The Reincarnated Vampire Wants an Afternoon Nap

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

ARC 1 : - Chương 11 : Lời đồn lan đi với tốc độ ánh sáng~

"Được rồi, [Cơn đau ơi hãy biến mất đi]" ( Arge )

Đã mười ngày kể từ khi tôi bắt đầu chữa trị cho mọi người bằng ma thuật. Như kế hoạch ban đầu, tôi làm việc trước cửa nhà của Felnote-san.

Phải nói rằng ba ngày đầu tiên khá là thoải mái.

Dù vậy, tôi vấn kiếm được một chút tiền từ việc chữa chị cho một ông lão bị đau lưng và một cậu bé bị thương do bị té khi chơi đùa. Ông lão đã cho tôi trả tôi một túi tiền trong khi người nhà của cậu bé đã đến trả tiền cho tôi sau đó, dù rằng, tôi không có ý định lấy tiền của cậu bé.

Từ ngày thứ tư đến nay, số lượng người đến chữa bệnh đột ngột tăng lên. Lời đồn từ những người trong thành phố và các mạo hiểm giả bắt đầu lan ra, như là: "bác sĩ và các pháp sư tôi chữa trị trước đây đều không thể chữa được căn bệnh này" hay " tôi đã mất cánh tay do một con quái vật". Tôi đã khá bất ngờ khi khá nhiều người đã tìm đến để gặp tôi.

Tôi nghĩ rằng sẽ bất khả thi để hồi phục lại cánh tay bị gãy hoặc chữa trị cho một người sắp chết, nhưng khi tôi cố thử; cánh tay của mạo hiểm giả đó đã thực sự mọc lại và căn bệnh nan y đó cũng được chữa khỏi. Recovery Magic thật sự rất tiện lời, dù vậy, hồi sinh người chết vẫn là không thể sau tất cả.

Vì sẽ khá khó khăn khi phải tính toán số tiền cho việc chữa bệnh, tôi đã nói với những người dân trong thành phố rằng "bất kì thứ gì cũng được", vì việc đó, đa số người dân trong thành phố đã bắt đầu xem tôi như một vị thánh. Một vài người còn cho tôi rất nhiều tiền. Có vẻ tôi đã bắt đầu trở nên giàu có. Opps...

Khi tôi nói Felnote-san về số tiền mà tôi kiếm được, chị ấy đã nói :" Em đã đủ giàu để có thể tự pha trà cho mình rồi đó" với một khuôn mặt lạnh như băng.

Tất nhiên, khi mọi người nghe thấy là bất cứ thứ gì cũng được, một số người đã bỏ về mà không để lại thứ gì. Dù vậy, tôi không để tâm đâu.

Và như vậy, tôi đã có thể kiếm được rất nhiều tiền, tôi đã có thể tiếp tục du hành với số tiền đó. Dù vây, tôi nghĩ là tôi không có nơi nào để đi, nên tôi sẽ ở lại đây.

Felnote-san đôi lúc cho tôi máu của mình và thành phố này cũng khá tốt. Tôi có một nơi tốt để ngủ và tôi có thể sẽ tìm được một người chấp nhận để nuôi tôi suốt đời.

"Vâng ổn rồi, anh có thể đi tiêu diệt quỷ rồi đó, nhưng xin đừng chết nha." ( Arge )

"Cám ơn cô rất nhiêu... cô quả là một vị thánh mà." ( người dân )

"Không, tôi không phải là thánh đâu." ( Arge )

Mặt dù tôi đã dùng chiếc mũ để che đi khuôn mặt của mình, tôi vẫn sẽ bỏ nó ra khi trời nóng hoặc nếu tôi dùng mà Recovery Magic ở khoảng cách gần, bạn vẫn có thể thấy rõ khuôn mặt của tôi. Có lẽ tôi đã phí lời dặn của Zeno -kun về việc phải giữ bí mật rồi.

Nhưng khá là tệ đây, không chỉ khuôn mặt tôi mà cả việc năng lực của tôi có thể khiến cho một cánh tay mọc là đã được khá nhiều người biết tới.

Khi lời đồn lan đi, tôi đã ngẫu nhiên nhận được vô số danh hiệu như :

"Thánh nhân của thành phố biển" "Thiên thần bạc" "Phù thủy thiên tài xinh đẹp Vampear-chan"

Bạn cũng nên cho tôi một biệt danh đó. ( edit Lucia: ok thế gọi “ best lười” nha )

Một trong những người mà tôi đã chữa khỏi có lẽ đã tôn thờ tôi như một vị thánh sống. Ông ấy lấy ra rất nhiều tiền từ ví của mình và đưa cho tôi, nói rằng: "tôi nhất định sẽ quay lại, thưa thánh nữ" và chạy thẳng về nhà. Xin đừng tôn thờ tôi như vậy chứ. Mọi người có nghe tôi nói không vậy ?

Kể từ khi tôi đạt được nhiều thành công lớn mỗi ngày, kể cả khi ông ấy rời đi, vẫn còn khá nhiều người đang xếp hàng chờ đợi tôi.

Nhân tiện, tôi không hề nói cho mọi người biết về việc tôi là vampire. Felnote-san đã bảo tôi giữ bí mật vì tôi sẽ trở nên quá nổi bật nếu bị lộ.

Răng năng của tôi lộ ra như là một vampire, và vanh tai tôi cũng khá nhọn. Nhưng vì tôi miễn nhiễm với ánh sáng mặt trời nên mọi người không nghĩ tôi là một vampire.

"Vâng... sau khi chữa khỏi cho năm người nữa, tôi sẽ kết thúc công việc của ngày hôm nay. Nên mọi người có thể ưu tiên cho những người bị thương nặng được không?" ( Arge )

Kể cả khi tôi nói thế là đã đủ cho hôm nay, nó không có nghĩ là tôi đã cạn năng lượng. Tôi nói thế là vì tôi đã khá mệt và tôi muốn được ngủ thôi.

Tôi rất muốn dừng công việc ngay bây giờ, nhưng tôi không thể nói ý định thật sự của mình được. Mặt khác, sẽ tốt nên nếu tôi kiếm thêm tiền khi tôi còn có thể. Như vậy thì khi đến thời điểm thích hợp, tôi sẽ có khoảng thời gian thoải mái để tìm người có thể nuôi tôi suốt đời. Vì vậy nên, tôi sẽ chữa thêm năm người nữa như đa hứa. Vì một người sẽ được chữa nếu như họ lắng nghe lời tôi nói, và bởi vì tôi sẽ được nghĩ ngơi bất cứ khi nào tôi muốn, nên đây quả là một môi trường làm việc tốt.

Tuy vẫn có những người phàn nàn, tình trạng bạo lực ngẫu nhiên lại khá ít, vì những người đó sẽ ngay lập tức bị đánh bại ngay bởi nhưng người đang xếp hàng.

Tôi chữa cho năm người nữa và quay lại nhà của Felnote-san.

Nhà chị ấy có hai tầng và khá rộng rãi. Có vẻ chị ấy đã mua căng nhà này với số tiền chị ấy kiếm được trong quá khứ. Nguyên nhân của việc chị ấy bị mù là do chiến đấu với quái vật và kĩ năng của cô ấy phục vụ cho việc chiến đấu. Nên có lẽ chị ấy đã là sống bằng việc tiêu diệt quái vật trước đây. Nêu tôi muốn xác nhận chuyện đó, tôi đơn giản chỉ cần sự dụng Blood Reading để xác nhận nó, nhưng tôi không hề có hứng thú với việc đó.

Đi xuyên qua phòng khách và bước vào trong nhà bếp, Felnoto-san đang ngồi trên ghế ở đó. Vì tách trà vẫn đang ở trên bàn, có lẽ nào đang là giờ uống trà không nhỉ.

"Em về rồi Felnote-san, ... Felnote-san? " ( Arge )

Khi tôi thử gọi chị ấy, chị ấy vẫn không trả lời lại. Khi tôi đang nghĩ tại sao lại như vậy, tôi đã thấy mí mắt chị ấy hoàn toàn khép lại. Tôi nghe thấy những hơi thở nhẹ nhàng của chị ấy trong khi bộ ngực khổng lồ của chị ấy tạo ra một cử động "Boin" tạo cho tôi ấn tượng như chị ấy đang rung nhẹ theo hơi thở của mình.

Chị đang ngủ đấy à?

Nó khá là thoải mái khi ngủ trong khi đang ngồi. Tôi khá hiểu cảm giác đó.

Nó tạo cho ta một cảm giác hoàn toàn khác với khi ta ngủ trên giường, nó tạo ra cảm giác như bạn sẽ muốn ngủ ngay lập tức sau khi ngồi xuống vậy. Tôi đã từng cảm nhận nó rồi.

"... sẽ khá tệ nếu gọi chị ấy dậy, phải không nào." ( Arge )

Felnote-san có vẻ khá mệt vì chị ấy bận rồn khắp cả ngày và ra ngoài khá nhiều.

Tôi không biết chị ấy làm gì, nhưng chị ấy không thể nhìn thấy trong một thời gian dài. Có vẻ có một số chuyện chị ấy có thể làm được sau khi chị ấy đã lấy lại ánh sáng của mình, và những chuyện đó cũng trở lại cùng với nó.

Tôi khá thích ngủ, có thể nói, tôi yêu việc được ngủ.

Tôi biết sẽ vui như thế nào khi được ngủ. Việc đó đồng nghĩa với bạn không nên làm bất cứ thứ gì để đoạt đi niềm vui của người khác.

... Dù gì đi nữa, sắp tới giờ ăn mất rồi.

Felnote-san làm bữa ăn cho tôi mỗi ngày. Mặc dù mỗi ngày mỗi khác, nhưng có vẻ đây là thời điểm bắt đầu chuẩn bị bữa ăn.

"... không còn cách nào khác nhỉ." ( Arge )

Sao khi thấy Felnote-san ngủ một cách thoải mái như thế, tôi không còn cách nào khác.

Dù rằng tôi đã trả tiền, chị ấy làm cho tôi những bữa ăn ngon tuyệt mỗi ngày. Nên hãy để chị ấy nghĩ ngơi chút nhỉ.