The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1787

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 732

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8157

Chương 22: Vì Họ

GÓCNHÌN CỦA LILIAHELSTEA:

Tôiđang mua sắm cùng mẹ tôi và cô Alice với Ellie. Ellie thì hơi thất vọng thì anhtrai con bé không muốn đi cùng nên tôi nắm tay em ấy để an ủi.

Này Ellie. Em thích anh trai em nhiều không?”

“Vâng!Nhưng ảnh thật xấu bụng khi đi mua sắm chung với mọi người. Em muốn mặc thêm đồcho ảnh.” Con bé bĩu môi.

Thế em thích chị hay thích anh em hơn?”

Conbé chỉ nói, “Umm…em thích cả hai!”

“Kukuku.Lilia, cháu đang hỏi Ellie gì thế?” Mẹ tôi hỏi, kéo tay còn lại của tôi.

“Lilia,con nghĩ sao vềArthur?”

“Ừthì cậu ta trông hơi đáng sợ. Làm sao mà cậu ấy mạnh đến thế vậy mẹ? Con tưởng nhữngđứa trẻ như con thì đâu thể làm pháp sư cho đến khi bọn con lớn?” Thật khôngcông bằng. Tôi cũng mơ về việc trở thành pháp sư và khiến cho cha mẹ mình vui.

Mẹtôi nhìn cô Alice và nói, “Chắc là vì thằng bé ấy là một thần đồng từ nhỏ.Nhưng Alice, cậu không thấy có vấn đề gì với những thứ mà thằng bé nói ư? Tớkhông có ý chen vào việc dạy dỗ của cậu, nhưng không phải việc này có có gì đóhơi lạ ư? Làm thế nào mà thằng bé lại mạnh đến mức đó trong khoảng thời giannày? Cậu còn bảo rằng thằng bé còn đánh trả băng cướp khá tốt nữa.”

Tôithấy cô Alice chỉ lắc đầu mình. “Tất nhiên là tớ biết thằng bé còn giấu nhiềuchuyện khác nữa. Nó có vẻ không để ý nhưng rất dễ để nhận ra khi nào thằng bénói dối. Nó thường sẽ tập trung nhìn vào một thứ gì đó và giọng nó trở nên hơingang ngang khi nó nói dối. Dù gì thì trông thằng bé cũng khá đáng yêu khi nótưởng nó qua mặt được bọn tớ. Haizz, tớ biết thằng bé đang giữ bí mật với bọntôi và Rey cũng biết, nhưng bọn tớ đã đồng tình là sẽ cho thằng bé chút thờigian cho đến khi thằng bé cảm thấy đủ thoải mái để nói hết mọi chuyện với bọn tớ.Tớ đoán hành xử như vậy là đúng chuẩn mực của bậc phụ huynh rồi. Dù gì thì thằngbé cũng không gây hại gì nên ta chỉ có thể ủng hộ nó cho đến khi nó sẵn sàng.”

“Nóidối là xấu!” Ellie bé nhỏ lên tiếng.

Tôicũng đồng tình. “Đúng rồi Ellie! Nói dối là xấu!”

GÓCNHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN:

Tôibắt đầu thiền để tinh khiết lõi mana của tôi. Tôi đang rất thiếu kiên nhẫn vớicác buổi luyện tập của tôi. Tôi muốn nhanh lên và đạt tới trình độ ở kiếp trướccủa tôi, nhưng có vẻ mọi chuyện sẽ không tiến triển nhanh như tôi mong muốn.

Cuộcgiao đấu nhỏ với Hiệu trưởng Goodsky đã khiến mọi chuyện rõ rành mạch. Tôi vẫncòn non nớt và thiếu kinh nghiệm. Trước đây thì tôi chưa nghĩ đến điều này,nhưng tôi không quen việc đánh với các Conjurer. Và ở thế giới trước đây củatôi cũng chẳng tồn tại bất kì cá thể nào như Conjurer ở thế giới này, nên việcđó khiến giao chiến với họ còn khó khăn gấp bội.

Tâmtrí tôi bắt đầu thoáng lên những hình ảnh từ kiếp trước. Một màn đêm mù mịt khibà bảo mẫu trưởng của khu trại mồ côi tôi lớn lên, một người tôi xem như chínhmẹ ruột của mình, đã bị bắn. Khi đấy tôi vẫn còn trẻ, nhưng giờ nghĩ lại, thìcó vẻ như đó chính là lý do tôi lao đầu vào luyện tập điên cuồng. Bà ấy là ngườiđã tìm thấy tôi trong một góc phố, cho tôi một miếng thịt nướng. Sau đó, bà ấynhận nuôi và chăm sóc tôi, dạy tôi cách đọc và viết, la mắng tôi và dạy tôiphép tắc lễ nghi.

Tôiđâu hề muốn trở thành một vị Vua; tôi chỉ muốn báo thù thôi. Tôi chỉ muốn trởnên mạnh đến mức có thể giết kẻ chịu trách nhiệm cho cái chết của người đã nuôinâng tôi nên người… một người một mực yêu thương tôi hết lòng. Nhưng nó không hềđơn giản như vậy. Hóa ra kẻ chịu trách nhiệm cho cái chết của bà ấy, cùng vớinhững người bảo mẫu trưởng trại mồ côi khác, là quân đội từ đất nước khác.

Tôinhận ra rằng cho dù một cá nhân có mạnh đến mức nào đi nữa, thì cá nhân đó chỉlà một người. Tôi cần phải có quyền lực song song với sức mạnh của tôi. Trởthành một vị Vua sẽ giải quyết vấn đề đó. Điều đầu tiên tôi đã làm khi tôi đượcchỉ định lên làm Vua đó là phá hủy toàn bộ quốc gia đó. Bàn tay tôi đã nhúngmáu của hơn hàng trăm vạn người lính và cả triệu dân thường cộng lại. Điều ácnhất là, dù cho tôi có trả thù bằng cách nào đi chăng nữa, thì tôi không thểthay đổi được số phận của bà ấy. Bà ấy vẫn chết một cách tức tưởi.

Cuộcsống kiếp này của tôi sẽ khác. Tôi sẽ không để bất kì ai tôi yêu thương phải khổ sở.

Sylviecọ cái mũi ướt của mình vào người tôi, với một ánh mắt lo lắng khi nhìn mắt tôi,dường như muốn nói với tôi rằng ‘Con ở đây để làm papa cảm thấy tốt hơn nè.’

Xoađầu nó, tôi rũ bỏ những ký ức đáng quên kia đi.

Tôitắm rửa bản thân, cười Sylvie khi nó vẫn ghét việc đi tắm. Tôi mừng là tôi cónó bên cạnh mình. Sẽ không tốt cho tôi nếu tôi ngồi đó suy tư quá lâu về quá khứ.

Chỉlần này là những người phụ nữ về nhà ngay khi tôi tắm táp xong xuôi. Tôi xuốngcầu thang để chào họ.

“Hứ!Anh hai xấu tính!” Em gái tôi bĩu môi và chắp hai tay lại.

“Đâylà vì anh không đi mua sắm với em hử Ellie? Xin lỗi mà.” Tôi xoa lưng con bé,khiến cho khuôn mặt đang cố tỏ ra giận dỗi của con bé phải nén cười.

“Bữanay mua sắm thế nào rồi mẹ, cô Tabitha? Bọn mẹ mua được nhiều thứ không?” Tôi vừaxoa đầu em tôi và hỏi.

“Bọnmẹ chẳng mua gì nhiều cả, chỉ là vài bộ quần áo mới cho Ellie và Lilia.” Mẹ tôitrả lời.

Lúcđó, tôi nghe một tiếng bước chân vội vã chạy đến. Chú Vicent chạy đến bọn tôi vớivẻ hí hửng trên mặt mình. Mắt chú ấy vẫn còn hơi đỏ và chú ấy mỉm cười một cáchkhông kiểm soát được.

“Cuốicùng bọn em cũng về rồi!” Ông ấy nói và bế con gái mình lên và hôn vào má cô ấy.

“Anhà, sao trông mặt anh đỏ thế? Anh vừa khóc đấy à? Chuyện gì đang diễn ra thế?”Tabitha có một khuôn mặt đầy lo lắng lẫn bối rối. Chú Vincent bây giờ trôngcũng hơi điên thật.

“Cháuvẫn chưa nói với họ hả, Arthur?” Chú ấy nhìn tôi, vẫn mỉm cười rạng rỡ.

Tôichỉ cười và lắc đầu, “Cháu cũng chỉ vừa mới xuống thôi. Cháu đang định nói họ.”

“Nóivới chúng ta gì thế con?” Mẹ tôi nhìn với với khuôn mặt khá lo lắng. Có vẻ mẹtôi không thích việc không biết chuyện gì đang diễn ra.

“Cháuvừa bàn bạc với chú Vincent về việc dạy Ellie và Lilia kiểm soát mana bắt đầu từhôm nay. Và tất nhiên là chỉ khi mà cô Tabitha cho phép điều đó.”

Tabithachỉ biết lắc đầu và nhìn chồng mình. “K-khoan, chờ đã. Đây là một trò đùa hả? Nếulà vậy, thì nó không vui đâu.”

“Khôngthưa cô. Cháu biết cả hai cô chú đều không phải là pháp sư, nhưng vẫn có thểkhiến cho Lilia trở thành một pháp sư.” Tôi nhìn cô ấy một cách nghiêm túc, tỏvẻ rằng tôi không hề đùa.

“K-khôngthể nào. Cô chưa hề nghe về bất kì phương pháp nào có thể dạy cho người khác điềukhiển mana cả. Cô đã được dạy là chính tài năng thiên bẩm trong người một đứatrẻ mới khiến đứa trẻ đó thức tỉnh được. Nếu phương pháp đó tồn tại, vậy sao côchưa hề nghe bất kì ai dạy con mình?”

Tabithatiếp nhận chuyện này còn khó khăn hơn chồng mình khi nghe Lilia có thể trởthành một pháp sư. Vicent thậm chí còn không nghi ngờ tôi, việc đó cũng khá ngạcnhiên. Tôi chắc nỗi lo lớn nhất của các bà mẹ trong gia đình quý tộc là tươnglai của con trẻ của họ trong một xã hội mà các pháp sư được xem như chức vị caoquý; dòng dõi gia tộc Helstea dù cho có giàu như thế nào đi nữa, thì vẫn có ngườikhinh thường họ.

“Đúnglà mẹ cũng chưa hề nghe gì về phương pháp dạy một đứa trẻ về thao túng mana cảArt. Con tính làm gì?” Mẹ tôi hỏi.

“Mẹ,mọi người đều biết là con đã thức tỉnh lúc 3 tuổi chứ nhỉ? Con vẫn nhớ rõ chuyệngì đã xảy ra và tại sao. Con sẽ chỉ họ những gì mà con đã làm. Con sẽ kiểm tratrước khi bất đầu, nhưng với Ellie, con chắc chắn 100% rằng con bé sẽ có thể thứctỉnh và Lilia, khoảng 70%.” Tôi nói. Phần trăm Lilia thành công cao hơn nhiều,nhưng tôi cũng không muốn để bọn họ kì vọng quá nhiều. Vẫn có khả năng cô ấykhông thể thức tỉnh.

“Ôitrời ơi. Điều này… cho cô một vài phút. Cô cần phải ngồi xuống.” Tôi thấy đầu gốicô Tabitha run lẩy bẩy khi cô ấy ngồi xuống ghế.

“Việcnày sẽ không xảy ra một sớm một chiều. Sẽ tốn vài năm để bọn họ có thể thức tỉnhsau khi con chỉ họ.”

Giađình Helstea chỉ gật đầu và tôi quay sang nhìn Lilia và Ellie đang bối rối.

“Ellie,Lilia, hai người ngồi xuống kế bên lò sưởi được không?” Tôi nói và dẫn cả haivào phòng khách.

“Tớmuốn cả hai người ngồi một cách thoải mái nhất, lưng kề lưng. Ngồi cách xa raxíu để tớ ngồi ở giữa cả hai.” Tôi chỉ dẫn cả hai.

Elliethì vẫn chả hiểu sự tình gì, nhưng có vẻ Lilia hiểu được một phần nên vẻ mặt côấy trông khá quyết tâm. Ellie ngồi xuống và chìa chân ra phía trước, trong khiLilia ngồi khép nép như một thiếu nữ..

“Okay.Trước khi bắt đầu, tớ muốn hai người nhắm mắt lại và tập trung. Nếu cố gắng hếtsức, cả hai sẽ thấy những đốm sáng. Đã thấy chưa?” Tôi ngồi giữa hai bọn họ, vàTabitha, Vincent, và cả mẹ tôi đều quan sát mọi thứ cẩn thận.

“K-không…tớ không thấy gì cả.” Tôinghe Lilia lẩm bẩm. Tôi cũng đã lường trước điều đó nhưng khi tôi nhìn nhữngngười kia trông họ khá hoảng hốt. Lờ họ đi, tôi quay sangem gái tôi và hỏi câu tương tự. Tôi không sợ con bé không thấy ánh sáng, mà sợkhông biết con bé có biết mình cần phải nhìn thấy gì không.

Hênlà con bé trả lời, “Anh trai, hình như em thấy một đốm sáng nhỏ nhắn xinh xắnnè!”

Bướctiếp theo chỉ có mình tôi có thể thực hiện được. Tôi phải vận toàn bộ mana của4 hệ nguyên tố vào cơ thể họ cùng lúc. Làm vậy, họ sẽ có thể nhìn thấy những vệtmana đang phân tán rõ ràng hơn.

“Đượcrồi, tớ sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Cả hai sẽ cảm thấy hơi khó chịu, nhưng hãyráng chịu đựng nó và tập trung vào những mảng đốm sáng ấy.” Ngay khi tôi vừanói xong, tôi vận mana của 4 nguyên tố vào họ.

Lýdo mà tôi cần phải truyền cả 4 hệ vào họ là vì mana mà chưa tụ tập lại và hìnhthành lõi rất tinh khiết, có nghĩa là toàn bộ bốn nguyên tố cần phải được truyềnvào cùng lúc và cùng lưu lượng để cơ thể họ có thể tạo ra phản ứng từ lượngmana bên ngoài cơ thể họ.

*Vút*

“Eep!”“Hng” Tôi nghe Lilia và Ellie rên rỉ nhỏ vì ngạc nhiên.

“H-hìnhnhư tớ thấy một vài đốm sáng rồi! Chúng trông đẹp thật!” Lilia lên tiếng.

“Wow!Nhiều quá!” Em gái tôi cũng lên tiếng.

“Đượcrồi, phần này rất quan trọng, tớ sẽ giúp cả hai trong phần này, nhưng nhiệm vụcủa cả hai người là phải cố tập trung tất cả các đốm sáng lại với nhau nhé? Emcó hiểu không Ellie? Hãy tưởng tượng những đốm sáng nhỏ đó là bạn của nhau vàchúng cần phải gặp nhau. Em có thể làm thế cho anh được không Ellie?” Đây là phầnkhó nhằn nhất và lâu nhất nên tôi cần phải đảm bảo cả hai bọn họ hiểu những gìtôi nói.

“Đ-đượcrồi! Tớ nghĩ tớ hiểu rồi!” “Đốmsáng là bạn nhau? Được!” Cả hai bọn họ cất tiếng.

Tôingồi yên thêm vài phút để kích hoạt nguồn mana tồn tại trong họ, cố để kích hoạtnó sao cho họ có thể cảm nhận nó tốt hơn và có thể tập kiểm soát và gom tụchúng lại.

Hítmột hơi thật sâu, tôi để tay mình ra khỏi lưng họ, bảo họ tiếp tụ gom những đốmsáng lại cho đến khi những đốm sáng đó biến mất.

“Saorồi? L-liệu Lilia có thể trở thành pháp sư không?” Cả hai người nhà Helstea đềulo sợ kinh khủng. Khuôn mặt bọn họ lo lăng và Vincent thì cắn móng tay mìnhđiên cuồng. Tôi nhìn mẹ tôi và bà ấy cũng có chút gì đó khó chịu trong ánh mắtcủa mình.

Tôimỉm cười thật rộng và nói. “Đừng lo, cả Lilia và đứa em gái con sẽ có thể thứctỉnh thành pháp sư sau vài năm nữa. Cháu tính sẽ giúp họ tập luyện mỗi ngàytrong vài tháng mà cháu còn ở nhà. Và sau vài tháng, họ sẽ có thể tự mình tậpluyện hình thành lõi mana của chính mì…”

Tabithacòn không để tôi kết thúc câu khi cô ấy ôm chầm lấy tôi thật chặt. “Ôi cảm ơncháu nhiều lắm Arthur. Cảm ơn, cảm ơn cháu nhiều lắm! Giờ thì con gái cưng củacô chú đã có thể học ma thuật rồi! Ôi lạy chúa cô đã rất lo lắng về tương lai củacon bé khi cô chú không phải pháp sư. *híc* uuu… cảm ơn cháu nhiều lắm Arthur.”

Tôithấy khuôn mặt chú Vincent với hai dòng nước mắt chảy dài khi chú ấy nhìn congái mình ngồi thiền. Mẹ tôi thì xoa đầu tôi, mỉm cười một cách đầy tự hào.

Khôngcó vấn đề gì khó khăn để Ellie trở thành một pháp sư bởi vì cả gia đình tôi đềucó thế sử dụng ma thuật. Ngay cả khi tôi không làm gì thì khả năng của con bétrở thành pháp sư vẫn gần như là chắc chắn. Tôi chỉ đẩy nhanh tiến trình thôi.Tôi cho rằng con bé học ma thuật càng sớm thì nó càng sớm có thể tự bảo vệ bảnthân mình.

Cảhai cô nàng thiền khoảng vài giờ sau khi tôi truyền mana vào người. Ngạc nhiênthay, có vẻ Lilia chịu thiền lâu hơn Ellie. Cô ấy có vẻ quyết tâm hơn nhiều sovới cô em gái 4 tuổi của tôi.

Chatôi trở về từ Hội và rất vui mừng vì nhà Helstea giờ đã có một pháp sư đầu tiêntrong gia tộc.

BếEleanor lên và cà bộ râu của mình vào má con bé, cha tôi nựng, “Aww, đứa con bébỏng của cha sẽ trở nên mạnh như anh trai của nó rồi! Hứa với cha là đừng mạnhhơn cha nhé? Không thì cha buồn lắm đó.”

Mẹtôi chỉ cười khi em tôi đẩy mặt cha tôi ra. “Papa! Râu ba nhột quá! Dừ~~ng lại hehe!”

Bọntôi có một bữa tiệc vào tối đó. Chú Vincent và cô Tabitha bày ra toàn bộ nhữngcao lương hải vị khiến tôi và cả Sylv đều phải chảy nước miếng. We ended thenight with everyone feeling merry, Vincent going around offering drinks to eventhe maids and butlers.

Nhữngngày khác trôi qua nhàn nhạ, tôi dành thời gian chủ yếu để cô đặc lõi của mìnhvà rèn luyện kĩ năng nguyên tố cùng ý chí rồng trong tôi. Đây là một quá trìnhdài lê thế đến mức tôi tưởng chứng như mình không thể nào tiến triển nổi.

Tôidành vài ngày trong tuần để đấu tập với cha tôi, nhưng tôi có thể ông ấy đangkiềm chế bản thân mình vì sợ sẽ làm tôi bị tổn thương.

Ngoàiviệc luyện tập, tôi dành một vài giờ để quan sát quá trình hình thành lõi manacủa Lilia và em gái tôi. Đó là một quá trình gian nan dễ nản, và tôi thấy emgái tôi có vẻ khá thiếu kiên nhẫn nhưng tôi cũng cố giúp nó cố gắng hoàn thành.

Trongsuốt thời gian này, tôi có nói chuyện với mẹ về khả năng Emitter của mẹ. Tôi hỏimẹ tại sao bà ấy có thể học nó và luyện tập nó, và tại sao lại có ít Emitter tồntại trên thế giới này. Nhưng bà ấy chỉ cười một cách bí ẩn và bảo rằng một ngườiphụ nữ cũng có những bí mật của riêng mình.

Tôiđoán là tôi sẽ phải hỏi bà ấy lại khi bà ấy cảm thấy tốt hơn.

Haituần trước sinh nhật của tôi và trở thành một thám hiểm gia, tôi bất ngờ vì mộttiếng gõ cửa đáng ngờ. Mở cửa, tôi mỉm cười khi nhận ra những khuôn mặt quenthuộc.