The Case Where I Try to Stop NTR Development, and Before I Knew It, I Was Surrounded by a Bunch of Serious Girls

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

WN - Chương 03: Tôi hoàn toàn chân thành!

“Này, mày. . .mày thực sự không bị lỗi đấy chứ?”

Tôi cất giọng hỏi điện thoại của mình trước khi đi ngủ.

Tôi đã trực tiếp được trải nghiệm sức mạnh của “Cảm biến NTR”, dẫu chỉ một một lần, nhưng bây giờ tôi không thể không nghi ngờ nó đã có lỗi gì đó sau giờ học ngày hôm nay.

“Lúc đó. . .hừm.”

Cảm biến đã phản ứng khi tôi đang viết sổ trực nhật cùng Aizawa.

Tôi đã tìm kiếm thằng khốn kiếp chuẩn bị NTR trong trường, nhưng cuối cùng lại chẳng thấy ai cả.

Tôi không thể tìm được, bởi vì đúng lúc rời khỏi phòng học, cảm biến lại tắt, và khi tôi bước vào cửa, nó lại bật lên.

“Thế là. . . không, không, không, không thể nào . . .”

Suy nghĩ vừa thoáng qua trong đầu tôi là có thể cảm biến phản ứng với chính mình không. Trong trường hợp đó, tôi chính là người cướp Aizawa khỏi tay Tokunaga. Nhưng mà Aizawa chắc là một cô gái hấp dẫn. . . Ý là, tôi chắc chắn muốn hẹn hò và quan hệ với kiểu người như vậy.

Nhưng thật không may, tôi không hề có ý định thực hiện việc đó, và thực tình ngay từ đầu tôi đã không nghĩ mình đủ hấp dẫn để quyến rũ được một cô gái nổi tiếng như vậy.

 “. . .Nghĩ vậy làm tao buồn.”

Tôi thở dài trước biểu hiện tự hạ thấp chính mình như vậy, rồi mở ứng dụng ra lần nữa.

“Phản ứng của [Cảm biến NTR] là tuyệt đối. Cũng có thể nói rằng ứng dụng này có khả năng ngăn chặn việc cắm sừng? Trong mọi trường hợp, cảm biến này sẽ không bao giờ bỏ lỡ biểu hiện nhỏ nhất của việc cắm sừng.

Cắm sừng không chỉ là về mặt thể chất, mà cả tâm trí nữa. Cảm biến sẽ báo địa điểm sẽ phát hiện ra điều đó.”

 Không hiểu sao. . . hình như dòng mô tả này hơi khác so với lần trước khi tôi đọc.

Tuy nhiên, tôi cũng có phần nào nhẹ nhõm, bởi vì ngoài câu trả lời khó hiểu này, kể từ khi đó tôi vẫn chưa nhận được phản ứng rõ ràng nào.

Bởi vì, bạn biết mà?

Ứng dụng càng phản ứng nhiều, thì sẽ càng nhiều chuyện xảy ra, và điều đó thật khủng khiếp.

 “Nhưng mà. . .mình có sức mạnh để ngăn chặn nó mà. Nên mình sẽ làm cho càng ít người phải buồn càng tốt — bởi vì, tình yêu thuần khiết vẫn là đẹp nhất!”

Giả sử nếu ứng dụng phản ứng, thì nó sẽ luôn thành công.

Trong trường hợp của Aizawa, một phần là vì tôi có quen biết với cô ấy, nhưng cũng đơn giản là tôi thấy vui khi được cảm ơn bằng một nụ cười.

“Nào, giờ thì đi ngủ thôi!”

Tôi tắt đèn và nằm lên giường.

Tuy nhiên, tôi vẫn chưa thể ngủ ngay được, và thứ duy nhất hiện trong đầu tôi là gã đó. . . tên khốn đã tấn công Aizawa.

“Đó không phải loại người dễ gì chịu thua. . .Tôi đã thực sự làm hắn sợ, nhưng hắn có thể sẽ cố tiếp cận Aizawa một lần nữa.”

Lúc đó mày chắc chắn phải phản ứng đấy, cảm biến NTR!

Tôi không thực sự thân thiết với Tokunaga, nhưng thật khó chịu khi thấy một người bạn cùng lớp tốt bụng và xinh đẹp như vậy bị làm nhục!

***

“Masato, con có thể đổ rác trên đường đến trường được không?”

“Vâng ạ.”

“Cảm ơn con. Chúc con một ngày tốt lành.”

“Con đi đây.”

Tôi cầm túi rác rời khỏi nhà.

Có một điểm tập kết rác ngay gần nhà trước con đường đến trường, vì vậy tôi thường xuyên mang rác đi đổ thế này.

“. . .Ồ.”

Khi tôi đến điểm tập kết, có vẻ như cô hàng xóm cùng vừa mới đổ rác xong.

“Buổi sáng tốt lành.”

“Chào buổi sáng.”

Người vừa chào tôi là Sumiyoshi-san, một người phụ nữ đã kết hôn sống ở nhà bên cạnh và là bạn tốt của mẹ tôi.

Về mặt ngoại hình, cô ấy khá nổi bật, hay nói đúng hơn là mái tóc nâu và đôi mắt hơi sắc khiến cô trông có vẻ không đứng đắn. Nhưng cô ấy vẫn là một phụ nữ xinh đẹp, sành điệu, và rất nổi tiếng trong khu phố.

“Hôm nay Nachi-san lại nhờ cháu à?”

“Vâng, cháu vẫn sẽ làm kể khi mẹ không yêu cầu!”

“Haha, cháu đúng là một đứa trẻ ngoan, Masato-kun.”

Nhân tiện, Nachi là tên mẹ tôi.

Như đã nói lúc trước, Sumiyoshi-san và mẹ tôi thân thiết đến mực họ gọi nhau bằng tên, và dường như không có mấy sự chênh lệch về tuổi tác.

“Cháu nghĩ cháu chỉ như người bình thường thôi.”

“Không, không, không, đấy chính là điều những đứa trẻ ngoan nghĩ đấy.”

Sumiyoshi-san xoa đầu tôi.

Sumiyoshi-san tiến lại gần tôi với dáng vẻ tinh nghịch, có lẽ đang là buổi sáng nên cô ấy đang thoải mái.

Hình như cô ấy đang mặc một chiếc áo mỏng bên trong áo khoác, đối với một thằng học sinh cấp ba như tôi, nó quá kích thích theo nhiều nghĩa khác nhau.

“Ôi, trời, cháu đỏ mặt kìa . . .”

“C-cháu đi đây ạ!”

“Chúc cháu một ngày vui vẻ.”

Tôi không thể kiềm chế việc chạy xa khỏi Sumiyoshi-san và thở hắt ra ở một khoảng cách khá xa.

Mặc dù Sumiyoshi-san đem lại ấn tượng có phần luộm thuộm, nhưng cô ấy vẫn vẻ sức quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành từ ngoại hình và phong cách nổi bật của mình. 

“Không biết chồng cô ấy có hay đi công tác không nhỉ . . .”

Tôi nhớ có lần cô ấy sang nhà tôi và trò chuyện với mẹ, cô cười và kể rằng mình cô đơn quá.

“Mình nghĩ là không nên để một người như thế phải chịu cô đơn, nhưng mình không nên quan tâm đến hoàn cảnh của gia đình người khác.”

Với suy nghĩ đó trong đầu, tôi vội vã đến trường.

Và tôi phát hiện ra một cảnh tượng khác thường

“Aizawa . . .?”

Aizawa đang đi bộ phía trước tôi.

À, cái chuyện nhìn thấy Aizawa thì không phải là lạ, lạ ở chỗ là Tokunaga, người luôn đi với cô ấy, thì lại không ở đó.

“Ừm. . . chắc là không phải lúc nào họ cũng ở bên nhau”

Tôi tự nhủ.

Sau đó, Aizawa, người đang đi đằng trước, dừng lại và quay về phía tôi.

“.........”

Cô ấy chỉ quay lại thôi, nhưng ánh mắt chúng tôi đã chạm nhau một cách hoàn hảo.

Tôi rất ngạc nhiên, nhưng không ngừng lại mà đi tiếp đến phía trước. . .cho đến khi ngay ở trước mặt Aizawa, người đã dừng lại.

“Chào buổi sáng . . . có chuyện gì thế?”

“Chào. . .không, không có gì đâu. Tớ vừa quay lại thì nhìn thấy Kamiki-kun.”

“Ra vậy. . .”

“. . . Fufu, xin lỗi nhé. Cậu thấy đấy, tớ đã từng gặp chuyện đó rồi, và khi nhìn thấy cậu, tớ lại nghĩ đến nó.”

“Tớ hiểu rồi . . .”

Có nghĩa là, khi nhìn thấy tớ, cậu nhớ đến chuyện hôm trước?

Tôi không phải con gái tôi không hoàn toàn hiểu được, nhưng là một cô gái, Aizawa hẳn sẽ vô cùng kinh hoàng trước một việc như vậy.

Nếu việc này nhắc Aizawa nhớ lại chuyện đó, sao cô ấy lại không cảm thấy sợ hãi thế?

“. . .Này, Aizawa.”

“Chuyện gì thế?”

“Nếu. . . nhìn thấy tớ khiến cậu nhớ lại mọi việc. . . tớ có nên cố gắng tránh mặt cậu không?”

“. . . Ể?”

Aizawa mở to mắt khi nghe những lời nói đột nhiên thốt ra ấy.

“Tớ có nhớ việc đó. Nhưng cậu không cần đến mức phải làm hành động đó. Thực ra, tớ xin lỗi vì khiến cậu cảm thấy như vậy.”

“Ồ không, đó không phải những thứ Aizawa cần phải xin lỗi.”

Aizawa mở to mắt, giờ lại đến lượt tôi phủ nhận.

Ngược lại, những lời tôi thốt ra thật tồi tệ…dù tôi có là người giúp đỡ cô ấy đi chăng nữa thì đó cũng không phải là những lời thích hợp để nói với Aizawa.

Chúng tôi im lặng nhìn nhau trong một lúc, không thể nói thêm lời nào.

Rồi chúng tôi phá lên cười và và hỏi ta đang làm cái quái gì thế này.

“Cảm ơn, Kamiki-kun. Qua lời nói và hành động của của cậu, tớ nhận thấy cậu rất quan tâm đến tớ.”

“Điều ấy tất nhiên là đúng, nhưng có chuyện gì không ổn sao?”

“Không, không có gì cả.”

“Thế à. . . tớ rất vui khi nghe thấy điều đó.”

Tôi mừng là không có vấn đề gì cả, và, cảm biến không có phản hồi gì, và tôi không muốn điều gì xảy đến với cô ấy cả.

“Chúng ta chỉ là bạn cùng lớp, không hơn, không kém. Nhưng tớ vẫn nghĩ rằng mình không muốn có chuyện xảy đến với Aizawa . . . mà, cậu đã nói tốt về sở thích otaku lúc trước, nhớ chứ?”

“Ể, à, . . . đúng là có chuyện đó.”

“Không phải vì thế. . . nhưng dù sao thì, tớ không muốn chuyện gì xảy ra với Aizawa cả.”

“........”

Thành thật mà nói, mồm tôi cứ trở nên liến thoắng từ khi sự việc đó xảy ra.

“NTR thật là rác rưởi!”

Vậy nên, kể cả khi chuyện đó xảy ra lần nữa, tôi vẫn sẽ đưa lũ NTR ra trước công lý.

Nên là, Aizawa, đừng lo lắng nhé?

“. . . Có một thể loại gọi là NTR. Tớ đã tìm hiểu rồi.”

“Ah. . .”

. . .E hèm.

Tôi lập tức cút thẳng ra khỏi chỗ ấy.

Mày đang nghĩ chính xác những gì bọn NTR sẽ nghĩ đấy Top những nhân vật đần độn nhất trong các tiểu thuyết. Top 1: trai romcom và gái NTR