Cảnh quan xung quanh tôi đang dần tối đi bởi mặt trời đã lặn xuống, thay thế bằng ánh sáng dịu dàng của mặt trăng . Nó thật tốt cho mắt của vampire, tuy vậy nhưng tôi vẫn có thể thấy rõ mọi thứ mà không cần đến ánh trăng . Tôi có thể thấy ngôi làng nhỏ với không quá 20 căn nhà nằm rải rác xung quanh , Có những cánh đồng xung quanh những căn nhà, tôi đoán đây là 1 vùng nông thôn. Từ khứu giác của tôi, có vẻ như còn có vài ngôi làng nhỏ xung quanh …
Nhưng đây có lẽ là ngôi làng lớn nhất mà tôi có thể thấy, và là cái gần nhất với ngôi nhà hư hỏng/ xập xệ mà Kuzuha-chan đang sống. Tôi nghĩ mẹ cô ấy thì đang ở đây trong căn biệt thự 2 tầng nằm ở trung tâm của ngôi làng – bởi lẽ nhìn nó nổi bật nhất so với những ngôi nhà còn lại . Mặc dù những ngôi nhà xung quanh được làm bằng gỗ, biệt thự này được xây bằng gạch cứng, hoặc 1 thứ gì đó trông rất chắc chắn . Nó giống như 1 tòa thành với những ngôi nhà bao bọc xung quanh nó. Khi tôi đưa mũi ngửi xung quanh khu biệt thự, tôi chợt chú ý tới mùi hương trôi dạt xung quanh nơi đấy, đó là một mùi hương không phải của con người.
Khoan . . . mùi này , nó khá giống với mùi của Kuzuha-chan - mùi của động vật .
Trên hết, đó là một mùi hương ngọt ngào pha trộn với mùi của động vật. Đó là 1 mùi hương rất đặc biệt mà tôi nghĩ là nếu như mình không phải là vampire thì chắc cũng không thể nhận ra được . Đó là mùi của 1 ai đó rất giống mà không phải là của Kuzuha-chan. Tôi không nghĩ là mình nhầm đâu bởi lẽ duy nhất chỉ có một người có mùi giống thế này thôi , và nó không phải ai khác ngoài mẹ của cô ấy.
Tôi vỗ cánh một cách nhẹ nhàng và đi đến căn biệt thự.
Khi tôi bay xung quanh bầu trời, tôi nhận ra rằng không có ai đang canh gác. Bời vì đây là 1 ngôi làng nhỏ, họ có lẽ thiếu người để làm điều này.Tuy vậy , họ có lẽ có bảo vệ trong căn biệt thự. Sau khi xác nhận không có ai trong đó, tôi bay lại 1 cái cửa sổ bất kì; tôi không có ý định phá nó. Tôi chỉ đơn giản là sử dụng kĩ năng ‘atomize’ thay đổi hình dáng cơ thể trước khi va vào cái cửa sổ và biến thành 1 làn sương mù , Tôi chui qua lỗ hổng trên cửa sổ và bức tường vào bên trong biệt thự
“Thật dễ dàng”. Tôi thốt lên khi tôi trở lại dạng vampire.
Quan sát xung quanh tôi có thể thấy, nơi này đã được xây từ rất lâu rồi . Căn cứ vào sự bào mòn xung quanh căn nhà và những đồ làm bằng gỗ còn lại trên tường. Có vẻ nơi này được xây 1 cách vội vã từ rất lâu trước đây .
Căn nhà này không những là đã cũ, mà nó còn rất thô, khi tôi đưa mắt nhìn xung quanh tôi có thể thấy những lỗ hổng gần cửa sổ , làm cho nơi này dễ bị xâm nhập hơn. Bạn không thể xâm nhập qua những cái lỗ này trừ khi bạn là sương mù. Chỉ có những thứ như sương mù, chất lỏng, hay những nhứ tương tự mới có thể đi qua cái lỗ này. Vì thế nó đủ nhỏ để giữ mọi người ở ngoài, đó có lẽ là điều mà người chủ lâu đài muốn.
Tôi chỉ có thể cảm thấy có vài người xung quanh; Có vẻ như số người canh gác nơi này là rất ít . Hiển nhiên , nơi này là 1 vùng nông thôn nên vì thế nên tôi đoán điều này là có lẽ là một điều tự nhiên . Có vẻ như tôi có thể đi 1 cách đàng hoàng hơn là lén lút. Tôi vuốt nhẹ mái tóc bạc lấp lánh của tôi phản chiếu dưới ánh trăng , và đi vào ngôi biệt thự với một phong thái rất tự nhiên . Nhiệt độ vào ban đêm có phần hơi lạnh tuy vậy nó lại phù hợp với làn da của tôi, nhưng với việc phải lén lút và tìm kiếm xung quanh mọi thứ trong khi đó thì việc tìm kiếm mẹ của Kuzuha còn khá mơ hồ như vậy, nên nghĩ lại thì tôi lẽ ra không nên cất cái chăn đi.
Tôi ước là mình có một bộ quần áo để mặc vào ngay lúc này. Tôi không muốn bị nhầm lẫn là 1 người hư hỏng lần nữa đâu .
Đáng tiếc , là tôi lại không có bộ quần áo nào phù hợp với mình , vì thế nên tôi chỉ có thể tiếp tục đi tiếp, tuy vậy, tôi vẫn không muốn bị ai đó nhìn thấy mình đang khỏa thân như thế này . Nếu có phụ nữ trẻ trong căn biệt thự này, có lẽ sẽ có quần áo phù hợp với tôi, nhưng đi vòng quanh biệt thự này sẽ là 1 vấn đề. Hơn nữa, Tôi không biết liệu có đứa bé nào giống tôi ở đây không, vì thế tôi từ bỏ suy nghĩ đó.
“Hmm…”
Khi tôi trở lại dạng người và đánh hơi khắp căn biệt thự, tôi nhận thấy mùi của động vật đã trở nên nồng hơn bao giờ hết . Mùi hương dường như bắt nguồn từ phía dưới tôi, vì vậy nó chỉ có thể xuất phát từ tầng dưới. Vì tôi ở tầng một, điều đó có nghĩa là có một tầng hầm phía dưới lòng đất. Vì vậy, tôi phải tìm tầng hầm đó; và mặc dù tuy là tôi biết chính xác hướng của mùi hương đó, nhưng tôi lại không biết chính xác đường đi; đó lại là 1 vấn đề .
Nếu mùi hương ở bên ngoài, thì đó lại là một điều dễ dàng, tôi sẽ chỉ cần đào thẳng đến đó, nhưng tôi không nghĩ có thể làm được điều đó trong tòa nhà này. Tất cả những bức tường, tầng lầu đã bị chắn hết đường, vì thế tôi chỉ có thể tìm đến cầu thang hoặc một cái cửa , vì thế tôi không thể đi theo đường thẳng được.
Đột nhiên , tôi cảm thấy như có 1 thứ gì đó chạm đến tâm trí của tôi , cảm giác này chỉ xuất hiện khi tôi ở gần Kuzuha-chan. Và năng lượng ma thuật đang lơ lửng trong không khí
“Có phải cô ấy đang gọi tôi không ?”
Tôi cảm thấy như là có 1 đứa trẻ nắm lấy tay tôi và kéo tôi đi. Cảm giác này tuy là rất yếu, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được, đủ để biết rằng nó không phải là ảo ảnh. Theo cảm giác đó, tôi bang dọc qua hành lang được tắm bởi ánh trăng .
Tôi tiếp tục băng qua vài cái cửa và hành lang trước khi tôi dừng lại, cảm giác này dẫn tôi đến 1 cánh cửa. Nếu không thì, 1 cánh cửa không nổi bật, nếu phải nói về nó, nó chỉ to hơn 1 chút so với những cánh cửa tôi đã đi qua để đến đây. Tôi đẩy nhẹ cửa, và nhìn vào bên trong. 1 căn phòng rộng, ở giữa phòng có 1 cái bàn lớn. Có 1 tấm vải trắng rất lớn che cái bàn lại, với 1 cái nến 3 cạnh đặt ở trên bàn.
“Đây có phải là phòng ăn không nhỉ?”
Cái cảm giác bị kéo đi bởi 1 ngón tay nhỏ vẫn tiếp diễn , vì thế tôi đi vào phòng ăn, đi ngang qua cái bàn, bên kia căn phòng có 1 cánh cửa khác. Khi tôi mở cánh cửa ra, trước mắt tôi là 1 cái nhà bếp. Nó hẳn rộng hơn nhà bếp của Felnote-san.
Nhìn xung quanh căn phòng, tôi cảm thấy tất cả dụng cụ ở đây đã được đặt ở đây lâu rồi, điều đó tạo nên 1 căn nhà bếp lớn. Dĩ nhiên, bếp cũng lớn, tủ lạnh cũng tương tự, có vẻ như nó có thể chứa gấp đôi lượng thức ăn hơn nhà của Felnote-san. Trên tường, tôi có thể thấy vài dụng cụ được treo trên đó, hầu hết là các loại dao, muỗng,…. Tất cả chúng được xắp xếp gọn gàng, ví dụ như dao được sắp xếp từ phải sang trái theo độ dài của chúng.
Cô ấy cũng không ở đây
Thật kho chịu, mùi hôi này càng ngày càng nồng, vì vậy tôi biết là tôi đang đến gần hơn, nhưng mùi này vẫn còn cách xa tôi. Cảm giác này không biến mất, những ngón tay vẫn còn đang kéo tôi muốn dẫn tôi đến với nó . Nhìn xung quanh nhà bếp lần nữa, tôi lại đi theo cái cảm giác đó, để chúng dẫn dắt tôi đi qua căn phòng. Băng qua hầu hết các phòng, tôi thấy bản thân đang ở trước 1 cái cửa nhỏ của kho lạnh. Tôi có thể nghĩ ra phòng kế tiếp là gì?
“Kho chứa thực phẩm chăng ?”
Như tôi nghĩ, đây là nơi để bảo quản các vật phẩm cần giữ lạnh. Mùi mà tôi cảm nhận được từ phía bên kia của cánh cửa là một điều rất khó chịu.
Tôi đoán đó là mùi của hành
Nhưng cánh cửa thật lạ, nó quá chắc chắn cho việc chứa thức ăn; Ba ổ khóa. Cửa rõ ràng là được làm bằng kim loại dày, nó được làm còn tốt hơn cả biệt thự. Như thể chủ sở hữu không cho phép mọi người vào hoặc đi. Tôi hiểu rằng thực phẩm là quan trọng, nhưng không phải là cẩn thận quá hay sao?
“Không bình thường tí nào, có lẽ đây là nơi mà tôi đang tìm kiếm.”
Tôi biến thành bóng đúng như nghĩa đen của nó. Không có độ dày, và nó có thể xâm nhập vào bất kỳ lỗ hổng nào. Bởi vì bây giờ là ban đêm , nên hiển nhiên là không có ánh sáng trong nhà bếp , trời rất tối, thời điểm tốt nhất để có thể sử dụng kỹ năng này. Tôi có kỹ năng 'Âm Ảnh Hình' cao, vì vậy nên tôi có thể trở thành một cái bóng ngay cả dưới ánh mặt trời, mặc dù, tôi sẽ cảm thấy rất mệt mỏi để có thể làm điều đó nếu không có bóng tối xung quanh. 'Shadowing' có lẽ là kĩ năng lệ thuộc vào thời gian và môi trường duy nhất mà tôi có. Dù sao, như một cái bóng tôi có thể đi qua cánh cửa vững chắc, vì vậy tôi từ từ đột nhập vào kho thực phẩm.
Tôi có thể cảm thấy dòng chảy của phép thuật trở nên mạnh mẽ hơn.
Có vẻ như cuối cùng tôi đã tìm thấy cô ấy.