The Perfect Sako-san Wants to Become Like A Mob Character (Me)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1518

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1144

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 4

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

LN - Chương kết

Đám đông ở ga tàu còn khủng hiếp hơn cả tôi đã dự liệu, khiến cảm giác cứ như là cả một dòng người đang di chuyển vậy. Tôi rủa thầm sự ngu dốt của mình đã khiến chúng tôi phải đến đây. Vì trước giờ chưa từng đi ngắm pháo hoa, nên tôi đã lầm tưởng rằng lượng người cũng sẽ chỉ ngang ngửa ở lễ hội mùa hè hôm trước mà thôi. Thấy biển người bất tận ùa vào từ cửa ga tàu khiến tôi đâm lo, không biết liệu mình có thể phát hiện ra cô gái đó hay không nữa. Nếu cô lại diện yukata như hôm trước, thì có thể tôi sẽ gặp may, nhưng vì cô đã nói rằng sẽ mặc thường phục, nên tôi đã không còn tự tin được như vậy nữa.

Một đoàn tàu nữa vào đến ga, và một dòng người nữa rời khỏi tòa nhà. Tôi quan sát kĩ lưỡng nhóm người đó. Sau khi phần đông đã rời đi hết, có một cô gái bước qua cửa soát vé. Cô đang mặc một chiếc váy dài xếp ly cùng với áo khoác tay ngắn. Sự phối đồ này ngay lập tức thu hút ánh nhìn của tôi. Sau khi tách khỏi dòng người một chút, đương sự dáo dác nhìn quanh, dường như đang tìm kiếm một ai đó.

"Sako-san."

"A, Tsuyoshi-kun!"

Nghe thấy tiếng tôi gọi, cô gái ấy nở một nụ cười tươi tắn rồi vẫy tay với tôi.

"Cậu tìm thấy tớ nhanh vậy làm tớ bất ngờ đó."

"…À thì, ừ."

"Cái vẻ mập mờ đó là sao vậy? Thẳng thắng lên xem nào."

"Trông cậu đáng yêu quá nên tớ đã nhận ra ngay."

"Vậy thì lại hơi thẳng thắng quá rồi đó…" Sako-san đỏ mặt rồi bĩu môi.

Biết ngay, cô ấy thật là đáng yêu. Cô nắm lấy cổ tay tôi rồi bắt đầu chạy, chắc là đang không muốn tôi thấy mình đang ngượng đây mà.

"Khen trang phục của con gái là theo lời Isaka-kun phải không? Tớ cứ tưởng là cậu sẽ không làm vậy nữa chứ?" Sako-san làu bàu.

"Liên quan gì tới chuyện đó đâu, tớ khen cậu vì tớ thật sự thấy như vậy mà." Sako-san dường như đang quằn quại, rồi lắc lư bàn tay tôi.

"Tớ sẽ tha thứ cho cậu, nên đừng có nói như vậy nữa mà!"

"Tốt, tốt."

Nếu hai đứa bị tách khỏi nhau thì sẽ thật không hay, nên tôi liền nắm lấy bàn tay của Sako-san, thấy vậy cô cũng lặng lẽ đan những ngón tay của mình lại với tôi. Chúng tôi đi bên cạnh nhau, chẳng một ai nắm thế chủ động, cũng chẳng một ai tụt lại phía sau. Cùng một vận tốc, cùng một quãng đường, và cùng nhau, chúng tôi sóng bước đến lễ hội pháo hoa.