Chương 43: Cuộc chạm trán bất ngờ(3)
Màn giải thích của Trưởng Pháp Sư Jin Joohwa kéo dài lê thê. Cách tổ chức cuộc thi, cách chia đội, các loại quái vật sẽ được triệu hồi… Tôi hiểu anh ta là một người cẩn thận, nhưng ước gì anh ta cho cuộc thi bắt đầu luôn đi có phải đỡ mệt không.
“Bài thi sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Thành viên nhóm 1 hãy đứng lên.”
Anh ta cuối cùng cũng nói ra cái câu mà tôi chờ đợi nãy giờ rồi.
Nhóm 1 gồm Hazuki, Kim Junho, Yoo Jungjin, và Spenner. Tôi quen biết có mỗi Hazuki mà thôi.
“Tớ sẽ cố hết sức!”
Hazuki đứng dậy sau khi nghe những lời cổ vũ từ bạn bè cô. Cả bốn người trong nhóm đi theo một nhân viên, hướng đến khu vực kiểm tra.
“Những người còn lại xin hãy bước sang một bên.”
96 học viên còn lại của lớp Sự Thật đứng dạt sang bên, trong lòng thầm thắc mắc tại sao. Đột nhiên, Jin Joohwa vỗ tay, và mười chiếc bàn tròn cùng 10 chiếc ghế tương ứng mỗi bàn mọc lên từ sàn nhà.
“Xin hãy ngồi đợi nhé. Các bạn cũng sẽ phải viết báo cáo về kì thi này.”
Các học viên lập tức bật lên tiếng rên rỉ ỉ ôi.
“Cứ tự nhiên ngồi chỗ nào cũng được.”
Vì tôi vốn đã biết chuyện này sẽ xảy ra nên tôi chẳng ngạc nhiên chút nào. Tôi chọn bừa một ghế còn các học viên khác thì tụ tập lại ngồi cùng bạn bè.
“…?”
Đúng cái lúc tôi đang vẩn vơ chờ đợi Jin Joohawa cất lời tiếp, một mùi hương thơm ngát chợt phả vào mũi tôi. Một mùi hương độc đáo và ngào ngạt của hoa hồng. Tôi liếc nhìn sang bên.
Đó là Rachel. Cô đang nhìn chằm chằm bộ móng tay của mình. Dường như có một cái móng quá sắc. Cô lấy ra một cái cắt móng tay. Đúng lúc đó, mắt hai chúng tôi chạm nhau.
Rachel vội vàng bỏ cái bấm móng tay vào túi.
“Phân tích chiến trận cũng sẽ là một phần của kì thi.”
Jin Joohwa lại tiếp tục giải thích.
“Đơn giản lắm. Các bạn sẽ phải cẩn thận phân tích các học viên đang chiến đấu với quái vật rồi viết một bản báo cáo.”
Trong thoáng chốc, một màn hình mỏng trồi lên từ mặt bàn. Mỗi ghế có một màn hình, tổng cộng là một trăm cái.
Màn hình bị chia làm bốn ô, mỗi ô trình chiếu về một học sinh của nhóm đang thi.
“Cách họ đánh bại quái vật, hoặc là lý do họ thất bại; kể cả khi họ thắng thì cũng phải chỉ ra mặt thiếu sót của họ; trong trưởng hợp họ thua thì hãy chỉ ra phương thức mà họ có thể vận dụng để gặt hái kết quả tốt hơn. Bài báo cáo của các bạn nên bao hàm những thông tin này.”
Chát chát.
Jin Joohwa vỗ tay, và các pháp sư khác bắt đầu phát tờ đơn báo cáo.
“Các bạn phải viết tổng cộng ba bài báo cáo, nhưng chúng tôi sẽ chỉ lấy điểm của bài tốt nhất. Đương nhiên vậy không có nghĩa là các bạn có thể chỉ viết một bài. Dám làm thế thì các bạn sẽ bị phạt đấy.”
Tôi cầm lấy tờ giấy trước mặt. Nhìn vào những dòng kẻ thẳng băng trên tờ giấy, tôi chợt nhớ lại những tháng ngày học đại học. Tôi phải điền tên mình vào mục “học viên đánh giá ” và điền tên của học viên mình đánh giá vào mục “học viên được đánh giá”.
[Chọn hộp ‘ẩn danh’ nếu bạn muốn giữ bí mật tên của mình.]
Thật may thay, chúng tôi có thể chọn ẩn danh.
“Bản báo cáo này chỉ chiếm 5% tổng số điểm của các bạn. Tuy nhiên, bản báo cáo bạn viết sẽ được gửi đến cho học viên mà bạn đánh giá.”
Nghe những lời này, các học viên thầm trao đổi những ánh mắt đầy ẩn ý.
“Trao cho đồng môn của các bạn những lời khuyên và góp ý hữu hiệu, đồng thời khuyến khích họ tự thành thật phát triển bản thân, tôi nghĩ đó chính là trách nhiệm của một Anh hùng. Vậy nên nếu các bạn lạm dụng lựa chọn ẩn danh cho mục đích không tốt thì các bạn sẽ bị trừng phạt.”
Vị pháp sư trưởng mỉm cười.
“Xem ra mọi thứ đã sẵn sàng rồi. Bài thi của nhóm 1 , bắt đầu.”
Tôi chằm chằm nhìn vào cái màn hình. Rồi tôi nhấn vào ô của Hazuki. Ba ô khác biến mất, và cảnh quay Hazuki được phóng to toàn màn hình.
Hazuki đang đối đầu một quỷ hút máu, một loại quái cấp hạ-trung bậc 1. Hazuki hẳn phải chiến đấu rất chật vật.
—Clang, clang
Móng vuốt của con quỷ va chạm với chiếc rìu của Hazuki.
Hazuki đáp trả đòn tấn công một cách khá điềm tĩnh, nhưng móng vuốt của con quái lại cứng hơn một vũ khí cấp trung. Sau một vài pha chạm trán, Hazuki chắc hẳn đã kết luận rằng cô đang rơi vào thế bất lợi khi cận chiến, nên cô bắt đầu chạy quanh căn phòng. Tốc độ chậm chạp của con quỷ hút máu biến thành lợi thế cho cô, và cô bắt đầu tìm kiếm một sơ hở trong tư thế của nó.
Nhưng suốt 15 phút sau vẫn không có gì thay đổi.
Con quái vật biến mất sau khi bị triệu hồi ngược.
“Hazuki và Yoo Yeonha Jungjin hoà. Spenner thắng. Kim Junho thất bại. Kế tiếp là nhóm 2. Chae Nayun, Hojun, Jutryn, Carlos.”
Kế tiếp là nhóm của Chae Nayun. Cô bước lên một các oai vệ. Cây cung của cô có vẻ nhẹ hơn mọi khi. Kim Suho đã động viên thế quái nào mà cổ lại tràn đầy sinh lực như thế nhỉ?
Tôi nhìn Chae Nayun qua tấm kính màn hình.
“Một con Thiên Lý Mã?”
Kẻ địch của Chae Nayun là Thiên Lý Mã, một quái vật cấp trung bậc 9. Đây là một trong những con quái khó nhằn nhất đối với một xạ thủ. Nhưng trên màn hình, Chae Nayun đứng ưỡn lưng, tràn đầy tự tin.
Không lau sau đó, trận đấu bắt đầu. Chae Nayun giương cung lên, và con Thiên Lý Mã lao đến phía cô.
Tôi kiểm tra cận cảnh trận đấu này. Gift của tôi, Siêu Thiện Xạ, đã cải thiện khả năng nhận biết của tôi, và tôi có thể thấy rõ mồn một những chỗ thiếu sót của Chae Nayun.
[Chae Nayun]
Chae Nayun tránh được con Thiên Lý Mã bằng cách lăn sang một bên. Cũng vì thế mà cô bỏ lỡ một cơ hội tấn công. Cô ấy lẽ ra nên bắn một mũi tên vào sườn của nó, hoặc là nếu cô bắn tên ngay sau khi lăn mình thì sẽ trúng vào cái mông của con ngựa.
[Chae Nayun chỉ muốn bắn cung trong tư thế thẳng đứng. Nói cách khác, cô thiếu khả năng thích ứng và phân tích tình huống như một cung thủ.]
Chae Nayun bị đống sách giáo khoa ảnh hưởng quá nhiều. Và vì thế mà con Thiên Lý Mã dễ dàng tránh được hết các mũi tên của cô.
[Trong một trận đối kháng, xạ thủ buộc phải có óc phân tích chi tiết và kiến thức nền tảng về mục tiêu của họ. Tuy nhiên, Chae Nayun thiếu kiến thức về các loại quái vật.]
Đánh bại một con Thiên Lý Mã không khó nếu có thể phế bỏ mấy cái chân của nó. Tuy nhiên, Chae Nayun lại chỉ tấn công những phần có bề mặt rộng như cổ và thân.”
‘Cô ấy không nhớ lý thuyết’
Đó chính là những khuyết điểm mà tự tay tôi tạo cho cô ấy.
[Khả năng dự đoán chuyển động của đối thủ thật sự rất tuyệt vời, nhưng cô ấy thiếu khả năng tính toán tốc độ của mũi tên.]
Khả năng ấy là một loại tài năng. Tài năng dùng cung của Chae Nayun cũng chỉ xếp hạng hai hạng ba mà thôi. Ngược lại, tài năng dùng trường kiếm của cô lại vượt trội hơn hết thảy. Tài năng dùng giáo với cung thì đứng ngay sau đó. Nói cách khác, Chae Nayun không thể tiên đoán được những thứ mà tôi có thể tiên đoán.
Đó chính là điểm khác biệt giữa tài năng, giữa Gift của chúng tôi.
[Dẫu vậy, Chae Nayun vẫn chiến thắng con Thiên Lý Mã vì khả năng kiểm soát, vận dụng và thích ứng ma lực vượt trội của cô.]
Thực tế là con Thiên Lý Mã đã kiệt sức. Nó không thể chịu đựng được hàng cơ số các mũi tên sinh ra từ sức mạnh ma thuật khủng khiếp của Chae Nayun.
[Nhìn chung, tôi đề xuất Chae Nayun nên tìm một loại vũ khí phù hợp hơn với sức mạnh ma thuật khổng lồ của cô ấy.]
Cuộc thi kết thúc sau chiến thắng của cô. Nhưng bài báo cáo của tôi lại tràn đầy lời phê bình. Dẫu sao thì chúng nghe vẫn rất hợp lý. Nếu người chấm bài báo cáo này có con mắt tinh tường, người đó sẽ biết là tôi hoàn toàn đúng.
“Chae Nayun chiến thắng. Hojun và Jutryn thất bại. Carlos hoà.”
Thi xong, Chae Nayun quay lại, vẫn giữ nguyên dáng vẻ oai vệ lúc nãy. Tôi còn méo thèm nhìn cổ. Tôi lật bài báo cáo của mình lại với một chút cảm giác tội lỗi trong lòng.
“Kế tiếp là nhóm 3…”
Và cuộc thi lại tiếp tục.
**
Cùng lúc này, Oh Junhyuk đang tuần tra khu rừng phía tây. Anh đang suy nghĩ về cơn địa chấn nhè nhẹ xảy ra không lâu trước đó. Thường thì anh sẽ coi đó là một hiện tượng tự nhiên và phớt lờ nó, nhưng một nhân viên sĩ quan đã bị giết vào hôm trước. Vì thế nên Oh Junhyuk đang nhạy cảm hơn với mọi thứ xung quanh.
Oong—
Một trận động đất thậm chí còn mạnh cái trước hơn xuất hiện.
“Youngji, cô có cảm nhận được không?”
Câu trả lời của Seo Youngji phát ra từ cái máy thu phát vi mô của anh.
—Có, một cơn chấn động khác. Tôi nghĩ là nó xuất phát từ ngoài đại dương. Hãy cho tôi biết vị trí chính xác mà anh cảm nhận được.
“Thế quái nào mà tôi biết được?”
—Thế thì gửi cho tôi giữ liệu trong cái smartwatch ớ.
“…”
Oh Junhyuk làm theo lời cô ấy.
—Tôi đang ở khu rừng phía đông. Cơn địa chấn ở đây nhanh hơn 0.03 giây so với chỗ của anh. Tâm chấn chắc phải ở biển tây.
“Tôi có thể dùng smartwatch để tính toán mấy cái tương tự không?”
— Anh sẽ có thế. Đó là chiếc smartwatch đặc biệt của Hiệp Hội. Nó mang nhiều tính năng hữu ích lắm. Mà tôi đang tiến đến đó đây. Chờ chút.
“Đã rõ.”
Oh Junhyuk bắt đầu băng qua một đồng cỏ đển đến biển tây. Vì cơn địa chấn xuất phát từ biển tây, anh định sẽ chỉ quan sát nó từ đằng xa.
Nhưng vào lúc đó…
Anh cảm thấy cả sự hội tụ và phân tán sức mạnh ma thuật.
Oh Junhyuk nhanh chóng quay qua hướng ấy.
Một bóng hình bước ra từ khu rừng rậm rạp.
“…”
Oh Junhyuk nín thở nhìn người đó.
Tap, tap. Với những bước chân nặng nề, một người đàn ông bước ra… một người mà anh từng nhìn thấy rồi. Oh Junhyuk nhớ được hắn ta là nhờ luồng hào quang kì dị của hắn.
Một thân hình đồ sộ và một khuôn mặt ác ôn. Đó là người đàn ông đã lườm anh trên đấu trường.
Oh Junhyuk chạm mắt với hắn. Hắn ta mỉm cười đáp lễ.
Nhìn hắn, Oh Junhyuk nói bằng giọng nghiêm túc.
“Người không phận sự thì không được vào khu vực này.”
“Vậy sao?”
Đôi mắt hắn ta mang theo một ánh nhìn dữ dội.
“Thế vì sao ngươi lại ở đây?”
Giọng hắn khản đặc. Nhưng Oh Junhyuk vặn lại, không một chút nao núng.
“Vì tôi có phận sự ở đây.”
“Mm, thật bất ngờ mà.”
Gã đàn ông to lớn trả lời khô khốc trong khi xoa cằm. Oh Junhyuk nặn ra một nụ cười.
“Nếu đã hiểu, xin vui lòng rời khỏi đây.”
“Ta từ chối”
Hắn cười toe toét và đột nhiên bắt đầu bẻ khớp. Hắn rõ ràng là đang khiêu chiến. Oh Junhyuk thở dài sâu sắc.
“Kẻ đã giết người sĩ quan vào tối qua là ngươi, đúng chứ?”
“Hở? Ta méo biết. Thôi nói nhảm và chuẩn bị đi.”
Lúc ấy, một làn gió lành lạnh thổi tới từ biển. Cùng lúc đó, smartwatch của Oh Junhyuk cũng reo lên.
“Di chuyển đi nếu ngươi không muốn bị đánh cho sấp mặt.”
Vào khoảng khắc giọng nói của gã đàn ông thốt ra…
Chwaa—
Từ tận sâu thẳm dưới đại dương, một sinh vật khổng lồ phóng vọt lên, kéo theo một dòng nước dữ dội. Oh Junhyuk vội quay lại. Sinh vật ấy trông như một con rắn bình thường, nhưng kích thước siêu khổng lồ cùng cái miệng hung ác của nó thì không hề tầm thường.
Xà Long.
Một quái vật huyền thoại đã xuất hiện trong lòng biển tây.