...
Tại sân vận động trong lâu đài Solia, Sera đang cố giải thích với Priesia làm sao để không khiến cô ấy khó chịu.
Sera chỉ vào chỗ ngồi của Riley và nói:
"À. Vì vậy, những gì tôi đang nói là... Chỉ cách đây ít phút thôi, cậu chủ vẫn còn ngồi đây với chúng tôi"
"Cậu ta ngồi đây?"
"Vâng!"
Priesia nhìn chằm chằm vào chiếc ghế mà Sera chỉ vào.
Có một cốc “bia đen” trên ghế.
"Cô có biết cậu ta đi đâu không?"
"Đó là... Ngài ấy nói rằng đi đến nhà vệ sinh."
Sera ấp úng vì xấu hổ. Cô nhìn Ian.
Vì trước khi Riley biến mất, cậu ta nói mình đi tìm Ian.
"..."
Người mà Riley đi tìm – Ian – đang ở đây.
Khuôn mặt của Ian tối sầm.
Sera nhận ra gương mặt của Ian đang rất nghiêm túc nên cô không thể giải thích gì thêm nữa. Thay vào đó thì vai cô chùn xuống.
‘Đúng như mình nghĩ, đáng lẽ ra cần mang thêm nhiều người hộ tống theo…”
Sera cố gắng bào chữa trong tâm trí mình. Tuy nhiên cô bắt đầu tự trách và phê bình năng lực hầu gái của bản thân.
Trong số ba người của nhà Iphelleta thì chỉ riêng mình Iris vẫn giữ được sự bình tĩnh. Cô hỏi Priesia:
"Priesia cô cần gì? Cô có muốn đợi ở đây không?"
"Hừm..."
Priesia tự chạm vào môi.
Đồng thời cả Sera và Ian đều đảo mắt khắp nơi.
Ian đã tăng ánh sáng trong mắt lên để tìm kiếm năng lượng của Riley, ngay cả khi điều này khiến ông tiêu tốn mana.
"..."
"Cô Priesia?"
Trong khi Ian và Sera ở bên cạnh, Priesia không trả lời câu hỏi của Iris mà thay vào đó cô đi về phía chỗ ngồi của Riley.
"...Hừm?"
<Số lần tìm kiếm: 9. Thành công: 0. Thất bại: 9>
Đến lúc này Ian đã hoàn toàn thất bại nhưng ông nghĩ chắc chắn mình sẽ tìm ra cậu ấy vào lần này.
Sự kiên quyết bùng cháy trong mắt ông.
Ian nhìn sang Priesia và tự hỏi: 'Cô ấy đang cố làm gì?'
Priesia đi đến nơi Riley đã ngồi và cẩn thận nhặt cái cốc ‘bia đen’ chỉ còn một nửa.
‘Cô ấy sẽ sử dụng sức mạnh thần thánh của mình?’
‘Một đại tu sĩ – người được nữ thần Irenetsa ban phước lành... Có phải cô ta đang cố sử dụng sức mạnh thần thánh để tìm cậu Riley?"
Ian nhìn Priesia với những kỳ vọng cao.
"Hừm."
Dùng ngón tay cái chạm nhẹ cốc bia đang cầm, cô nhíu mày.
Có vẻ như cô ta không thích điều gì.
'Không, có lẽ mình đã sai?'
'Mà tại sao trong nhiều thứ cô ta lại chỉ nhặt mỗi lấy cốc ‘bia đen’?'
'Chắc cô ta đang khát?'
‘Vì đi bộ đến đây nên cô ấy cảm thấy khát nước?’
Ian đang lắc đầu.
"... Ugh!"
Rắc!
Cú bóp chặt bất ngờ khiến cốc bia trong tay cô bị nghiền nát hoàn toàn.
"... ?!"
Âm thanh bạo lực ấy khiến vai Iris, Ian, Sera và thậm chí các linh mục đến từ đền Solia cũng run lên.
"Đại tu sĩ?"
"Ah..."
Như vừa lấy lại ý thức của mình, Priesia nhìn chằm chằm vào khoảng trống: "Tôi xin lỗi. Cô vừa nói gì vậy?"
Và rồi, cô quay đầu về phía Iris và nở một nụ cười tươi.
"..."
Tuy nhiên, từ tay phải mà cô đã bóp nát cái cốc, chất lỏng màu nâu đang chảy xuống và ướt cả mặt đất.
Đối với những người nhìn thấy cô ấy thì bầu không khí hiện tại giống như đang được yêu cầu giữ im lặng.
'Đúng... như mình nghĩ. Đây là vì những chuyện đã xảy ra ngày hôm đó!
Ian nuốt nước bọt.
Trong khoảng khắc bạo lực của nữ tu này khiến Ian nhớ lại thời điểm Riley nhục mạ cô ta tại đền Solia hôm qua.
'Con điên này chắc chắn vẫn còn tức giận! Có lẽ... tốt nhất nếu cậu chủ tránh đi đến khi cô ta trở lại đền thờ ... '
Dù Riley đã có thể chơi đùa với đứa con lớn của nhà Erengium như một con búp bê. Thì Ian vẫn không cảm thấy bớt căng thẳng.
Bất kể Riley đang ở đâu, ông nghĩ rằng Riley không nên bị tóm cổ vì chuyện nghiêm trọng này.
Ian thả lòng gương mặt một chút và chú ý đến mọi người.
"... Đại tu sĩ!"
Những người tụ tập quanh chỗ ngồi của Riley bất ngờ quay đầu về phía phát ra tiếng nói đã phá vỡ sự căng thẳng này.
Khuôn mặt đầy mồ hôi của vị linh mục như thể ông ấy vừa chạy thật nhanh.
Ông cố nói với các nữ tu thứ gì đó.
Nó giống như một thông điệp.
"Ngay-bây giờ, ở Quảng trường Trung tâm, có cái gì đó đa-..."
Trước khi vị linh mục nói xong, họ đã nghe thấy tiếng nổ ở phía xa.
Vụ nổ phát ra từ hướng Quảng trường Trung Tâm.
Nó cực kỳ lớn.
Rất nhiều ngọn lửa tạo ra bởi sức mạnh ma thuật đã được tung ra và lao thẳng vào một tòa nhà.
Âm thanh bùng nổ quá to. Nó làm cho những người nghe thấy bị điếc tạm thời.
"…Cứu tôi với!"
Tiếng la hét bị lấn át hoàn toàn bởi vụ nổ.
Địa ngục.
Quảng trường Trung tâm là nơi đang tổ chức lễ hội vì King’s Swordsmanship Tournament. Bây giờ, cảnh quan nơi này có thể được tóm tắt trong cụm từ - “Địa ngục”.
"Mình chỉ đọc nó trong sách. Đây là lần đầu tiên mình thật sự nhìn thấy nó."
Một đòn tấn công phép thuật nhắm vào Riley.
Anh nhảy qua mái nhà, vừa đủ để tránh né nó và nhìn vào người phụ nữ dưới lớp khăn... không, chính xác là một cô bé yếu đuối, đang cố bắn ra những đòn tấn công ma thuật.
'Cô bé khá trẻ.'
Cô ấy nhỏ hơn so với Peruda, người đã hướng dẫn anh ta trong Magic Tower. (Wizard's Tower – Tháp Phép Thuật)
Hình dạng của cô trông thật khủng khiếp.
Riley đã trải qua nhiều loại ma thuật và những phát bắn mà cô gái này tung ra.
Riley nhíu mày. – "Cô ấy còn quá trẻ nhưng đã có thể sử dụng rất nhiều loại phép thuật khác nhau. Điều đó có thể sao?'
Riley cố căng não ra để giải thích.
Những người bảo vệ của Solia và những người phụ trách Quảng trường Trung tâm nhận ra tình hình và đang chạy về phía này.
Những người lính mặc áo giáp.
Dù cho mấy người đó có kỹ năng đi nữa, Riley không nghĩ họ có thể ngăn cản cô gái này.
Đó là vì…
"Ngươi là thứ gì vậy?! Nếu ngươi không đầu hàng ngay lập tức... Kuuaaak!"
Những tên lính canh lần lượt kéo đến như chỉ để ‘được’ tấn công bằng ma thuật và trở thành những cục than cháy đen hoặc vỡ tan sau khi bị đóng băng.
Sera sẽ không thể giải quyết vấn đề này. Cần phải có ai đó ở trình độ ngang với Ian.
Riley đánh giá tình hình xung quanh.
Sự phá hủy đang tăng lên và đồng thời ở đây lại không có ai đủ sức dừng cô gái này lại.
'Ui... Mấy tên đầu đất nhà Erengium... Bây giờ chính là thời điểm để mạnh lên nhưng dây thần kinh của chúng thì lại không biết nắm bắt.'
Khi chiếc xe ngựa bị phá hủy có lẽ họ bị đánh trúng đầu hay nhận phải thương tích từ những cuộc tấn công phép thuật liên tiếp. Hai tên công tử bột của nhà Erengium đang nằm bất tỉnh với cái đầu chảy máu.
"Đừng bắt mình phải dừng việc này chứ?"
Riley nhăn nhó dưới lớp mặt nạ.
Thật tuyệt khi nhìn thấy ma thuật nhưng cậu lại không thích ý tưởng phải tự ngăn điều đó.
"Fireball!" (Quả cầu lửa – Hỏa cầu)
Cô bé niệm phép và tung ra một quả cầu lửa về phía Riley.
Đang quan sát tình hình từ mái nhà, Riley tặc lưỡi và nhảy sang một mái nhà khác.
Bùm!
Với một âm thanh bùng nổ, mái nhà mà Riley đã đứng cách đây ít phút đã bị phá huỷ và chìm trong ngọn lửa.
'Nhưng thực sự... cô ấy đang chiến đấu rất thoải mái.'
Khi đặt chân lên một mái nhà khác, Riley nhìn cô gái đang thay đổi hướng bàn tay của mình.
Cô ta đang sử dụng ma thuật một lần nữa.
Trong ánh sáng ấy, Riley đã có sự thay đổi về cái nhìn của cậu.
'Ma thuật sao... Mình có nên học thử nó một lần không nhỉ?'
Ít nhất thì nó không nặng nhọc như việc sử dụng một thanh kiếm. Nhìn nó thoải mái hơn khi chỉ "bằng bằng" và bắn những đòn tấn công ma thuật từ xa như cô gái kia đang làm.
Những phép thuật linh tinh khác cũng có vài lợi ích khác nhau, và Riley thì đang nghĩ đến khả năng dịch chuyển của nó sẽ tốt như thế nào.
"Hùm."
"... Ice Lance." (Băng thương – Ngọn giáo nước đá).
Trong khi Riley đang chìm trong suy nghĩ, phép thuật của cô gái nhỏ đã sẵn sàng.
Đứa bé ‘ba ngón tay’ sau khi niệm phép đã tạo ra một cột băng to như một tảng đá và bắn nó về phía Riley.
"Làm sao để cô có thể nhận ra tình trạng xung quanh?"
Riley rút kiếm ra khỏi eo và xoay cánh tay phải với tốc độ nhanh hơn so với cột băng đang đang bay về phía mình.
Tảng băng đến gần Riley nhưng không gây ra cho cậu bất kỳ thương tổn nào.
"... ?!"
Dưới cái khăn rách nát, cơ mặt của cô bé giật khẽ.
Đó là vì cột băng mà cô ấy bắn ra đã bị chém sạch một nửa mà không hề có bất kỳ tiếng động nào và rơi xuống đất.
"Cái gì thế... Mày đang làm gì vậy? Nainiae! Giết tên khốn đó! Tao nói giết hắn!" – Cô nàng hét lên như một kẻ điên loạn.
Sau khi cắt dễ dàng phép thuật băng đã tấn công mình, Riley quay đầu về phía phát ra giọng nói ấy.
Chủ nhân của nó đang run rẩy và nhanh chóng lại gần cô gái trùm khăn khăn khi nhận ra Riley đang nhìn cô.
"Ồ..."
Người phụ nữ nín thở trong trong giây lát vì mùi hôi của cô bé kia, đanh mặt lại và ra lệnh:
"Nainiae nhanh lên, giết nó đi... Chúng ta đã hết thời gian. Tao có niềm tin vào mày?"
"Được rồi Beta. Chỉ cần tin tưởng tôi. Tôi sẽ làm được. Tôi sẽ giết anh ta. Tôi sẽ giết anh ta ngay. "
Riley lau sạch thanh kiếm mà cậu vừa cắt phép thuật băng. Cậu nhìn người phụ nữ đứng sau cô gái với cái nhìn một con sâu bọ đầy phiền nhiễu.
'Người phụ nữ đó?'
Ngày đầu tiên khi Riley đến Solia.
Người phụ nữ này là một trong những kẻ <đóng kịch moi tiền> mà cậu nhìn thấy khi đang uống một ly ‘bia đen’.
Đó chưa phải là tất cả.
Giống như lũ ăn cắp từ Wattpad, đây cũng chính là người phụ nữ nhắm vào ví tiền của Riley khi đang tận hưởng thời gian đi bộ qua các quầy hàng rong với mẹ mình.
"Dường như Ian và Sera có những trái tim to lớn. Họ đã quá tử tế.'
Nếu không thể chắc chắn rằng chúng sẽ không bao giờ làm phiền những người đi cùng Riley nữa, Sera và Ian nên có những biện pháp cực đoan hơn. Điều đó là tốt nhất.
Riley nghĩ rằng Sera và Ian đã khử người phụ nữ này rồi. Riley thở dài khi nhận ra rằng họ đã không làm điều đó.
'Nó không mang lại sự giúp đỡ nào.'
Giống như việc một người nào đó đến trước mặt và nói rằng sẽ mang lại cho cậu những khó khăn cùng phiền phức.
Vì vậy, chỉ còn một lựa chọn mà Riley có thể làm.
"Bây giờ điều đó thành ra thế này. Mình nên loại bỏ những thứ phiền phức và chú ý hơn đến các việc khác."
Riley chú ý những phép thuật đang xuất hiện ở giữa không trung. Sau đó cậu nhìn vào mắt của cô gái đang niệm ma thuật.
Thật hấp dẫn.
Khác với vẻ ngoài ghê tởm, có thể nhìn thấy mắt cô ấy dưới mái tóc.
Mắt cô ấy rất quen thuộc với Riley. Cậu cảm thấy như đã từng gặp nó ở đâu đó.
'... Mình có nên kiểm tra thử?'
Riley cúi cằm xuống và cầm lấy kiếm
… Cấm Web khác ăn cắp…
Ngay lập tức bắt giữ và đem thủ phạm phá vỡ tảng đá đo lường mana về.
Đó là nhiệm vụ được giao cho Peruda khi ngày hôm đó anh là người chịu trách nhiệm về tầng một của Magic Tower (Wizard's Tower – Tháp Phép Thuật)
Việc chuyển nhượng thậm chí đã có một giới hạn thời gian 'trước khi Great Mage – Pháp sư vĩ đại Astroa chú ý đến nó.'
"Haiiii..."
Anh chỉ mới hai mươi.
Anh còn cả cuộc đời phía trước.
Tuy nhiên, khuôn mặt của anh dần chìm trong bóng tối.
"Với tốc độ này thì mình sẽ bị đuổi khỏi Tháp phép thuật?"
'Mình có thể giải quyết việc được giao trước thời hạn không?'
Câu trả lời là 'không thể'.
Peruda đã nghĩ như vậy.
Không phải anh không đoán được ai đã làm điều đó.
Tuy nhiên.
"Riley? Cậu có nói Riley? Nếu 'Riley' là tên của cậu ta thì đó chẳng phải là người Lazy Swordsman từ nhà Iphelleta sao?"
Lượt khách viếng thăm cuối cùng trước khi vụ việc ‘tảng đá đo lường’ xảy ra là khả năng cao nhất. Kể từ khi vị khách đó chạm vào tảng đá đo lường mana bằng tay trần của mình, không cần phải nghi ngờ.
Đó là một trường hợp.
Tuy nhiên, Peruda lắc đầu.
"Không. Nó không có ý nghĩa gì cả. "
Chỉ điều đó là không đủ.
Không có đủ bằng chứng.
"Không thể làm được ..." – Peruda thì thầm.
Đó là một vấn đề khi mà nghi phạm là 'Riley', người đã được đo lường rằng có lượng mana trung bình.
Từ gia tộc của mình Riley đã nổi tiếng là một kẻ lười biếng.
Trên thực tế, cậu còn được xem là một loại rau củ. Những tin đồn về cậu chủ thứ ba này đã được truyền bá rộng rãi.
‘Tảng đá’ đó là thứ dành cho quái vật và thậm chí cả Astroa – pháp sư vĩ đại - cũng không thể gây ra một vết nứt lên nó chỉ bằng cách chạm tay không. Vì thế nếu Riley có thể làm cho nó tan nát bằng cách chạm nhẹ nó một chút…?
Vô lý!
Một đứa trẻ cũng sẽ trả lời như vậy.
"... Um?"
Ầm!
Từ Right Solia, Peruda đang hướng đến Quảng trường Trung tâm và anh nghiêng đầu xuống khi nghe thấy tiếng nổ ở gần đó.
"Quả cầu lửa?"
Ầm!
Sau khi nghe tiếng nổ một lần nữa, Peruda thu hẹp tầm mắt lại.
"Cảm giác thiêu đốt này... âm thanh bùng nổ này... Nó chắc chắn là Fireball?"
Peruda quỳ rạp tên đất và nhắm mắt lại.
'Thật. Đây là Fireball.'
Peruda sử dụng cảm nhận ma thuật và nhận ra rằng tiếng nổ đó đến từ Fireball – một phép thuật tầm trung được sử dụng bởi các pháp sư.
Peruda mở mắt ra và đứng dậy.
"Tất cả chạy đi!"
"Đó là một pháp sư! Một pháp sư cuồng loạn! "
Có những người chạy trốn khỏi nó từ Quảng trường Trung Tâm.
Peruda nghiến răng khi nhận thấy những gì đang xảy ra.
"Loại quái vật điên nào đang sử dụng ma thuật tấn công ở Quảng trường Trung tâm mà không được cho phép?"
Ngay tức khắc một vụ nổ khác vang lên.
Âm thanh la hét của mọi người ngày càng căng thẳng hơn và mặt Peruda trở nên nghiêm túc.
"Mình phải dừng nó lại..."
Peruda không biết sử dụng ma thuật bay vì vậy anh ta chạy bộ.
May mắn vì nó xảy ra gần đó.
"... Hử?"
Cuối cùng, Peruda đến khung cảnh địa ngục. Anh nhìn chằm chằm khoảng trống và há to miệng.
"Đó... Đó là?"
Người mà anh ta nhìn thấy đầu tiên là cô gái ‘ba ngón tay’ dưới chiếc giẻ rách đang bắn ma thuật bừa bãi.
"Đó... Đó là... Tại sao ở đây ?!"
Phép thuật sậm đen.
Ngọn lửa màu đen, băng và phép thuật sấm sét. Peruda nhìn chằm chằm, đôi môi của anh run lên và lẩm bẩm.
"Có phải…?"
"Fireball"
Cô gái trùm khăn mà Peruda đang chăm chú quan sát lại sử dụng ma thuật một lần nữa.
Peruda di chuyển ánh nhìn của mình vào nơi ma thuật hướng đến.
Một dấu hỏi hiện trên khuôn mặt của anh.
"...?"
Ở phía đó có một người đàn ông đeo mặt nạ. Anh ta đã dễ dàng làm chệch hướng các đòn tấn công phép thuật chỉ bằng một thanh kiếm.
Trans: Try Hard
… oCo …
Vẫn câu nói cũ: Ai phát hiện lỗi, sai sót hay có góp ý gì xin cứ cmt. Mình sẽ xem xét và điều chỉnh hợp lý. Xin cám ơn.
Cám ơn vì đã đọc!
...