“Gần đây mày lại thích mấy bộ kiểu NTR đấy à?”
“Tao không thích, nhưng tao không thể dừng sự kích thích khi đọc nó được.”
“. . .Tao biết, tao biết, không hiểu sao dù thấy chúng thật ghê tởm nhưng những hình minh họa đẹp tuyệt đó khiến tao không thể rời mắt ra được. . . Này, thể loại sách đó có gì hay ho cơ chứ?”
Nghe có vẻ như tiếng hét to, nhưng chỉ có tôi mới nghe thấy.
Thằng đang thao thao bất tuyệt ngay trước mặt tôi đây là một người bạn otaku của tôi. Nó và tôi ngay lập tức kết bạn với nhau khi vừa lên cấp ba. Tên nó là Makino Touya.
“Sau cùng thì, bây giờ là kỷ nguyên của thể loại fantasy ở thế giới khác và RomCom thôi.”
“Tao thì nghĩ là chỉ một trong hai loại thôi.”
“Không, không, cả hai đều rất thú vị. Tao đọc cả những thể loại khác nữa mà, nhưng nếu mày hỏi tao đọc đọc cái nhiều nhất, thì chính là hai loại đó.”
“Hể”
Đúng là chúng thật sự thú vị.
Rồi sau đó mấy đứa bạn nữa của tôi tham gia cùng và cuộc trò chuyện của chúng tôi chuyển sang xoay quanh về các bộ anime và manga gần đây. Tuy nhiên cuộc trò chuyện dừng lại trong thoáng chốc khi những thành viên nổi bật nhất của lớp xuất hiện.
“Chào buổi sáng, mọi người”
“Chào buổi sáng”
Cặp đôi nam nữ duy nhất thu hút sự chú ý của chúng tôi chỉ bằng một lời chào duy nhất đó là Aizawa và bạn trai của cô ấy, Tokunaga.
“Cặp đó đẹp đôi thật. . .”
“Tao ghen tỵ với Tokunaga-kun quá. . . Chúng ta còn chẳng mơ lấy có một cô bạn gái xinh đẹp.”
“Sao mày lại dễ dàng từ bỏ vậy, chúng ta cũng có khả năng lắm chứ!”
Trong khi nghe lũ Touya bàn luận, tôi lặng lẽ ngắm Aizawa và những người khác.
Họ tỏa sáng rực rỡ đến nỗi tôi luôn thấy ghen tỵ với Tokunaga. Mặt khác, tôi lại ước mình có thể thân thiết hơn với một cô gái xinh đẹp như Aizawa.
(. . . Nhưng cuối cùng thì, nó đã thành hiện thực.)
Ứng dụng “Cảm biến NTR”. . . bỗng xuất hiện trên điện thoại của tôi, nó chỉ mới kích hoạt đúng một lần vào ngày hôm qua, vậy nên vẫn cần thời gian để xác minh thêm.
Tuy nhiên, khi tôi nghĩ lại, chuỗi sự kiện xảy ra ngày hôm qua đúng là quá đỗi bất thường.
Tôi đã gặp phải cảnh tượng thật sự dẫn đến tình huống NTR khi đi theo sự chỉ dẫn của cảm biến, và cảm giác kỳ lạ khi đánh lại gã đó là thứ mà không thể giải thích được bằng bất cứ lập luận nào.
(Mọi thứ trôi qua vô cùng chậm lại. . .Dù tôi không bị cuốn theo, nhưng trong nhịp điệu chậm chạp đó, tôi cảm thấy mình dường như là bất bại. Đó là lý do vì sao tôi lại muốn rèn luyện cơ thể mình, chứ không phải là một người phù phiếm như vậy. Thậm chí tôi còn nghĩ đến như vậy đấy.)
Khi vẫn còn đang suy nghĩ mông lung, một sự kiện bất ngờ đã xảy ra.
Aizawa, người vừa đến lớp cùng Tokunaga, nhìn thấy và lại gần tôi.
“Ể. . .?”
Không cần phải nói, tôi đã rất ngạc nhiên.
“Chào buổi sáng, Kamiki-kun.”
“Ch- Chào buổi sáng. . . “
Vâng, tôi là Kamiki Masato đây.
“Cậu trông như thể không hiểu vì sao tớ lại đến chỗ cậu vậy?”
“Ừ thì . . . “
Bởi vì tớ có bao giờ nói chuyện với cậu như thế này đâu!
Cô ấy đưa cho tôi một quyển sổ. . . Sau khi nhìn thấy cuốn sổ, tôi hướng sự chú ý của mình lên tấm bảng đen và thấy tên của tôi và Aizawa được viết trên đó.
“À. . . ra là như vậy.”
“Là như vậy đấy. Vậy thì viết tên cậu vào đây rồi đưa sổ cho tớ.”
“Okay.”
Aizawa đặt cuốn sổ lên bàn tôi rồi qua về chỗ ngồi của cô ấy.
“Tao đã sốc trong giây lát. Tao cứ nghĩ rằng mùa xuân đã đến với Masato rồi cơ.”
“Aizawa đã có bạn trai rồi.”
“Awww, đó là sự thật.”
Ừ thì, tôi đã quá ngạc nhiên.
(. . . Aizawa vẫn như mọi ngày.)
Hôm qua, tôi rất lo lắng về “Cảm biến NTR”, nhưng tôi cũng lo cho tinh thần Aizawa liệu có ổn không.
Có vẻ như cô ấy có một cuộc hẹn với Tokunaga sau đó, vậy nếu như cậu ta có thể chiều chuộng và làm dịu tâm trạng của cô ấy, thì nó cũng đáng để mình giúp đỡ đấy chứ.
“Sao thế?”
“Ể, À không có gì. . . “
Để trả lời cho câu hỏi của Touya, tôi bảo rằng mình đang suy nghĩ.
“Nè, mày sẽ làm gì nếu một thằng đàn ông cố cướp lấy một cô gái”
“Giết nó.”
“Đập nát bi nó.”
“Thằng chó đó không nên tồn tại.”
À. . . đối với otaku chúng tôi, sau cùng thì, sự tồn tại của một thằng phắc boi cố gắng chia rẽ mối quan hệ của nữ chính là không thể chấp nhận được.
“Tao biết nếu là nói ra thì mọi chuyện sẽ không vận hành như thế! Nhưng tao đang nghĩ là tại sao nữ chính lại toàn là những đứa ngốc trong một câu chuyện NTR nhỉ!”
“Đúng là thế! Tao biết cô ta không muốn mọi người biết rằng mình bị tấn công, nhưng nếu cổ nói hết ra, mọi thứ sẽ không chuyển xấu đi!”
Từ giây phút đó trở đi, trong chúng tôi tràn ngập sự căm ghét với bè lũ NTR.
Tôi viết tên mình lên cuốn sổ, tôi không tham gia cuộc trao đổi của chúng nó vì đang đi đến chỗ ngồi của Aizawa.
“Aizawa.”
“À, cậu viết xong chưa.”
“Rồi đó.”
Nakasato Rira, cô gái thường được cho là người xinh đẹp thứ hai trong lớp, cũng ở đó.
(Mình không biết là số hai hay số một.)
Đó là vì đối với tôi, cả hai người họ đều xinh đẹp một cách ngoạn mục.
Đầu tiên là Aizawa Runa!
Cô ấy cho ấn tượng về một nàng Yamato Nadeshiko cổ điển, cụm từ “vẻ đẹp gọn gàng và ngăn nắp” rất thích hợp với Aizawa. Mái tóc dài, đen nhánh tuyệt đẹp và đôi mắt hơi cụp quyến rũ. Và trên hết, cô ấy có một phong thái tuyệt vời!
(Và cả điều này cũng hết xảy nữa. . .)
Tiếp theo là Nakasato Rira!
Cô ấy trông hào nhoáng và hiện đại hơn Aizawa, nguyên do có lẽ đến từ mái tóc vàng nổi bật vì cố chỉ có một nửa dòng máu là Nhật Bản.
Nakasato mang nửa dòng máu còn lại từ Nga, màu mắt khác với chúng ta, nhưng điều quan trọng nhất chính là, cô ấy có khuôn mặt tuyệt đẹp. . .Đứa nào nói dám nói cô ấy đứng thứ hai? Tôi chắc chắn rằng cả hai đều đỉnh nhất, đồ ngu ngốc!
Và còn hơn thế nữa, phong cách của Nakasato hơn Aizawa rất nhiều! Vậy nên cô ấy mới nhận được vô số lời thú nhận tình cảm từ những tiền bối năm ba hay các hậu bối năm nhất.
“Phew. . .”
Tôi không biết nữa, chắc là tôi đã hơi quá phấn khích.
“Vậy thì, nếu cậu có bất cứ vấn đề gì với việc trực nhật, hãy báo cho tớ biết.”
“Được thôi, Vậy nhé.”
“Ừ.”
Đây là cuộc trò chuyện với một cô gái xinh đẹp, và là niềm tự hào của cả lớp, thế nhưng cấp độ của nó chả khiến ai quan tâm.
Vậy là, hôm nay là ngày trực nhật cùng với Aizawa, nhưng chả có gì đặc biệt xảy ra cả, và cũng đã đến lúc tan học.
Tôi vẫn đang suy nghĩ về “cảm biến NTR”, nhưng không có gì lạ cả, vậy nên tôi đang xem xét lại xem ngày hôm qua có phải một sự nhầm lẫn nào đó không.
“Kamiki-kun, chữ cậu đẹp quá.”
“Thật thế à? Tớ thấy nó cũng bình thường mà.”
Sau giờ học - Chỉ còn tôi và Aizawa ở lại trong lớp.
(. . . đúng là bức tranh tuyệt đẹp!)
Aizawa liếc nhìn tôi.
Cô ấy không có gì để làm cả, nên cô tựa cằm mình vào bàn tay rồi nhìn chằm chằm vào tay tôi, nhưng thế cũng đủ để vẽ thành một bức tranh rồi.
“. . .Nè.”
“. . . Ừ?”
Tôi dừng tay lại khi được gọi đến.
Aizawa, ngồi trước mặt tôi, thay đổi tư thế từ chống cằm sang khoanh tay trước ngực. Đó là cử chỉ mà tôi thường thấy các cô gái làm trong manga, và tôi chưa bao giờ nghĩ lại được nhìn thấy nó ngoài đời thật.
“Cảm ơn cậu rất nhiều chuyện ngày hôm qua.”
“. . .À chuyện đó hả.”
“Mình nghĩ mình đã chưa cảm ơn cậu đàng hoàng.”
“Không, nó ổn mà. Cậu đã cảm ơn rồi.”
“Đúng là thế. . . Nhưng tớ đã được Kamiki-kun cứu trong một tình huống thật sự nguy hiểm. Nên tớ đã nghĩ rằng, sao chỉ kết thúc nó với một câu nói thôi vậy?”
Kể từ lúc tan học, Aizawa đã muốn nói gì đó.
Đúng là tôi có lo lắng về tình hình, nhưng cô ấy có cần phải thực sự lo về chuyện cảm ơn không? Nếu thế thì tôi nghĩ cô ấy hơi cứng nhắc.
“Sao cậu lại cười. . .?”
“Ồ không, tớ không nghĩ rằng cậu phải lo về chuyện đó đâu. Tớ phải nói rằng điều đó không sao cả. Bây giờ cũng vậy thôi, Aizawa cũng đã cảm ơn tớ hôm qua rồi.”
“. . . Nhưng mà. . .”
“Aizawa, có lẽ cậu là người không muốn mắc nợ ai cái gì à?”
Nghe tôi nói vậy, cô ấy chậm rãi gật đầu.
Đúng là tôi cũng cảm thấy tệ khi phải nợ ai đó, à không phải ai cũng vậy. Nhưng điều đó không có nghĩa là phải làm gì đó để đền đáp lại.
Chà, tôi thật sự không quan tâm.
Vấn đề là Aizawa đã an toàn mà thằng ôn kia chưa kịp giở trò gì với cô ấy cả, và tôi đã rất mừng vì ngăn chặn được một tình huống NTR.
“Đừng lo lắng về điều đó nữa. Tớ mừng vì Aizawa đã an toàn và tớ cũng mừng vì mình có thể bảo vệ được cậu.
“Hả. . . Sao cậu lại nói thế?”
“Ể, Bởi vì nó là thằng cặn bã dám đụng tay vào một cô gái đã có người yêu, đúng không? Tớ không thể tha thứ cho đứa đã biết điều đó rồi nhưng vẫn cố gắng làm điều bẩn thỉu như thế được. . . Những thằng như thế xứng đáng bị quét sạch ra khỏi thế giới này.”
“Ừm, quét sạch. . .có hơi nặng nề quá.”
NTR chỉ nên được phép tồn tại ở trong những cuốn truyện thôi, đứa nào cố gắng thực hiện chúng ngoài đời thật thì đúng là rác rưởi.
“NTR là thứ cặn bã”
“. . . NTR nghĩa là gì.”
“. . .À quên nó đi.”
Quên mất, cô ấy không biết về khái niệm đó.
Tôi có thể hiểu vì sao nhiều người không biết về NTR, mặc dù nó là một thể loại phổ biến, và nếu Aizawa có tìm hiểu nó, . . . cô ấy có lẽ sẽ trừng mắt nhìn tôi vào ngày mai mất.
“Nhưng tớ cũng bất ngờ cả lúc sau đó nữa. Cậu bỗng tự nhiên khen tớ thật xinh đẹp.”
“Tớ không nghĩ là đã nói gì sai cả. Ý là, chẳng phải cậu đã nghe câu đấy rất nhiều lần rồi chứ?”
“Ừ thì. . .đúng thế, nhưng chưa có ai nói trực tiếp như thế với tớ bao giờ cả.”
“Ủa, . . . thật hả?”
“Ừ,. . . . bạn trai tớ thì chả mấy khi khen tớ xinh đẹp hay tuyệt vời cả.”
“Tớ chắc là cậu ta chỉ đang xấu hổ thôi.”
“Việc đó. . . khiên tớ thấy rất vui.”
Bầu không khí. . . có gì đó. . .đáng lo ngại.
Tôi cúi xuống và nói với Aizawa, người có vẻ như vẫn đang ở trên mây, tôi cúi xuống bởi vì tôi thấy xấu hổ.
“Aizawa thật sự rất xinh đẹp, thật sự . . .có những lúc tớ tự hỏi, [cô gái này có phải bạn cùng lớp với mình không, hay là “cô gái này liệu có thật không?”]”
“. . .Fufu, Kamiki-kun táo bạo thật đấy. Tớ không nghĩ là bình thường cậu sẽ nói thẳng những câu này trước mặt tớ đâu.”
“Thà rằng nói những câu khen ngợi với người khác còn hơn là không nói gì cả. Tất nhiên, chỉ vì tớ nghĩ thế không có nghĩa là tớ sẽ nói điều đó ra vô tội vạ, thiếu kiềm chế. . .xem này, Aizawa đang cười. Tớ có thể khẳng định nó dựa vào bầu không khí này đấy.”
“. . .Tớ hiểu rồi.”
. . . Mặt của tôi nóng bừng lên kể từ lúc đó.
Nhưng mà, tôi đã nghĩ về nó rất nhiều lần, nhưng Aizawa đã có bạn trai rồi, nên tôi chả thấy rung động gì cả. . . Ước gì mình có thể gặp được một cô gái mình nghĩ là đủ tốt để nói điều này cho cô ấy nghe.
“........?”
“Chuyện gì thế?”
Đó là lúc tôi thấy điện thoại của mình rung lên.
Khi tôi mở nó ra, không biết là chuyện gì, “cảm biến NTR” đã kích hoạt. Nó là . . .ở đây?! Trong trường á!?
“Tớ xin lỗi, Aizawa! Tớ sẽ quay lại ngay. . .!”
“Ah, Kamiki-kun!?”
Mày là ai, đứa ngu ngốc nào!?
Ai trong số những đứa đần độn nghĩ đến việc NTR trong khuôn viên trường. . .hửm?
“. . . . ? cảm biến ngừng lại rồi.”
“. . . Lỗi à?”
Đừng có làm tao giật mình, tôi nghĩ vậy và đang trên đường quay lại phòng học thì . . . cảm biến đã kích hoạt trở lại.
“. . .hay nó hỏng rồi?”
Tuy nhiên, phản ứng của cảm biến có hơi lạ so với hôm qua.
Hôm qua nó thông báo cho tôi một trường hợp khẩn cấp, nhưng lần này dường như nhẹ nhàng hơn, hay là. . .ít đáng báo động hơn?
“Có chuyện gì không ổn à?”
Từ góc nhìn của Aizawa, hành động của tôi chả có ý nghĩa gì cả.
Khi tôi ra khỏi lớp học, phản ứng biến mất. . . và khi tôi vào lớp, nó phản ứng trở lại. . . Không, cái thứ này hỏng thật rồi.
Tôi quyết định sẽ kiểm tra lại sau khi tôi về nhà, nên tôi đã tắt luôn nguồn điện thoại đi.
“Xin lỗi, Aizawa, không có chuyện gì đâu.”
“Vậy à. . .”
Kết thúc ngày trực nhật mà không có sự cố gì, Aizawa cầm cuốn sổ lại để đi đưa cho giáo viên.
“Vậy, Aizawa”
“Làm việc tốt lắm, Kamiki-kun.”
“Vâng.”
Nhưng thật sự. . . Aizawa thật sự dễ thương và xinh đẹp.
Tôi không thể ngừng ghen tỵ với Tokunaga. . . ước là mình cũng có một cô bạn gái dễ thương như vậy một ngày nào đó nữa.
.-------------------------------
App không lỗi, người sống lỗi <(")
Romcom: Romance Comedy, thể loại lãng mạn hài hước Giống như là biểu tượng của nét đẹp lý tưởng của phụ nữ Nhật Bản, gg để biết thêm chi tiết thằng Otaku này level mấy mà quăng bom điêu luyện thế nhỉ Mọa nó chính là mày chứ ai nữa hả thằng cún con