The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 387

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 767

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1792

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 732

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8182

Chương 20: Tuyên Bố

 

Họcviện Xyrus, một học viện được xem là thánh địa của những người sẽ trở thànhpháp sư và có đủ gia thế và tài năng để theo học. Có vài học viện khác rải rác ởkhắp vương quốc Sapin, nhưng rõ ràng rằng, đẳng cấp của Học viện Xyrus là vô đốikhi so với những trường bình thường đó.

HọcViện Xyrus là đỉnh của đỉnh. Những người có đủ tư cách để tốt nghiệp từ học việnnày đều có được cuộc sống và tương lai xa hoa phú quý. Còn có tin đồn rằng nhữnghọc viên tốt nghiệp loại ưu tú có thể trở thành những các lính gác hoàng gia,trở thành những giảng viên hoặc thủ lĩnh quân đội trong hoàng tộc, cho nhà Vuacủa toàn thể nhân loại trong lục địa này. Và tất nhiên, vẫn có những người chọncon đường khiêm tốn hơn, tập trung nghiên cứu bằng cách gia nhập các hội phápsư. Tuy nhiên, không hề phách lối khi nói rằng học viên tại Học Viện Xyrus đượcxem như những tinh anh thật thụ, ngay cả trong giới quý tộc.

Giờđây thì tôi đang đứng trước bà Hiệu Trưởng của học viện đó. Thường thì, bất kìđứa trẻ 8 tuổi nào, à không, bất kì ai cũng sẽ hào hứng và hồi hộp khi tận mắtchứng kiến một người mang tầm ảnh hưởng to lớn như vậy. Nhưng tôi thì chỉ gãi đầukhó chịu khi gặp một vị khách không ngờ này.

Bà ấycó dáng người khá cao, tầm 1.7 mét, cao hơn những người phụ nữ bình thườngkhác. Bà ấy có một khí chất rất ngay thẳng, một khí chất toát ra vẻ quý tộc. Bàấy mang một áo choàng pháp sư vừa giản dị nhưng không kém phần tinh tế với màu xanhlục, vạc những đường vàng. Bà ấy đội một cái mũ vành rộng, to quá cỡ thường thấycủa pháp sư Conjurer, nó có tác dụng gia tăng tốc độ hấp thụ mana xung quanh vànhững công dụng khác. Đeo bên cạnh hông là một cây gậy phép có màu trắng tinhkhiết, với một viên tinh thể gắn ở trên đầu. Ngay cả đối với người không biếtgì về gậy phép như tôi thì tôi cũng sẽ biết rằng cây gậy đó cực kì có giá trị.Và ngạc nhiên là, nét mặt mềm mại của bà ấy trông như những bà lão thân thiệnthường thấy hơn là một nhân vật với quyền lực tầm cỡ quốc gia, nhưng bà ấy vẫntoát ra một vẻ ngoài rất kì diệu, trông như các bà lão thần tiên trong cổ tích.Những vết nhăn trên mặt bà ấy cũng không thể che đi khuôn mặt đẹp lão của bà ấy.Đôi mắt với đường lông mày đậm và gọn gàng của bà ấy cũng góp phần làm tăng sứchấp dẫn của nụ cười bà ấy khi bà ấy giới thiệu bản thân mình.

“Rấtvui khi cuối cùng cũng đã gặp được cháu, Arthur.” Bà ấy nói, với cánh tay chìara.

Tôinên làm gì trong tình huống này nhỉ? Tôi có nên bắt tay hay một người với vị thếnhư bà ấy muốn tôi hôn tay mình hay gì đó khác?

Tôichọn cách an toàn nhất là bắt tay.

“Èm…Rất hân hạnh được gặp bà, thưa Hiệu Trưởng.”

Bàhiệu trưởng có vẻ hơi ngạc nhiên khi tôi làm thế.

“Arthur!Con đang thô lỗ với bà ấy đó! Tôi thành thật xin lỗi vì con trai tôi, thưa bàHiệu Trưởng Goodsky. Thằng bé chỉ vừa mới về nhà và nó hoàn toàn không biết gìvề các phép tắc ứng xử trang nghiêm.” Mẹ tôi nhấn đầu tôi xuống với tay bà ấy đểtôi quỳ một chân xuống, cúi đầu chào.

Cóvẻ như, khi gặp một ai đó từ vị thế quyền lực cao hơn, thì thông thường phải quỳmột chân xuống và bắt tay họ trong khi cúi đầu.

Tôi đúng là nguthật.

“Kukuku,không sao cả. Ta không cảm thấy bị xúc phạm đâu. Và làm ơn, Arthur, hãy gọi ta là Cynthia.” Bà ấy cười và lấytay còn lại che miệng mình.

“Thậtthứ lỗi cho ta khi đến đây trễ đến vậy, nhưng không may, đây là khoảng thờigian rãnh nhất mà ta có thể có sau buổi họp tối nay. Ta mong mọi người sẽ khôngphiền.” Bà ấy nói và nhìn về phía cha mẹ tôi.

“Không,không hề đâu~ bọn tôi rất biết ơn khi bà dành chút thời gian quý báu của mình đểghé qua xem con tôi.” Cha tôi lên tiếng.

Từnhững lời tâng bốc kia, tôi bắt đầu nghĩ rằng không biết bà này có bằng ông nộiVirion không.

HiệuTrưởng Cynthia chỉ gật đầu. “Đúng, ta không thường ghé qua nhà những học viêntiềm năng cho học viện. Bởi nếu ta làm vậy thì chắc ngày nào ta cũng phải qua cảtrăm nhà mất hoho.”

“Tuynhiên, Vincent đây là một người bạn tốt cũng như là một đồng nghiệp kinh doanhđáng cậy của ta nên ta không thể từ chối được khi cậu ta hào hứng đến khoe vớitôi về một thần đồng đang sống ở nhà mình. Ta nói thật thì ta cũng có chút tòmò. Liệu có thể dẫn ta đến một khu vực rộng hơn để ta có thể kiểm tra đượckhông?” Bà ấy tiếp tục nói, vẫn nhìn thẳng về phía tôi với một ánh mắt phánxét.

“Liệucháu có thể ăn tố…Ây!” Mẹ tôi vỗ mông tôi trước khi tôi kịp nói xong.

“Tấtnhiên rồi! Xin hãy theo chúng tôi thưa hiệu trưởng Cynthia.” Mẹ tôi lùa tôi đi, dẫn theo Hiệu Trưởng Cynthia và những người khác theo sau.

Bữatối của tôi…

Sylvietrong bên dưới bàn ăn nãy giờ vì sự hiện diện của một người lạ mặt, theo chântôi khiến Hiệu Trưởng Cynthia nhướng mày ngạc nhiên.

“Ồchà… Quả là một con thú mana đáng yêu. Ta cho là nó là thú khế ước của cháu phảikhông, Arthur?” Bà ấy hỏi tôi trong khi cúi xuống để quan sát kĩ Sylvie.

“Đúngthế, nó vừa nở ra từ trứng chỉ vài tháng trước. Tên nó là Sylvie.” Tôi trả lời,với cánh tay mẹ tôi vẫn giữ chặt áo tôi để đề phòng tôi chạy trốn.

“Taphải nói rằng, mặc dù việc các quý tộc mua thú khế ước là khá phổ biến, nhưngta chưa hề thấy bất kì con thú mana nào như con này cả.”

Tôinhún vai trả lời, “Cháu cũng không rõ nó là loài gì. Mẹ của nó có vẻ như làloài giống sói hay gì đó. Mẹ nó đã bị trọng thương khi cháu tình cờ tìm ra tổ.Có vẻ như mẹ nó đang cố bảo vệ trứng mình.”

Bà ấyvương tay ra để vuốt Sylvie nhưng nó lui lại và trèo lên đầu tôi.

“Xinlỗi, có vẻ nó hơi ngại khi gần người lạ.”

“Đượcrồi. Giờ thì vào đề tài chính thôi. Để xem liệu những gì Vincent nói có phải làphóng đại hay không. Cậu ta chẳng nói gì nhiều với ta ngoại trừ việc cháu là mộtAugmenter, và nói rằng đó sẽ là một bất ngờ.” Bà ấy lắc đầu.

Bọntôi đến sân sau và những người khác ngồi ở cách đó vài mét, Sylvie thì đang cốthoát khỏi vòng tay ôm chặt của em gái tôi.

“Bàsẽ không dùng cây gậy phép đó ư?” Tôi bắt đầu khởi động các cơ.

“Sẽkhông công bằng khi ta sử dụng vũ khí trong khi cháu dùng tay không, đúng chứ?”Bà ấy nháy mắt.

Tôiđoán là bà ấy nói đúng.

Tôidậm chân phải tôi xuống đất và một đất đá to bằng cơ thể tôi bay lên. Tay tôithì vẫn để trong túi quần nên tôi đá những viên đá đó về phía Hiệu TrưởngCynthia đang đứng.

Mộtbức tường gió ngay lập tức được dựng lên trước mặt bà ấy và bà ấy hất tung đốngđá mà tôi vừa đá.

*Huýt*Ồ. Thi triển phép tức thời.

Tôiđoán là bà ấy làm Hiệu Trưởng là có lý do cả.

Tôithấy mặt bà ấy hơi sốc bởi đòn tấn công bất ngờ mà tôi vừa quăng cho bà ấy. Bà ấycó lẽ không ngờ đến một đòn tấn công nguyên tố từ một đứa trẻ, ngay cả khi bà ấybiết đứa trẻ đó là một Augmenter.

Tôitự hỏi ai trong chúng tôi sẽ điều khiển nguyên tố Phong tốt hơn.

Tôivận một luồng khí gắt ngay dưới chân và phóng bản thân về phía bà ấy.

“S-Songhệ ư…” Trước khi để bà ấy kịp kết thúc câu của mình, tôi phóng lên không trungtầm ba mét với kĩ năng hệ Phong của mình và tập trung một luồng gió xoáy ở tayphải đang phát ra ánh sáng bạc nhạt màu. Sử dụng những miếng đất đá bị phá nátban nãy, tôi dùng nó làm điểm tựa để phóng về phía bà ấy.

*VÚT*

Cúva chạm giữa tường gió của bà ấy và nấm đấm lốc xoáy của tôi tạo một dòng gió hỗnloạn, khiến cho những người đang quan sát phải che mặt lại.

Cúva chạm đó thổi ngược tôi về sau và bà ấy cũng lùi vài bước về sau để lấy lạithăng bằng. Trước khi để tôi kịp có cơ hội lấy thăng bằng, tôi thấy 4 luồng lốcxoáy hình thành xung quanh bà ấy và bà ấy đẩy chúng về phía tôi.

Tôivận mana hệ Phong và tạo ra những cơn lốc xoáy nhỏ xung quanh tôi và quay ngượclại với hướng quay lốc xoáy của bà Hiệu Trưởng. Dùng lực ly tâm từ cơn lốc, tôiquay theo nó và dùng tay tôi tạo ra lưỡi kiếm gió.

Cúva chạm giữa các luồng lốc xoáy tạo ra các hố nhỏ nhưng tôi chẳng bị thương gìngoài trừ hơi chóng mặt.

*PANG*

Tôingay lập bị đánh văng ngược về sau, tai tôi vẫn ong ong và tầm nhìn tôi thì mờđi.

Một pháp sư Âm Thanh! Bà ta cũng là một Deviant!

Tôiđứng lên, cố lấy lại cảm giác, liếc nhìn qua đối thủ của tôi, và bà ta thì nhìntôi với khuôn mặt cười rõ, cứ như dân du lịch đến nước ngoài lần đầu, và tay bàấy vẫn còn giơ lên sau khi tung đòn vừa rồi.

Tôichỉ biết quỵ xuống. Chết tiệt. Tôi không thể thắng được.

“Vậylà đủ để kiểm tra rồi nhỉ, thưa Hiệu Trưởng?” Tôi xoa đầu mình.

“Đ-đúngthế… Vậy là khá đủ rồi.” Giọng bà ấy có hơi không thỏa mãn cho lắm, cho dù bà ấylà người chiếm thế thượng phong.

Bà ấychỉnh lại vẻ ngoài mình và bắt đầu bước về phía tôi, và tôi nghe giọng cha tôinói.

“A-Arthur…Từ khi nào mà con cũng biết dùng hệ Thổ và Phong?”

“Ýcủa cậu là sao khi cậu nói ‘cũng’? ” Hiệu trưởng Cynthia quay lại hỏi một cáchbối rối.

Mẹtôi tiếp lời người cha đang lắp bắp của tôi.

“T-thằngbé, con trai tôi, chúng tôi tưởng thằng bé là pháp sư thuộc tính Hỏa. Nó cũnglà một Deviant vì nó có thể dùng Lôi hệ!”

Tôinghe nhịp thở đứt quãng của Hiệu Trưởng Cynthia khi bà ấy cố tiếp thu những gìmẹ tôi vừa nói.

“C-cácngười có nói thật không đấy… các người bảo rằng thằng bé đấy có thể điều khiểncả 3 nguyên tố ư…?”

“Thậtra là 4. Cháu có thể điều khiển cả 4.” Tôi lên tiếng. Dù gì thì mọi người cũngsẽ biết thôi. Đây là điều mà tôi không thể, và cũng không muốn giấu diếm gì.

“Thổvà Phong là hai thuộc tính yếu nhất của cháu. Cháu thì thành thục Hỏa và Thủyhơn nhiều. Cháu cũng tình cờ có thể sử dụng được dạng cao cấp của hai nguyên tốđó, mặc dù cháu chỉ mới luyện tập với chúng cách đây không lâu.” Tôi đứng dậysau khi đã hoàn hồn từ đòn vừa rồi. Tôi không ngờ phải đụng một pháp sư ÂmThanh nên tôi đã không cường hóa tai mình.

Khôngai phản ứng gì với những lời tôi vừa nói, và xung quanh im lặng đến mức chỉnghe tiếng dế kêu. Tôi mong đây là lần cuối bọn họ ngạc nhiên như thế này.

Bàquý tộc điều hành một học viện danh giá nhất cả lục địa bắt đầu đánh mất đi khíchất tao nhã của mình khi bà ấy thì thầm gì đó.

Cuốicùng, bà ấy ngước mặt lên nhìn tôi và nói, “Arthur, ý cậu muốn nói với ta rằngcậu là một pháp sư tứ hệ nguyên tố và có thể điều khiển hai dạng nguyên tố caocấp?”

Tôicũng là một Thuần Long Sư, nhưng thôi. Tôi chẳng biết họ sẽ phản ứng ra sao nếutôi nói vậy.

“Đúngthế. Đây có lẽ là một bất ngờ khá lớn khi cháu tiết lộ điều này, nhưng đúng vậy.”Tôi gãi đầu.

“Xinhãy biểu diễn cho ta xem.” Đôi mắt của bà Hiệu Trưởng càng trở nên dữ dằn hơn,và bà lão thân thiện ban nãy giờ đã trông như một sát thủ kì cựu khi bà ấy giơtay lên với những dòng mana xung quanh bà ấy biến động.

Bỗngnhiên, một luồng gió hút tôi về phía bà ấy và tay còn lại của bà ấy tạo nên mộtquả cầu khí vô hình bao quanh chúng tôi lại.

Bàta…

Tôivận mana hệ Thủy vào tay phải mình, còn tay trái tôi tạo ra một quả cầu lửa. Dobà ấy muốn xem đến mức này thì tôi đành phải thể hiện.

Tôigợp hai kĩ năng trái ngược này lại với nhau và một luồng hơi nước khổng lồ phátsinh ra, hoàn toàn che khuất toàn bộ tầm nhìn của mọi người.

Mộtkhoảnh khắc trôi qua và những người bên ngoài luồng hơi nước chẳng hiểu chuyệngì đang xảy ra, chỉ nghe được tiếng đánh nhau cho đến khi một luồn gió thổi bayhết đám khói mù. Tôi thì trong tình trạng tệ hơn bà ta, nhưng ít nhất tôi cũngđả thương được bà ấy một chút.

“Whew!Ta phải thừa nhận cậu nói thật! Cậuđỗ rồi,Arthur Leywin.” Bà ấy đặt tay lên vai tôi, nhưng tôi thì cảm giác như bà ấyđang siết chặt vai tôi.

Nhữngvết xước mà tôi gây ra cho bà ấy biến mất và vết thương của tôi cũng thế, khiếncho những người đang xem chẳng hiểu sự tình.

“Xinlỗi mẹ, cha vì đã giấu không nói cho mọi người biết sớm hơn.” Tôi hơi lo rằngcha mẹ tôi sẽ giận vì tôi giữ quá nhiều bí mật với họ, nhưng may thay, cha tôicó vẻ tiếp nhận chuyện này khá tốt.

“BAHAHAHACon trai của ta là một pháp sư tứ hệ nguyên tố đầu tiên!” Ông ấy choàng tay quavai tôi và quay tôi vòng vòng.

Ôi,cái ký ức đầy đau thương đang trở lại.

“Làmơn nhé Art, đừng giấu bí mật gì nữa nhé.” Mẹ tôi cười một với một khuôn mặt đầylo lắng.

Tôikhông thể hứa với mẹ như thế, nhưng tôi tin rằng điều này hoàn toàn là vì lợiích của bà.

“Quêntứ hệ đi, trong lục địa còn chả có ai được nổi tam hệ nguyên tố nữa là… nhưngcòn con, Art…” Bà ấy còn chẳng thèm nói hết câu, chỉ biết lắc đầu.

“Anhtrai mạnh lắm hả?” Em tôi nói chen vào, vẫn còn ôm chặt Sylvie.

Xoađầu em ấy, bà Hiệu Trưởng nói rằng, “Anh trai của cháu cũng khá mạnh đấy.”

“Heehee!”Con bé có vẻ mặt đầy tự hào như thể nó mới là người vừa được khen không bằng.

Khuônmặt chú Vincent vẫn còn khó tin khi chú ấy cố tiếp thu mọi chuyện, còn Liliathì đang đảm bảo rằng ông ấy vẫn ổn. Cô ấy nhìn về phía tôi với ánh nhìn ngưỡngmộ và có chút sợ hãi trên gương mặt cô ấy.

Tôicũng không trách cô ấy.

Chatôi đặt tôi xuống và tôi quay sang mặt Hiệu Trưởng Cynthia với một ánh mặtnghiêm nghị, một ánh mắt không hợp với một đứa trẻ 8 tuổi.

“HiệuTrưởng Goodsky. Thật ra là có lý do tại sao cháu không giấu diếm gì khả năng củamình hôm nay.”

Saukhi nghe giọng nói nghiêm túc của tôi, bà ấy gật đầu hiểu ý. “Ta cũng có cảmgiác là cậu không chỉ đơn thuần là khoe mẽ tài năng của mình, Arthur. Cậu sắc sảohơn nhiều.”

Đồngý với bà ta, tôi trả lời, “Nếu cháu nhập học trường bà thì cháu cũng chỉ nhậnđược một vài lợi ích. Một là cháu có thể học cách sử dụng nguyên tố Sét và Băngcủa mình. Tuy nhiên, trong thời gian đó thì cháu cũng có thể tự mình học được.Không, lý do chính cháu muốn nhập học là để bảo vệ. Bây giờ, cháu không đủ mạnhđể bảo vệ tất cả mọi người. Tuy nhiên, bà có một vị thế quyền lực và tầm ảnh hưởngrất lớn, đủ để có thể bảo đảm sự an toàn cho chính gia đình cháu và cháu, ít nhấtlà cho đến khi cháu có đủ sức mạnh để có thể tự mình bảo vệ họ.”

“Arthur!Con đang thô lỗ với Hiệu Trưởng Cynthia! Làm sao mà con…”

“Kukuku!Không sao cả, Alice. Ta hoàn toàn đồng tình với Arthur.” Hiệu Trưởng cắt nganglời nói của mẹ tôi.

“Cháukhông có ý định khoe mẽ khả năng để gây chú ý với mọi người, nhưng cháu cũngkhông định che giấu nó và sống chui sống nhũi và để mọi người khinh thường cháuhay gia đình cháu. Cháu cũng muốn trở thành một người có quyền lực và vị thếto. Vì lẽ đó, cháu cần sự bảo vệ từ bà khỏi những kẻ có ý định hãm hại cháu chođến khi cháu đạt được mục tiêu đề ra. Nếu bà chấp nhận điều đó thì ngoài việcchấp nhận theo học tại học viện của bà, cháu còn sẽ giúp đỡ bà sau này.” Tôi kếtthúc, ôm lại Sylvie đang nheo nhóc nãy giờ từ tay em gái tôi.

“Hahaha!Trong suốt những năm tháng làm Hiệu Trưởng và là một pháp sư Conjurer lõi Bạc,ta chưa hề nghĩ sẽ có ai đó dám đưa ra đề xuất một chiều như thế với ta cả. Cónhững tên quý tộc van xin ta cho con họ một chỗ trong học viện này, nhưng còncháu thì cứ như muốn nói là Học viện của ta sẽ rất vinh dự khi có cháu vậy.Kukuku ta đồng ý! Ta chấp nhận yêu cầu của cháu 100%!” Bà ấy tiếp tục cười.

“Thậtthứ lỗi khi nghe hơi ngạo mạn, nhưng vấn đề này là tối quan trọng với con nêncon không muốn giấu diếm gì mọi người cả.” Tôi chỉ đứng đó gãi má.

Chamẹ tôi chỉ biết lắc đầu ngao ngán, như thể muốn nói, ‘chẳng biết phải làm gì vớiđứa con trai này đây.’

Mỉmcười một cách chân thành nhất, tôi tiếp tục, “Và tất nhiên, việc này sẽ khôngchính thức bắt đầu cho đến khi con nhập học.”

“Ồ?Vậy cháu vẫn chưa định nhập học tại học viện à?” Lúc này, cả hiệu trưởng và nhữngngười khác vẫn còn khá bối rối.

“Cháukhông định nhập học cho đến khi cháu đủ tuổi để có thể nhập học. Không. Cháuquyết định sẽ nhập học tại học viện của bà sau sinh nhật thứ 12 của cháu, một độtuổi trung bình để gia nhập học viện. Cháu cho là việc đó sẽ không thành vấn đềnhỉ?” Tôi nghiêng đầu.

“Trời!Thế là còn ít nhất 3 năm nữa. Arthur, thế cháu tính làm gì cho đến lúc đó?” Tôinghĩ có vẻ Hiệu Trưởng Goodsky không thích cái ý kiến phải đợi 3 năm của tôi.

Tôiquay sang đối diện với cha mẹ tôi, vì họ sẽ là người cho phép tôi thực hiện việcnày hay không.

Tôinhìn lên bầu trời đầy sao, những ngôi sao lấp lánh. Khác với thế giới cũ củatôi, nơi này không có nhiều đèn sáng nên đã khiến cho bầu trời ban đêm tuyệt đẹp.Quay sang gia đình tôi, tôi trả lời.

“Conmuốn trở thành một thám hiểm gia.”

#Darkie