Những người giáo viên chạy đến và bu quanh cô nàng tóc đen ngay khi thấy cô đi ngang qua.
“Thưa tiểu thư Kanata! Chúng tôi xin lỗi về sự chậm trễ ạ!”
“Không thể tin nổi là ngày này đã đến rồi!”
“Chúng tôi thật tự hào khi được làm giáo viên của tiểu thư ạ.”
“Tôi không nghĩ là sẽ có ngày mình mong đợi đến Buổi Lễ Chọn Nghề như thế!”
“Có lẽ là tiểu thư sẽ trở thành một trong những người hiếm có có thể trở thành Thánh Nữ đó ạ.”
Bọn họ đều tán dương Kanata hết mức, đến quên cả công việc của mình là kiểm tra số học sinh đi vào hội trường.
Kanata là một mỹ nữ trẻ có những đặc điểm cơ thể đáng ghen tị: mái tóc đen suôn mượt, đôi mắt làm người nhìn say mê, và làn da mượt mà. Nhưng cô ấy không chỉ có mỗi sự xinh đẹp đó. Cô đã được ban cho một khí tức thần thánh kể từ khi được sinh ra khiến người khác khó có thể lại gần. Cô còn được những giáo viên của mình nhìn nhận với sự tôn kính.
Cô nở một nụ cười nhẹ nhàng và đưa hai tay lên mặt vì đô gò má đã ửng đỏ lên.
“Em cảm ơn về những lời dịu dàng của mọi người ạ!” cô ấy nói. “Em nợ mọi người công lao dạy dỗ ấy. Nhưng em sợ rằng mình sẽ đến buổi lễ muộn mất, nên là em xin phép ạ…”
Cô lịch sự cúi đầu.
Những người giáo viên tránh ra để cô đi và nhìn chăm chăm vào hình bóng người học trò ưu tú ấy đi qua.
“Cuối cùng cũng kịp giờ rồi.” Kanata bước qua cánh cửa dẫn đến hội trường nơi mà buổi lễ đang chuẩn bị bắt đầu. Cô nắm tay lại và đặt nó lên ngực. Cô nhắm mắt, ngăn con tim mình không đập quá nhanh. Những người giáo viên của cô ấy thì chưa hề để ý nhưng Kanata đã cực kỳ căng thẳng.
“Sẽ ổn thôi mà,” cô tự nói với bản thân. “Mình đã cố gắng tập luyện vì ngày này mà. Mình chắc chắn là sẽ nhận được Nghề nghiệp mà mình muốn thôi!”
Đối với Kanata, người năm nay vừa sang tuổi mười lăm, hôm nay là ngày quan trọng nhất cuộc đời cô. Hôm nay là ngày của Buổi Lễ Chọn Nghề, khi mà cô và những người bạn cùng lứa với cô đều sẽ được ban cho Nghề Nghiệp.
Trong thế giới này, những thứ như thế sẽ được quyết định bởi những vị thánh thần. Đây không phải là một sự lựa chọn không công bằng hay ngẫu nhiên gì cả. Những vị thần có thể xem rằng Nghề Nghiệp nào phù hợp với người nào nhất. Đó không phải là điều gì khác ngoài sự soi sáng của thánh thần.
Những sự lựa chọn đó không chỉ đơn giản là về tài năng của một người. Những vị thần sẽ xem xét cách mà những đứa trẻ đó sống trong mười lăm năm đầu đời và sẽ điều chỉnh thông số và những nghề nghiệp dựa theo điều đó. Một đứa trẻ có cha mẹ là thương nhân đã dành khoảng thời gian đầu đời giúp đỡ cho công việc của cha mẹ mình sẽ được ban cho một nghề mà liên quan đến thương nghiệp. Một đứa trẻ đã biết cầm kiếm từ nhỏ sẽ có thể trở thành một loại nghề kiếm sĩ nào đó. Đứa trẻ mà đã chuyên tâm vào việc học hỏi ma pháp sẽ được ban cho Nghề Nghiệp liên quan đến ma thuật. Đa số đều sẽ có một hoặc hai lựa chọn về nghề nghiệp. Một con người thiên tài sẽ có thể được tận năm lựa chọn.
Trong số đó, nghề Thánh Nữ được một trong số những giáo viên của Kanata nhắc đến là một nghề cực kì hiếm có. Công việc của một Thánh Nữ đó là nhận lời sấm truyền từ những vị thần và chỉ dẫn cho loài người con đường đúng đắn. Họ đứng đầu trong Giáo hội và trên cả mười triệu con chiên quanh thế giới. Họ là tinh anh trong những tinh anh, với sức mạnh và tiền tài vượt qua cả vua chúa. Đó là lý do mà những người giáo viên của Kanata muốn cô chọn Nghề nghiệp đó. Bên cạnh đó thì cũng có những Nghề Nghiệp hiếm khác đó là: Anh Hùng, có nhiệm vụ tiêu diệt quân đội Quỷ Vương từ Hắc Châu Lục, và Hiền Nhân, người theo đuổi sự thật của thế giới và dẫn loài người đến với nguồn tri thức vĩ đại hơn và những công nghệ hiện đại hơn. Tất nhiên khi một đứa trẻ được chọn làm một trong những nghề này thì quốc gia của họ sẽ được các quốc gia khác kính nể.
Song, Buổi Lễ Chọn Nghề là một nghi thức chỉ xuất hiện một lần trong mỗi đời người. Những lựa chọn đó sẽ phản ánh về mọi thứ mà đứa trẻ đó đã làm đến nay.
“Mình đã làm những gì có thể rồi,” Kanata nói. “Mình không tiếc nuối gì cả.” Cô bước vào hội trường của trường mình và thấy những người bạn cùng lứa với cô—tất những nữ sinh trong trường của Kanata—đang chờ đợi cô. Họ cũng đang ở đây vì nghi lễ. Không khí ở đây tràn đầy căng thẳng. Mọi người ở đây đều căng thẳng hết cả.
“Ồ, nhìn kìa!” một ai đó nói. “Là Tiểu thư Kanata đó!”
Mọi người xung quanh cô bắt đầu thì thầm to nhỏ:
“Chẳng phải là cô ấy sẽ được chọn làm Thánh Nữ luôn sao?”
“Cô ấy có thể là một Hiền Nhân mà. Tiểu thư Kanata nhất định phải trở thành pháp sư vĩ đại nhất của trường chúng ta.”
“Còn Anh Hùng thì sao nhỉ? Tiểu thư Kanata có những kỹ năng cho nghề đó mà. Không phải cô ấy đã thắng giải đấu kiếm quốc gia ba năm liền sao? Cứ có cảm giác như là cô ấy đang khoe mẽ chuyện đó ấy.”
Tiểu thư Kanata này, Tiểu thư Kanata nọ. Một Thánh Nữ hoặc là một Hiền Nhân hoặc là một Anh Hùng. Katana ngồi xuống ghế trong im lặng. Lòng ngực của cô giờ đang nóng ran khi cô chờ đợi nghi lễ bắt đầu. Cô hoàn toàn không muốn làm những nghề đó.
Thánh Nữ? Hiền Nhân? Anh Hùng? cô nghĩ. Không, mình không muốn một cái Nghề nghiệp nổi bật như vậy đâu. Dù sao thì, mình đã quyết định sẵn rồi mà. Cô giữ một gương mặt nghiêm chỉnh vì càng có nhiều học sinh đang nhìn về hướng cô.
Được sinh ra trong gia đình địa chủ của mảnh đất này, Kanata đã cố gắng hết sức chỉ vì ngày này. Cô không hề tự mãn mặc dù bản thân cô có tài năng hơn người, và cô cũng đều cần cù luyện tập mỗi ngày. Kể cả những lúc đau đớn hay khó khăn thì cô cũng không hề muốn nghỉ ngơi. Cô chưa từng một lần nghỉ học tại trường. Cô là một con người văn võ song toàn, và có một vẻ đẹp tuyệt trần. Phép xã giao và tính cách của cô đều tốt không gì sánh bằng. Và tại sao cô lại dành quá nhiều nỗ lực cho việc này ư? Đó là vì có một Nghề nghiệp mà cô cực kỳ muốn có. Cô ấy không bỏ sót điều gì cả, kể cả một chi tiết nhỏ nhất, tất cả chỉ vì Buổi Lễ Chọn Nghề này.
“Im lặng nào! Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu Buổi Lễ Chọn Nghề. Khi tên của các con được gọi, hãy bước lên và chạm vào quả cầu thánh.” Linh mục của nhà thờ bắt đầu nghi lễ bằng việc đẩy gọng kính tròn lên mũi. “Lớp Bạch Ưng, Ariel Martha.”
“V-Vâng!” Cô gái được gọi tên đứng lên và bước đến bệ thờ và đứng trước một viên ngọc tròn lớn.
“Trước khi chúng ta bắt đầu,” Người linh mục nói, “xin hãy nhớ rằng đây là cơ hội duy nhất để lựa chọn Nghề Nghiệp của các con. Không hề có ghi chép nào trong lịch sử về việc được đổi Nghề nghiệp sau khi đã được lựa chọn ở đây đâu. Những vị thần sẽ không cho phép điều đó xảy ra, không cần biết là các con có đổi ý hay không. Vì thế, ta khuyên các con nên chọn lựa thật kỹ càng.”
Arial nghiêm túc gật đầu. Cô đặt tay lên quả cầu. “Hỡi những vị thần linh, xin hãy ban cho con Nghề nghiệp hợp với con nhất.”
Những con chữ phát sáng hiện lên trong không khí. Người linh mục đọc to lên, “Nó đã hiện ra. Con có thể chọn Thuần Thú Sư hoặc là Tiên Tri. Con sẽ chọn nghề gì đây?”
Cô gái ấy nhìn qua lại hai Nghề nghiệp.
“Thuần Thú Sư thì có hơi…” cô bắt đầu nói, vẻ khinh miệt hiện lên mặt cô. “Con chọn Tiên Tri ạ!”
“Ta tin đó là lựa chọn của con,” người linh mục nói, khuyên giải cô. “Ta cũng không thể tưởng tượng được sẽ có người nào đó chọn Thuần thú sư nữa. Ta tin rằng nó được cho vào bởi vì Nghề nghiệp đó có rất nhiều người phù hợp mà thôi. Ta cũng không để ý lắm về việc nó xuất hiện trong sự soi sáng của thánh thần đâu.”
Có vẻ như những lời nói của vị linh mục đã làm cô ấy đỡ lo lại. Kể cả khi có một Nghề nghiệp không tốt hiện liên, thì ta vẫn có thể không chọn chúng.
“Giờ thì, hãy đặt tay con lên những chữ cái của thần linh, nơi ghi ‘Tiên tri,’ nào” người linh mục tiếp tục. “Nghề nghiệp con đã chọn sẽ được khắc ghi vào linh hồn của con.”
“V-Vâng ạ…” Cô gái đó chạm vào những chữ cái đang phát sáng đó như được dặn, và những chữ cái đó biến mất. Có vẻ như là chúng đã bị hấp thụ vào cơ thể cô.
“Giờ thì, nghi lễ của con đã hoàn thành,” người linh mục kết luận. “Theo Nghề nghiệp Tiên Tri của con, con sẽ nhận được chúc phúc về Ma thuật và Linh hồn của con. Nếu con rèn luyện nghề mà con đã chọn, con sẽ có thể đạt được những kỹ năng mà sẽ cho con tri thức trong tương lai.”
“Vâng ạ!”
“Một Nghề nghiệp không phải là một công việc bình thường và cũng không có luật lệ nào ngăn con hành nghề Tiên Tri cả. Tất nhiên, con cũng có thể lựa chọn làm những gì mình muốn.”
“Con hiểu rồi ạ.” Cô gái ấy cúi đầu và quay về ghế. Những người bạn của cô đều chúc mừng cho bạn mình.
“Tiếp theo,” người linh mục nói, “Lớp Bích Én, Yolanda Feribell.”
“Có mặt!” Yolanda bước lên.
“Con phù hợp với hai nghề nghiệp: Thuần Thú Sư và Dược Sư.”
“Thuần Thú Sư nữa à…” Cô từ tốn nói.
“Giờ thì cũng không cần để ý đến nó làm gì cả đâu. Hầu hết mọi người đều có tố chất làm nghề đó mà.”
“Vâng ạ, may thật. Con ổn với nghề gì cũng được ngoại trừ Thuần Thú Sư.”
“Đúng vậy. Thuần Thú Sư chỉ làm năng lực của con tệ đi thôi. Đây chỉ là ta phải làm đúng nhiệm vụ của một người hành lễ. Vậy là con sẽ chọn Dược Sư đúng chứ?”
“Vâng ạ!”
Nghi lễ tiến hành suôn sẻ. Mọi học sinh đều nhận được sự soi sáng của thánh thần và chọn Nghề nghiệp của mình với cả sự vui mừng và lo sợ. Cuối cùng, cũng đến lượt Kanata.
“Lớp Hắc Cú, Kanata Aldezia,” người linh mục gọi tên cô.
Kanata đứng dậy, mọi người đều nhìn cô. Cũng là điều đương nhiên thôi. Mọi người ở đây đều có hứng thú với việc xem Kanata hợp với Nghề nghiệp nào nhất. Kanata ngẩn cao đầu lên và thẳng lưng lại; mái tóc dài và duyên dáng của cô phấp phới từng bước cô đi. Cô nàng như từ trong một bức tranh đi ra vậy.
Những nữ sinh đang quan sát nghi lễ đều nín thở.
“Nào,” người linh mục nói, “hãy đặt tay con lên quả cầu thánh.”
“Dạ vâng.” Kanata cầu nguyện và chạm vào quả cầu, như những gì vị linh mục đó hướng dẫn. Một nguồn sáng bừng lên.
“Cái gì?” Người linh mục đó thốt lên, lùi lại trước ánh sáng chói lòa đó.
“Eeeeeeeeeeeeeeek!” những cô nữ sinh trong hội trường hét lên.
Không ai rõ là chuyện gì đang xảy ra cả. Nhưng giây sau, bọn họ đã hiểu được. Cả hàng dài những chữ viết của thần linh hiện lên trong ánh sáng đó. Những con chữ chồng chất lên nhau trên quả cầu thánh. Không ai biết được ở đó có bao nhiêu Nghề nghiệp.
“Ta chưa từng thấy nhiều như thế này!” vị linh mục già nói. Ông nhìn chăm chăm vào nó, không thèm sửa gọng kính bị méo của mình, bị ngạc nhiên trước luồng sáng đó.
“Một ngàn? Hai ngàn? Có cả những nghề cao cấp mà ta còn chưa từng được thấy nữa! Tất cả chúng!”
“Nếu như mình phù hợp với nhiều cái như vậy, thì chắc là nó sẽ ở đâu đó thôi.” Cố kìm nén sự phấn khích của mình, Kanata nhìn vào những con chữ soi sáng của thần.
Về phần những người còn lại, họ đã bị sốc đến nỗi im bặt bởi số lượng Nghề nghiệp chưa từng được ghi nhận, và nhìn chúng một cách hồi hộp.
Tất cả những loại Nghề nghiệp đều được viết ở đó: Thánh Nữ. Anh Hùng. Hiền Nhân. Paladin. Kiếm Vương. Thánh Quyền. Tu sĩ. Long Kỵ Sĩ. Pháp Sư Tối Cao. Và còn nhiều nữa. Có những Nghề nghiệp hiếm có và mạnh mẽ, chen chúc nhau đến nỗi còn khó để đọc. Nhưng chúng lại không phải là nghề mà Kanata muốn có.
Cho đến khi cô nhìn đến cuối thì Kanata đã nhìn thấy nó. “Nó đây rồi!” cô la to. Ở kia, một mình trong góc chính là Nghề nghiệp mà cô chọn. “Ôi trời ạ may quá.” Kanata thở phào nhẹ nhõm. Không chờ thêm phút giây nào nữa, cô đưa tay chạm vào những con chữ ấy. Những dòng chữ soi sáng của thần linh còn lại biến hết thành vụn. Chỉ có Nghề nghiệp mà Kanata chọn đã được hấp thụ vào linh hồn của cô—Nghề nghiệp mà cô sẽ giữ đến hết đời.
Ngay sau khi nghi lễ đó kết thúc, những học sinh bắt đầu bàn tán. Vì bị chắn nên họ không thể nhìn thấy Kanata đã chọn Nghề nghiệp gì cả.
“Cậu có thấy không? Nghề nghiệp mà Tiểu thư Kanata đã chọn ấy?” một trong số nữ sinh hỏi.
“Tớ không biết nữa. Nó phải là Thánh Nữ, đúng không nhỉ?”
“Không đời nào, cô ấy sẽ là một Hiền Nhân mà!”
“Cô ấy cũng có thể sẽ chọn Anh Hùng nữa đấy.”
“Ôi, mình hồi hộp quá! Mong là vị linh mục đó sẽ nhanh nhanh mà nói với bọn mình”
Có vẻ như đây là điều mà mọi người điều đang nghĩ đến. Những nữ sinh đều rất tò mò rằng Kanata đã chọn gì, và họ cũng rất không kiên nhẫn khi muốn biết câu trả lời. Tất cả ánh mắt đều hướng vào vị linh mục đó, thúc giục ông nhanh lên.
Vị linh mục trông như là không thể tin được những gì ông vừa chứng kiến. “T-Tiểu thư Kanata Aldezia?!” ông thốt lên, vẫn đứng như trời trồng.
Vì ông là người đứng gần nhất nên chỉ có ông là thấy được Kanata đã chọn gì.
“Vâng thưa Cha? Có chuyện gì thế ạ?” Kanata vẫn đang rất hứng khởi, hoàn toàn không như vị linh mục đang đứng trước mặt cô, người mà đang bắt đầu đổ mồ hôi hột. Cô nở một nụ cười ngọt ngào. Giấc mơ mà cô mong ước bao năm giờ đã thành hiện thực.
Còn vị linh mục thì chỉ có thể nghĩ rằng cô đã bị mất đi lý trí rồi. “C-C-C-Cái Nghề nghiệp mà con vừa chọn là gì thế?! Ta nghĩ ta đã thấy,” ông lắp bắp nói, “nhưng không thể nào được! Không thể nào! Nó không thể! Chắc là ta nhìn nhầm thôi! Con không thể nào mà chọn—”
“Vâng thưa cha,” Kanata nói. “Nghề nghiệp mà con đã chọn là Thuần thú sư đó ạ. Với sự giúp đỡ của cha, con đã có thể có được Nghề nghiệp mà con luôn mong muốn rồi.” Kanata lịch sự cúi đầu.
Chưa ai từng thấy Kanata cười nhiều như thế. Cô đã từng được xưng là Nữ Hoàng Băng Giá, nhưng giờ cô đang tươi cười rạng rỡ.
“Con đã làm gìiiiiiiiiiiiiii?!” vị linh mục hét lên. Giọng của ông vang lên khắp hội trường. “Thuần Thú Sư sao? Một Thuần Thú Sư?! Tại sao con lại chọn một Nghề nghiệp của sự thất bại chứ?! Ta biết là tất cả những Nghề nghiệp đều ngang hàng nhau, nhưng mà cái đó?!”
Kanata khúc khích cười. “Ôi, một Nghề nghiệp tượng trưng cho sự thất bại à? Nhưng con đã luôn muốn trở thành một Thuần Thú Sư từ lâu rồi mà, con có thể làm gì khác đây?”
“Đừng cười nữa!” Vị linh mục đứng thẳng lên, quên luôn cái lưng đau của mình. “Con có hiểu được con đã làm gì không hả?! Thuần Thú Sư là một Nghề nghiệp sẽ ban cho kỹ năng để điều khiển ma thú, nhưng đổi lại là Nhanh nhẹn của con, Sức mạnh của con, Ma thuật của con, và Linh hồn của con—tất cả những trạng thái của con đều bị hạ xuống! Thế nhưng một con ma thú chỉ chấp nhận con làm chủ nhân chỉ khi con đánh thắng chúng thôi!”
“Tuyệt thế! Con chỉ cần đấu với chúng là chúng sẽ chấp nhận con sao!”
“Con đang nói gì thế hả?! Con sẽ trở nên yếu như một đứa trẻ bình thường đó! Con sẽ còn không thể tiêu diệt được nổi một con slime đâu!” vị linh mục la lên.
Vào lúc này, ông ấy chỉ đang kêu lên rên rỉ. Sau tất cả, trong số những Nghề nghiệp mà Kanata đã có thể chọn là Thánh Nữ—biểu tượng của nhà thờ. Đó là một sự thất bại trầm trọng đến từ vị trí của vị linh mục đây, với tư cách là một người hành lễ. Một cô gái có tố chất trở thành Thánh Nữ, khi mà đã quá lâu rồi còn chưa xuất hiện được một người như vậy, đã chọn làm Thuần Thú Sư ngay trước mặt ông. Nếu Giáo hội biết chuyện này, thì sự nghiệp của ông sẽ kết thúc mất. Ông giờ đây đã có thể cảm nhận được mọi nỗ lực mà ông đã gây dựng nên trước giờ đang tan nát dưới chân mình.
“Ah, ah, ah,” vị linh mục nói lắp trong khi mặt ông đang tái đi. “C-Chúng ta có thể đổi Nghề nghiệp của con được!” ông ấy nói. “Có lẽ, nếu chúng ta thành tâm cầu nguyện…”
“Xin cha đừng lo ạ.” giọng của Kanata nhẹ nhàng phát ra. Cô ấy cho ra một nụ cười nhân từ và hiền hậu với vị linh mục.
“Ô-Ôi, thật là một phép màu,” ông lí nhí nói. Tâm trí của vị linh mục đây vẫn đang bị rối loạn, tạo thành một hình thánh giá. Ông thấy được một tia hy vọng le lói trong nụ cười của Kanata. Có lẽ là vì bây giờ cô ấy vẫn có thể trở lại làm Thánh Nữ. Không. Cô ấy phải như vậy. Nụ cười của cô nhìn không khác gì của thần linh cả. Chắc chắn cô có thể làm điều gì đó với tình trạng này. Ông cười lại với cô.
“Cha à, không phải là cha đã nó là không có ghi chép nào trong lịch sử về việc có thể thay đổi Nghề nghiệp sao ạ? Cứ tuân theo quy luật của thánh thần. Không phải như thế sao cha?”
“Khônggggggggggggggg!” Hoàn toàn khác xa với việc đưa ra giải pháp, câu trả lời của Kanata chỉ làm cho ông càng thêm tuyệt vọng. Vị linh mục nức nở. “Tại sao chuyện này lại xảy ra chứ?!” ông la lên. “Tại sao thứ vô lý này lại được chấp nhận chứ?!” Ông quỳ xuống.
Kanata nói một cách nhẹ nhàng với vị linh mục. “Xin cha hãy phù hộ cho con ạ,” cô nói. “Con giờ đã là một Thuần Thú Sư, đúng như những gì con muốn rồi. Không còn gì phải lo đâu ạ.”
“Nhưng…nhưng…Nếu điều này…ta sẽ không…” ông giàn giụa nước mắt.
“Sẽ ổn thôi mà. Chưa ai thấy Thánh Nữ xuất hiện trong những lựa chọn đó cả, và con cũng sẽ không nói với ai đâu ạ. Vị trí của Cha sẽ không bị lung lay đâu.”
“Ôi.” Vị linh mục lau đi nước mắt và nước mũi trên mặt. “Con còn có thể nhìn sâu vào lòng tự trọng nhỏ bé bên trong ta… Con thực sự nên chọn làm Thánh Nữ đó.” Trong suy nghĩ của ông, thì thực sự rất là đáng tiếc khi để một người như cô vụt đi mất.
“Con xin phép thưa Cha,” Kanata nói với một cái cúi đầu trang nhã. “Những học sinh khác đang đợi đó ạ.” Cô quay đầu lại, không quay về chỗ ngồi mà rời hội trường, váy cô đung đưa theo từng bước chân.
“Mình làm được rồi,” cô nói. “Mình làm được rồi! Mình đã trở thành Thuần Thú Sư như những gì mình mong muốn rồi! Công sức mình bỏ ra không vô ích rồi!”
Tất nhiên là cô ấy đã sai bét rồi. Công sức mà cô bỏ ra giờ đã đổ sông đổ biển hết. Với tài năng của Kanata, Thuần Thú Sư sẽ vẫn cứ hiện lên trong lời soi sáng của thần linh kể cả khi cô có cố gắng hay không thôi. Mười năm cố gắng của cô giờ đã là vô ích đối với Nghề nghiệp mà cô lựa chọn rồi. Dù thế, cả thập kỷ chuyên tâm luyện tập đã cho cô một nguồn sức mạnh khổng lồ. Kể cả khi bị giảm sức mạnh bởi Nghề nghiệp Thuần Thú Sư với hiệu ứng gây hại cho người sở hữu, kể cả khi không có con ma thú nào chiến đấu vì cô, không một ai có thể đọ lại sức mạnh của cô được. Cô giờ đã trở thành Thuần Thú Sư mạnh nhất thế giới.
“Giờ thì mình đi tìm vài bé ma thú bồng bềnh nào! Mình sẵn lòng hiến dâng mọi thứ cho sự mềm mại đó. Chờ chị nhé, mấy bé thú đễ thương yêu dấu của chị ơi!” Ngay cả việc tưởng tượng ra những người bạn bồng bềnh mềm mại mà cô vẫn chưa gặp. Cũng đủ làm tan chảy trái tim cô rồi.
Những nữ sinh còn lại đang sốc đến nỗi câm nín giờ đây có vẻ như đã bình tĩnh lại khi thấy Kanata rời đi. Họ vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra cho đến khi họ nghe thấy tiếng hét của những giáo viên đang chờ bên ngoài.
✟✟✟
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
gái chơi ác quá