The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Câu chuyện về việc thua trận cá cược với bạn thuở nhỏ và bị lấy đi lần đầu

(Đang ra)

Câu chuyện về việc thua trận cá cược với bạn thuở nhỏ và bị lấy đi lần đầu

Inukai Anzu (犬甘あんず)

Khi Wakaba lần lượt đánh mất những trải nghiệm lần đầu tiên, cô bắt đầu nhận ra rằng “sự thù ghét” không phải là điều duy nhất cô cảm thấy về Komaki.

3 14

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

307 9134

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

25 342

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

19 235

A Fairy Tale for the Villains

(Đang ra)

A Fairy Tale for the Villains

Nuts And Spices; 냥이와 향신료

Từ vựng Hán tự Dịch Đang tìm kiếm ... Tiếng Anh Từ điển JP

9 342

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

108 3207

Vol 1 LN - Chương 2.3

Chúng tôi đang trên đường tới Đế quốc Valugan trên lưng kỵ long ―― đúng là nó đang tiến triển như thế, nhưng chuyến đi trên lưng rồng gặp chút gián đoạn bởi một vấn đề.

“Đoàn trưởng, chúng ta không đủ kỵ long!”

Tình hình là số lượng kỵ long đang bị thiếu.

“Haa, nếu có Linos ở đây… Mà không, kể cả thế thì cũng không đủ.”

Cộng toàn bộ số lượng kỵ sĩ và chúng tôi vào, kết quả là hơi thừa ra một chút.

Dorthos ôm đầu gãi lên gãi xuống, còn những người kỵ sĩ khác thì ai nấy cũng đều lo lắng.

“Trên lý thuyết thì một kỵ long có thể chở ba người, nhưng nếu vậy thì chúng sẽ dễ rơi xuống hơn.”

“Xem xét vấn đề thể lực, có lẽ tốt nhất là ta không nên ép chúng quá sức.”

“Vẫn còn một quãng đường dài nữa mới tới Đế đô, nếu vòng đi vòng lại thì sẽ tốn kha khá thời gian…”

Mỗi kỵ long có thể chở được hai người, với một chút khả năng chở quá tải. Tuy nhiên, chúng đã phải bay rất lâu trước khi đến được đây, nên tốt nhất là phải hạn chế gánh nặng đặt lên chúng.

“Thưa Điện hạ, chúng ta nên làm gì đây?”

“Vậy là hai trong số chúng ta sẽ không thể đi được, phải không?”

“Vâng.”

Có năm kỵ sĩ rồng và bảy người chúng tôi tính cả công chúa Valtrune, nhưng chỉ có năm kỵ long thôi.

Nếu những kỵ sĩ rồng, người có thể điều khiển kỵ long đều cưỡi chúng, thì hai trong số chúng tôi sẽ không thể đến Đế quốc bằng đường không.

“Xin thứ lỗi cho thần. Nhu cầu cần kỵ long đang tăng ở mọi nơi, nên chỉ có chúng thần mới đến được đây…”

Dorthos cúi đầu tỏ ra hối lỗi.

Mia, im lặng quan sát từ nãy, lên tiếng.

“Tôi xin phép nói được không? Thực ra, tôi có kỵ long riêng, nên nếu mọi người để tôi cùng một ai đó ở lại là vấn đề được giải quyết rồi!”

Dorthos phản ứng với giọng nói của Mia và nhanh chóng ngẩng đầu lên. Sau khi quan sát kĩ Mia, khuôn mặt anh ta hiện rõ vẻ ngạc nhiên.

“C-Có lẽ nào… cô là con gái của Chủ tịch Thương hội Crimea… Tiểu thư Mia?”

“Đúng rồi, vì thế nên chúng tôi mới sở hữu khá nhiều kỵ long đó~”

“Tôi hiểu rồi… ra là vậy.”

―― Mia là con gái của chủ tịch Thương hội á?

Tôi đã luôn nghĩ rằng Mia xuất thân từ một gia đình giàu có bởi phong thái trang nhã mà thi thoảng cô ấy thể hiện trong vẻ vô tư thường ngày, nhưng không ngờ rằng cô ấy lại có vị thế đến mức đó.

“Heehh, Mia là con gái chủ tịch Thương hội Crimea cơ à… tôi không biết đấy.”

“Đúng rồi đó. Tui giàu như quý tộc luôn mà~!”

“Bất ngờ thật, cơ mà, đừng tự mãn thế chứ…”

Tôi hiểu được lý do mà Steano lại tỏ ra ngạc nhiên. Petra, Ambros, và Flegel dường như cũng không biết về chuyện này.

Thương hội Crimea là một trong những thương hội nổi tiếng nhất của lục địa này, và sức ảnh hưởng của nó sánh ngang với một quốc gia nhỏ. Vì thế, việc con gái của chủ tịch thương hội ấy sở hữu nhiều kỵ long cũng không phải điều gì quá bất thường.

“Thế là, vấn đề đã được giải quyết rồi… đúng không?”

Và như vậy, việc thiếu kỵ long đã được xử lý, thêm nữa, nếu Mia sở hữu chúng, cũng có thể sẽ có vài sự sắp xếp đối với người cưỡi.

Mọi thứ đã sẵn sàng để đến Đế quốc mà không chậm trễ… tôi đã nghĩ vậy, nhưng Công chúa Valtrune đứng cạnh tôi lại phản đối.

“Không cần thiết. Aldia và ta sẽ ở lại Philnotes.”

Vì một lý do nào đó, cô ấy thẳng thừng từ chối lời đề nghị của Mia.

“…Um, ý Người là sao vậy, Valtrune-sama? Bởi Mia đã đề xuất vậy rồi, thần nghĩ là chúng ta nên đồng ý chứ?”

Petra phản ứng lại trước những lời ấy. Không rõ tại sao cô ấy lại bực, nhưng ánh mắt Petra nhìn Công chúa Valtrune chứa đựng sự tự tin không phù hợp với thường dân một chút nào.

Và trước Petra đang gắt gỏng, Công chúa vẫn không thay đổi ý định mà đáp lời.

“Ta xin lỗi, nhưng ta không thể đồng ý được.”

“Tại sao!?”

“Là công chúa của Đế quốc, ta không thể trở lại quê nhà trong khi để những vị khách ở lại được. Xin hãy hiểu cho.”

Chúng tôi được coi là khách mời, và những lời của Công chúa ngụ ý rằng ưu tiên chúng tôi là điều tự nhiên.

Nhưng, có một điểm vẫn chưa được giải thích, và đó là lý do cả tôi lẫn Công chúa sẽ ở lại. Chỉ một người phải ở lại nếu cưỡi kỵ long bay đến Đế quốc, nên không có lý do gì để cả hai chúng tôi đều không đi.

Vì thế, tôi nghĩ rằng cô ấy chắc chắn phải có mục đích khác.

“Điện hạ, có phải có chuyện gì xảy ra không?”

Tôi thì thầm vào tai Công chúa, và cô ấy yên lặng gật đầu.

“Em cần thảo luận với anh một vài chuyện về tương lai. Anh có thời gian không?”

“Tất nhiên là có, thưa Điện hạ.”

Tôi không rõ cô ấy muốn nói gì, nhưng chắc chắn nó có liên quan đến trận chiến sắp tới với Vương quốc. Bất cứ khi nào cô ấy nói với giọng điệu lạnh lùng ấy thì thường là câu chuyện sẽ liên quan đến Reshfeld.

“Này, hai người đang thì thầm chuyện gì đấy?”

Petra liếc chúng tôi với ánh mắt đầy nghi ngờ. Nhanh chóng nghĩ ra lý do, Công chúa Valtrune rạng rỡ cười.

“Không có gì đâu. Ta chỉ hỏi Aldia liệu có ổn không khi để những người bạn ở đây cưỡi kỵ long và đi trước thôi.”

“Như Công chúa Điện hạ đã nói, tôi sẽ đến sau mọi người nhé.”

Tôi hùa theo câu chuyện của Công chúa. Petra trông như vẫn muốn nói thêm gì đó, nhưng Flegel, đặt tay lên vai cô và nói.

“Mọi chuyện là thế rồi, chúng ta cũng không nên để các kỵ sĩ chờ lâu đâu. Đi thôi.”

“……Ừm.”

Cậu ta có vẻ đã cảm thấy điều gì đó và làm cho Petra bình tĩnh lại. Để cho chắc chắn hơn, Ambros cũng đứng cạnh Petra.

“Aldia, bọn tôi đi trước nhé.”

Cậu ta nhìn thẳng vào tôi và nói. Giả vờ bình tĩnh, tôi gật đầu và vẫy tay.

“Ừm, tôi sẽ đến muộn một chút, nhưng tôi sẽ không để mọi người phải chờ quá lâu. Hẹn gặp lại mọi người ở Đế quốc.”

“Bọn tôi sẽ đợi.”

Với vô vàn những cảm xúc khác nhau, bạn bè tôi cất cánh, và tôi cùng Công chúa đứng dưới nhìn họ mờ dần trên bầu trời xanh.

“…Có phải anh đưa họ đến Đế quốc là để sau này không phải đối đầu với họ nếu chiến tranh nổ ra?”

“Đúng vậy. Thần không muốn đánh mất những gì quý giá đối với bản thân nữa. Nếu trong tầm tay, thần nghĩ rằng mình sẽ có thể bảo vệ họ với những ký ức tiền kiếp này.”

“Em tin rằng anh sẽ làm được.”

“Thần cũng hy vọng là như vậy…”

Bạn bè của tôi, bay cao trên bầu trời, sẽ không thể nghe được những gì chúng tôi đang nói. Steano có vẻ căng thẳng vì cưỡi kỵ long, Petra vẫn nhìn xuống chỗ tôi, Ambros giữ kín suy nghĩ với đôi mắt nhắm, và Flegel nhìn chằm chằm về phía Đế quốc xa xăm. Còn Mia thì… eh?

―― Cô ấy không ở trên đó!?

“Nè nè, hai người đang nói về chuyện gì ấy?”

Tôi quay lại và thấy Mia đứng sau. Tôi vô cùng bất ngờ, bởi nghĩ rằng cô ấy đang ở trên lưng rồng rồi. Có vẻ là Mia đã vô tình nghe được câu chuyện giữa tôi và Công chúa Valtrune.

Lau đi những giọt mồ hôi lạnh, tôi thở hắt ra.

“…Mia? Um, cậu nghe được những gì rồi?”

“Mm? Không nhiều đâu, cơ mà có mấy từ như ‘chiến tranh’ rồi ‘bảo vệ’. Nên là, ừm, nói sao nhỉ? Sắp tới sẽ nổ ra chiến tranh à!?”

―― Ôi trời, may quá.

Nếu lộ ra chuyện hai chúng tôi được tái sinh thì sẽ loạn lắm. Tôi phải lựa chọn từ ngữ một cách cẩn thận.

“Nè, Al? Có chiến tranh thiệt hả? Tụi mình phải đi đánh nhau hả? Nè~ trả lời mình đi mà~”

Tôi ngó lơ Mia và chìm vào suy nghĩ do bối rối tột độ. Giờ thì cô ấy đã nghe được những từ ngữ đáng lo ngại trong câu chuyện của chúng tôi, đồng nghĩa với việc không thể che giấu sự thật thêm nữa.

“Al, nếu cậu mà giấu tui ấy nhé… Tui sẽ kể với Petra-chan là cậu cũng đang giấu cô ấy nữa!”

“Xin đấy… gì cũng được trừ chuyện đó ra…”

“Thôi nào, thôi nào, khai hết ra đi~”

Sẽ là vấn đề nếu để Petra biết được, nhưng nếu cô ấy nghe chính tôi nói ra thì lại khác.

Tôi đánh mắt sang phía Công chúa Valtrune. Cô ấy có vẻ cũng hiểu ý tôi muốn nói, và hơi hắng giọng để làm Mia chú ý.

“Mia-san, cho phép ta giải thích ngắn gọn về câu chuyện vửa rồi.”

“……Vâng.”

“Trước hết, về khả năng nổ ra chiến tranh…”

“Vâng.”

“Có khả năng sẽ xảy ra một cuộc chiến tranh toàn diện giữa Đế quốc và Vương quốc trong vài năm tới… Nhưng đây chỉ là phỏng đoán.”

Chúng tôi, những người biết về cuộc chiến tranh sắp tới, chắc chắn rằng đó không phải ‘phỏng đoán’ hay suy nghĩ tích cực gì cả. Nhưng nếu nói ra như thể đó là sự thật thì sẽ làm nảy sinh nghi ngờ.

“Ra thế… Vậy, lý do mà Al với Công chúa Điện hạ ở lại là để thảo luận về chuyện này sao?”

“Phải. Bởi Aldia và ta đã chia sẻ thông tin với nhau, nên giờ chúng ta đang tính đường đi nước bước tiếp theo.”

“Ra thế, ra là như thế~”

Những lời vừa rồi không có gì sai sự thật. Tôi tin rằng Công chúa Valtrune đã chuẩn bị nhiều kế hoạch cho trận chiến với Vương quốc. Bởi chúng tôi đều được tái sinh và thấu được những thất bại trong tiền kiếp, nên nghĩ ra biện pháp giải quyết sẽ dễ dàng hơn.

“Vậy thì, thần có thể hỏi Người về lý do khiến chiến tranh giữa Đế quốc và Vương quốc nổ ra không?”

Mia tiếp cận Công chúa với vẻ nghiêm trọng hơn hẳn khi trước. Đối với một người xuất thân từ Đế quốc, nội dung câu chuyện không phải là không liên quan tới cô.

Công chúa Valtrune không giấu giếm điều gì và thực lòng đáp lời.

“Bởi vì… ta sẽ huỷ hôn với Hoàng tử Yuri, và điều đó sẽ khiến cho mối quan hệ giữa Vương quốc và Đế quốc rạn nứt.”

Cô ấy chỉ ra lý do.

“Từ cách mà Người nói thì, hôn ước vẫn đang…”

“Phải, đang tiếp tục. Nghi thức là thế, nhưng chỉ còn là vấn đề thời gian thôi. Ta chắc chắn rằng sẽ không đi đến thoả thuận với anh ta được đâu.”

Tôi không bỏ lỡ sự thay đổi biểu cảm của Mia lúc cô ấy biết được điều đó.

―― Nhiều người có ý kiến cá nhân đối với Hoàng tử Yuri.

Khi tôi vẫn đang quan sát, Công chúa nói tiếp.

“Liệu có xảy ra chiến tranh hay không… ta cũng không chắc, nhưng để hàn gắn một mối quan hệ đã rạn nứt thì không dễ dàng gì.”

Những gì đã hỏng thì khó mà sửa lại như cũ được.

Đánh mất lòng tin và hậu quả của những hành động ngu ngốc rồi cũng sẽ quay lại ám lấy những kẻ đem nó tới.

“Ra là thế…”

“Vậy, Mia-san có lẽ cũng nên nghĩ về những gì bản thân sẽ làm.”

“Vâng. Cảm ơn Người đã giải thích tình hình.”

Mối quan hệ giữa hai quốc gia đã bắt đầu rạn nứt.

Mọi người bị ép buộc chọn lấy những gì mình tin tưởng và con đường để đi tiếp.

Tất cả phải đưa ra quyết định.