Wizard's Tower theo mình là Tháp Phù Thủy, nhưng do trong chương 30 Trans khác đã dịch nó thành Tháp Phép Thuật. Nên mình sẽ để vậy hoặc ghi là Wizard’s Tower luôn nhé. Xin đừng thắc mắc!!
.
.
.
.
.
.
Waaaaaaaaaaaaaaaah!
…
Những tiếng cổ vũ, la hét vang vọng trong Đấu trường Solia Castle. (Lâu đài Solia)
Giải đấu kiếm đã bắt đầu.
"Sera, cô có mang theo đồ ăn hay thức uống gì không?" – Riley hỏi Sera.
"Không cần phải lo đâu, cậu chủ" - Sera trả lời bằng cách đưa cho Riley xem tất cả các món ăn và đồ uống mà cô đã chuẩn bị.
Bây giờ, việc còn lại là ăn uống trong khi xem buổi biểu diễn một cách thoải mái nhất.
Đây là một kỳ nghỉ hoàn hảo..
"Thật đáng kinh ngạc khi tôi không hề cảm thấy mệt mỏi với việc này, dù là ngắm nhìn nó bao nhiêu lần!."
Hầu như cả đấu trường đều có màu trắng.
Ở trung tâm là một sân khấu hình vuông được bao quanh bởi cỏ, để đỡ những người tham gia bị rơi xuống.
Ngoài đó là diện tích khu vực dành cho khán giả, bao gồm cả chỗ mà nhóm Riley hiện đang ngồi.
"Đó là nơi họ chiến đấu?"
"Vâng, cậu có nhớ danh sách các trận thi đấu mà họ đã cho chúng ta xem trước khi vào không?"
"Không, tôi đã không hề xem nó."
"T..." – Ian thở dài. Ông vẫn tin rằng Riley nên tham gia giải đấu chứ không phải chỉ ngồi đây xem.
"Nếu như đúng theo kế hoạch, sẽ có ba trận đấu được diễn ra trong ngày hôm nay."
"Ba hả..."
"Tôi tin rằng họ sẽ kết thúc trước bữa ăn tối, miễn sao cả hai thí sinh không có kỹ năng gì đáng kinh ngạc hoặc là tay nghề quá cao."
"Hừm!." – Riley gật đầu chứng tỏ mình đã hiểu, sau đó quay lại nhìn những người xung quanh.
Một điều khá lạ.
Ngay cả khi Solia và Quảng Trường Trung Tâm rất đông người. Tuy nhiên, nơi này thoáng đãng hơn cậu nghĩ.
"Cậu chủ đã nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn đúng không?"
"Ùm, Tại sao nơi này quá trống trải vậy?"
Iris thắc mắc giống với Riley. Cô ấy và cậu có cùng suy nghĩ.
"Rất khó cho những người bình thường vào Solia Castle (Lâu đài Solia), ngay cả khi có thể vào đây, thì họ cũng là những thành viên cao cấp của các Guild nổi tiếng hoặc những kẻ nhận được lời mời mới có thể vào đấu trường. Vì đây là nơi mà con của các quý tộc sẽ thi đấu. "
"Tôi hiểu rồi."
Iris hỏi một câu khác sau khi gật đầu với lời giải thích của Sera. – "Thế thì những người bình thường sẽ không xem được tất cả các giải đấu sao?"
"Không, không phải vậy." – Sera lắc đầu, sau đó dùng ngón tay của mình để chỉ vào một tảng đá đang trôi nổi.
Iris vỗ tay sau khi nhận ra tảng đá ấy dường như được tạo ra bởi Wizard's Tower (Tháp Phép Thuật) ở Right Solia.
"À, đó là...?"
"Vâng, miễn là ở đó thì ngay cả những người bình thường cũng có thể xem được giải đấu mà không cần phải đến đấu trường này."
Riley chế giễu lời giải thích của Sera – "Vậy chẳng phải sẽ có vài tên cao quý cảm thấy bị sỉ nhục vì mấy hành động ngu si của mình được công chiếu sao??"
"Không, sẽ không có đâu, vì thời gian phát sóng sẽ trễ một chút." – Sera đáp lại lời của Riley.
"Trễ?"
"Hm, có thể nói là chúng ta sẽ xem nó trước một ngày."
‘Vậy ra đó chính là sự khác nhau giữa việc xem trực tiếp và phát lại?' – Riley gật đầu khi hiểu ra điều đó. – "À, tôi nghĩ là mình đã hiểu."
"Vâng, vì vậy những sự kiện có thể gây rắc rối cho các thí sinh hoặc khán giả sẽ không thể được nhìn thấy ngoài Lâu đài Solia, những bản ghi hình được quản lý bởi Wizard's Tower, và một khi được yêu cầu thì những cảnh đó sẽ được cắt bỏ trước khi được phát sóng tại quảng trường."
"Hm, khá thú vị, Wizard's Tower." - Riley gãi đầu khi nghĩ đến chính mình.
Cậu muốn xem những có gì ở tầng hai của Wizard's Tower.
Làm cách nào mà một người có thể tạo ra lửa bằng tay chỉ với một câu thần chú? Sự tò mò nảy sinh vì nó không giống với những gì cậu đã từng biết trong cuộc sống trước kia.
"Ah, dường như nó đang bắt đầu" – Iris vỗ nhẹ vai Riley khi cô chỉ vào đấu trường.
Có vẻ đám đông cũng nhận ra khi những tiếng hò cũng reo vang lên.
Thật đáng kinh ngạc vì chỉ toàn là quý tộc tụ tập ở đây.
"Này, đừng có dùng Mana trong khi la hét ở đây, người không biết lịch sự à?"
"Hả, tại sao mày không câm mồm lại, mày đến từ đâu hả?"
"Cả hai người các ngươi im đi! Con trai của ta đang bước ra!"
"..."
Riley cười khúc khích khi nghe những tiếng nói xung quanh.
Nếu cậu cũng tham gia thi đấu thì...
“CÂM MỒM LẠI, TẤT CẢ TỤI MÀY. CẬU CHỦ CỦA TAO ĐANG RA!”... Ian có thể hét lên như thế.
Riley cảm thấy thật nhẹ nhõm vì cậu không phải là một thí sinh và nhìn vào trung tâm của đấu trường.
"Người đi xuống sân khấu đến từ gia đình Voiran, còn người đi lên đến từ gia đình Drije. Hai nhà này đều nổi tiếng về kiếm thuật… dù không bằng gia đình Iphelleta..." – Ian giải thích khi diễn đạt với hai cánh tay của ông.
Trọng tài đang đứng trên sàn đầu và ra hiệu cho hai thí sinh chào nhau, sau đó bắt đầu đếm ngược.
…
"..."
…
"Finally, finally!"
Ian thì nhíu mày.
Trong khi đó thì Sera nắm chặt tay của cô.
Và Iris tươi cười trông đợi.
Còn Riley thì ...
"... Vâng, nó khá là giải trí."
<Giải trí>! Đó chính là từ mà cậu có thể nghĩ đến.
Đó là ý kiến của Riley sau khi xem hai trận đấu.
<Giải trí>.
"Không sao đâu."
Nhưng... Ngay cả sau khi nói như vậy, biểu hiện trên mặt của Riley không hoàn toàn giống như những gì cậu đã nói.
"Haah ... Có phải đấy là một trường hợp đặc biệt?"
"Thật là thú vị đối với tôi, còn người thì sao, Phu nhân Iris?"
"Dù ta không có nhiều kiến thức về kiếm thuật, nhưng thật thú vị và vui khi xem các trận đấu, có lẽ là do những người tham gia có cùng độ tuổi với Riley!”
“…”
Ian thở dài.
Sera lẩm bẩm.
Và Iris trả lời bằng một nhận xét tích cực.
Còn Riley thì khoanh tay lại trước khi nói. – "Hừm, rất vui khi được xem những phong cách khác nhau mà tôi chưa từng được thấy trước đây."
Không kể đến cuộc đời trước đây, thật tuyệt vời khi Riley nhìn thấy cách dùng kiếm mà bản thây chưa thấy bao giờ. Đó là những gì cậu đã nói.
"Nếu không... Tôi nghĩ mình sẽ phát bệnh ung thư mất." – Cậu nói thêm. (Cancer – Ung thư: Là một kiểu nói về những thứ tệ hại, dở hơi, không có gì thú vị, nhàm chán vl ấy.)
"Nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng đây là niềm vui của tôi. Vui vẻ lẫn trong sự thất vọng? Nó chính là cảm giác như vậy. "
Ian suy nghĩ.
Đây không phải là những điều kì lạ nếu nói về Riley. Ngay cả trong khu rừng tối đó, cậu thừa sức chém giết lũ Goblin trong chớp mắt, thậm chí kỹ năng mà Riley sở hữu hoàn toàn vượt trội hơn so với Sera.
"Ah ah ahahahah ..." – Sera cười lúng túng.
Thật vậy, có rất ít những kiếm sĩ có thể làm được những điều đó khi ở tuổi của Riley
"Vậy tại sao cậu không cố gắng để vượt qua chính bản thân mình?" – Ian cười toe toét khi hỏi Riley.
Có vẻ như ông ta vẫn không chịu bỏ cuộc, ngay cả khi đã nhìn thấy kết quả đo lường của Riley – Cậu là người có lượng mana trung bình.
Lí do là vì những hành động của Riley trong trận đánh với lũ Goblin.
"Rất phiền phức!" – Riley trả lời trống rỗng.
"Ý tôi là làm thế nào mà cậu có thể..." – Ian ngậm miệng lại trước khi nói hết lời.
Ông nhận thấy khuôn mặt của Riley.
"Tôi chỉ muốn một cuộc sống yên bình!"
Cậu ấy nói với một vẻ mặt mệt mỏi.
Một thiếu niên vừa tròn mười chín tuổi.
Đôi mắt của một người đang sống một cuộc đời nhàn hạ.
Nhưng nó giống như một cái nhìn của những kẻ đã sống bằng thanh kiếm suốt nhiều thập kỷ.
'Hãy giữ bí mật. Đó là... những gì Riley muốn. ' – Ian có thể nghe thấy tiếng Iris vang lên trong đầu ông.
Trong khi Ian nhìn chằm chằm vào cậu chủ trẻ của mình, Iris cười và nói:
"À, nếu Riley muốn sống một cách yên bình ..." - Giọng nói đầy ấm áp ấy như đang làm tan chảy bầu không khí nặng nề xung quanh.
Ngoài Ian, ngay cả Riley và Sera cũng đều nhìn sang Iris.
"... có lẽ nên tìm vợ cho nó ở ngay đây!."
"P-phụtttt!!!" Riley cúi người xuống, phun ra thứ “bia đen” mà cậu đang uống.
"..."
"P-phu nhân của tôi, đó có đúng là ý định của người không?" – Ian đứng hình, miệng mở to và hàm dưới gần như sắp rơi xuống đất. Ông ấy đang mất bình tĩnh.
Và Riley hỏi với một khuôn mặt đỏ mặt – "M-mẹ?"
Chỉ có quý tộc trên đấu trường. Và có một số khán giả là nữ.
Vì vậy, tìm một người vợ lý tưởng... không phải là không thể.
Nếu dùng tên của gia đình Iphelleta thì chắc chắn sẽ tìm được một số người có triển vọng mà không gặp bất kì vấn đề khó khăn nào.
Mồ hôi của Riley bắt đầu túa ra, đây không phải là chuyện chơi.
"... Mẹ chỉ đang trêu chọc con thôi." – Iris đáp.
Riley chẳng biết nói gì khi nhận được câu trả lời cùng nụ cười của mẹ mình.
"Aaa, c-co… con sẽ đi vệ sinh một tí." – Riley biết rằng ở lại đây sẽ chẳng có gì tốt đẹp, vì vậy cậu quyết định đánh bài “chuồn”.
(Bản dịch của Hako) * * * o0o * * * (Cấm Wattap ăn cắp)
“Mẹ mình chắc đang nói đùa. Một người vợ? Vợ? Aaa.. Chắc chắn đó là một trò đùa... "
Sau khi kết thúc công việc “giải quyết nỗi buồn” của mình, Riley trở ra chỗ của Ian đang đợi cậu ở lối vào nhà vệ sinh.
"...Oi!"
"...?"
Riley quay lại phía giọng ai đó đang gọi cậu.
"Yeah, ngươi!."
Chủ nhân của giọng nói đó là kẻ mặc một cái áo choàng, tầm ngang độ tuổi với Riley.
Hắn đang nhìn chằm chằm vào Riley với hai cánh tay.
"Ngươi có biết những lời nói trước đó của ngươi rất lếu láo không??"
Đứa con trai này dường như đã nghe những lời mà Riley nói trước đó, và nó quyết định đứng đây chờ để hỏi cậu.
"Lếu láo? Về chuyện gì?" – Riley hỏi Ian bên cạnh mình với một gương mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Tôi nghĩ chắc đó là cuộc trò chuyện trước đó." – Ian lắc đầu, có vẻ ông cũng chả hiểu vấn đề này.
Trận đấu thứ ba đã bắt đầu, Riley, Ian cùng cậu bé có tóc đuôi dài và người đi theo đứng ở hành lang.
Bốn người đứng và nhìn chằm chằm vào nhau.
"Bực bội, “phát bệnh ung thư”, ngươi có ý gì khi nói về thời gian và sự nỗ lực của họ? Có vẻ như ngươi không hề có ý tưởng gì về việc kiếm thuật cả... Nếu ngươi rút lại những lời nói đó thì ta sẽ tha thứ cho... "
"Ồ ra vậy, xin lỗi, tôi quá bất cẩn, tôi xin lỗi." – Riley nói lời xin lỗi và vẫy tay chào tên nhóc kia.
"...?"
"Đi thôi Ian, chắc trận đấu đã bắt đầu rồi!."
"C-chờ đã!"
Cái gì nữa đây? – Riley quay lại khi cậu biểu hiện như thế.
"Ngươi không hề thành tâm thành ý!."
"Hả?"
"Lời xin lỗi của ngươi chẳng có một chút nào là chân thành, đó là một lời xin lỗi à?"
"Haizzz." – Khuôn mặt Riley nhăn nhó.
'Ian, tôi phải làm gì đây?' – Riley và Ian nhìn nhau trong khoảnh khắc đặc biệt này.
'Ngay cả khi cậu hỏi tôi...'
Chỉ có quý tộc mới có thể giải quyết vấn đề giữa các quý tộc.
Vì vậy, không có chỗ cho ông để có thể giúp đỡ.
"Ta là Aploc – con trai cả của gia đình Erenjium! Ta sẽ trừng trị hành vi thiếu tôn trọng của ngươi thay cho những người đang tranh tài trong giải đấu."
Một lý tưởng anh hùng sến súa đầy nhàm chán.
Chuyện sến súa phiền phức này đến từ một thằng nhóc điên khùng.
Sến đến mức làm cho bạn muốn nôn mửa ra vì nó.
Thằng bệnh hoạn.
"..."
Mắt của Riley khẽ giật giật, khuôn mặt của cậu thì biểu hiện như mình vừa ăn trúng một thứ gì đó rất tởm.
Có vẻ cậu đang cố giữ bình tĩnh.
"Nếu ngươi ở đây có nghĩa là ngươi cũng đến từ một nhà quý tộc, hãy nói cho ta tên gia đình của ngươi."
'Ài, lỗi của tôi... Tôi nên yên lặng.' – Riley thực sự nghĩ như vậy.
Chuyện to tiếng với nhau thế này luôn là một vấn đề với cậu trong quá khứ.
Nó luôn xảy ra khi cậu nhìn thấy người khác dùng kiếm.
Ian nhìn Riley như muốn hỏi – ‘Cậu sẽ làm gì đây, Thiếu chủ?’
Riley nghiến răng.
… * * * oCo * * * …
Trans: Try Hard (Dream).
+ Cám ơn vì đã đọc.!
+ Các bạn biết căn bệnh lúc dậy thì mang tên Chuunibyou không, thằng đó chính là một ví dụ điển hình. Có thể hiểu nom na là Cuồng Dâm Sinh Hoang Tưởng. Chi tiết ra hỏi Google-Sama nhe.