Chương 7
Phần 1
Góc nhìn của Mira*
Sau khi sinh nhật của tôi qua đi, đội Hiệp sĩ từ Kinh đô cuối cùng cũng đã đến.
Thật không ngờ, họ cũng đến cùng với một đội Hiệp sĩ khác làm nhiệm vụ bảo vệ dân làng. Tôi được nghe là họ đến phòng trường hợp gia đình tôi và dân làng bị bắt làm con tin để chống lại tôi.
À, vậy thì tôi không cần dùng sức mạnh cheat của mình rồi. Cảm ơn vì đã chu đáo đến vậy.
Sau khi chào đón họ, để loại bỏ sự mệt nhọc, họ ở lại đây một ngày, và sau đó chúng tôi xuất phát vào ngày hôm sau. Chúng tôi đến được Kinh đô vào buổi trưa ngày thứ năm.
Đội của Đội trưởng-san trở lại Đoàn Hiệp Sĩ. Tôi được biết là hôm nay họ sẽ báo cáo và rồi được xin nghỉ phép một thời gian. Vì họ đã hoàn thành một chuyến đi dài qua nhiều ngôi làng và bị thương trên hành trình đó, họ muốn được nghỉ ngơi thư giãn.
Trong lúc đó tôi và Gai được Swyn-san đưa đến Hiệp hội Tinh linh Chi nhánh phía Bắc. Việc này là để chính thức đăng kí cho phiên cải cải tiến của tôi.
Ở Kinh đô có tất cả 5 chi nhánh của Hiệp hội Tinh linh, lần lượt là Hiệp hội Tinh linh Chi nhánh Trung tâm, phía Đông, phía Bắc, phía Tây, và phía Nam.
Chi nhánh làng Ilga chỉ có mỗi một bàn làm việc ở đình làng và nó thực hiện nhiều chức năng cùng một lúc. So với cái tòa nhà nhỏ đó ―― mà so sánh thôi cũng đã là sai lầm rồi ―― Chi nhánh phía Bắc thật sự là một tòa nhà khổng lồ. Mặt tiền của tòa nhà được thiết kệ cực kì tráng lệ. Gai và tôi, cả hai chúng tôi cùng nhìn nó và đều há hốc miệng.
「To quá.」(Gai)
「Lớn quá.」(Mira)
Mặc dù tôi đã quen với việc thấy các tòa nhà chọc trời ở kiếp trước của tôi, tòa nhà này lại mang lại một ấn tượng rất khác biệt. Dù gì thì, nó có hình dạng giống như một lâu đài mà.
「Nào nào, vào trong thôi. Sau khi trình diễn phép thuật của mình, cháu sẽ được cấp một Thẻ Thành viên Hiệp hội như một vật thay thế cho thẻ định danh của cháu. Nếu còn nán lại đây, chúng ta sẽ trễ giờ ăn trưa mất.」(Swyn)
Gai bừng tỉnh khi nghe thấy lời của Swyn-san, kéo tay tôi và chạy vào trong tòa nhà. Nếu chạy vào trong tòa nhà như thế thì cậu sẽ gây rắc rối cho những người khác đấy.
Dù chúng tôi có chạy vào trong tòa nhà, chúng tôi cũng chẳng biết phải đi đâu, vậy nên chúng tôi không ngừng nhìn xung quanh căn phòng rộng lớn với quầy lễ tân có hàng dài người đang xếp hàng như một cặp nhà quê. Cười gượng, Swyn-san tiến đến một quầy với chữ "đăng kí" trên bảng hiệu. Chúng tôi theo sau ngài.
「Tôi muốn yêu cầu cung cấp một thẻ đăng kí phép thuật mới, làm ơn.」(Swyn)
「Cấp thẻ, đúng không?」(Tiếp tân)
Swyn-san đưa ra một cái thẻ màu hổ phách có vạch trắng và tím ở góc dưới bên phải trong khi yêu cầu người tiếp tân. Sau đó, mặt cô tiếp tân làm thành một biểu cảm kì quặc.
「Phải, là cho cô bé này.」(Swyn)
Swyn-san nói trong khi ra hiệu cho tôi. Cô tiếp tân quan sát tôi trước khi nói.
「Là cho cô bé này sao?」(Cô tiếp tân)
「Phải. Tôi tin là tôi đã báo trước thông qua Thiết bị liên lạc của Phong Tinh linh Vương.」(Swyn)
「X-xin đợi một lát.」(Cô tiếp tân)
Cô vội vã đi vào căn phòng sau lưng.
Thiết bị liên lạc của Phong Tinh linh Vương là một quả cầu pha lê cho phép ta liên lạc giữa hai thiết bị đã kết nối. Tôi không biết cấu trúc chi tiết, nhưng tôi nghĩ nó tương tự như cái điện thoại thôi.
Nó chỉ có ở các chi nhánh của Hiệp hội và không thể nào mang nó đi trên hành trình được. Vậy nên nó giống như điện thoại cố định được lắp đặt trong mỗi gia đình trước đây vậy. Mặc dù tôi có thể nói loại thiết bị này không thể phát triển thêm được và biến nó thành điện thoại di động.
Cuộc gọi trước đó với nơi này là để gửi báo cáo về cái phép thuật bạn-biết-là-gì-rồi-đấy. Mặc dù cũng có thể đăng kí ở Chi nhánh ở làng, nhưng tình hình là dù dân làng đã biết nhau hết cả rồi, nhưng tuổi của tôi ừm, vẫn còn rất nhỏ. Vì việc đăng kí phát triển phép thuật là một hệ thống tự thông báo, nó có thể sẽ bị nghi ngờ là gian lận. Đó là lí do chúng tôi đã liên lạc với Hiệp hội ở Kinh đô trước và rồi đến đây sau để chính thức đăng kí.
Mặc dù chúng tôi có thể làm việc này ở Chi nhánh phía Đông khi chúng tôi vào Kinh đô ở cổng Đông, nhưng vì tôi cần phải thể hiện sức công phá của phép thuật này bằng một màn trình diễn, chúng tôi đến Chi nhánh phía Bắc. Hiệp hội Tinh linh Chi nhánh phía Bắc ở hướng của dãy Yggurd, vậy nên họ có một bãi luyện tập nơi cho phép ta có thể thực hiện một màn trình diễn thử.
Dù cho cô ấy nói đợi một chút, chúng tôi đã phải đợi một khoảng thời gian khá lâu trước khi cô ấy trở lại với một người đàn ông trung niên có vẻ là cấp trên của cô.
「Tôi xin lỗi phải bắt mọi người chờ đợi. Tôi là quản lí của Chi nhánh phía Bắc của Hiệp hội Tinh linh, tên tôi là Manus Hohen.」(Manus)
「Pháp sư triều đình Swyn Coolyard.」(Swyn)
Cả hai người đều đưa chiếc thẻ màu hổ phách cho nhau và rồi họ bắt tay nhau. Có vẻ như chiếc thẻ cũng có công dụng tương tự như danh thiếp. Thẻ của Quản lí-san không có vạch màu trắng, nên có lẽ các vạch đó có ý nghĩa gì đó đằng sau.
「Vậy anh muốn đăng kí một phép thuật công kích mới sao. Bãi thử nghiệm đã được chuẩn bị xong bên ngoài.」(Manus)
Khi Quản lí-san trộm nhìn về phía tôi, Swyn-san xác nhận.
「Phải. Xin hãy chuẩn bị một mục tiêu càng cứng càng tốt, tôi tin là tôi đã yêu cầu việc này trước rồi.」(Swyn)
「Các Thổ Pháp sư của chúng tôi đã chuẩn bị một bức tường đá. Rộng 1m và dày 2m. Như thế có được không?」(Manus)
「Được. Kích cỡ như vậy là ổn.」(Swyn)
「Để tôi dẫn đường.」(Manus)
Chúng tôi tiến ra ngoài một khu vực lớn như sân vận động bên cạnh tòa nhà lớn như tòa lâu đài. Có một vài người đang tập luyện, ví dụ như tấn công mục tiêu bằng Sagitta Flamma (Hỏa tiễn), hay đọ kiếm bằng những thanh kiếm được bao bọc bằng phép thuật. Tuy nhiên, có lẽ vì trẻ con như tôi và Gai hiếm khi đến đây, họ dừng lại và nhìn về phía chúng tôi.
Aaah, tôi không muốn thành tâm điểm chú ý đâu. Nhưng tôi phải cố chịu thôi. Cố chịu. Nếu tôi đăng kí phép thuật của mình với Hiệp hội, thì tôi có thể được nhận một phần lệ phí mà người ta phải trả khi học phép thuật đó.
Chúng tôi dừng lại và sau đó, từ một góc có vẻ là phòng quản lí khu vực luyện tập, có hai người đi ra và tạo ra một bức tường đá cách chúng tôi một khoảng. Sau đó họ trở lại phòng quản lí. Có lẽ họ làm thế là để không bị trúng phép thuật nếu tôi đánh trượt mục tiêu.
「Vậy, Mira-san. Xin hãy bắn vào bức tường đó đi nào.」(Swyn)
「Vâng. Vậy, cháu làm đây!」(Mira)
Tôi nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu để gạt đi khung cảnh xung quanh. Bơ họ đi, bơ họ đi. Họ chỉ là trái bí thôi.
「Sala, nhận lấy mana và thực hiện ước nguyện của tôi. Globus Ignis kiến tạo. Ngưng đọng. Hội tụ. Xuyên phá như tia chớp!」(Mira)
Khác với lần thực hiện trước, lần này tôi thực hiện các bước chỉ trong một lần. Ngọn lửa biến mất như bị hút vào trong bức tường đá. Giống hệt như lần trước, không có âm thanh nào.
「Xong rồi. Xin hãy kiểm tra đi. Cũng có khả năng nó không xuyên qua được tảng đá.」(Swyn)
Nghe thấy lời của Swyn-san, người Quản lí bị bất ngờ lấy lại bình tĩnh và rồi chạy đến chỗ bức tường. Những người làm ra bức tường cũng chạy đến. Cả ba người cùng kiểm tra bức tường đá, và rồi Hohen-san trở lại với biểu cảm cứng nhắc.
「Phép thuật này thật sự là của cô bé 5 tuổi này sao?」(Manus)
「Tôi thề trước 4 Tinh linh Vương rằng đó là sự thật.」(Swyn)
Swyn-san gật đầu với biểu hiện nghiêm trọng và quản lí-san chầm chậm lắc đầu.
「Mặc dù đó là một thứ không thể tin được, nhưng vì tôi đã tận mắt chứng kiến, tôi không còn cách nào ngoài phải tin nó. Vì quy trình chính thức để cấp thẻ đã được hoàn thành, chúng ta hãy trở lại tòa nhà Hiệp hội thôi.」(Manus)
Khi chúng tôi trở lại, khu vực luyện tập bao trùm trong sự ồn ào khác với sự náo động khi chúng tôi đến. Trên đường ra, tôi hết lòng lặp lại những câu trong đầu mình.
Họ chỉ là trái bí. Họ chỉ là khoai tây thôi.
「Thật hả, cô bé đó làm được vậy sao?」(Người xem)
Những từ như vậy lọt vào tai tôi. Có lẽ họ chỉ bị bất ngờ và không có ý xấu. Phải, nhất định là vậy rồi.
Phần 2
Việc cấp thẻ rất đơn giản. Tôi viết một lời giải thích về phép thuật trên một tờ giấy da ở quầy lễ tân, nhưng tôi để trống tên của phép thuật trước khi gửi nó. Sau đó, theo chỉ dẫn, tôi chạm tay vào quả cầu pha lê màu tro nâu, và rồi một chiếc thẻ màu hổ phách xuất hiện giữa quả cầu pha lê và tay tôi.
「Wa!」(Mira)
「Ồ! Là cái thẻ kìa!」(Gai)
Phương pháp cấp thẻ rất chi là "fantasy".
Trong khi Gai và tôi còn chưa hết bất ngờ, ngón tay tôi bị chọc bởi một phong thuật. Vì nó quá đột ngột, tôi đứng hình. Máu chảy ra từ ngón tay nhỏ xuống tấm thẻ. Và rồi, công việc đăng kí thẻ cá nhân đã hoàn thành.
Vì nó diễn ra quá nhanh và không hề đau đớn, tôi chẳng thể nói được gì.
Nhân tiện, quả pha lê đó là một Thiết bị của Thổ Tinh linh Vương. Vì không có Tinh linh nào ở bên trong nó như lúc kiểm tra đầu vào học viện, vậy nó có lẽ là giống với Thiết bị của Phong Tinh linh Vương. Nó có thể liên lạc trực tiếp được.
Vì việc cấp thẻ đã hoàn thành, Swyn-san giải thích cách dùng chiếc thẻ.
「Trong khi cầu nguyện cho các thông tin hiển thị trong lòng, cháu hãy chạm vào bề mặt thẻ.」(Swyn)
Làm theo lời hướng dẫn, tôi chạm vào chiếc thẻ, và rồi các con chữ xuất hiện trên bề mặt.
――――――――――――――――――――――
Tên: Mira
Tuổi: 6 tuổi
Nguyên quán: Làng Ilga, Vương quốc Fimeria
Nghề nghiệp: Sắp nhập học vào Học viện Pháp thuật Vương quốc Fimeria
Tiền án tiền sự: Không
Thuộc tính: Hỏa・Thủy・Thổ・Phong
Phước lành: Viễn kiến Tinh linh ・Hẹn ước
Thể lực: 20 / 30 (Hiện tại / Giá trị tối đa)
Pháp lực: 29995/30000 (Hiện tại /Giá trị tối đa)
Tư cách: Pháp sư đã đăng kí vào Hiệp hội Tinh linh
Phép thuật đã đăng kí: Globus Ignis cải tiến thiết kế đặc biệt (tên tạm thời)
Phép thuật đã học: Thổ thuật cải tiến đặc biệt/ Globus Ignis
――――――――――――――――――――
Ưm, nhiều thứ xuất hiện khi tôi cuộn xuống. Nói thật, có giống như thẻ trạng thái vậy.
Mặc dù có vẻ như tôi có bổn phận phải trình tên và những thứ khác khi chứng thực, nhưng chủ của chiếc thẻ có thể chọn không hiển thị các thông tin như thuộc tính và những thứ khác theo ý mình. Tuy nhiên với tôi, có ba thông tin mà, nếu có thể, tôi không muốn để người khác thấy được. Tuy nhiên, tùy vào địa điểm, tôi có thể sẽ bị yêu cầu phải hiển thị tất cả...
「Swyn-san, có một chuyện cháu muốn hỏi. Lượng pháp lực bình thường mà một đứa trẻ ở tuổi cháu có là khoảng bao nhiêu vậy?」(Mira)
「Xem nào. Một đứa trẻ tuổi của Mira, thì tôi đoán chắc khoảng 50 nhỉ.」(Swyn)
「Vậy người lớn thì sao?」(Mira)
「Bình thường thì khoảng 200, nhưng... Tôi xem tấm thẻ được không?」(Swyn)
Có lẽ vì ngài ấy nghĩ rằng tình trạng của tôi đúng là rất lạ, Swyn-san nhìn vào tấm thẻ từ phía trước, nên tôi đưa tấm thẻ ra để ngài ấy dễ thấy được.
「Vậy, là 30 000 sao.」(Swyn)
「Vâng. Là 30 000.」(Mira)
「Thể lực là 30. Nhưng trung bình là khoảng 50...」(Swyn)
Vâng vâng, thật tệ hại. Cứ như là nó hoàn toàn ngược lại với pháp lực của tôi vậy, thể lực của tôi cực kì kém. Swyn-san nhìn tôi bằng ánh mắt thương hại, hay đó chỉ là chứng phức cảm bị hành hạ của tôi thôi?
「Vậy Swyn-san, ý nghĩa của "Hẹn ước" nằm sau Viễn kiến Tinh linh trong mục "Phước lành" là gì vậy ạ?」(Mira)
Tôi cố thay tôi chủ đề đến câu hỏi tiếp theo.
Tôi đã được nghe là Viễn kiến Tinh linh là năng lực có thể nhìn thấy pháp lực và thấy được Tinh linh, nhưng còn "Hẹn ước" là cái gì vậy? Tôi đã hứa gì với ai đó chăng? Liệu nó có sức mạnh có thể bắt buộc tôi phải làm một chuyện gì đó không? Bỗng nhiên tôi cảm thấy có một linh cảm không hay.
「Không, tôi cũng chưa từng nghe qua. Tuy nhiên, nếu đó là một dạng lời nguyền thì chúng ta sẽ biết ngay qua cách nó hiển thị, vậy nên tôi nghĩ nó không phải thứ gì xấu đâu.」(Swyn)
Vậy là, nguyền rủa cũng tồn tại sao. Tôi sực nhớ lại. Nhưng nếu chúng ta có thể biết được lời nguyền qua tấm thẻ này thì chúng ta có thể thực hiện vài biện pháp để đối phó với nó.
「Tiền án tiền sự là mục ghi lại các hoạt động phạm pháp như ăn trộm. Dĩ nhiên là nếu có người học một phép thuật đã được đăng kí với Hiệp hội mà không trải qua thủ tục chính thức để được học thì việc đó cũng được hiển thị trong cột đó.」(Swyn)
「Tuyệt thật. Nhưng sao người ta có thể biết được các tội đó vậy?」(Mira)
「Đó là nhờ Thổ Tinh linh Vương. Vì ngài ấy là người ghi chép lại toàn bộ mọi thứ tồn tại trên thế giới này và ngài cung cấp thông tin cho tấm thẻ. Đó là lí do những người không tuân theo luật không có đường nào để trốn thoát. Lúc nãy, nhóm của Mira-san đi cùng với chúng tôi nên mới có thể đi qua trạm kiểm soát mà không gặp vấn đề gì, nhưng nếu không có người bảo lãnh, để qua được chốt chặn, cháu phải trình tấm thẻ ra. Thế nên tội phạm nhất định sẽ bị bắt.」(Swyn)
Tiện thật. Nó sẽ không bị tác động bởi những lời vu khống. Nhưng nếu thế thì... điều đó có nghĩa là không hề có sự riêng tư nào sao?
「Tấm thẻ này là một tài liệu định danh cần thiết cho Học viện, vậy nên cháu phải luôn giữ nó cẩn thận bên mình. Thẻ của Gai-kun sẽ được cấp khi nào cháu nhập học vào Học viện.」(Swynn)
「Vâng~!」(Mira) (Gai)
Chúng tôi trả lời cùng lúc như một cặp trẻ ngoan.
Phần 3
Khi việc đăng kí với Hiệp hội Tinh linh đã hoàn thành, chúng tôi đi ăn trưa dù hơi muộn. Chúng tôi vào một nhà hàng nổi tiếng ở trên khu thương mại và đặt món mì ống theo lời giới thiệu của Swyn-san. Sau khi đợi một lúc, món mì ống mà chúng tôi gọi, theo phong cách sốt Bolognese với nhiều thịt xay và sốt cà chua cũng được mang ra. Ngay khi chúng tôi nói "Itadakimatsu" và vui mừng cắm nĩa vào đĩa mỳ, chuông cửa vang lên và vị khách mới bước vào.
Đó là hai Hiệp sĩ-sama trong đồng phục trắng.
Tuy nhiên, có lẽ vì họ đã đặt chỗ trước, họ hỏi người bồi bàn vài chuyện và rồi nhìn quanh nhà hàng.
「Xin lỗi, nhưng chúng tôi đang tìm một vị pháp sư dẫn theo một cặp gồm một cậu bé và cô bé...」(Hiệp sĩ)
Họ đang tìm kẻ bắt cóc sao? Huh? Nhưng đặc điểm nhận dạng đó... Ah, ánh mắt chúng tôi gặp nhau.
「Thấy rồi!」(Hiệp sĩ)
Biết ngay mà, là chúng tôi!
Các Hiệp sĩ len lỏi đi xuyên qua những cái bàn ăn và đến chỗ cái bàn nơi chúng tôi đang ngồi. Họ đưa ra một cái thẻ màu trắng có vạch đỏ và tím trên tay phải cho Swyn-san.
「Chúng tôi đến từ Đội Cận vệ Hoàng gia. Anh có phải là pháp sư Coolyard không?」(Hiệp sĩ)
「Phải, là tôi đây.」(Swyn)
Swyn-san cũng đưa tấm thẻ ra.
「Cảm ơn vì sự hợp tác. Chúng tôi nhận lệnh đến báo với anh là anh đã được Nhà Vua triệu tập, xin hãy đi cùng với hai đứa trẻ đến đó.」(Hiệp sĩ)
Eh? Được Nhà Vua triệu tập sao? Swyn-san đã làm chuyện gì sao!? Mà cả chúng tôi luôn sao?
「Eh? Còn bữa trưa thì sao?」(Gai)
Khác với tôi đang hoảng loạn, Gai vẫn đang xoắn chiếc nĩa của cậu trong đĩa mì, và trong khi đang nhai nó, cậu nói với một biểu hiện khó chịu.
「...sau khi ăn trưa xong cũng được.」(Hiệp sĩ)
「Cảm ơn các ngài.」(Gai)
「Không cần đâu.」(Hiệp sĩ)
Họ không thể thắng được một cậu bé đang đói. Gai, đôi lúc, cậu đúng là một cậu bé tuyệt với đấy.
Phần 4
Sau khi nhanh chóng xử xong bữa trưa, chúng tôi leo lên chiếc xe ngựa đang chờ ở trước nhà hàng, và tiến đến Hoàng cung. Và hiện tại chúng tôi đang diện kiến yêu ma ... ý nhầm, phòng tiếp kiến.
Tôi được biết là căn phòng này là một căn phòng nhỏ để tổ chức các cuộc tiếp kiến bí mật, nhưng thật sao? Cả cái nhà của gia đình tôi có thể nhét vừa vào căn phòng này đấy. Nếu như cái này gọi là nhỏ thì căn phòng lớn cho các cuộc tiếp kiến chính thức sẽ thế nào đây? Nó lớn cỡ bằng Sân vận động Tokyo chắc? Nhưng tôi chưa từng đến đó nên tôi cũng không thật sự biết nữa.
Hay đúng hơn, sao người ta luôn lấy sân vận động Tokyo làm thước đo vậy? Sao không dùng Sân vận động Koushien nhỉ? Đó là thánh địa cho các vận động viên bóng chày cấp trung học phổ thông đúng không? Nhưng, vâng, tôi cũng chưa từng đến đó.
Một thứ như thế lướt qua tâm trí tôi khi tôi đang cố gắng chạy trốn khỏi thực tại, nhưng trước mặt tôi là Nhà Vua khi chúng tôi bước vào căn phòng. Ngài ấy thừa hưởng dòng máu của Nữ hoàng Sáng lập, nên có lẽ các thành viên Hoàng tộc cũng thừa hưởng tính cách của bà.
Nhà Vua có một mái tóc bạc chảy ngược được chải gọn gàng. Ngài là một ông lão khá phong nhã. Ngài đang thư giãn trên chiếc sofa với Hoàng hậu hơi nhỏ tuổi hơn một tí và họ đang cười với nhau. Tôi không thể tượng tượng là họ đã ngoài 50 rồi.
Trên chiếc sofa ở bên phải họ, là Thái tử và vợ của ngài. Mặc dù Thái tử đã qua thời trai trẻ, ngài vẫn ít nhiều có thể được gọi là một quý ông tóc bạc điển trai. Người vợ, Hoàng tức là một người đẹp có mái tóc vàng óng ả. Tôi không thể tin được là người đã là một bà mẹ hai con với sự cân đối đó... *khụ*khụ* tôi là cái gì chứ? Một ông già chăng?
Và, trên chiếc sofa ở phía bên trái, là hai người con của Thái tử. Hoàng tử khoảng 14-15 tuổi còn Công chúa thì tôi tin là khoảng chừng bằng tuổi của tôi và Gai.
Hoàng tử là một vị hoàng tử đúng như khuôn mẫu với mái tóc vàng, mắt xanh. Ngài là một hoàng tử khuôn mẫu có một nụ cười ngọt ngào và mái tóc vàng bóng bẩy. Cái này rất quan trọng nên tôi nhắc lại 2 lần. Tuy nhiên ―― dù với ngoại hình như vậy, con người này cũng là hậu duệ của Nữ hoàng Sáng lập.
Còn cô Công chúa thì có mắt xanh và tóc bạc. Tôi nghĩ có thể coi là tóc vàng bạch kim. Cô có một khuôn mặt nhỏ như búp bê và một đôi môi nhỏ. Cô có đôi mắt lấp lánh, cho thấy tinh thần kiên định của cô. Viền quanh hai mắt cô là những đường kẻ mắt đậm và dày.
Hoàng tộc là một vật triễn lãm nghệ thuật hay sao? Dù tôi đã nghĩ đến việc này khi Guno lớn lên, nhưng, trong thế giới này những người đẹp từ thế giới 2D được thực thể hóa thành dạng 3D sao?
Phần 5
「Ta xin lỗi vì đã buộc các cháu phải đến nơi này khi các cháu vừa mới đến Kinh đô. Tuy nhiên, vì nhà tài trợ cho các cháu đã được quyết định, ta quyết định các cháu cần phải gặp họ càng sớm càng tốt.」(Thái tử)
Trong khi cười ngoác miệng, Thái tử nói một câu gây sốc. Hai mắt tôi mở to ra. Ai có thể tưởng tượng được người tài trợ cho tôi và Gai lại là Hoàng Tộc chứ?
「Cháu là một người không chỉ sở hữu cả bốn thuộc tính và một lượng pháp lực khổng lồ, mà còn có cả Viễn kiến Tinh linh. Nếu cháu được gửi gắm cho một quý tộc, thì nó sẽ là bất công với các quý tộc khác. Vì sẽ làm cháu yên tâm hơn nếu có một người cùng làng ở bên cạnh cháu, nên Gai-kun cũng sẽ ở đây cùng với cháu. Tuy nhiên nếu phải nói thật với cháu thì, việc này chỉ là bề nổi thôi.」(Thái tử)
Phải, tôi có thể hiểu được mà. Bất luận thế nào, chính sách của Hoàng tộc này là làm cho kẻ thù phải từ bỏ trước cả cuộc chiến mà.
「Cho dù lúc này họ không có ý định muốn tạo phản, người quý tộc nắm giữ cháu như một phần của họ sẽ gia tăng sức mạnh, và nếu mà họ có tham vọng thì... Vậy nên chúng ta cần phải ngăn ngừa nguy cơ các nước khác lợi dụng thời cơ khi ta bất hòa nội bộ mà thực hiện một số "can thiệp" vào nước ta. Và vẫn còn vài nguyên nhân khác nữa.」(Thái tử)
Cái gì vậy... Đáng sợ quá... Câu chuyện này làm dạ dày tôi lại đau rồi.
「Dĩ nhiên, nó cũng là để bảo vệ cháu nữa. Dù gì thì không có nơi nào an toàn hơn một cung điện cả mà.」 (Thái tử)
Tôi lo là ngài ấy không biết có nói chuyện mơ hồ chỉ vì chúng tôi là con nít không, nên tôi vui là ngài ấy đã thật lòng giải thích chi tiết cho chúng tôi. Nhưng, tôi có linh cảm là... Dạ dày tôi đau quá. Không được rồi, tôi không nên nghĩ quá nhiều về việc này. Dù gì thì, vẫn chưa có gì xảy ra hết mà.
Vì tôi đã được tái sinh, tôi không muốn bị chứng khó tiêu hành hạ nữa. Mà từ đầu, tôi vẫn còn chưa xác nhận được ở thế giới này liệu có thứ thuốc nào có thể dùng được cho trẻ em và tôi cũng lo lắng về tình trạng của công nghệ thuốc men ở đây. Liệu họ có thể chữa được bệnh loét dạ dày không?
Mặc dù ít nhiều tôi cũng đã đoán trước được điều này, tôi đang ở được đặt dưới sự bảo hộ của người có quyền hành lớn nhất...
Hoàng Tộc luôn luôn được mọi người bao quanh. Đến gần được họ có nghĩa là luôn bị người khác chú ý đến, nên sẽ rất hại thần kinh. Dù gì thì, hiện tại, tôi chỉ là một người thường mà. À không, tôi hiện tại là một nông dân, tôi nghĩ vậy. Gai lại là một cậu bé không tinh ý, mặc dù không đến mức sẽ phạm tôi khi quân.
Phần 6
「Em khỏe không? Tên anh là Ainseld Yul Fimeria. Đây là imouto của anh, Filseria Mile Fimeria.」(Ainseld)
Sau khi kết thúc cuộc tiếp kiến, Hoàng tử và Công chúa đến chỗ chiếc sofa mà chúng tôi đang ngồi và chào đón chúng tôi. Gai và tôi cũng nhanh chóng đứng lên để đáp lại lời chào. Tuy nhiên, họ có cái tên thật dài, tôi xém chút đã cắn phải lưỡi rồi.
「Hãy lấy làm vinh hạnh đi desuno. Các cậu, sẽ là bạn cùng lớp với tôi, desunoyo.」(Filseria)
Hứ* Cô Công chúa tuyên bố đầy tự hào. Cô ấy có lẽ định ưỡn ngực ra, nhưng thật tiếc, nhưng cái ưỡn ra lại là cái bụng.
「Em gái anh cũng giống như em, năm nay em ấy cũng sẽ là học sinh mới.」(Ainseld)
Hoàng tử nói từ bên và cười gượng.
「Em ấy có thể hơi long trọng nhưng em ấy rất phấn khích khi được gặp bạn mới. Hãy đối xử tốt với em ấy nhé.」(Ainseld)
「Onii-sama!」(Filseria)
Cô ấy là tsundere sao? Và có lẽ cô ấy còn bị bro-con nữa nhỉ.
Hoảng tử đưa ra bộ mặt "đành chịu thôi vì em ấy dễ thương quá mà" trước imouto đang đánh anh ấy liên hồi bằng nắm đấm nhỏ của mình. Một nụ cười lan tỏa khắp trái tim tôi khi thấy họ, nhưng tôi lại biểu hiện sự bất ngờ trên mặt mình.
Tôi nghĩ mình đã làm khá tốt. Dù ngoại hình của tôi là một đứa trẻ, bên trong tôi là một người lớn nên tôi cần phải cẩn thận với phản ứng của mình. Nếu tôi ở cùng với Hoàng Tộc, vậy thì tôi cần phải vào mode để tâm rồi. Tôi liếc nhìn Gai đang bất ngờ bên cạnh tôi.
Không được, không được. Tôi là một đứa trẻ. Tôi mới 6 tuổi thôi.
Tôi là trẻ nhỏ, tôi không thể cẩu thả và làm khác được.
Việc ở cùng với Gai đã làm ảnh hưởng đến tinh thần và thể xác của tôi, cũng không khó khi tôi hành động như một đứa trẻ. Nếu xung quanh tôi chỉ toàn trẻ nhỏ thì tôi nghĩ sẽ còn dễ hơn. Hơn nữa, đây là tuổi thơ thứ 2 của tôi. Thêm nữa là, đây là thế giới có phép thuật. Nếu không tận hưởng nó thì sẽ rất đáng tiếc.
Hoàng tử xoa đầu cô Công chúa đang hờn dỗi, nhưng rồi, ngài bất ngờ quỳ xuống trước mặt tôi và nắm lấy tay tôi.
「Nhân tiện, anh sẽ lên năm ba vào năm tới. Năm tiếp theo đó, anh sẽ đủ tuổi, vậy đến lúc đó em có muốn kết hôn với anh không?」(Ainseld)
……………… Cái gì? Bên cạnh, tôi có thể nghe thấy một tiếng phịch lớn. Có lẽ, Gai trượt chân, và ngã vào cái gì đó. Nhưng lúc này tôi không có thời gian mà ung dung nghĩ về nó. Hay có lẽ tôi nên nói rằng tôi nghĩ là tai tôi nghe thấy tiếng gì đó lạ chăng.
Tôi nhìn quanh, Hoàng tức và Thái tử bất ngờ đến nỗi đặt tay lên miệng. Thái tử có vẻ như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ngài nhìn sang Nhà Vua và họ gật đầu với nhau. Đôi mắt của Công chúa thì mở to ra trong khi đặt cả hai tay lên ngực và nắm chặt. Cô ấy có lẽ không thể che đậy được cảm xúc của mình.
Ể? Vừa rồi ngài thật sự nói với tôi sao? Tôi không nghe nhầm đấy chứ?
Tôi nhìn chằm chằm vào Hoàng tử trước mặt tôi. Hoàng tử cũng nhìn lại tôi. Ngài ấy nắm tay tôi. Trừ tôi ra, toàn bộ con gái trong căn phòng này đều là người cùng huyết thống với Hoàng tử.
...Un. Ngài ấy cầu hôn tôi.
Tâm trí tôi như đóng băng. Xin hãy đợi chút để tôi khỏi động lại nó đã.
Tôi-được-Hoàng-tử-cầu-hôn-sao?
Không, không phải lúc nói ngập ngừng. Đây là một chuyện rất rắc rối, đúng không? Nếu tôi nghe theo lời dụ dỗ của ngài ấy, vậy thì tương lai tôi nhất định sẽ bị loét dạ dày, đúng không?
「Địa- Địa vị. Phải, địa vị quá khác biệt, thật tuyệt nhưng em xin lỗi.」(Mira)
Au, những lời của tôi vang khắp phòng. *Hức*hức*. Dù sao thì, đây cũng là một thứ đáng để xin lỗi mà.
Kết hôn? Với hoàng tộc? Không, không, không.
Việc này có khác nào bảo một con cá nước ngọt phải sống ở đại dương bao la? Không chỉ khác biệt về nước, thậm chí nếu tôi có đủ may mắn đế sống sót, kết cục rồi tôi cũng sẽ bị cá mập ăn thịt thôi. Dĩ nhiên con cá mập sẽ là những quý tộc khao khát vị trí Hoàng hậu Kế vị, đúng không?
「Nếu em thành con nuôi của một quý tộc thì sẽ không vấn đề gì.」(Ainseld)
「...Uu.」(Mira)
Không phải từ đầu Hoàng tộc là nhà tài trợ cho tôi để sức mạnh của tôi không bị quý tộc khác chiếm giữ nhằm mục đích nâng cao ảnh hưởng của họ sao?
Rõ ràng Vương quốc Fimeria thực hiện chính sách một vợ một chồng, và cả Hoàng tộc cũng vậy. Nếu tôi cưới Hoàng tử đầu tiên thì tôi không chỉ kết thúc là Hoàng tức, mà thẳng một mạch lên làm Hoàng hậu.
Sao lại một vợ một chồng? Đó là cách hiệu quả để tránh tạo ra tình thế khó khăn quanh ngai vàng. Nhưng sự thật người kế nhiệm tiếp theo cần phải cẩn trọng sát thủ vẫn không hề thay đổi. Đó là lí do tôi nghĩ rằng số người có quyền được nắm giữ vị trí đó một cách tự nhiên bị giới hạn thành chỉ một người là rất tuyệt.
Đó là lí do, không phải tôi. Rút ngắn tình cảm chỉ là sự bốc đồng của tuổi trẻ thôi, ngài biết không Hoàng tử? Hay có lẽ, dù ngài vẫn còn trẻ, ngài cần phải kiềm chế bản thân hơn nữa, Hoàng tử ạ. Nếu Hoàng tử là lolicon, dân chúng sẽ khóc đấy ngài biết không?
Vị Hoàng tử cứ như nhảy ra từ trong manga 2D dụ dỗ trái tim fangirl của tôi, tuy nhiên tôi không thể nào chấp nhận lời cầu hôn được. Hôn nhân không chỉ có một khuôn mặt đẹp trai là được đâu.
Khoảnh khắc tâm trí trở về với tôi, tôi cố nói thành lời. Ngài ấy liệu có thay đổi quyết định không? Thế này có được cho là tội bất kính không? Vậy thì tôi cần phải chạy thôi. Nhưng tôi đã gặp không ít rắc rối trên đường đến đây để được học phép thuật mà. Món tiền thưởng mà tôi sẽ được nhận trở thành cổ áo vàng... *Blam* Khi giả thiết đó xuất hiện, sự hoảng loạn liền giảm xuống.
「Nhắm đến pháp lực của em sao?」(Mira)
Hoàng tử bật cười như một bông hoa nở.
Th-thật tội lỗi!
Tôi run người. Tôi đang run vì sợ hãi. Tôi nổi da gà. Tôi muốn thả tay ra nhưng không thể rút ra được.
「G-gia đình tôi chỉ thừa nhận cuộc hôn nhân dựa trên tình yêu tự do thôi!」(Mira)
Bố và mẹ tôi là bạn từ thuở nhỏ. Tuy nhiên nếu có người hỏi tôi có muốn lấy người bạn thuở nhỏ của tôi như bố mẹ tôi không, tôi sẽ trả lời là không. (Trans: Quá nhọ cho Gai =)) Gambate Gai-kun :v)
Trước khi tôi nhận lại được kí ức từ kiếp trước của tôi, tôi chỉ nghĩ mọi người là bạn thôi. Hiện tại, tôi nghĩ mọi cậu bé khác là em trai của tôi thôi. Nó không có nghĩa là kí ức của Mira đã biến mất, nhưng đến giờ nó vẫn chưa gây ra sự khó chịu hay cảm giác phiền toái nào. Dù cho lần này tôi muốn tận hưởng một tình yêu ý nghĩa, tôi từ đầu không hề hứng thú với shota nên tôi không thể tận hưởng nếu mọi chuyện theo hướng đó được.
Ai mà ngờ được chuyện này sẽ xảy ra chứ? Tác dụng trái ngược của việc lấy lại kí ức trước gây ra một chuyện thế này đây. Với một người ở tuổi của tôi, nó có cảm giác giống như tôi đang làm một việc phạm pháp vậy. Nhưng nếu không thì bạn đời của tôi phải là một lolicon!!!
Có lẽ vì cũng bình thường khi một Hoàng tử phải thực hiện hôn nhân chính trị, ngài ấy không quan tâm đến khoảng cách 8 tuổi giữa chúng tôi.
Nhưng nếu tính luôn cả tuổi ở kiếp trước vào thì sẽ ngược lại... Tôi ít nhất sẽ hơn Hoàng tử 12 tuổi. Ahahahaha... Hah...
Tôi có thể trải nghiệm tình yêu trong thế giới này được không đây?
「Vì anh không thể kết hôn với em trước khi em lớn lên, vậy ta sẽ hứa hôn trước, sau đó từ từ nuôi dưỡng tình cảm sau cũng được.」(Ainseld)
Cho dù Hoàng tử có thuyết phục tôi bằng những lời đó, vì tôi biết là ngài nhắm đến pháp lực của tôi, sao tôi có thể nuôi dưỡng thành công tình cảm dành cho ngài được chứ? Tôi cũng có thể hài lòng với hôn nhân chính trị, nhưng... không được.
Tôi không có kí ức về việc mình đã kết hôn ở kiếp trước. Tôi cũng không có kí ức gì về việc đã có người yêu. Mặc dù, lúc đó, tôi chắc là ở kiếp trước tôi là phụ nữ, nhưng nếu biết được giới tính người yêu của tôi thì giới tính của tôi sẽ rõ ràng. Ah... Nhận thức sẽ đến rất đơn giản và đột ngột mà.
Nhưng mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, vì hiện tại tôi chỉ mới 6 tuổi thôi. Trong tương lại, tôi nhất định sẽ gặp được một người. Một cuộc gặp gỡ định mệnh vượt qua rào cản Shota và Loli... Nếu được vậy thì tốt quá.
Nhưng thế là đủ rồi. Nói cách khác, vì hiện tại tôi đang ôm chặt hi vọng và ước mơ về một cuộc tình theo cách của tôi, tôi muốn để hôn nhân chính trị lại làm lựa chọn cuối cùng. Nhưng nếu tôi đối xử với Hoàng tử như người dự bị thì đó là tội khi quân phải không? Vậy nên tôi muốn ngài ấy từ bỏ tôi đi ―― Vì tương lai dạ dày của tôi.
Tôi nhận ra sẽ vô ích nếu từ chối chỉ bằng sức mình, nên tôi nhìn sang Swyn-san đứng bên cạnh tôi.
(C-Ứ-U-C-H-Á-U, Swyn-san)
Mặc dù tôi nghĩ sẽ vô lí khi yêu cầu một pháp sư bình thường phải đối phó với hoàng tộc, nhưng tôi không thể đối phó với việc này. Nhận được lời cầu xin của tôi, Swyn-san cười gượng, và rồi ngài quay sang Nhà Vua.
Nhà Vua đang vui vẻ xem lời cầu hôn của Hoàng tử.
Xin dừng lại đi.
Cả ngài Tể tướng-san, người đang đứng ở phía sau quả nhiên cũng có biểu hiện như muốn hỏi "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Un. Tôi hiểu cảm giác ấy mà. Vì đất nước, mong muốn một cô dâu có thể sinh ra một người thừa kế với lượng pháp lực lớn là một điều tốt. Thế nhưng, nếu cô gái đó đến từ một gia đình bần nông thì tôi không nghĩ việc này sẽ được các quý tộc chấp thuận đâu.
「Muôn tâu bệ hạ, bằng toàn bộ sự tôn kính, tôi có điều muốn nói.」(Swyn)
「Được. Hãy nói đi.」(Nhà Vua)
「Nếu cô bé từ chối lời cầu hôn, thì sự tài trợ cho cô bé sẽ không còn sao?」(Swyn)
「Không có chuyện đó đâu.」(Nhà Vua)
Nhà Vua trả lời dứt khoát.
「Ain, nếu con thật sự mong muốn cô bé, vậy thì con đừng làm nó như một người của hoàng tộc, mà hãy cho cô bé thấy được sự chân thành như một chàng trai.」(Nhà Vua)
「Dĩ nhiên rồi, Ông nội.」(Ainseld)
Gọi Nhà Vua bằng cách thân mật là Ông nội. Có vẻ như ngài ấy cố tình thể hiện sự nghiêm túc như một người đàn ông với một người đàn ông khác. Nhưng tôi cầu xin ngài, hãy từ bỏ tôi đi.
Một lần nữa, tôi ngước nhìn Swyn-san nhưng ngài ấy tỏ thái độ như đang xin lỗi tôi.
Không còn ai khác có thể cứu tôi sao? Nhìn sang bên cạnh, Gai trông rất khó chịu khi nhìn vào Hoàng tử đang nắm tay tôi.
Không, cậu ổn thôi. Vì vị trí của cậu cũng yếu ớt như tớ mà. À nhưng, để thắng được tôi, Hoàng từ sẽ không dùng quyền lực của mình chứ? Vậy nếu ngài ấy bị bạn thuở nhỏ cản đường, thì thế cũng được phải không?
Trong khi tôi không thể tìm ra cách nào để đối phó với tình huống này, bất thình lình tiếng gõ cửa vang lên từ cánh cửa.
「Trưởng Pháp sư Triều đình muốn được diện kiến.」(Lính canh)
Người lính đứng ngoài căn phòng thông báo sự hiện diện của một vị khách.
Trưởng Pháp sư Triều đình. Người đứng đầu các pháp sư phục vụ Vương quốc Fimeria. Ngài ấy đồng thời cũng là sư phụ của Swyn-san. Trong khi Hoàng tử vẫn nắm tay tôi, tôi nhìn ra cánh cửa đang dần mở ra.
Ngài ấy là kiểu người như thế nào vậy? Ngài ấy có nhiều đồ đệ, nhưng vì ngài đã già, Swyn-san là đồ đệ cuối cùng của ngài ấy. Ngài có thể là một ông lão với bộ râu dài, hơn nữa râu cũng sẽ rất mượt nữa.
Trong khi tôi đang phấn khích chờ đợi, một ông lão mặc một chiếc áo đầy màu sắc huyền ảo bước vào.
À rế?
Ngài ấy đúng là có một bộ râu mượt. Nó rất hợp với bộ ria mép trắng mượt của ngài. Đó là một ông lão nhỏ con, người phần nào làm tôi thấy có ấn tượng như Ông già Noel, mặc dù không béo. Nhưng, rất huyền bí.
「Hohoho, ta thấy là Thổ Tinh linh đã lớn rồi nhỉ.」(Ông lão bí ẩn)
Ông lão đi vòng quanh Guno. Ông cũng để ý đến các Tinh linh khác, 「Fumufumu」ông tự gật đầu. Khi tôi xoay người lại để nhìn lên ông lão, Hoàng tử thả tay tôi ra. May quá.
「Gringham-sama, áo của ngài lại dính đầy hóa chất rồi...」(Swyn)
Swyn-san thành thật, nhưng có vẻ như ông lão không nghe thấy. Ông cười toe toét với tôi.
「Ojou-chan (Cô bé), có vẻ như cô đã đặt tên cho các Tinh linh.」(Gringham)
「Quả nhiên, cháu đã bị phát hiện nhỉ?」(Mira)
Vây quanh bởi những âm thanh đầy bất ngờ xung quanh, tôi thú nhận tình hình.
Phần 7
「Vậy, sẽ dễ dàng hơn khi cùng chơi với họ nếu họ có tên, đó là lí do cháu đã đặt tên cho họ, như thế có đúng không?」(Swyn)
「...Phải.」(Mira)
Với thái độ nghiêm trọng, tôi báo cáo muộn cho Swyn-san.
「Sao cháu không báo ngay việc này cho tôi?」(Swyn)
「...C-cháu sợ cháu sẽ bị mắng.」(Mira)
「Lí do thật trẻ con.」
「Đúng là trẻ con mà.」
「... Vậy sao. Cháu xin lỗi.」(Mira)
Bên trong thì không phải trẻ con, nhưng bất kể có bao nhiêu tôi đi nữa, bị mắng vấn không vui tí nào. Tôi muốn những việc không vui nên chấm dứt ngay đi.
Cũng may, người có thể thấy các Tinh linh cho đến giờ chỉ có tôi. Tôi đã nghe rằng sư phụ của Swyn-san ở Kinh đô cũng có thể thấy được phép thuật và sở hữu Viễn kiến Tinh linh, nên nếu gặp nhau thì ngài ấy nhất định sẽ phát hiện ra. Đó là lí do tôi tin là nhất định tôi sẽ bị mắng ở Kinh đô.
「Đây không phải việc đáng phải bực bội, đúng hơn là tin vui đấy. Tuy nhiên, tôi muốn cháu phải báo cáo lại cho tôi trước chứ.」(Swyn)
「Vì Tinh linh được nhận một cái tên từ Gai không thay đổi gì nên cháu không thật sự hiểu được.」(Mira)
Đó là nói dối thôi. Tôi đã nghe từ họ vài ngày sau, rõ ràng và rành mạch, rằng tôi là người đầu tiên giao ước.
Vì tôi vô tình lập giao ước với họ, tôi chấp nhận nó. Dù sao thì tôi cũng thích trẻ con mà.
「Một giao ước Tinh linh được hình thành với một người được họ thừa nhận, kể cả bằng cách đặt cái tên mình muốn hay được họ cho phép gọi tên. Những người có Viễn kiến Tinh linh sẽ tự động hoàn thành điều kiện thứ nhất.」(Swyn)
Vậy, đó là lí do họ khá là yêu mến tôi, và lập tức muốn tôi đặt tên. Tôi thật vui vì mình được yêu quý, nhưng nếu tôi biết về giao ước, thì tôi sẽ đảm bảo để Swyn-san không nổi giận với tôi khi tôi đặt tên cho họ rồi. Tôi cũng không cần phải nghĩ về nó nữa.
「Gai cũng đặt một cái tên, nhưng cậu vẫn chưa được Tinh linh thừa nhận vậy nên cậu ấy chưa thể lập giao ước được đúng không?」(Mira)
「Nếu năng lực Cảm nhận của cậu ấy tăng lên, thì cậu ấy có thể cảm nhận vị trí của Tinh linh. Cho đến khi việc này xảy ra, ta nghĩ đó có lẽ là một giao ước tạm thời.」(Gringham)
Ngồi trên vai của Gai, Frey gật đầu. Thế à, vậy là cậu đang đợi đến lúc đó, phải không?
Vậy, ít nhất thì tôi cần chuẩn bị cho việc xấu nhất. Nếu tôi hoãn việc này lại, sẽ khó có thể hỏi lại được.
「À nô, trước khi cháu lập giao ước, dù cho lúc đó cháu không biết đọc, sao cháu có thể hiểu được những từ mà các Tinh linh gửi đến cháu vậy?」(Mira)
「À, ý cháu là lúc đó hả?」(Swyn)
「Không phải đó là Thần giao cách cảm sao?」(Gringham)
「Thần giao cách cảm?」(Mira)
「Có thể nhận được trước cả khi lập giao ước, có vẻ như cháu có sự tương thích tuyệt vời với chúng đấy. Dù Thần giao cách cảm là một cách để giao tiếp, với Tinh linh, bằng cách truyền những suy nghĩ đi thay vì là những lời nói. Bình thường thì, người nhận chỉ giới hạn là người giao ước với Tinh linh thôi. Tại sao cháu có thể đọc và hiểu được ý của chúng trước khi cháu biết đọc hay viết là vì thứ cháu nhận được là suy nghĩ của họ.」(Gringham)
Trước khi tôi biết đọc chữ sao? Đầu tiên đó chỉ là những câu ngắn, là bởi vì không có thời gian sao? Nhưng sau khi tôi lập giao ước với họ, những câu thoại của họ lập tức dài ra và dễ hiểu hơn. Fumu, tôi hiểu rồi.
「Đúng là một tài năng tiềm ẩn. Ta đã nghe tên của Ojou-chan từ báo cáo về một đề xuất phép thuật mới. Ojou-chan, không, là Mira phải không? Cháu có muốn thành phụ tá của ta không? Nếu chúng ta cùng phát triển một phép thuật mới và đăng kí nó, nó sẽ rất hứng khởi đấy, cháu có đồng ý không?」(Gringham)
Rất hứng khởi... sao...? Ý tôi là, cái báo cáo đề xuất phép thuật mới nhất định là nó, cái Globus Ignis (Hỏa Cầu) hội tụ mà tôi phóng, đúng không? Tôi đăng kí nó ở Hiệp hội Tinh linh và tên nó vẫn chưa được quyết định. Thật là, Swyn-san, ngài đã báo cáo việc đó với sư phụ của mình rồi sao. Mà từ đầu thì ngài báo cáo vào lúc nào vậy?
「Không được, desuno!」(Filseria)
Khi tôi được Trưởng Pháp sư-sama mời, có một giọng nói ngăn tôi lại. Chủ nhân của giọng nói đó là Công chúa. Cô ấy nắm chặt tay tôi và đưa mặt của cô đến sát mặt tôi.
「Cậu phải thành bạn của tớ. Cậu không có thời gian để thành trợ lí của Pháp sư Trưởng desuno!」(Filseria)
Cô ở gần quá rồi đấy, Công chúa. Cặp anh em này thích nhìn sát mặt hay gì sao?
「Nếu cậu cưới Onii-sama, thì cậu sẽ trờ thành Onee-sama của tớ phải không? Chỉ học hỏi thôi thì được, nhưng nếu phải làm việc thì sẽ cản trở việc trở nên thân thiết hơn của chúng ta desuno.」(Filseria)
「Tớ không cưới ai đâu đấy.」(Mira)
「Sao vậy desuno? Không có quý ông nào tuyệt với như onii-sama đâu, cậu không biết sao? Mọi onee-sama đến từ khắp nơi để chào hỏi Ông nội-sama, đều nói là onii-sama là một người rất tuyệt vời đấy, cậu biết không?」(Filseria)
Phải, cô ấy đúng là brocon. Nhưng cô không đuổi những người tiếp cận onii-sama của cô đi. Nhất định là như vậy rồi, đúng không? Cô ấy cũng mong muốn có được một onee-chan. Thế nhưng, tôi lại cùng tuổi với cô ấy mà.
「Vì việc đó là không thích hợp với tôi.」(Mira)
Tôi, đến từ một gia đình nghèo hèn, chưa từng được tập luyện nên việc tôi có thể thực hiện Bổn phận của Quý tộc ―― một nghĩa vụ gắn với địa vị hoặc tầng lớp cao quý ―― là không thể nào với tôi. Có còn thời gian để tôi học nó lúc này không? Cô đang nói gì vậy chứ? Người đang đứng trước mặt cô bên trong là một phụ nữ trung niên đấy. Nói thẳng, nó thật phiền phức. Và lại còn phiền phức hơn cả cái tác dụng trái ngược của sức mạnh cheat nữa. Ah, nhưng không phải cái này cũng có mặt trái sao?
「Nhưng onii-sama muốn kết hôn với cậu, cậu biết không?」(Filseria)
「Tớ nghĩ tình cảm anh em thật tuyệt. Nhưng với tình bạn giữa các cô gái, tớ nghĩ đặt tình yêu của bạn mình lên trên cũng rất tuyệt đấy.」(Mira)
「Ừm, cậu có người mình thích chưa hả?」(Filseria)
「...」
"Không có ai". Nhưng nếu lúc này tôi nói vậy, thì sẽ có một người nào đó sẽ cố tiếp cận tôi. Nếu tôi không may thì Hoàng tử sẽ còn cố đến gần tôi hơn nữa.
「...Lúc này thì chưa có ai.」(Mira)
「Vậy thì tớ sẽ dạy cho cậu biết được onii-sama tuyệt với như thế nào. Nếu như cậu trở nên thích onii-sama, vậy cậu sẽ đồng ý lấy anh ấy đúng không?」(Filseria)
Cô Công chúa cười ngọt ngào. Tôi chỉ cười và tránh né câu hỏi.
Nếu tôi trở nên thích Hoàng tử, đúng không? Nhưng ấn tượng của tôi về Hoàng tử là một con người với trái tim đen tối. Đồng thời có dù tôi chỉ được nuôi như một ứng cử viên hôn thê, đó cũng đã là một việc đáng ghét rồi. Tôi phải làm sao nếu tôi lập tức trở thành mục tiêu bị ám sát chứ?
Hah... Quả nhiên, sức mạnh cheat đúng là phiền toái.