Tham Vọng Những Loài Hoa

Truyện tương tự

Vì sao và đom đóm.

(Hoàn thành)

Vì sao và đom đóm.

caroranchan

Nỗi sợ hãi vì tỏ tình thất bại làm cho một gã thanh niên quyết định đi lính, bỏ lại người mà anh ta thầm thương trộm nhớ. Trở về sau hai năm, chàng trai không ngờ rằng mình lại được gặp đúng người con

1 534

Mẹ kế của Bạch Tuyết!

(Hoàn thành)

Mẹ kế của Bạch Tuyết!

Yume_chan

Câu chuyện cổ tích nổi tiếng Bạch Tuyết và bảy chú lùn được kể lại qua góc nhìn của bà mẹ kế "độc ác".

2 750

Nói với em

(Hoàn thành)

Nói với em

Vuio

Vì truyện hơi ngắn nên không có tóm tắt nhiều, mọi người vào đọc sẽ biết.

1 426

Khi Cơn Mưa Tuyết Ngừng Rơi

(Hoàn thành)

Khi Cơn Mưa Tuyết Ngừng Rơi

Phong Linh

Quá khứ là điều ai cũng biết, còn tương lai thì chẳng ai biết được cả. Mọi giai đoạn của cuộc đời, hầu như ai cũng sẽ nuối tiếc khôn nguôi những chuyện xưa cũ và lo lắng bất an về điều sẽ xảy ra tiếp

3 723

[Oneshot] Nhà vua xứ Marot

(Hoàn thành)

[Oneshot] Nhà vua xứ Marot

Victor Niji

Và nó sẽ không bao giờ kết thúc.

1 467

Lẫy

(Hoàn thành)

Lẫy

langsat

Một bi kịch kéo dài từ đời này qua đời khác, cuốn những số phận lạ lùng về chung một mối. Có sự bình an hay một tương lai tươi sáng nào cho một thế giới mục rỗng đã đến nước điêu tàn?

15 2040

Lời bạt - Lời bạt

Khoan.

Khoan đã.

Thực sự là kết thúc được cái của nợ này rồi đó hả?

N-Nhưng...

*nhìn bối rối

.

.

.

Có lẽ phải rất cam đảm t mới quyết định viết ra cái lời bạt này, bởi nó làm t trở nên có phần ảo tưởng.

Nhưng hey, phóng lao thì theo lao thôi, biết làm sao được.

Trước hết phải cảm ơn Bò Cạp đã không ngần ngại mà vẽ minh họa cho truyện, mặc dù nó vẫn không làm t ưng ý (đọc được dòng này thì bỏ qua và vẽ tiếp cho t những bức thật đẹp khác đi, coi như chỗ thân quen). Sau đó t cũng cần cảm ơn những người đã không ngần ngại mà góp ý giúp t có thể hoàn thiện bản thân. Và cuối cùng, là lời cảm ơn gửi tới những bạn độc giả, vì đã quyết định dành ra chút thời gian của mình để đọc câu chuyện này.

Khó mà nói rằng t hoàn toàn hài lòng về câu chuyện này của mình được. Nó vẫn có những lỗ hổng và điểm trừ nhất định, văn phong cũng chẳng phải loại xuất sắc hay diễn đạt cũng chưa đến mức hoàn hảo. Cái này chẳng phải do t cầu toàn, và người ta vẫn thường nói, vạn sự khởi đầu nan, với cái tinh thần như vậy, hẳn là tôi sẽ tiếp tục viết rồi. Tại sao không cơ chứ?

Nhưng đến khi nào gặp lại, ấy sẽ là câu hỏi còn để ngỏ.

Hơn một năm để hoàn thành cái thứ này, t đã bán rẻ tuổi trẻ của mình tới nhường nào đây? (Xin lỗi vì đã tự huyễn hoặc, thực ra nguyên nhân nằm ở tính lười biếng thâm niên và sự trì hoãn tới cùng cực của người viết)

Đôi lời cuối cùng, cậu t vẫn thường rao giảng với thằng cháu mình rằng còn trẻ thì hãy hẹn hò với 100 người đi, sau thấy ưng thì chọn lấy 1 người là được. T thực không bằng lòng với cái ý niệm đó, nhưng khó mà nói mình không cảm thấy thôi thúc kiếm được (hai tới ba) ý trung nhân.

Không biết nếu sau đây t được ngồi cạnh một bạn nữ dễ mến nào đó và nói “Nhìn này, đây là câu chuyện mình tự sáng tác đấy!” thì cổ có đổ t không nhỉ?

*Khuôn mặt khinh bỉ ý nghĩ của chính bản thân mình.

Mà nói vậy thôi, chứ t thấy mình viết tệ kinh khủng, mãi sau này khi đọc lại, t thực lòng chỉ muốn đập đầu vào gối cho đỡ ngượng thôi...

Được rồi, xin chào, tạm biệt, và hẹn gặp lại.