The Demon Prince goes to the Academy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 223

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7451

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

MỤC LỤC - Chương 54

Sức mạnh siêu nhiên ở cấp độ thấp không có hiệu quả tốt lắm. Đó là lý do tại sao ‘Nhiệt lượng’ của Heinrich lại yếu như vậy. 

Khi mới thức tỉnh, nó sẽ ở trong trạng thái bộc phát, vậy nên nó có thể phát huy được rất nhiều sức mạnh, nhưng giờ khi ở trạng thái ổn định, nó không thực sự làm được gì nhiều. 

“Em có cảm thấy lực nắm của mình trở nên mạnh hơn không?” 

"Em nghĩ vậy. Lòng bàn tay em ngứa ran, thưa cô.” 

Thực tế là tôi có cảm thấy lực nắm của tôi tăng lên. Nếu tôi chỉ dùng sức mạnh ý chí đơn thuần, lòng bàn tay tôi sẽ không đau đến mức muốn ngầt đi. 

“Vậy, giờ hãy thử chạy đến đầu bên kia của bể bơi. Dùng hết tốc lực để chạy.” 

"Eh." 

Có lẽ vì đã xác nhận rằng năng lực của tôi có thể nâng cao khả năng thể chất của bản thân, vậy nên cuối cùng những bài kiểm tra của tôi không khác gì bài kiểm tra thể chất. Vì tôi có rèn luyện nên tôi dư sức để thực hiện các bài kiểm tra này. 

Tôi chạy nước rút từ đầu này đến đầu kia của hồ bơi. Thành thật mà nói, tôi còn không cảm thấy một tý mệt mỏi nào cả. 

Bà ấy đang kiểm tra gì đó, rồi nói lớn về phía tôi. 

"Được rồi! Lần này chạy nước rút về đây. Nhưng lần này hãy sử dụng năng lực của em! Cố thuyết phục bản thân rằng em là người chạy nhanh nhất!” 

Bà ấy đang đo tốc độ chạy của tôi. 

Lần đầu tiên không sử dụng năng lực và lần tiếp theo có sử dụng năng lực. 

Sau khi đã sẵn sàng, tôi cố thuyết phục bản thân. 

Mình là Usain Bolt. 

Sau khi hoàn thành thêm một lần chạy nước rút khoảng 50 mét, bà ấy gật đầu. 

“Tuyệt vời, Reinhardt.” 

Có bất kỳ sự thay đổi nào không? Tôi có thể cảm thấy lực nắm của mình mạnh hơn, nhưng tốc độ thì tôi không chắc. 

“Nếu không sử dụng năng lực, em mất 8,3 giây. Sau khi sử dụng nó thì em chỉ mất đúng 8 giây.” 

“…Em cũng không rõ.” 

Tôi biết là nó nhanh hơn một chút, nhưng vậy thì có tác dụng gì? Có thể con số đó chỉ nằm trong phạm vi chênh lệch. 

Sau đó, bà ấy giao cho tôi nhiều bài kiểm tra khác. Chúng chủ yếu là các bài kiểm tra liên quan đến sức mạnh thể chất, thể lực và tốc độ của tôi. 

Và càng trải qua nhiều bài kiểm tra, trạng thái tinh thần của tôi dường như ngày càng trở nên kỳ lạ hơn. 

Tự Đề Xuất sẽ biến những gì tôi tự đề xuất cho chính mình trở thành hiện thực. 

Nếu tôi nghĩ rằng tôi là Usain Bolt trong lúc đang chạy, tôi có thể sử dụng được tốc độ của anh ta hoặc còn hơn cả thế nữa nếu năng lực của tôi ở cấp độ cao hơn. Nhưng tiền đề là tôi phải hoàn toàn tin vào nó. 

Vì vậy, tôi phải liên tục suy nghĩ “Tôi là XX, tôi là XX”. 

Vâng, tôi cảm thấy như mình đang được trở về thời thơ ấu. 

Sức mạnh siêu nhiên biến những ảo tưởng bướng bỉnh của bọn trẻ trở thành hiện thực. Và tôi càng cố chấp thì năng lực của tôi càng phát huy tác dụng. 

Vì thế…. 

Thay vì gọi là Tự Đề Xuất, không phải nó giống với giữ vững tâm lý chiến thắng hơn hay sao? 

Trên thực tế, nhờ vậy mà tôi đã có thể thắng Mayarton trong trận đấu tay đôi đó. 

Vậy nghĩa là tôi sẽ thắng miễn là tôi giữ được tâm lý rằng bản thân sẽ thắng? 

Bất kể năng lực của tôi có hiệu quả như thế nào, tôi vẫn thật thảm hại. 

“…….” 

“Có chuyện gì vậy, Reinhardt?” 

“Chà, em dang cố tin rằng mình có thể đấm gãy cái cây này nếu em dùng hết sức, nên em có hơi... Nói thế nào nhỉ? Nó hơi khó chịu.” 

Nắm đấm của mình có thể đập gãy cái cây. 

Đáng ra phải là như vậy! Nhưng lại chẳng có gì xảy ra! Sao lại có thể như vậy được! 

Đáng lẽ tôi phải bỏ đi cái thiết lập này. Tôi đã không nghĩ kỹ về thiệt hại tinh thần mà người sử dụng năng lực này phải gánh chịu. 

Giờ tôi lại là người sử dụng loại năng lực này. 

Thật thảm hại. 

“Đó là năng lực của em mà. Nào, thử đi.” 

Dù sao thì. 

Mình có thể nghiền nát cái cây này bằng nắm đấm của mình! 

-Rầm! 

“Uwaark!” 

Tôi đã phạm một sai lầm. 

Lẽ ra tôi phải tin rằng cổ tay tôi sẽ không bị gãy nếu tôi dùng hết sức đấm vào một cái cây. 

* * * 

Cô Rollendria đã dành ra nguyên ngày để kiểm tra năng lực của tôi. Ngoài việc kiểm tra sức mạnh thể chất, bà ấy còn tiến hành các bài kiểm tra khác. 

Ví dụ, bà ấy đã thử kiểm tra xem tôi có thể sử dụng được những năng lực khác bằng năng lực của tôi hay không. 

Nếu tôi tin rằng mình có thể sử dụng sức mạnh siêu nhiên nguyên tố, chẳng hạn như ‘Điều khiển lửa’, thì liệu tôi có thực sự sử dụng được chúng không. Chúng tôi cũng đã thử Thần giao cách cảm. 

Tất nhiên là không được. Tôi không biết sau này mình có thể làm được hay không, nhưng hiện tại cấp độ năng lực của tôi còn rất thấp, nên tôi không thể làm gì khác ngoại trừ cường hóa thân thể. 

Tất nhiên, vì tôi luôn mang theo Ngọn lửa của Tuesday bên mình, nên tôi có thể tạo ra lửa, thế là tôi qua được bài kiểm tra ‘Nhiệt lượng’ một cách cẩu thả. 

Sau khi hoàn thành toàn bộ các bài kiểm tra, cô Rollendria gật đầu rồi chậm rãi ghi chép. Bài kiểm tra của chúng tôi kéo dài cho đến thời gian ăn trưa, vậy nên bài kiểm tra này thật sự chẳng khác gì một buổi học thông thường. 

“Thật tuyệt vời, Reinhardt.” 

“Em không nghĩ nó tuyệt đến thế…” 

Rõ ràng là năng lực này không mạnh như tôi nghĩ, nhưng cô Rollendria lắc đầu. 

“Đúng là sức mạnh được thể hiện ra không đáng kể lắm. Nhưng điều quan trọng nằm ở góc độ khác.” 

“Ý cô là sao? Góc độ khác?” 

“Mức độ cường hóa cơ thể khá yếu, nhưng em lại khá thành thạo trong việc sử dụng sức mạnh siêu nhiên của mình. Theo quan điểm của ta, mặc dù mức độ tăng cường của em vẫn còn khá thấp, nhưng em có thể sử dụng năng lực của mình gần như liên tục và gần như ngay lập tức.” 

Có vẻ như cô Rollendria tập trung hơn vào khả năng kiểm soát năng lực của tôi hơn là bản thân năng lực này. Ngay cả khi hiệu quả cường hóa không quá đáng kể, tôi vẫn có thể thành công trong việc kích hoạt nó liên tục. 

“Điều này có nghĩa là em đã khá quen thuộc với năng lực của mình trước cả khi có nó.” 

Vậy thì đúng thật là rất tuyệt. Khả năng kiểm soát đôi khi còn được coi là quan trọng hơn cả bản thân năng lực đó. Tôi đã có thể kiểm soát năng lực của mình rất tốt. 

Tôi nên cảm thấy vui vì điều đó, nhưng tôi lại không thể vui nổi. 

“Nói cách khác, em rất phù hợp với Tự Đề Xuất.” 

Vậy nên, tóm lại toàn bộ những gì bà ấy nói là tôi có một tâm lý rất tuyệt vời! 

Ừ, hẳn là vậy. Tất nhiên, những cuốn tiểu thuyết tôi viết đều như cứt, nên tôi cần có một tâm lý mạnh mẽ để tiếp tục công việc tiểu thuyết gia. 

Tôi chọn năng lực này vì cơ bản nó là một năng lực gian lận, nhưng cũng vì nó rất phù hợp với tôi. 

Cấp độ năng lực của tôi không cao. Tuy nhiên, tôi có thể kích hoạt nó dễ dàng. 

Tôi đã có sẵn một tâm lý phù hợp với cái năng lực mơ hồ có tên là ‘Tự Đề Xuất’ này, bởi vì cuộc đời tôi từng sống hoàn toàn phù hợp với loại tâm lý đó. 

Giống như đây là năng lực giành riêng cho tôi... Điều đó khiến tôi không thể vui nổi. 

Dù sao đi nữa, tôi đã tự thuyết phục bản thân rằng, dù cho người khác có sở hữu năng lực này, họ cũng không thể sử dụng nó một cách thuần thục như tôi. 

Tất nhiên, vì đây là thế giới giả tưởng nên những thứ tôi có thể dễ dàng tin vào. Nếu tôi ở thế giới cũ của mình, có lẽ tôi sẽ như thế này :”Sức mạnh siêu nhiên? Cậu bị điên à?”. Ở một thế giới như vậy, tôi chỉ tin được vào một số điều nhất định.

Cô Rollendria nói rằng tôi đã hoàn thành các bài kiểm tra và tôi có thể quay lại lớp học bình thường vào ngày hôm sau. Bà ấy đã xác nhận rằng năng lực của tôi hiện tại không thể làm gì khác ngoài tăng cường cơ thể. Tất nhiên, vì tiềm năng của nó là rất lớn, nên bà ấy sẽ kiểm tra tôi định kỳ. 

Sau giờ học, tôi trở về ký túc xá. Tôi định bỏ buổi tập tối và tập trung vào năng lực của mình. 

Ở giai đoạn này, tác dụng chủ yếu của Tự Đề Xuất chỉ là cường hóa cơ thể. Tuy nhiên, tôi đã loại bỏ năng lực này sau khi thiết lập nó một cách sơ sài trong tiểu thuyết, nên tôi đã không miêu tả những khó khăn mà người sử dụng nó sẽ phải trải qua. 

Nói cách khác, có rất nhiều điều tôi không biết về năng lực này. Ví dụ như tổn thương tinh thần mà người sử dụng phải gánh chịu vì phải luôn giữ tâm lý chiến thắng. Tôi cảm thấy bản thân thật thảm hại khì đã nghiêm túc tin vào những điều không thể xảy ra chỉ vì năng lực tôi đang sỡ hữu. 

Còn một điều nữa. 

Nếu tôi tin rằng cú đấm của mình rất mạnh, thì chúng sẽ mạnh theo. Tuy nhiên, nếu tôi chiến đấu trong lúc nghĩ rằng cú đấm của mình mạnh, vậy khi tôi cần đá đối thủ thì sao? 

Tôi phải tự thuyết phục bản thân thêm một lần nữa rằng cú đá của tôi rất mạnh. 

Tôi đã thành thạo trong việc kích hoạt nó, nhưng vẫn khá cồng kềnh. Sẽ linh hoạt hơn nếu tôi tin rằng toàn bộ cơ thể của tôi đều mạnh. 

Vậy, tôi cần khái quát hơn cách để tôi sử dụng năng lực của mình để khiến nó trở nên hữu dụng hơn trong các cuộc chiến. Thay vì chỉ tập trung vào đấm hoặc đá, tôi nghĩ việc tăng cường khả năng chiến đấu tổng thể thì tốt hơn nhiều. 

Nếu ai đó nghe được rằng sức mạnh của tôi đến từ niềm tin, người đó có thể sẽ tưởng rằng tôi là một thánh hiệp sĩ, nhưng hoàn toàn không phải vậy. 

Vị thần và tôn giáo mà tôi tin tưởng là chính bản thân mình. 

Đó không phải một tôn giáo chính thống. Đối tượng được tôn thờ và đối tượng tôn thờ đều là cùng một người. 

Đó là tôn giáo duy nhất mà tôi tin. 

Chắc mình sắp phát điên mất thôi. 

* * * 

Hiện tại tôi chỉ có thể tăng cường khả năng thể chất của bản thân lên một chút, nhưng sau này tôi sẽ có thể làm được cả những thứ vượt xa bây giờ. Sẽ rất lãng phí nếu chỉ sử dụng năng lực này cho từng bộ phận riêng biệt. 

Vì thế, tôi nên sử dụng nó một cách toàn diện hơn chứ không chỉ tăng sức mạnh cho cú đấm hay tăng tốc độ của chân, v.v... 

Muốn làm được thế thì cần phải có sự lựa chọn và tập trung. Nếu tôi sử dụng năng lực của mình để tăng cường sức mạnh cho toàn cơ thể, nó sẽ trở nên kém hiệu quả hơn so với việc chỉ tăng cường mỗi cú đấm của tôi. Vậy nên, thay vì nói rộng như tăng cường toàn bộ, sẽ tốt hơn nếu tôi cụ thể hóa được bộ phận cần cường hóa, chẳng hạn như tôi tin rằng cơ thể mình đã quen thuộc với các trận đấu tay đôi. 

Khi năng lực của tôi trở nên mạnh mẽ hơn, tôi có thể khiến cơ thể phản lại ma thuật hoặc trở thành bậc thầy cận chiến. 

Sau cùng thì đây là một năng lực cực kỳ phù hợp với tôi. 

Tôi là một tác giả tiểu thuyết mạng, và việc tôi làm bây giờ không khác gì tạo ra các nhân vật với những năng lực khác nhau. 

Tôi viết gì đó vào cuốn sổ tay của mình. 

Loại A 

Thiết lập: Tăng cường sức mạnh cơ bắp tổng thể, tăng trình độ kiếm thuật. Nâng cao khả năng nhận thức, cải thiện tốc độ phản ứng. 

Tôi biết rõ rằng đây là bước cần thiết nhất. Sau khi thiết lập Loại A, tôi tiếp tục thiết lập Loại B theo tiêu chuẩn của riêng tôi. Vậy bây giờ tôi chỉ cần nghĩ bản thân là Loại A, chứ không cần phân vân về việc phải tăng cường cho bộ phận nào nữa, toàn bộ cơ thể tôi sẽ được tăng cường vì tôi có thể dễ dàng nhớ các cài đặt tôi đã thiết lập. Theo nghĩa đen, Tự Đề Xuất chính là năng lực biến những suy nghĩ của tôi thành sự thật. Nếu tôi ghi nhớ toàn bộ thiết lập của Loại A, thì tôi sẽ có được những năng lực này nếu tôi tin rằng bản thân là Loại A. Đó là cách dễ nhất để sử dụng năng lực của tôi. 

Cuối cùng, chắc chắn tôi phải thêm Loại Z: Có thể triệu hội Hắc Long từ tay trái. 

Tôi điên thật rồi! 

Hồi còn học trung học, tôi thậm chí còn không ảo tưởng đến mức này! Tuy nhiên, sau khi tôi trưởng thành và rời trường học, tôi đã ngừng ảo tưởng như hồi còn trẻ trâu đó. 

Tôi muốn kiếm cái lỗ để chui quá. 

Tôi cứ nghĩ mọi chuyện đã tốt hơn rồi, nhưng không hề. Đáng lẽ ra tôi phải là người trưởng thành nhất trong số đám nhóc ở đây, nhưng tôi lại là đứa rắc rối nhất, và giờ tôi tự nhốt mình trong phòng để viết ra những thiết lập kỳ lạ cho bản thân. 

Đó đúng là một phần tính cách của tôi, nhưng năng lực này mới là thứ quan trọng nhất trong tất cả. 

Chỉ là... Cuộc sống là gì?. 

Trong lúc tôi đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, máy nhắn tin trong phòng tôi đột nhiên reo lên. 

-Ringgg! 

Một máy nhắn tin. 

Có thể xem nó như một loại máy liên lạc bằng ma thuật. Ai đó đang gọi cho tôi. Ai cơ chứ? Lúc đầu tôi nghĩ đó là Ellen, nhưng sẽ không bao giờ có chuyện Ellen gọi cho tôi chỉ vì hôm nay tôi không đến phòng tập. 

Tôi bật máy nhắn tin lên. Một giọng nói quen thuộc nhưng âm điệu của nó lại có cảm giác cực kỳ xa lạ. 

[Đến sảnh chính] 

Đó là Charlotte. 

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage