"Vậy đây là Hanapecha ư ." ( Arge )
"Là Arresha. Cô có thích nó không." ( Zeno )
"Nó khá tốt. Gió có hơi mặn, nhưng rất tốt." ( Arge )
Những cơn gió mang vị mặn của biển mạnh đến mức có thể cảm nhận được kể cả khi tôi đang ở trên chiếc giường của đoàn xe. Nó là hương vị đặc trưng của thành phố này.
Nhìn cả thành phố từ trong đoàn xe đã cho tôi cảm giác của một thành phố cảng. Bóng dáng của những tòa nhà kiểu cũ đồng thời cũng cho ta cảm giác thoải mái. Không có gì để phàn nàn về địa điểm du lịch này cả.
Nó có thể là một ý tưởng tốt để nói về tình trạng thức ăn cho loligramps biết.
Trong khi nơi đây khá thu hút tôi về việc nó khá yên tĩnh để tôi có thể ngủ bao lâu mà tôi muốn, nếu tôi cứ ở đây, có thể tôi sẽ bị đói.
Vì tôi mới vừa chết đi, nên tôi đã để loligramps quyết định nơi sinh cho mình.... nhưng khu vực mới này khá là tốt. Nên tôi muốn đi ngủ thật nhanh.
"Vậy tốt thôi, tôi sẽ ổn ở đây." ( Arge )
"Ah... chờ một chút đã Agre-san." ( Zeno )
Khi tôi vừa định bước xuống đoàn xe, Zeno đã gọi tôi lại.
Để mà nói, cái tên Agre mà tôi đã quen khi được gọi trong vài ngày qua là cái tên mà tôi chọn khá là khó khăn.
Tên của tôi là Agrento Vampear. Agrento trong tiếng Ý có nghĩa là màu bạc còn Vampear là cách gọi khác của Vampire trong tiếng Pháp.
Tôi có thể dùng tên cũ của tôi là Kuon Ginji, nhưng nó là tên con trai. Tôi có thể có cảm giác của một người đàn ông bên trong, nhưng tôi vẫn là một cô gái. Nên cuối cùng tôi đã chọn một cái tên nghe có vẻ nữ tính hơn.
"Có chuyện gì?" ( Arge )
"Xin hãy nhận những thứ này." ( Zeno )
Zeno-kun tìm trong xe hàng và đưa tôi một cái mũ trùm màu đen và một chiếc túi. Khi tôi cầm chiếc túi, nó tạo ra một tiếng lạch cạch. Nó khá nặng, có vàng trong này chăng?
"Có lẽ nó khá ít, nhưng hãy xem nó là lộ phí của chuyến đi." ( Zeno )
"Ah, vậy ra đây là tiền... có ổn không, trong khi anh là một thương nhân?" (Arge)
Tôi không nghĩ về vấn đề tí nào, nên tôi khá là cảm ơn về số tiền này..... tuy nhiên, là một thương nhân, tiền là một thứ quan trọng hơn rất nhiều thứ khác. Liệu có ổn không khi anh ấy đưa nó cho một người mà anh không quen biết?
"Nó là vì em đã cứu mạng sống của anh. Trong khi ở thành phố này, hãy cố đội nó. Agre-san khá là nổi bật, nên như thế nãy sẽ ngăn chặn...em biết mà phải không, ngăn chặn người khác dòm ngó." ( Zeno )
Từ những gì tôi có thể nói, sẽ không quá khi nói tôi của hiện tại là một cô gái cực kì xinh đẹp.
Từ những gì mà Terrier Bandit và Zeno-kun nói, nhận định của tôi có lẽ không sai. Vì lý do này, có lẽ việc che giấu khuôn mặt của mình là khá quan trọng. Tôi không có hứng thú với đàn ông, nhưng nếu người đó chăm sóc và cho tôi ăn thì đó là chuyện khác. ( edit2 Lucia: chị có kẹo nè em. )
Zeno-kun có vẻ là một người siêng năng.
Nếu tôi lấy một người như thế này, có lẽ giúp đỡ người đó trong công việc sẽ rất mệt mỏi.
Vấn đề tệ hơn, anh ấy là một người bán hàng. Nghĩa là trừ khi anh ấy nghỉ việc, cuộc sống của tôi sẽ không bao giờ ổn định. Nếu nhìn vào mục tiêu của tôi , anh ấy không hợp tí nào. Nó khá tệ.
Và, sự không thoải mái của đoàn xe cũng đã làm cho anh ấy mất đi vài điểm.
Kể cả khi bạn xem xét vào số điểm, sẽ không sai sót khi nói Zeno-kun là người tối. Anh ấy còn giúp tôi nhiều vậy cơ mà.
"Tôi thấy khá là không ổn sau tất cả." ( Arge )
"Ổn thôi mà. Anh cũng thấy khá là không ổn khi được nhận những con ngựa này." ( Zeno )
Không, đó chỉ là những thứ mà tôi lấy được từ ban cướp mà thôi.
"Tôi không thể chấp nhận như vậy được. Tôi cũng không thể trả anh bất kì thứ gì bây giờ... vậy thì lần sau chúng ta gặp nhau đi." ( Arge )
"Lần sau ?" ( Zeno )
"Vâng nếu lần sau chúng ta gặp nhau và anh gặp rắc rối, hãy để tôi giúp anh." (Arge )
Để đổi lại việc tôi cứu mạng anh ấy, thứ mà tôi yêu cầu sẽ là anh ấy cho tôi ăn.
Tôi đã nhận phần thưởng của mình. Đó là lý do mà tôi đã xem xét việc anh ấy đưa tôi đi đến đây, cho tôi quần áo, và cho tôi tiền là một phần của thỏa thuận đó.
Việc đó khá bình thường đối với anh ấy, nhưng việc không thể đáp trả lại lòng tốt của anh ấy làm tôi thấy phiền.
Tôi có lẽ khá lười, nhưng tôi là kiểu người không quên trả lại món nợ của mình.
Kể cả khi tôi nghĩ vậy, tất cả những gì tôi có là cơ thể này. Kể cả bộ quần áo cũng là của anh ấy.
Thứ mà tôi có thể trả anh ấy lúc này là một lời hứa xuông.
Tuy nhiên, lời hứa xuông vẫn là một lời hứa. Nếu chúng tôi có cơ hội gặp lại, nếu tôi có bất kì thứ gì để hoàn trả cho anh ấy, tôi sẽ vui vẻ trả lại cho anh ấy tất cả. Nó là cảm xúc của tôi đằng sau lời hứa này.
Sau khi hứa với nhau có lẽ cách tốt nhất là chúng tôi chia tay nhau tại đây.
"Nếu cô bé đã chọn cách đó, thì anh hiểu rồi." ( Zeno )
"Vậy thì, tôi đi đây. Cám ơn anh rất nhiều. Hãy thuê cho mình vệ sĩ từ bây giờ." (Arge )
"Anh sẽ nhớ điều đó. Sống khỏe nha, Agre-san." ( Zeno )
Tôi kéo chiếc mũ trùm lên và nhảy xuống khỏi chiếc xe.
Với một chút miễn cưỡng, tôi đi thật nhanh và biến mất vào trong đám đông và không nhìn lại.
Vậy, việc đầu tiên bây giờ là...
"... đi ăn trưa nào." ( Arge )
Bình thường thì ngủ sẽ tốt hơn. Nhưng giờ tôi có tiền rồi, nên hãy dùng nó nào. Tiền chỉ có giá trị khi ta dùng chúng mà.