The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

23 76

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

224 5523

KẺ VÔ HẠN VÀ KẺ THẦN THÁNH

(Đang ra)

KẺ VÔ HẠN VÀ KẺ THẦN THÁNH

ROBERT RATH

Không có hòa bình giữa các vì sao, vì trong bóng tối nghiệt ngã của tương lai xa, chỉ có chiến tranh.

22 172

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

(Đang ra)

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

Hishikawa Sakaku

Tuy nhiên, kể cả khi cậu được yêu cầu trở lại ngay lúc này, cậu đã tính phí chữa trị cao hơn đối với những người mà cậu không ưa… Mấy người có trả nổi viện phí không?

11 112

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

22 173

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Wataru Watari

Cả 2 ngoặc tay hứa 1 cách bẽn lẽn, rồi cái ngoặc tay đó dần trở thành cái nắm tay. Câu chuyện khép lại.

20 108

Web Novel - Arc 5 - Chương 67: Thời gian vui chơi đã hết

Bữa nhậu đang ở cao trào. Đã xuất hiện những người say bí tỉ. Những người chưa say hẳn thì mặt cũng đỏ ửng, rõ ràng là đã nốc nhiều rượu lắm rồi.

“Này, Flegel. Ổn không đấy?”

“Không... Buồn nôn quá...”

“Tại ông nốc cho vơi sầu chứ sao.”

Flegel đã gục xuống bàn, còn Fadi đã hoàn toàn chìm trong giấc mộng.

Ambros trông cũng hơi khác thường...

Steano đang chăm sóc Flegel, quay sang tôi với nụ cười khổ sở.

“Về thôi nhỉ? Flegel chắc không uống nổi nữa đâu.”

Hợp lý rồi, nếu tiếp tục thì sẽ ảnh hưởng đến công việc ngày mai mất.

Tôi không rõ về Fadi và Flegel, nhưng sáng mai thì Steano, Ambros và những người khác có buổi huấn luyện chiến đấu. Tôi cũng có nhiều công việc phải làm từ sớm, bao gồm chăm sóc Công chúa Valtrune.

“Vậy hôm nay đến đây thôi nhỉ.”

Và bữa nhậu kết thúc với câu nói ấy. Steano ngay lập tức dựng Flegel dậy.

“Được rồi, chúng ta về thôi!”

Khoảng thời gian vui vẻ đã nhanh chóng trôi qua. Tôi thanh toán và rời khỏi quán rượu trong khi vẫn mong đợi một hôm nào đó có thể đi uống như thế này một lần nữa. Ambros hơi loạng choạng nhưng vẫn đi được. Tôi cõng Fadi, còn Steano cho Flegel khoác vai.

“Hôm nay thực sự rất vui.”

Ambros có việc ở chỗ khác, vì vậy chúng tôi chia tay tại quán.

Tôi vẫy tay chào.

“Hẹn gặp lại ngày mai!”

“Steano, cấm ông ngủ nướng đấy.”

“Tất nhiên rồi.”

Ngày mai, hai người sẽ trở lại là hai người lính. Trông cậu ta lúc rời đi cũng không có vẻ buồn lắm. Tôi im lặng nhìn theo lưng Ambros, và khi bóng hình ấy mờ hẳn, Steano vỗ vai tôi.

“Về thôi. Nhưng mà phải cho hai thần cồn này về phòng đã.”

“Ừm.”

Và thế là tôi và Steano đưa Fadi và Flegel về phòng. Khá may là cả hai đều ở phòng theo sắp xếp của Công chúa nên khá gần phòng chúng tôi.

▼▼▼

“Phù, ông vất vả rồi.”

Sau khi đưa hai ông bạn về, tôi và Steano ngồi xuống thềm đá của con hẻm gần phòng của chúng tôi với cái cớ là để “giải rượu”.

Tôi đã từ bỏ ý định về sớm... Kiểu gì thì tôi cũng sẽ bị Công Chúa Valtrune mắng thôi. Mà, hôm nay rất vui, nên bị mắng cũng không sao.

“Mời thanh niên cho cái cảm nhận sau một thời gian dài không chạm cỏ nào?”

Steano hỏi tôi.

Phố xá rơi vào tĩnh lặng như thể hầu hết mọi người đã ngủ, biến không gian thành một thế giới hoàn toàn khác so với ban ngày.

Tôi thở hắt ra và mở lời:

“Ừ… Cũng là cách hay để thư giãn.”

“Thế là ngon rồi!”

Chúng tôi lâu rồi mới có cơ hội trò chuyện như thế này. Không chỉ vì tình hình gần đây, mà còn vì tôi lấy công việc làm lý do nữa.

“Cảm ơn ông đã mời tôi.”

Nếu không có Steano thì không biết bao giờ tôi mới có ý định ra ngoài giải khuây. Bữa nhậu hôm nay cũng chính nhờ Steano nên mới thành công đến vậy.

“Không có chi. Hôm nào nhậu tiếp nhé.”

“Ừ... Chắc chắn rồi.”

Không biết khi nào chúng tôi lại có thể gặp nhau như thế này nhỉ?

Tôi bất chợt nghĩ rằng, liệu chúng tôi còn có thể gặp lại không?

“Steano, cho tôi một lý do để giải thích với Công Chúa Valtrune được không?”

―― Chỉ bây giờ, tôi mới suy nghĩ một chút về chuyện sắp xảy ra. Chỉ một chút thôi.

Một vấn đề nữa lại xuất hiện. Tôi phải làm sao bây giờ…

Ôi... phải làm sao đây…!?

“Này, chờ đã! Aldia⁉︎ Ông bị đau đầu à? Xỉn rồi à⁉︎”

“Không, không phải... Ôi, chắc chắn là tệ rồi.”

“À, Công chúa sẽ... Ahaha, đứng ngoài hóng mới thấy buồn cười.”

“Cho ăn đòn giờ.”

Đừng coi chuyện này là trò cười. Tôi đang rất lo lắng…

Dù sao đi nữa, những chuyện hôm nay sẽ trở thành một kỷ niệm đáng nhớ theo tôi đến tương lai sau này.

Còn phần kết của câu chuyện, là tôi bị Công chúa Valtrune mắng xối xả. Tôi đã cố gắng lẻn vào phòng nhưng bị bắt tại trận ngay trước cửa.

Tôi hoàn toàn không nhận ra sự hiện diện của cô.

Hình như tôi còn thấy bất ngờ với khả năng ẩn thân đấy cơ, nhưng khi đó tôi không có tâm trí nào để đào sâu thêm vào vấn đề ấy.

“Aldia, em đã nói rồi mà anh không nghe hả? Anh đang bị cấm ra ngoài cơ mà?”

“À... Vâng...”

Cuối cùng, tôi chỉ có thể liên tục xin lỗi. Và khi tôi tố giác cả Steano, hình phạt đã được giảm nhẹ một chút...

Xin lỗi nhé người anh em thiện lành.