Trans: An Kato
Hashire sori yo
***
Chương 56: Khó khăn trong việc làm chủ gia đình.
***Nhà của Furio – buổi tối***
Lys, vẫn như thường lệ, đến chỗ Furio để giúp cậu gỡ đồ sau khi từ cửa hàng tạp hóa Ugô về, cô nói với cậu.
“Danna-sama, em có chuyện muốn nói với anh trước bữa tối…”
Cô ấy mỉm cười nói.
Nhìn thấy nụ cười đó, Furio cảm thấy có cái gì đó không ổn một chút nào cả.
Việc đấy là không thể tránh khỏi khi 9 trong 10 lần cô ấy cười kiểu thế, phương án tốt nhất là chạy về hướng ngược lại. Nhưng mà.
“Vậy thì, nó là về cái gì vậy?”
Furio giữ biểu cảm bình thường của mình và lắng nghe câu chuyện của Lys.
… Sau một lúc.
Theo như Lys thì.
Một cậu bé đến hỏi về Brossam.Cậu bé đó muốn cưới Brossam.Lys muốn giúp đỡ cậu ấy bởi vì cô ấy muốn bằng cách nào đó cả 2 đến được với nhau.Đó là những gì cô ấy đã nói.
… Mình không giỏi lắm về mấy vụ tình cảm này lắm… Nhưng mà trước hết mình nên xem thử cảm xúc của Brossam về việc này.
Đang nghĩ về việc đó thì người đó bước ra từ phòng khác.
“Ô-ông chủ à, ngài có thể dành một chút thời gian được không ạ?...”
Brossam xuất hiện, gọi đến cậu.
Nhìn thấy cô ấy, Furio nghĩ rằng nó sẽ thu hút quá nhiều sự chú ý khi ở đó. Brossam đang không cư xử như thường lệ và ngược lại, nhìn qua có vẻ khá mệt mỏi, chắc là về việc cậu vừa nói chuyện với Lys lúc nãy. Nhưng mà,
“Vậy thì, có chuyện gì à?”
Giờ thì, Furio có tỏ ra bình thường và chăm chú nghe câu chuyện của Brossam.
… Sau một lúc.
Theo như lời của Brossam.
Một cậu bé đến tìm một người phụ nữ có danh hiệu “Sát long”Cậu bé đó muốn cưới người đó.Làm như thế nào để cô ấy có thể từ chối mà không làm tổn thương đến cậu ấy.Đó là những gì cô ấy nói.
… Lys nói rằng cô ấy muốn cả 2 đến với nhau, nhưng mà Brossam muốn từ chối cậu ta… Vậy thì mình nên làm gì đây?... Mình nghĩ rằng tốt nhất là nên làm theo ý kiến của Brossam… nhưng cậu bé đó…
Trong khi ngẫm nghĩ về việc đó, xuất hiện ai đó đi từ phía sảnh.
“Ông chủ-sama… Xi-xin lỗi đã làm phiền, nhưng mà… ngày có thể dành một chút thời gian được không ạ?”
Một chút sau, Barissa, người đang làm việc ở Ugô, gọi cậu từ cừa phòng.
Nhìn thấy cô, cậu nghĩ ngay đến việc chạy trốn.
Cậu nghĩ rằng nó chắc chắn là một câu hỏi liên quan tới tình yêu hay việc cậu vừa gặp lúc nãy. Nhiều lúc, Barissa, người luôn tỏ ra vẻ quý phái, nhưng lại bị hơi quá đà. Furio biết mình không giỏi trong những việc kiểu này nên cậu không nghe một chút nào.
“Vậy thì, có chuyện gì à?”
Nhưng ít nhất thì bây giờ, Furio có tỏ ra bình thường và chăm chú nghe câu chuyện của Barissa.
…Sau một lúc.
Theo như Barissa.
Cô ấy định giới thiệu Gozaru với cha cô ấy.Cô ấy không biết làm như thế nào để nói với ông ấy rằng cô ấy đã cưới cho dù không hỏi ông ấy.Làm như thé nào để giải thích về việc mình là vợ hai…?Đó là những gì cô ấy nói.
…Về việc này… Dựa trên tính cách của cô ấy, Barissa không có lựa chọn nào khác ngoài việc nói thẳng ra và mong rằng ông ấy hiểu cho… Mình muốn đi cùng giúp đỡ cô ấy ngày hôm đó… Ah, nhưng, Gozaru-san rất kém trong việc đọc bầu không khí…
Đang nghĩ về việc này, xuất hiện trước mặt cậu đang vắt chéo tay ở cuối hành lang.
“Furio-dono, chúng ta có thể nói chuyện một chút được không nya?”
Uliminus, người mà cậu vừa làm việc cùng một lúc trước đó, dựa vào tường và gọi cậu trong hình dánh Quỷ của mình.
Furio có một cảm giác không tốt khi thấy cô ấy gọi cậu…
Uliminus, người luôn bình tĩnh (trừ khi là về Gozaru) và luôn nghĩ mọi chuyện kĩ càng để tìm ra lựa chọn tốt nhất, đang hỏi cậu về cái gì đó. Khi nhìn thấy cô ấy, cậu tự hỏi rằng mình có đủ khả năng để trả lời vấn đề này không.
“Vậy thì, có chuyện gì à?”
Nhưng ít nhất thì bây giờ, Furio có tỏ ra bình thường và chăm chú nghe câu chuyện của Uliminus.
…Sau một lúc.
Theo như Uliminus.
Barissa nói với mình rằng cô ấy muốn giới thiệu mình với cha của ấy với tư cách là vợ cả của Gozaru.Cô ấy không biết mình nên đi hay không.Việc tốt nhất mà cô ấy có thể làm cho Barissa?Cô ấy nói.
… Đây cũng là một việc khó trả lời… Nhưng kể cả thế, Barissa đã quyết định rằng cô ấy muốn làm thế rồi, nên mình nghĩ rằng Ulimnus không cần phải lo lắm quá, mình sẽ cố đi theo để giúp đỡ…
Đang nghĩ về việc này, đằng sau Furio, đang rửa tay ở trong phòng vệ sinh.
“X-Xi-Xin thứ lỗi, ông chủ, nhưng mà nó có sao không nếu chúng ta nói chuyện một chút?”
Bireri, đang có một khuôn mặt đỏ bừng, gọi cậu trong khi nắm lấy tay áo cậu.
Furio chỉ có thể cười trừ khi thấy điều này…
Nếu bạn nhìn thấy hiện trạng bây giờ của Bireri, không phải nghi ngờ gì nữa là nó chắc chắn là về Slape, mình nghĩ cô ấy sẽ hỏi giống mọi người khác.
“Vậy thì, có chuyện gì à?”
Nhưng ít nhất thì bây giờ, Furio có tỏ ra bình thường và chăm chú nghe câu chuyện của Bireri.
…Sau một lúc.
Theo như Bireri.
Slape có thích bé gái không? (An: t biết t **** :’>)Slape có thích những người có ngực bé không?Slape có thích những cô gái có khuôn mặt trẻ không?Đây không còn là câu hỏi bình thường nữa, cô ấy tuôn ra một tràng câu hỏi.
…Nếu mà cô ấy đã nghĩ đến việc đấy rồi, thì mình nghĩ cô ấy nên hỏi thẳng Slape, cô ấy cứ nói nói rằng mình cần sẵn sàng tinh thần trước, chắc mình nên hỏi ông ta vậy, nhưng mà việc này thật là sai mà, hãy thử nghe những thứ mình vừa nói xem…
Trong khi nghĩ về việc đó, xuất hiện trước mặt Furio, đang đi xuống cầu thang.
“… (tiếng gọi)”
Có vẻ như là Berano vừa trở về từ việc của cô ấy làm giảng viên ở trường dậy pháp thuật.
***Nhà của Furio – Phòng khách***
“Danna-sama? Anh muộn bữa tối rồi đó, và anh trông có vẻ rất mệt mỏi…”
Lys nói với Furio, người vừa đến bàn lớn nơi bữa tối được trưng bày. Furio đến ngồi cạnh Lys, ở chỗ thường ngày, trong khi mở nụ cười mỉa mai.
Và, cậu nhìn xung quanh bàn.
Brossam vẫn đang nhìn có vẻ mệt mỏi.
Barissa đang cố thuyết phục mình.
Uliminus hơi đờ ra.
Bireri đỏ mặt nhìn xuống thấp.
Và Berano bình tĩnh hơn đang nói về vấn đề ở nơi làm việc của mình.
Và, cả năm đều nhìn Furio với những biểu cảm khác nhau của mình.
“X-xin lỗi vì đã làm tất cả phải đợi. Hãy bắt đầu bữa tối nào. Itadakimasu!”
Sau khi nghe thấy thế, tất cả mọi người đều làm theo Furio và chắp tay lại.
“…Gozaru-san, cậu có gì cần phải hỏi không?”
“Nn, Có việc gì à?”
“À không, không có gì đâu”
Furio súc thìa súp lên miệng mình trong khi cười yếu đuối.
Saber, nhận ra rằng Furio có vẻ hơi lạ, lại gần chỗ cậu cố để làm dịu cậu.
***Sau bữa tối***
Vẫn đang cảm thấy mệt mỏi, Furio đi về phòng của mình.
“Thưa Đấng tối cao, ngài có thể dành một chút thời gian được không?”
Ngay lúc đó, Furio không thể làm gì ngoài cười ngay khoảng khắc Hiya xuất hiện để nói.
Kể cả thế.
“Vậy thì, có chuyện gì à?”
Nhưng ít nhất thì bây giờ, Furio có tỏ ra bình thường và chăm chú nghe câu chuyện của Hiya…
***Quỷ giới***
“Nó thật là kì lạ… Cái cửa lại biến mất lần nữa”
“Ý ngươi là gì cơ? Họ đã thử ở cả hai địa điểm rồi mà, phải không?”
“Đúng rồi, một trong số đó là chỗ ban đầu chúng ta thử nhưng mà các còn lại là chỗ mới hoàn toàn.
Cho dù có một vùng đất thiêng nối liền với Quỷ thần, nó chỉ là một trong 2 chỗ, nhưng kể cả khi thử ở cả 2 nơi, cả hai đều biết mất cùng lúc..”
“…Cái gì đang xảy ra vậy…?”
***Ở một khu rừng nào đó – Phần 1***
“Thật lòng mà, con ngốc Tsuya này, ta đã bảo cô ta không được để lại bất cứ thứ gì rồi mà cô ta vẫn để quên chiếc khăn tay… Thật là, nó làm ta phải quay lại chỗ quỷ quái này, điên quá mà!
…Nhưng, ta không thể để một cô gái đi một quãng đường dài về khu rừng… Không, không không, mình đang chiều chuộng cô ấy quá, cô ấy sẽ biết lẽ độ khi mình quay về.
…Nn? Đây là, hình vẽ kì dị ở sân sau… Tsuya lại quên rằng mình phải xóa hết rồi, đúng là cô ấy chỉ biết tạo rắc rối, giờ mình sẽ phải trừng phạt cô ấy khi mình quay về.
…Nhưng, cô ấy vẫn giữ chiếc khăn tay này… Nó đã tơi tả rồi… mình sẽ mua cho cô ấy cái mới”
***Ở một khu rừng nào đó – Phần 2***
“Fue~e, mình đã để quên chiếc khăn tay rồi… cho dù nó là chiếc khăn tay quan trọng và Anh hùng tóc vàng đã dùng để băng vết thương cho mình.
Nó hơi bị rách chút, nhưng mà nó vẫn rất quan trọng đối với mình…
Awa!? H-Hình vẽ ở sân sau lại lan tới đây? Anh hùng tóc vàng sẽ rất tức nếu anh ấy lần nữ! Mình phải xóa nó nhanh thôi~i”