Persona đã ép buộc Maleficent không giải phóng thánh kiếm.
Nếu bây giờ Maleficent sử dụng thánh kiếm, gần như chắc chắn là anh ta sẽ nhận thương tổn không thể cứu vãng, và cô không muốn thấy điều đó xảy ra với anh ta.
"Ối chà, đừng có mà nghĩ tới việc đến gần đây!"
"Mu!"
Nameless rút ra con gao găm bên hông hắn và đặt nó lên cổ của Persona. Con dao găm trên thực tế là một thanh ma kiếm màu tím hồng.
『Ma Kiếm Zerais.』
(Ma lực, khó chịu.)
Đó chính là Zerais, kẻ đã trở thành một vũ khí trí tuệ. Đúng như Fran đã nói, tỏa ra từ lưỡi kiếm xấu xí của hắn là một nguồn ma lực rất khó chịu.
"......!"
"Sao thế? Ngạc nhiên vì thấy năng lực của mình đã bị phong ấn à?"
Trước sự kinh ngạc của tôi, Ma Kiếm Zerais dường như sở hữu một kĩ năng nào đó cho phép hắn phong ấn sức mạnh linh ngôn của Persona. Chẳng lẽ hắn đã can thiệp vào mạch ma lực của cô sao?
"Kukakakaka! Ta sẽ giữ cho con nhãi này còn sống, nhưng các ngươi không muốn thấy ta có thể làm gì với nó đâu. Đừng có mà làm liều."
"Dừng lại!"
Thấy Nameless khẽ cứa lưỡi dao ấy vào da của Persona, cả Fran đang lên kế hoạch giải cứu cho cô cũng như Urushi đang chuẩn bị phục kích từ trong bóng có thể manh động được nữa.
"Kukakakaka! Nhìn thử bước sóng ma lực này coi! Không có gì phải nghi ngờ nữa! Nguồn gốc sức mạnh của ngươi liên quan trực tiếp tới sự chia tách của Chiến Thần!"
"......"
Nameless hét lên thế như kẻ mất trí, nhưng rồi hắn đột nhiên hét lên đầy đau đớn. Hắn ôm lấy gương mặt của mình bằng một cánh tay run rẩy.
"Ku...... Đừng nói là giết hại trẻ con, ngươi thậm chí còn không cho phép ta làm hại chúng ư? Vậy mà ngươi có thể tự nhận mình là Tử Linh Hoàng Đế hả!? Khốn kiếp! Đừng có mà ra lệnh cho ta nữa!"
Vừa lắc đầu, hắn vừa lẩm nhẩm như thế.
"Ta hết công việc ở đây rồi!"
"Persona!"
"Không được!"
Maleficent tính di chuyển lần nữa nhưng rồi lại bị Persona ngăn cản. Chúng tôi cũng chẳng thể làm gì dại dột được. Ngay cả khi Nameless dường như vì một lý do nào đó mà không thể lại hại Persona, thì vẫn còn có Ma Kiếm Zerais.
Ngay sau đó, Nameless đã biến mất cùng với Persona.
Tất cả chúng tôi chỉ có thể lặng người đứng nhìn.
"UWOOOOoooooo!"
Thấy Maleficent hét lên như vậy, gương mặt của Fran tối sầm lại vì buồn bã. Ngay cả tôi cũng có thể cảm nhận được nỗi đau đớn vô cùng đằng sau tiếng la hét ấy.
Fran như chôn chân trước Maleficent đang vừa than khóc, vừa đập đầu mình xuống mặt đất. Nhưng rồi em ấy sớm thay đổi nét mặt của mình và lùi lại.
"Maleficent......"
"......Aa..."
Không ổn. Không ổn một chút nào hết.
"A......"
"Kun......"
Bên cạnh chúng tôi, Urushi đang run bắn lên vì sợ hãi.
"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!"
Khoảnh khắc tiếp theo, cả cơ thể của Maleficent bùng lên một nguồn ma lực khổng lồ.
Nguồn ma lực màu đỏ rực ấy phun trào như một mạch núi lửa điên rồ vậy.
『L-Lùi lại!』
"Nn."
"Gâu!"
Thật không thể tưởng tượng nổi bấy giờ Maleficent đang phẫn nộ tới mức nào. Tuy nhiên, Maleficent cũng không thể phẫn nộ được, theo đúng như lệnh của Persona. Do đó, sự giận dữ đó phun trào được một lúc trước khi sớm bị dập tắt.
Và khoảng trống đã lập tức bị lấp đầy bởi sự đau buồn khủng khiếp đến hoang dại.
Trong khi vẫn còn đang thẫn thờ ngồi trên mặt đất như thế, anh ta tiếp tục ngẩn mặt lên trời cao và than khóc.
"REIDOSSSAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"
Rồi tiếng hét của anh ta bỗng đột nhiên ngừng bặt.
Hai cánh tay của Maleficent buông rũ xuống như rối đứt dây. Và rồi anh ta chầm chậm quay mặt sang chỗ chúng tôi.
"......Hắc Lôi Công Chúa."
"Nn."
"Tôi......Phải đi đây."
Ngay sau khi vừa nói thế, Maleficent liền bay lên trời. Đằng sau anh ta là một đôi cánh như cánh dơi. Trang phục và giáp của anh ta vẫn nguyên vẹn, chứng tỏ nó được tạo ra bằng ma lực.
Chẳng mấy chốc, hình bóng của anh ta đã mất hút vào bầu trời của Reidos. Rõ ràng là Maleficent đang đuổi theo Persona, nhưng anh ta sẽ không sao chứ?
Persona, Maleficent, và Reidos. Thật khó mà đoán được chuyện gì sẽ xảy ra.
『Fran, chúng ta không thể đứng lại đây mãi được. Hãy hội quân với vương quốc Kranzel, và lắng nghe thử câu chuyện của các chiến binh bán trùng nhân đi.』
"......Nn."
Khoảng một tiếng sau.
Chúng tôi cuối cùng đã hoàn tất công việc dọn dẹp bãi chiến trường mà cuộc đột kích bất ngờ của kẻ thù để lại.
Tính cả cuộc tấn công vào phái đài Mars, con số thương vong của phía chúng tôi thật khủng khiếp. Chúng tôi khó có thể tiếp tục tấn công vào lãnh thổ Reidos thêm được nữa.
Do đó, đã có quyết định tập hợp với lực lượng ở phía đông, và thế là chúng tôi liền khẩn trương chuẩn bị khởi hành ngay. Các binh sĩ ai cũng mệt cả, nhưng họ sợ phải ở lại đây hơn, nên cuối cùng không một ai than vãn gì hết.
Trong khi ấy, chúng tôi cùng với Jean gặp gỡ các chiến binh bán trùng nhân đã xuất hiện và giúp đỡ chúng tôi.
"Đã được cứu. Cảm ơn."
"Xin đừng khách sáo, vương quốc Reidos cũng là kẻ thù của chúng tôi mà."
"Kẻ thù của kẻ thù là bạn!"
Người phụ nữ với mái tóc màu đỏ đen đứng ra như là người đại diện của các chiến binh bán trùng nhân chính là người phụ nữ tộc bọ cạp. Và ông chú đầu trọc bên cạnh cô là bán trung nhân tộc kiến vương.
Tất cả mọi người đều đứng với dáng người rất thẳng thớn, rõ vẻ quy củ của lính tráng quân đội. Họ hoàn toàn không phải mạo hiểm giả thông thường.
"Tôi là Quint."
"Còn tôi là Boldor."
"Và tất cả chúng tôi là thành viên của nhóm đánh thuê 『Râu Và Giáp Xác』"
Vậy là rõ rồi, họ là người của Neithardt, và là những thành viên đã bị vương quốc Reidos bắt giữ làm tù nhân chiến tranh mà trước đây tôi đã được nghe kể.
Vương quốc Reidos, vốn đóng cửa với thế giới bên ngoài, không có chính sách gì như tù nhân chiến tranh cả mà cứ thế biến tất cả bọn họ thành nô lệ. Nhiều người trong số đó trở thành nô lệ chiến tranh hoặc nô lệ khai khoáng.
Nhưng họ đã được Neithardt giải cứu gần đây.
Neithardt, một bán trùng nhân tộc bọ ngựa, đã phản bội lại vương quốc Kranzel để tìm đường đến Reidos, với mục tiêu là giải cứu các đồng đội của mình. Và anh ta đã hoàn thành mục tiêu của mình.
Nhưng tại sao chúng tôi lại không được gặp Neithardt ở đây?
"Neithardt, ở đâu?"
"......Chuyện đó, chúng tôi có một thỉnh cầu với tiểu thư."
"Xin hãy giúp chúng tôi giải cứu đội trưởng! Làm ơn!"