"Uh-uhh.." ( Arge )
Đã được khoảng một thời gian từ khi tôi chia tay Zeno-kun.
Tôi đang ở giữa bữa ăn của mình. Sashimi được làm từ loài cá tên là zerabia khá là ngọt thịt và rất là ngon. Có thể nói, đây là một món ăn hoàn hảo. Tuy nhiên, kể cả khi tôi đã ăn một phần rất lớn, cơn đói của tôi vẫn không dứt.
Tôi còn uống cả nước mà tôi yêu cầu. Nó vẫn không làm cơn khát của tôi giảm xuống.
...Tôi nghĩ cơ thể tôi đang thèm máu.
Đã một tuần kể từ khi tôi tái sinh thành vampire. Có lẽ cơn đói này là do tôi vẫn chưa uống dù chỉ là một giọt máu người trong suốt khoảng thời gian qua.
Tôi có thể chống lại những kẻ thù lớn nhất của vampire là ánh sáng và nước với khả năng của mình. Dẫu vậy, tôi vẫn đầu hàng với cơn khát này.
"Thứ mà mình có thể làm..." ( Arge )
Cách giải quyết rất đơn giản. Tôi sẽ ổn nếu tôi được uống máu.
Tôi biết câu trả lời. Tôi biết câu trả lời. Nhưng...
Tôi không thể làm thế được.
Ngẫu nhiên tìm một người lạ và nói: "Xin lỗi, nhưng bạn sẽ rất là tốt nếu cho tôi uống một chút máu của bạn." Là hoàn toàn không thể.
Họ sẽ chạy ngay lập tức. Nếu người đó là tôi, có lẽ tôi sẽ ngay lập tức báo cảnh sát.
"Có thể mình đã sai khi trở thành một vampire..." ( Arge )
Khi đang du hành cùng Zeno-kun, cơn khát máu thường hiện lên trên khuôn mặt tôi. Khi đó, bất kể là tôi uống nước hay là ăn bất kì thứ gì, nó sẽ lập tức biến mất.
Như vậy có nghĩa là khả năng ngăn chặn cơn khát máu của thức ăn đã mất rồi.
Cơn khát máu chỉ tạm thời được ngăn chặn bởi thức ăn và nước. Nó chỉ có thể ngăn chặn chứ không thể dứt hoàn toàn, hiện trạng của tôi đã nói lên điều đó.
"Ugh.." ( Arge )
Kể cả khi tôi bình tĩnh từ chối nó, nó cũng không khá hơn gì.
Tôi không chỉ cảm thấy đói mà tôi còn cảm thấy nhức đầu và thị lực của tôi giảm đi một chút. Tôi thấy lạnh quá.
Nó giống với cái lạnh do sốt cao. Nhưng thực tế thì lại hoàn toàn khác.
"Răng mình...đau quá..." ( Arge )
Răng nanh của tôi sau khi được tái sinh thành vampire sắc hơn so với bình thường.
Cơ thể tôi đang than phiền là vì cái lạnh này, chỉ có răng nanh tôi là trở nên nóng và khó chịu. Nó tạo ra cảm giác không hòa hợp và trở nên nhọn hơn.
...tôi phải giữ nó lại với nhau.
Chạy trốn vào một con hẻm là một quyết định sáng suốt, tôi nói vậy với bản thân mình.
Tôi đã ở một nơi quá đông người, có thể tôi đã đứng quá gần một người bình thường. Đó là lý do tôi trở nên khát máu.
Tôi vẫn có thể ở lại đó thêm một chút nữa, nhưng tôi đã tới giới hạn của mình.
Tôi không có ý định trở thành một con quái vật và tấn công con người tí nào.
...Sẽ rất không ổn khi phải gây rắc rối cho người khác.
Tôi có thể rất lười biếng, và ước mơ của tôi là được một người nào đó chăm sóc và cho tôi ăn, sống mà không phải làm gì, nhưng tôi phải chắc chắn là người đó phải chấp nhận tôi trước.
Tôi không muốn gây rắc rối cho một người không muốn điều đó.
"Sẽ tốt hơn nếu mình có thể uống máu của bản thân và thấy thỏa mãn." ( Arge )
Tôi nhớ tất cả khả năng của mình. Tôi biết rằng đây không phải là chuyện có thể giải quyết theo cách đó.
Khi tôi cắn một ai, tôi không cần nhất thiết phải uống máu người đó. Nhờ việc tăng kĩ năng này mà tôi không cần một lượng máu quá lớn, chỉ một chút là đủ. Nhưng nó không thể là máu của tôi.
Tôi sẽ không bao giờ thỏa mãn nếu tôi không uống máu của người khác. Đó là lời nguyền của vampire.
Tôi, người đã vượt qua hầu hết các điểm yếu của vampire, vẫn phải gặp rắc rối với điểm yếu cuối cùng này.
Tôi cũng không thể trị nó với ma pháp chữa trị được vì nó không phải vết thương, bệnh hay gì cả. Nó giống như việc thở của vampire vậy. Ngăn một ai đó thở không gọi là chữa bệnh được.
"Oh,vô dụng rồi....trời đã trở nên tối mất rồi..." ( Arge )
May mắn thay, có vẻ như tôi sẽ không chìm vào trong ham muốn của mình. Ý thức tôi chậm rãi mất dần.
Ở mức độ nãy, tôi có thể tránh được việc tấn công một ai đó. Cho tới khi nào tôi vượt qua được nó, tôi sẽ không gây hại cho người khác.
"Ah... buồn ngủ quá đi." ( Arge )
Nó giúp tôi nhớ ra... tôi vẫn chưa ngủ được chút nào.
Kể cả khi tôi đang ở trong con hẻm vắng, hương gió mặn vẫn làm cho tôi thấy dễ chịu. Những mùi hương bay qua rất tốt,
Để có thể thoát khỏi cơn đói, tôi rơi vào giấc ngủ.
.... Tôi chỉ rơi vào giấc ngủ và quên nó đi.
Tôi giỏi nhất là ngủ, có thể gọi nó là một khả năng đặc biệt. Tôi chậm rãi bỏ rơi lý trí của mình để ngủ. Nói đến việc đó, loligramps đã nói rằng tôi sẽ chết nếu cơn khát của tôi quá lớn...
Tôi cảm thấy hơi tệ về việc tái sinh để rồi chết chỉ sau một tuần được sinh ra trong thế giới này. Tôi chỉ vừa nghĩ về việc đó thì ý thức của tôi đã tan biến, vậy nên cảm giác hối lỗi của tôi với loligramps cũng biến mất....