"Al~! Đi kiếm ăn đồ vặt đi!"
Chị Elinora vẫn vào phòng tôi mà chẳng gõ cửa như mọi khi.
"Ế? Để Baltro làm cho chẳng tốt sao."
"Không~được, hôm nay tâm trạng chị đang muốn ăn trái cây."
Ngài bảo gì vậy, nữ vương!
"Vậy, là hạt của cái cây ở sâu trong rừng à?"
"Sai rồi. Là khu rừng mà Al xây ngôi nhà nhỏ kì quặc và ngôi nhà đá đó."
"Không phải khu rừng ở bình nguyên à. Nhân tiện, ngôi nhà đó không kỳ quặc."
Đó là khu rừng ở phía sau dinh cơ, siêu gần, lại an toàn nữa. Vừa không có những loài động vật to lớn, vừa không thấy có ma vật. Động vật chỉ có mấy loại bé như thỏ hay chồn. Còn về thực vật, chỉ toàn những thứ nhỏ như các loại hạt, hay quả gì đó như dâu tây, nhưng do khá an toàn, nên thỉnh thoảng mấy người dân làng vẫn vào đó hái.
Trái ngược lại, ở phía sâu trong rừng tại bình nguyên có lợn rừng, rắn lớn hay mấy loài ma vật dạng sói.
Tuy nhiên, ở chỗ đó lại có thể hát được nấm, những trái cây to có nhiều nước quả và có nhiều quả việt quất ở đó.
Quả nhiên, ở nơi có đồ ăn ngon thì cũng có nhiều loài động vật nhỉ.
"Nếu không đi vào sâu bên trong thì được thôi."
"Ừm, vậy ta đi thôi!"
Maa, có chị Elinora thì an toàn thôi.
Ít nhất cũng cần thông báo một câu với bố Nord và mẹ Elna. Hôm qua, bố Nord đã đánh bại con ma thú được gọi là sói hoang (Wild Wolf) nên có vẻ an tâm được.
Việc bảo vệ người dân khỏi đạo tặc và ma thú là công việc của lãnh chúa. Nói chung, họ sẽ xử lí bằng cách gì đó, như thuê đoàn kỵ sĩ, hay mạo hiểm giả, hay lính đánh thuê, hay đoàn tự cảnh. Nhà tôi cũng thuê đoàn tự cảnh, rồi cho họ trải qua huấn luyện và đi tuần tiễu trong rừng theo định kỳ.
Đoàn tự cảnh của nhà tôi có vẻ khá cường tráng, nhờ công chỉ đạo trực tiếp của lãnh chúa, là bố Nord.
Có vẻ hôm nay cũng có người đi tuần tiễn nên yên tâm được.
Vậy chúng tôi lấy cái khăn và cái giỏ để các thứ sẽ thu hoạch được, rồi đi vào rừng thôi. Dĩ nhiên, người cầm giỏ là tôi.
Cả hai đi bộ đều đều đến gần căn cứ mà tôi đã xây dựng lên.
"A. có hạt Meg kìa."
"Ở đâu cơ?"
"Nhìn kìa, ở đằng kia."
Tôi nhìn về phía chị Elinora chỉ tay.
...... Ở chỗ nào hả trời?
"Nhìn kìa, nó ở quanh gốc cây đằng kia đó?"
Tôi nheo mắt nhìn những hoàn toàn không thấy gì cả. Hạt Meg màu đỏ nhỉ? Nổi bật nhỉ? Dù tôi chẳng thấy đâu. Nhân tiện, mắt tôi không hề tệ. Hai mặt đều khoảng 1.5 đó. (Dòng thứ hai từ dưới lên trên bảng đo thị lực)
Bởi không có sự thay đổi về người thu hoạch hạt, nên tôi đi lại gần về phía chị Elinora chỉ tay.
Ế? Còn ở phía trước sao? Chẳng phải đã hai mươi mét từ phía chị chỉ tay rồi hay sao?
"Thấy rồi."
"Phải không?"
Theo kết quả thì có thật. Nhưng nơi tôi tìm thấy cách khoảng 50 mét đó.
Chưa kể, đó chỉ là một cái hạt hơi đỏ ở gần gốc cây.
Hạt Meg có hình dạng giống lúa mạch và đó là loại cây có nhiều hạt đỏ, giống với lúa mạch.
Không ngờ chị ấy có thể nhìn thấy một cái hạt đỏ nhỏ xíu trong toàn bộ quang cảnh rộng lớn như vậy nhỉ. Chị là con nhà ai thế? Không phải thị lực trên cả 2.0 hay sao.
Tôi cẩn thận hái cái hạt nhỏ xíu gần gốc cây mà không làm xước nó.
Bởi ở chỗ khác cũng mọc khá nhiều nên tôi xác nhận số lượng rồi hái chúng. Nhặt mà không ăn được hết là không được. Nhặt hết cũng không được. Đó là quy luật của khu rừng.
Sau khi nhặt xong hạt Meg, thì tôi thấy chị Elinora cầm cái gì đến.
"Cái gì đó?"
Đó là cái gì bí ẩn đen thui đang phất phới. Do phản xạ ánh sáng nên có vẻ nó là cái gì bóng nhẵn. Khi sờ thử, nó hơi thô ráp.
Tôi chưa thấy cái này bao giờ. Rau dại trên núi? Nấm?
"Quỷ núi đen đó? Hiếm khi tìm được lắm, ăn giòn giòn, ngon lắm đó?"
"Vậy à? Mà nếu ngon thì được"
Tôi cũng bỏ nó vào giỏ.
Sau đó, chị Elinora tìm tiếp và cho chúng vào giỏ. Số lượng ít ỏi nhưng toàn thứ tôi chưa từng thấy bao giờ.
Có thật ăn được không đó?
Sau đó, chị lại tìm tiếp. Lần này có vẻ chị tìm loại quả trong mục đích ban đầu. Tôi cảm thấy chị tiến vào sâu trong rừng hơn hồi nẫy.
Nói chung, tên quả đó là Libla. Vỏ giống quả đào, tôi đã chạm vào nhiều lần, đó là loại quả dễ bị xước. Hạt đó ở chỗ cao nên khó hái.
Khi ăn, quả đó ngập nước quả và có vị như nước hoa quả hỗn hợp. Khi bị thối có vị giống bãi nôn nên cần phải chú ý.
Đó là loại quả hiếm mà cả tôi cũng chẳng tìm được mấy.
Tôi gọi với chị Elinora: "Nếu chị thấy bọ hung dĩa hay bọ hung thì bảo em nhớ", rồi bắt đầu lê lết loanh quanh.
Tôi không biết tên chính thức của chúng, nhưng bởi chúng lúc nào ở gần nơi tôi xây cứ điểm, rồi khi thấy tôi gọi vậy thì chị ấy cũng gọi theo.
Có lẽ mọi người trong làng biết tên chúng chăng.
"Ế? Mấy con bọ hung đó luôn ngụy trang theo màu cây, không tìm được ngay đâu."
Tôi hơi mệt, nên tiến lại gần cây và ngồi dựa lưng vào.
"A~, mệt ghê."
Tôi ngẩng đầu lên và hít một hơi dài.
"A ...... bọ hung dĩa.
Không sai được. Cũng loại với mấy con sống gần cứ điểm. Nhưng chẳng phải trông hơi lởm chởm hơn sao? Nếu bị phần thìa đâm, có thể chảy máu đó?
Không, đừng cuống lên, Alfried. Loại hung tợn là con có thìa cơ. Con cái. Con gái. Chẳng phải, với con người, bọ ngựa, hay loài bọ hung này, loài mạnh mẽ đều là con cái sao.
Con trai là đồng bọn của nhau. Vậy nên lúc nào họ cũng không đáng sợ. Dù cho có cầm cái thứ như ngọn giáo ba góc nhọn tựa như cái dĩa kia thì nó cũng không đáng sợ đâu.
"Chị Elinora, có con bọ hung dĩa này."
"Thật á? Nếu thế chỗ đó có quả Libra đó."
"Tại sao?"
"Mấy con bọ hung dĩa hay đậu ở những cây Libla sống đó. Lúc rảnh rỗi, khi đuổi theo con bọ hung dĩa, thì chị thấy quả Libla đó."
"Hế~, ra vậy~."
Khi nhìn lên, tuy ít, nhưng rõ ràng tôi thấy vài quả Libla.
Tuy vậy, chị Elinora cả gan đuổi theo đám đó nhỉ.
"Vậy Al, hái chúng đi!"
"Ế? Em á? Không phải chị sẽ hái sao?"
"Làm sao chị với được đến chỗ cao như vậy chứ."
"Ế~? Nhưng chị có vẻ leo trèo được như khỉ cò......"
"Còn nói tiếp là chị đánh đó."
"Vâng, em sẽ hái chúng."
"Đó là lí do chị dắt em theo mà!"
Chị Elinora ưỡn ngực lên, như thể đó là chuyện hiển nhiên.
Khỉ thật. Sai vặt em trai như vậy.
Ở thế giới nào em trai cũng bị chị gái sai vặt như chuyện hiển nhiên à.
Đặc biệt trong giai đoạn tiểu học đến trung học, các chị gái rất khỏe. Hỏi tại sao thì bởi con gái trưởng thành sớm hơn. Do đó, cơ thể chị gái cũng lớn nhanh hơn, làm gì có cửa thắng chứ. Rồi khi đến giai đoạn cấp ba, đến lúc đó họ mới để mấy sinh vật như đám em trai chúng tôi tập trung học tập. Sinh vật sống được gọi là con gái rất là vô lý. Dù cho chiều cao và sức mạnh có đổi chỗ cho nhau, những người đã thấu hiểu sự vô lý đó như bọn tôi cũng chẳng thể đổi ngược được tình thế. Chúng tôi biết chuyện đó là không được. Nói cách khác, cả đời cũng chẳng thể thắng nổi họ.
Chúng tôi (những cậu em trai) trên toàn thế giới đã bị huấn luyện bởi những người chị gái xinh đẹp đó mất rồi.
Tối thiểu, nếu cơ thể đám con trái sớm trưởng thành thêm chút thì......
Nuốt nỗi buồn tủi vào trong, tôi tiến đến phía dưới quả Libla. Sau đó, tôi dùng thổ ma pháp, làm mặt đất nâng lên để chỗ quả Libla.
"Lấy được một quả~."
"Quả đúng là Al~! Nhớ cẩn thận nhé!"
Giờ chắc chắn chị chỉ đang lo lắng cho quả Libla, phải không nhỉ?
Tôi làm chìm mặt đất lại như cũ một cách từ từ.
Sau đó, do chị bảo muốn ba quả, nên tôi lại lặp lại việc hái quả Libla.
"Đây là quả cuối cùng~. Mấy cái lá hơi vướng nha~?"
Tôi đẩy cành cây và lá sang bên. Và ở đó có.
"Ha! Bọ hung thìa!"
Con cái ở đó.
Nguy to, con hung ác! Còn chị Elinora ーー
Chị đã cầm giỏ chạy mất.
Con bọ hung thì có vẻ đang khó chịu liền đập cánh bay: "bưn bưn".
Trong khoảnh khắc, nhanh nhẹn, ngay lập tức, tôi nói đến ba lần rồi. Tôi vội lấy quả Libla bỏ vào ma pháp không gian.
Tôi trở về mặt đất với thang máy bằng đất cấp tốc và bắt đầu chạy.
Tôi nghe thấy tiếng "bưn bưn" ở sau lưng, tiếng đập cánh đáng sợ quá.
Có lẽ nó đang muốn nói: "làm gì với sào huyệt tình yêu của bọn tao vậy".
Sau khi chạy tầm vài chục mét tôi mới nhận ra.
ーーChẳng phải chạy thoát bằng dịch chuyển tốt hơn saoーー
Thật là, mình có nó cơ mà. Do nôn nóng, nên tôi đã quá hoảng loạn.
Khi bình tĩnh lại, tôi nới rộng tốc độ và dịch chuyển đến my home.
Lần này đã không bị bắt nạt nhỉ. So với lần trước tôi đã trưởng thành rồi.
Chú thích tác giả: Lần này không bị bắt nạt nhỉ. Tôi đã chờ đợi những ngày bình thường như vậy. Dù nếu không gây ảnh hưởng đến mạch chuyện nên có lẽ tôi sẽ dùng chúng. (Hiển nhiên, chương này được tác giả dùng trong tập 4, gồm toàn các câu chuyện thường ngày)