. “Và báo cho tiền tuyến hãy chuyển sang trạng thái cảnh báo vàng. Giải tán.”

“Rõ, thưa ngài.” Với một cú xoay người chuẩn tác phong quân đội, viên trung úy quay trở lại bảng điều khiển liên lạc để thực hiện nhiệm vụ của mình.

Một viên trung úy trẻ…, Pallaeon nghĩ mà thấy đăng đắng trong lòng về quá khứ xưa, nơi cội nguồn của vấn đề. Nhiều năm trước, khi Đế chế còn ở đỉnh cao quyền lực, một người trẻ tuổi như Tschel sẽ không bao giờ được phép đi lại bên trong đài chỉ huy của một chiến hạm như Chimaera, chứ đừng nói đến việc giữ một chức vụ quan trọng. Giờ thì—ông ta đưa mắt nhìn xuống những viên sĩ quan trẻ ngồi trước màn hình. Giờ thì, trái ngược hoàn toàn, trên tàu Chimaera chỉ toàn lính trẻ và phụ nữ.

Một cách chậm rãi, Pellaeon liếc thật nhanh qua đài chỉ huy, trong lòng cuộn lên một cơn giận và thù oán âm ỉ. Có rất nhiều chỉ huy trong Hạm đội, ông ta biết, đã nhận ra rằng dự án Ngôi Sao Chết của Hoàng đế là một nỗ lực trắng trợn nhằm kiểm soát chặt chẽ tối đa sức mạnh của Đế chế, giống như việc ông ta đã làm với quyền lực chính trị của Đế chế khi xưa. Việc ông ta hoàn toán ngó lơ đi điểm yếu chết người đã được chứng minh của nó và xây dựng một Ngôi Sao Chết thứ hai càng củng cố thêm những nghi ngờ đó. Sẽ có rất nhiều tướng lĩnh trong Hạm đội tiếc thương cho sự ra đi của nó... đấy là nếu như trong cơn hấp hối, nó đã không kéo theo cả siêu chiến hạm Executor đi cùng.

Sau năm năm, Pellaeon vẫn không thể quên đi được cảnh tượng đó: con tàu Executor, trong lúc mất lái, đã đâm thẳng vào Ngôi Sao Chết và rồi cả hai cùng nổ tanh bành. Việc mất đi một chiếc chiến hạm đã đủ tệ rồi; đó lại còn là chiếc Executor thì lại càng tồi tệ hơn nữa. Chiếc siêu chiến hạm đó thuộc quyền sở hữu riêng của Darth Vader, và mặc cho tính khí thất thường—đôi lúc là tàn bạo—của Chúa tể, việc phục vụ trên con tàu đó được coi là con đường ngắn nhất dẫn đến chức cao trọng vọng.

Có nghĩa là khi chiếc Executor phát nổ, Đế chế cũng đã thiệt hại một lượng lớn sĩ quan và thủy thủ đoàn cấp trung đầy tài năng.

Hạm đội chưa bao giờ phục hồi từ sự kiện đau thương đó. Với sự dẫn dắt từ chiếc Executor đã tan biến, trận chiến nhanh chóng trở nên hỗn loạn, với việc nhiều chiếc Star Destroyer bị mất phương hướng trước khi chỉ thị rút lui được đưa ra. Còn với chính Pellaeon, khi ông ta miễn cưỡng phải nhận lấy vai trò là thuyền trưởng mới của tàu Chimaera khi thuyền trưởng trước đó của nó thiệt mạng, đã làm tất cả mọi thứ để cứu vãn tình thế; dù vậy, phe Đế chế đã không thể giành lại lợi thế từ phe Nổi dậy. Hậu quả là họ đã liên tục bị đẩy lùi… cho đến tận nơi này.

Nơi này đây, vốn từng là một nơi hẻo lánh trong lãnh thổ Đế chế, với một phần tư hệ sao vẫn còn được Đế chế cai quản. Ở đây neo đậu một chiếc Star Destroyer được điều khiển bởi những binh lính trẻ được huấn luyện qua loa, phần lớn ở đây là vì bị bắt lính chứ cũng chẳng qua tuyển chọn gì.

Tại đây, tất cả đều phục vụ dưới trướng một trong những bộ óc quân sự lỗi lạc nhất của Đế chế.

Pellaeon cười—một nụ cười nham hiểm, gượng ép—khi ông ta nhìn lại một lượt đài chỉ huy. Không, hồi kết của Đế chế vẫn chưa đến. Cái đám Tân Cộng hòa đó sẽ sớm biết thôi. Ông ta nhìn xuống chiếc đồng hồ của mình. Hai giờ mười lăm. Thống soái Thrawn chắc đang ngồi tịnh tâm bên trong phòng chỉ huy… Và nếu việc làm ồn trong đài chỉ huy đã bị cấm, thì việc làm gián đoạn khoảnh khắc riêng tư của một Thống soái qua điện đàm còn bị nghiêm cấm hơn nữa. Hoặc là đến gặp trực tiếp ông ta, hoặc là thôi.

“Tiếp tục theo dõi hướng đi đó cho tôi,” Pellaeon ra lệnh rồi đi về phía cửa. “Tôi sẽ quay lại ngay.”

Phòng chỉ huy mới của Thống soái nằm thấp hơn hai tầng so với đài chỉ huy, nơi từng là không gian vui chơi xa hoa của viên chỉ huy cũ. Ngay khi Thrawn tìm thấy Pellaeon (hay chính xác hơn là Thống soái tìm thấy ông), một trong những việc đầu tiên ông ta làm là chiếm lĩnh không gian này và biến nó thành một đài chỉ huy thứ hai.

Hay có thể gọi là phòng tịnh tâm của riêng Thống soái… và có lẽ là nhiều chức năng hơn nữa. Tất cả thành viên trên con tàu này đều biết kể từ khi việc cải tạo được hoàn thành, Thống soái đã dành rất nhiều thời gian ở đây. Mỗi tội là chẳng ai biết ông ta làm những gì trong khoảng thời gian đó.

Bước đến cửa, Pellaeon vuốt thẳng bộ đồng phục và chuẩn bị tinh thần. Có lẽ ông ta sắp tìm ra rồi. “Thuyền trưởng Pellaeon đến diện kiến Thống soái Thrawn,” ông ta nói. “Tôi có thông ti—”

Cánh cửa tự động mở ra trước cả khi ông ta nói xong. Tâm lý đã vững vàng, Pellaeon bước vào nơi tiền sảnh lờ mờ ánh sáng. Ông ta nhìn quanh, chẳng có gì thú vị lọt vào mắt ông ta hết, rồi bắt đầu đi về cánh cửa dẫn vào phòng chính cách đó năm bước chân.

Hơi thở phả vào gáy là lời cảnh báo duy nhất của hắn. Một giọng nói trầm, khàn khàn như tiếng mèo kêu thủ thỉ vào tai ông ta. “Thuyền trưởng Pellaeon.”

Pellaeon giật nảy mình rồi quay người lại, thầm nguyền rủa bản thân và cái thứ sinh vật thân ngắn cũn, mảnh khảnh đứng cách ông ta nửa mét. “Thôi ngay đi, Rukh,” ông ta nạt. “Ngươi nghĩ mình đang làm gì thế hả?”

Thứ sinh vật tên Rukh đứng nhìn ông ta một hồi lâu, khiến Pellaeon bất giác phải cảm thấy lạnh gáy.

Đôi mắt to đen tuyền, cặp hàm nhô ra lởm chởm răng nhọn, khiến Rukh trong bóng tối càng hiện lên đáng sợ gấp bội.

Đặc biệt với một người như Pellaeon, vốn biết rất rõ Thrawn sử dụng Rukh và đám người Noghri của hắn vào mục đích gì.

“Ta chỉ đang làm việc của mình thôi,” Rukh cất lời. Hắn duỗi cánh tay thon dài về hướng cánh cửa trong, và Pellaeon thấy được một thoáng con dao găm của hắn lấp ló bên trong cổ tay áo Noghri. Hắn duỗi ra, rồi co vào, những múi cơ cuồn cuộn như thép của hắn hiện ra dưới lớp da xám xịt. “Ngươi vào được rồi đó.”

“Cảm ơn”, Pellaeon gằn giọng. Vuốt cho thẳng bộ đồng phục một lần nữa, ông ta quay lại hướng cánh cửa. Nó tự động mở ra khi ông ta đến gần, rồi ông ta bước qua—hiện ra trước mắt ông ta là một bảo tàng nghệ thuật chìm trong ánh sáng dịu nhẹ như ánh trăng.

Ông ta bước những bước ngắn, đứng vào bên trong căn phòng, rồi trầm trồ nhìn xung quanh. Tường và mái vòm được trang trí bởi những bức tranh phẳng, một vài trong số ngờ ngợ gợi lên những nét con người, số còn lại chắc chắn thuộc về những chủng tộc ngoài hành tinh. Nhiều bức tượng nằm rải rác khắp phòng, một vài cái dựng đứng trên mặt đất, những cái khác thì phải có bệ nâng. Ở giữa phòng là hai vòng tròn hình chiếu ba chiều vòng ngoài cao hơn một chút so với vòng trong. Cả hai vòng, ít nhất là theo những gì Pellaeon có thể nhìn thấy, dường như cũng hiển thị các hình ảnh tác phẩm nghệ thuật.

Và ở trung tâm của hai vòng đó, ngồi trên một bản sao của chiếc ghế chỉ huy ở đài chỉ huy, chính là Thống soái Thrawn.

Ngài ngồi đó bất động, mái tóc xanh-đen lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo. Làn da xanh nhợt nhạt của ngài dường như tỏa ra hơi lạnh, trông thật phi nhân loại so với vẻ ngoài gần như con người của ngài. Đôi mắt của ngài gần như nhắm nghiền khi ngài tựa đầu vào phần gối, chỉ để lộ chút sắc đỏ qua hàng lông mi. Pellaeon liếm môi, đột nhiên cảm thấy bất an khi phải xâm phạm chốn thánh địa của Thrawn như thế này. Nếu như Thống soái Thrawn cảm thấy bị làm phiền thì…

“Vào đi, Thuyền trưởng,” Thrawn nói, giọng nói điềm tĩnh của ngài cắt xuyên qua suy nghĩ của Pellaeon. Hai con mắt vẫn nhắm chặt, ngài khẽ vẫy tay với một động tác nhỏ và chính xác như được đong đếm. “Ông nghĩ sao?”

“Rất là… thú vị, thưa ngài,” là những gì Pellaeon có thể nghĩ ra khi ông ta bước qua màn hình hiển thị ở vòng ngoài.

“Tất cả đều là hình chiếu ba chiều, dĩ nhiên rồi,” Thrawn nói, và Pellaeon nghĩ rằng mình đã có thể nghe được một chút tiếc nuối trong giọng nói của đối phương. “Những bức tượng và tranh. Một vài trong số chúng đã thất lạc; số còn lại đang nằm trên những hành tinh bị chiếm đóng bởi quân Nổi dậy.”

“Vâng, thưa ngài,” Pellaeon gật đầu. “Tôi nghĩ ngài sẽ muốn biết, thưa Thống soái, rằng đội tàu trinh sát đã trở về từ hệ sao Obroa-skai. Chỉ huy không đoàn sẽ sẵn sàng báo cáo lại trong vài phút nữa.”

Thrawn gật đầu. “Họ có truy cập được vào hệ thống thư viện trung tâm không?”

“Họ đã lấy được phần nào đó,” Pellaeon tường thuật lại. “Tôi không biết liệu họ có trở về được hay không—có vẻ như họ đã bị truy đuổi. Chỉ huy không đoàn cho rằng anh ta đã cắt đuôi được chúng rồi.”

Thrawn im lặng trong vài giây. “Không,” ngài nói. “Không, tôi không cho rằng anh ta làm được đâu. Nhất là khi những kẻ truy đuổi anh ta là quân Nổi dậy.” Lấy một hơi thật sâu, ngài duỗi thẳng mình trên ghế và, lần đầu tiên kể từ lúc Pellaeon bước vào, mở đôi mắt đỏ như lửa của mình ra.

Pellaeon vẫn đứng đó mà không chớp mắt, cảm thấy có chút tự hào về thành tựu mình vừa đạt được.

Rất nhiều chỉ huy cấp cao và tùy tùng của Hoàng đế đã không thể chịu nổi ánh mắt đó. Hoặc, đơn giản hơn, họ không thể chịu nổi sự hiện diện của Thrawn. Hẳn đó là lý do tại sao mà Thống soái lại dành rất nhiều thời gian trong sự nghiệp của mình ở Vùng Vô định, nỗ lực để đưa những khu vực còn sơ khai trong dải ngân hà về với sự kiểm soát của Đế chế. Những thành công phi thường của Thống soái ở đó đã giúp ngài vinh dự khoác lên bộ đồng phục trắng mang quân hàm Thống soái—lập thành tích là phi nhân loại duy nhất được đích thân Hoàng đế ban tặng vinh dự đó.

Mỉa mai thay, điều đó lại trói buộc ngài với những nhiệm vụ bất tận ở tiền tuyến. Đôi lúc Pellaeon tự hỏi Trận chiến ở Endor sẽ ra sao nếu như Thrawn, không phải Vader, mới là người chỉ huy chiếc Executor. “Vâng, thưa ngài,” ông ta nói. “Tôi đã ra lệnh cho đội tiền tuyến chuyển sang trạng thái cảnh báo vàng. Chúng ta có nên yêu cầu họ chuyển sang đỏ không?”

“Chưa đến lúc,” Thrawn nói. “Chúng ta vẫn còn vài phút nữa. Nói tôi nghe xem, Thuyền trưởng, ông có biết gì về nghệ thuật không?”

“À… không nhiều lắm,” Pellaeon thấy bất ngờ khi Thrawn đột ngột đổi chủ đề như vậy. “Tôi không có thời gian nghiên cứu chúng lắm.”

“Khi nào rảnh ông nên thử xem," Thrawn nói, chỉ tay vào một góc màn hình hiển thị ở vòng trong phía bên phải. "Việc quan sát những bức họa Saffa, trong khoảng thời gian từ 1550 đến 2200 trước thời Đế chế, là một điểm mấu chốt. Phong cách của chúng biến chuyển rõ rệt, ngay tại đây, trước khi bị ảnh hưởng bởi Thennqora. Điều này cần được đặc biệt lưu tâm. Còn chỗ kia," ngài chỉ sang bức tường phía bên trái, "là những bức tranh extrassa của người Paonidd. Hãy để ý những điểm tương đồng giữa chúng với tranh của người Saffa, và cả với những tấm flatsculp giữa thế kỷ thứ mười tám trước thời Đế chế của người Vaathkree nữa.”

“Vâng, tôi thấy rồi,” Pellaeon nói, không đáng tin lắm. “Thưa Thống soái, có lẽ chúng ta nên—”

Lời của ông ta bị cắt ngang bởi tiếng hét bỗng từ đâu dội tới. “Đài chỉ huy gọi Thống soái Thrawn,” giọng của Trung úy Tschel vang lên qua bộ đàm. “Thưa ngài, chúng ta đang bị tấn công!”

Thrawn bấm vào nút trên bàn điều khiển. “Đây là Thrawn,” ngài nói một cách bình thản. “Chuyển sang trạng thái cảnh báo đỏ. Xác định danh tính kẻ thù và báo cáo lại. Trình bày rõ ràng, từ tốn.”

“Rõ, thưa ngài.” Ánh đèn cảnh báo trong tàu bắt đầu sáng lên, và Pellaeon có thể nghe thấy tiếng còi báo klaxon vang lên từ bên ngoài. “Radar đã phát hiện bốn Chiến hạm của Tân Cộng hòa,” Tschel nói tiếp, giọng anh ta lộ rõ sự căng thẳng nhưng dã được kìm chế đôi chút. “Cùng với đó là ba không đoàn tiêm kích X-wing. Chúng đang dàn hàng thành hình chữ V, nhắm thẳng đến quỹ đạo bay của đội tàu trinh sát của chúng ta, thưa ngài.”

Pellaeon thầm chửi thề. Một chiếc Star Destroyer đơn độc, với toàn những thủy thủ đoàn non kinh nghiệm, đối đầu với bốn Chiến hạm cùng đám tiêm kích hỗ trợ… “Đẩy động cơ lên mức tối đa,” ông ta nói qua bộ đàm. “Chuẩn bị cho du hành siêu không gian.” Ông ta chưa kịp bước qua cửa— “Hủy bỏ mệnh lệnh đó đi, Trung úy,” Thrawn nói, vẫn bình thản đến lạ. “Cho đội tiêm kích TIE sẵn sàng cất cánh; kích hoạt khiên bảo vệ.”

Pellaeon toan cãi lại. “Thống soái—”

Thrawn giơ tay lên ngắt lời ông ta. “Đến đây đi, Thuyền trưởng,” Thống soái ra lệnh. “Hãy nhìn mà xem.”

Thrawn bấm vào nút bấm; và đột ngột, những bức tranh biến mất. Thay vào đó, căn phòng trở thành một màn hình đài chỉ huy thu nhỏ, với các thông số bánh lái, động cơ và vũ khí hiện ra trên tường và hai vòng tròn. Không gian trống giờ đây là một màn hình chiến thuật ba chiều, với những chấm tròn nhấp nháy tượng trưng cho những kẻ tấn công. Trên bức tường gần đó, thời gian ước tính còn khoảng mười hai phút.

“May mắn thay, đội tàu trinh sát đã không gặp quá nhiều nguy hiểm,” Thrawn nhận xét.

“Vậy thì. Hãy xem chúng ta đang phải đối đầu với thứ gì nào. Đài chỉ huy: ra lệnh cho ba chiếc tàu tuần tiễn gần nhất tấn công.”

“Rõ, thưa ngài.”

Ở phía bên kia căn phòng, ba chấm xanh thoát ra khỏi tuyến trinh sát và tạo thành một sơ đồ đánh chặn. Qua khóe mắt, Pellaeon nhìn thấy Thrawn vươn mình về phía trước khi thấy những chiếc Chiến hạm và nhóm X-wing cũng dàn trải đội hình. Một trong những chấm xanh vụt tắt—“Xuất sắc,” Thrawn nói, ngả lưng về phía sau. “Thế là đủ rồi, Trung úy. Gọi hai tàu trinh soát quay lại, và ra lệnh cho tuyến số Bốn nhanh chóng rời khỏi quỹ đạo bay của kẻ địch.”

“Vâng, thưa ngài,” Tschel nói, giọng anh ta phảng phất chút bối rối.

Sự bối rối mà Pellaeon có thể hiểu được. “Chẳng phải chúng ta ít nhất cũng nên cảnh báo cho Hạm đội biết chứ?” ông ta đề xuất, chợt cảm thấy giọng mình như nghẹn lại. “Tàu Death’s Head có thể đến đây trong hai mươi phút, những con tàu khác thì chỉ tốn dưới một giờ.”

“Điều cuối cùng mà chúng ta muốn làm bây giờ là kéo theo tàu khác đến, Thuyền trưởng ạ,” Thrawn nói. Ngài nhìn lên Pellaeon, một nụ cười nhạt nhòa hiện ra trên môi ngài. “Việc có những cá nhân sống sót là một khả năng. Và đương nhiên, sự tồn tại của chúng ta cần phải được giữ kín tuyệt đối khỏi quân Nổi dậy. Đúng không nào?”

Thống soái quay lại với những chiếc màn hình. “Đài chỉ huy: xoay tàu 20 độ về phía bên trái—đưa tàu vào vị trí song song với hướng bay của quân xâm nhập, tháp chỉ huy hướng thẳng về phía chúng. Ngay khi chúng tiến vào vòng ngoài, tuyến số Bốn phải lập tức tái chiếm vị trí phía sau và gây nhiễu mọi liên lạc.”

“V-Vâng, thưa ngài. Thưa ngài—?”

“Anh không cần phải hiểu những gì tôi nói đâu, Trung úy,” Thrawn nói, giọng ngài lạnh lùng đến đáng sợ. “Cứ làm theo thôi.”

Pellaeon hít một hơi khi chứng kiến chiếc Chimaera xoay mình theo mệnh lệnh được ban. “Tôi e rằng đến chính tôi còn không hiểu, Thống soái,” ông ta nói. “Hướng tháp chỉ huy về phía bọn chúng—”

Thêm lần nữa, Thrawn giơ tay lên ngắt lời ông. “Quan sát kỹ lưỡng, Thuyền trưởng. Đài chỉ huy: ngừng quay, cố định vị trí. Vô hiệu hóa khiên năng lượng tại bến đỗ, tăng cường cho các vị trí còn lại. Phi đội tiêm kích TIE: sẵn sàng tham chiến. Triển khai ra xa tàu Chimaera hai ki-lô-mét, sau đó quay lại đội hình phân tán mở. Đẩy tốc độ lên mức tối đa, tiến hành tấn công theo khu vực.”

Tín hiệu xác nhận được báo về, Thrawn quay sang Pellaeon. “Giờ ông hiểu rồi chứ, Thuyền trưởng?”

Pellaeon cắn môi. “E rằng là vẫn chưa,” ông ta thừa nhận. “Tôi có thể thấy được lý do ngài cho xoay tàu là để đội tiêm kích của ta được che chắn, nhưng còn lại thì chỉ là chiến thuật khép vòng vây kiểu Marg Sabl . Bọn chúng sẽ không bị lừa bởi cái trò cũ rích đấy đâu.”

“Ngược lại là đằng khác,” Thrawn phản bác lại đầy lạnh lùng. “Chúng không những sẽ mắc câu, mà sẽ vì nó mà lụi tàn. Cứ mở to mắt mà xem đi, Thuyền trưởng. Rồi học hỏi dần cũng không muộn.”

Những chiếc tiêm kích TIE xuất kích, bay thật nhanh ra xa chiếc Chimaera và rồi vòng trở lại theo dáng hình cong như xoáy nước. Những chiếc tàu của Cộng hòa phát hiện ra những chiếc tiêm kích TIE và nhanh chóng thay đổi quỹ đạo bay—Pellaeon nháy mắt. “Chúng đang làm cái quái gì vậy?”

“Chúng đang áp dụng chiến thuật phòng thủ duy nhất mà chúng biết để chống lại Marg Sabl,” Thrawn nói, và không thèm giấu diếm gì sự thỏa mãn của chính mình. “Hoặc, nói một cách chính xác hơn, là chiến thuật duy nhất mà chúng có thể nghĩ ra để thực hiện.” Thrawn gật đầu trước chấm tròn đang nhấp nháy. “Ông thấy đó, Thuyền trưởng, lực lượng này do một tên Elom chỉ huy. Mà bọn Elom , theo lẽ thường, hoàn toàn không có khả năng đối phó với kiểu tấn công phi cấu trúc của chiến thuật Marg Sabl khi được thực hiện chuẩn chỉ.”

Pellaeon giương mắt nhìn những chiếc tàu của quân Nổi dậy, chúng vẫn đang đưa tàu vào những tư thế phòng thủ vô ích… và dần dần ông ta nhận ra được mưu kế của Thrawn. “Cuộc tấn công của tàu trinh sát lúc trước,” ông ta nói. “Ngài có thể nhận ra được đó là tàu của đám Elom chỉ bằng cách đó sao?”

“Tìm hiểu về nghệ thuật đi, Thuyền trưởng,” Thrawn nói, giọng ngài chợt chứa chan chút mơ mộng. “Khi đã thực sự thấu hiểu nghệ thuật của một giống loài, Thuyền trưởng, ông sẽ nắm giữ chính giống loài đó trong lòng bàn tay mình.”

Ngài ngồi thẳng mình trên ghế. “Đài chỉ huy: đưa tàu lên tốc độ tối đa. Sẵn sàng tham chiến.”

Một giờ sau, tất cả đã kết thúc.

Cánh cửa phòng chờ đóng lại khi chỉ huy không đoàn bước ra, và Pellaeon nhìn lên tấm bản đồ đang hiển thị trước mắt. “Có vẻ như Obroa-skai là ngõ cụt rồi,” ông ta nói đầy nuối tiếc. “Không đời nào chúng ta có đủ nhân lực cho một công việc tốn kém đến như vậy.”

“Bây giờ thì có thể là thế,” Thrawn đồng ý. “Nhưng chỉ là bây giờ thôi.”

Pellaeon nhíu mày nhìn viên thống soái qua chiếc bàn. Thrawn đang lơ đãng lật đi lật lại tấm thẻ dữ liệu giữa ngón tay cái và ngón trỏ, mắt vẫn đăm đăm nhìn ra cửa sổ về phía những vì sao. Một nụ cười kỳ lạ nở trên môi ngài.

"Thưa Thống soái?" Pellaeon cẩn trọng hỏi.

Thrawn quay đầu lại, hai con mắt đỏ rực đó liếc nhìn Pellaeon. “Đây là mảnh ghép thứ hai của câu đố, Thuyền trưởng ạ,” ngài nói một cách nhẹ nhàng, tay vẫn cầm tấm thẻ dữ liệu. “Mảnh ghép mà chúng ta đã tìm kiếm suốt một năm.”

Bất thình lình, ngài vớ lấy bộ đàm và bật nó lên. “Đài chỉ huy, đây là Thống soái Thrawn. Báo cho tàu Death’s Head đi: nói với Thuyền trưởng Harbid chúng ta sẽ tạm thời thoát ly khỏi Hạm đội. Ông ta thì sẽ tiếp tục do thám những hệ sao xung quanh và mở những cuộc tấn công đánh cắp dữ liệu nếu có thể. Rồi thiết lập quỹ đạo bay đến một hành tinh tên là Mykr—vị trí của nó đã nằm trong cơ sở dữ liệu rồi.”

Đài chỉ huy tuân lệnh, và Thrawn lại quay sang Pellaeon. “Ông trông hơi bối rối nhỉ, Thuyền trưởng,” ngài nói. “Tôi đoán rằng ông chưa bao giờ nghe đến cái tên Mykr.”

Pellaeon lắc đầu, ông ta cố để đọc vị viên Thống soái nhưng bất thành. “Tôi có cần biết không?”

“Có lẽ là không. Những ai biết thường là đám buôn lậu, phần tử bất mãn hoặc những kẻ cặn bã nhất ngân hà.”

Thrawn ngừng lại, uống một ngụm từ chiếc cốc đặt cạnh khuỷa tay của mình—từ mùi hương rất nồng thì có thể đoán đó là rượu Forvish—và Pellaeon cố hết sức để giữ im lặng. Dù cho Thrawn có định nói với ông ta điều gì, thì ngài ấy sẽ nói theo cách của riêng ngài vào một thời điểm ngài ấy chọn. “Tôi vô tình nghe về nó bảy năm trước,” Thrawn tiếp tục, tay đặt cốc rượu xuống. “Điều khiến tôi đặc biệt chú ý là, mặc dù hành tinh đó đã có sự sống trong suốt ba trăm năm, cả Nền Cộng hòa Cũ lẫn đám Jedi đều không hề đoái hoài gì đến nó.” Thống soái nhướn đôi lông mày lên. “Ông nghĩ sao, Thuyền trưởng?”

Pellaeon nhún vai. “Nó là một hành tinh nằm quá xa trung tâm nên chẳng ai quan tâm đến nó hết.”

“Rất tốt, Thuyền trưởng. Ban đầu tôi cũng cho là vậy... nhưng dĩ nhiên, sự thật lại khác xa. Mykr thật ra chỉ nằm cách nơi này có 1500 năm ánh sáng—nằm sát biên giới ngăn cách chúng ta với quân Nổi dậy và lọt thỏm bên trong lãnh thổ của Nền Cộng hòa Cũ.” Thrawn đưa mắt nhìn xuống tấm thẻ dữ liệu trên tay mình. “Không, lời giải thích thật sự thú vị hơn nhiều. Và còn rất hữu dụng nữa.”

“Và lời giải thích đó chính là mảnh ghép thứ nhất của câu đố này sao?” Pellaeon hỏi.

Thrawn nở một nụ cười đáp lại. “Rất tốt, Thuyền trưởng, rất tốt. Đúng. Mykr—hay nói đúng hơn, một trong những sinh vật bản địa của nó—chính là mảnh ghép thứ nhất. Mảnh ghép thứ hai nằm trên một hành tinh tên là Wayland.” Thrawn ve vẩy tấm thẻ dữ liệu. “Một thế giới, mà nhờ người Obroa, tôi đã tìm ra được vị trí chính xác.”

“Tôi chúc mừng ngài, Thống soái,” Pellaeon nói, cảm thấy bắt đầu mệt mỏi với trò chơi này. “Liệu tôi có thể hỏi câu đố mà ngài đang nói tới là gì được không?”

Thrawn mỉm cười—một nụ cười khiến bất kỳ ai cũng phải thấy khiếp vía. “Câu đố duy nhất xứng đáng được giải, dĩ nhiên rồi,” Thống soái nói một cách dịu dàng. “Sự hủy diệt hoàn toàn, triệt để, và tận gốc của quân Nổi dậy.”

Một chiến thuật do Ahsoka Tano nghĩ ra từ thời Chiến tranh Vô tính Theo lore thì người Elom tuy thông minh nhưng đầu óc không sắc sảo, dễ bị thao túng bởi các giống loài khác Nguyên văn là "Grand Admiral", có thể được dịch thành Đại Đô đốc