Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

52 3061

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

36 1579

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

2 7

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

25 1268

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

(Đang ra)

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

藍月 要

Tuy nhiên, mọi chuyện lại dần đi sai hướng——

9 456

Web Novel - Chương 1186 Làng Horna

Làng Horna, nơi mà nhóm bán trùng nhân đã dẫn chúng tôi đến, là một ngôi làng bình dị hoàn toàn trái ngược với hình ảnh của tôi về Reidos.

Khi bị ma thú tấn công, dân làng không một ai trở nên hoảng loạn cả mà thay vào đó tổ chức di tản rất trật tự. Họ thậm chí còn chia sẻ nguồn thức ăn vốn khan hiếm của họ cho Fran và những người khác nữa.

Khi chúng tôi chia sẻ lương thực lại cho họ, họ khăn khăn muốn mua lại chúng từ chúng tôi với một cái giá rất phải chăng. Mọi người ở đây thật sự sống với nhau vô cùng thật thà.

Thật khó chịu, nhưng tôi phải thú nhận là định kiến của tôi với vương quốc Reidos đã thay đổi đáng kể. Trước khi được tận mắt thấy hiện thực, tôi đã hình dung ngôi làng này tồi tệ hơn nhiều.

Tôi đã tưởng tượng đến một ngôi làng nơi mà trái tim của mọi dân làng đều đã trở nên khô cứng, luôn dành giật từng chút một với nhau như trong các bộ phim hậu tận thế, hoặc một nơi bị áp bức dưới chế độ độc tài như chủ nghĩa xã hội cực đoan hơn.

Tuy điều đó cũng không hoàn toàn sai. Khi nói chuyện với các người lớn trong làng, quả thật bọn họ nhận thức được mức độ tham nhũng của tầng lớp lãnh đạo vương quốc.

Cựu trưởng làng của họ cũng như quan chức vương quốc thường xuyên vơ vét rất nhiều thuế má từ làng, nhưng lại không chịu giúp đỡ gì cho làng cả. Trong khi mọi người đều đang phải gồng mình trang trải chỉ vừa đủ sống, tên trưởng làng cũ thì lại có một cuộc sống rõ giàu có và xa hoa.

Tuy biết ơn Xích Hiệp Sĩ Đoàn, phần lớn người dân trong làng đều coi tên trưởng làng cũ và quan chức vương quốc Reidos là kẻ thù.

Chính vì lý do đó mà họ đã không bị mờ mắt bởi những lời tuyên truyền dối trá của vương quốc. Thay vì thế, chính cái vương quốc không ngừng áp bức họ này mới là kẻ xấu xa.

Cũng vì vậy mà dân làng không hề quan tâm đến trận chiến giữa vương quốc với Kranzel hiện tại. Với họ, ai thắng cũng được, đó không phải là vấn đề gì to lớn cả.

Mặt khác, họ đã từng phải gồng mình chịu khổ đủ đường trước khi được Neithardt và những người khác giải cứu, nên họ không mang suy nghĩ thù địch gì với vương quốc Kranzel, vương quốc trước đây của Neithardt.

Như bây giờ khi đi dạo quanh làng, không ai nhìn sang chúng tôi với đôi mắt đề phòng hết.

Ngược lại, một vài người còn tiếp cận chúng tôi nữa.

"Onee-chan là ai thế?"

"Lần đầu tiên bọn tớ thấy cậu trong làng đó."

"Cậu thật sự rất dễ thương đấy!"

Chúng là đám trẻ con trong làng. Có lẽ vì hiếm khi thấy một đứa trẻ khác là lữ khách mà bọn nhỏ mới hào hứng bắt chuyện với Fran như vậy. Mà riêng thằng nhóc cuối cùng, đi mà mạnh hơn đã rồi thử lại với con bé sau.

"Tại sao một đứa trẻ như cậu lại mang theo vũ khí?"

"Không phải trẻ con. Tôi 13 tuổi rồi."

"Cậu rõ là trẻ con! Ba tớ nói chỉ những ai trên 15 tuổi mới là người lớn!"

"Nhưng tôi là mạo hiểm giả, tôi cũng trưởng thành như thế."

Ôi trời, Fran vừa mới tự nhận mình là mạo hiểm giả mất rồi! Biết vương quốc Reidos ghét mạo hiểm giả, tôi đã căn dặn em ấy đừng nhắc gì đến chuyện đó rồi mà!

Ỏ vương quốc này, mạo hiểm giả thường bị coi như trộm cướp vậy. Ngoại trừ ở vương quốc Kranzel ra, người ta thật sự cũng khá kiêng kị mạo hiểm giả.

Nhưng phản ứng của đám trẻ con lại hoàn toàn không như tôi dự tính.

"Mạo hiểm giả?"

"A! Đó là những chiến binh ngoại bang vô cùng đáng sợ!"

"Điều đó không đúng. Chỉ có tên Công Tước Lợn mới gọi họ như thế thôi. Thật ra, bọn họ giống như lính đánh thuê hơn."

Có vẻ như không chỉ về vương quốc Kranzel, mà ngay cả danh tiếng của mạo hiểm giả cũng được tiếp nhận tùy theo khu vực nữa. Và Công Tước Lợn à......

"Mạo hiểm giả có mạnh không?"

"Nn. Cực mạnh."

"Mạnh hơn cả Xích Hiệp Sĩ?"

"Đúng――"

『Fran! Khoan cái đã nàooo!』

(?)

Tôi vô thức cản Fran lại trước khi con bé nói hết câu. Fran nghiêng đầu, bối rối, nhưng tôi thật sự vừa kịp.

『Fran, có phải em vừa định nói với bọn nhỏ là mạo hiểm giả mạnh hơn Xích Hiệp Sĩ, đúng không?』

(Nn, vì mạo hiểm giả mạnh hơn.)

Fran đã được chứng kiến sức mạnh của những thánh kiếm sư như Maleficent và Izario, và chính em ấy cũng đã đánh bại đám Xích Hiệp Sĩ nữa chứ, đó đó con bé nghĩ mạo hiểm giả mạnh hơn là chuyện đương nhiên...... Nhưng chúng tôi không thể nói điều đó ra ở đây được. Mặc cho góc nhìn tiêu cực của dân làng với vương quốc Reidos, bọn họ vẫn rất kính trọng Xích Hiệp Sĩ, những người vẫn luôn bảo vệ cho họ.

『Em nên bảo bọn trẻ cả hai đều tương đương nhau thì tốt hơn đó.』

"Nn. Mạnh tương đương."

Tuy nhiên, như vậy với đám trẻ vẫn còn chưa đủ.

"Hể! Không đúng!"

"Các Xích Hiệp Sĩ-sama siêu siêu mạnh luôn á!"

"Làm sao mà tương đương được!"

"Hmm"

Trong mắt bọn trẻ, Fran như muốn nói là em ấy mạnh hơn siêu nhân của chúng vậy. Chẳng trách mà bọn trẻ lại bảo Fran đang khoát lác.

Fran thì khá bực mình, nhưng em ấy cũng không bảo bọn trẻ đi đấu tập được. Nên là con bé đành nghĩ cách khác để chứng minh sức mạnh của mình cho chúng thấy.

"Đây, ném đi."

"Một viên đá? Ý cậu ném đi là sao?"

"Ném tôi đi."

"Hể? Làm sao mà được chứ!"

"Cậu sẽ bị thương mất!"

"Không sao."

Nói thế rồi, Fran lùi lại khoảng 5 mét so với đám trẻ. Nếu bọn trẻ không đột nhiên trở thành Asuras đời thứ hai thì Fran không có gì phải sợ hết. Nhưng lũ trẻ thì không nghĩ như thế.

"Sẽ trúng cậu đấy!"

"Lùi lại hơn nữa đi!"

"Mu?"

Mà 5 mét vẫn gần như là bất khả thi với người bình thường để tránh.

Fran đành miễn cưỡng lùi lại thêm 5 mét nữa. Và cuối cùng, bọn trẻ cũng bắt đầu ném đá tới Fran, tuy động tác của chúng cũng rất chậm chạp, rõ ràng là chúng còn đang phân vân.

Nhưng rồi bọn trẻ ném mỗi lục một hăng hái hơn sau khi thấy Fran tránh được chúng dễ dàng như thế nào.

Sự chần chừ ban đầu của bọn trẻ chậm rãi biến mất, và được thay thế bằng sự nghiêm túc. Có đứa nhỏ còn đến gần Fran để ném nữa, hoặc dùng cả hai tay để ném. Ồ, có đứa cầm cả nắm ba viên khác nhau để ném kìa, khả năng tư duy không tồi chút nào.

Tuy nhiên, không một viên nào có thể sượt qua người Fran cả. Cuối cùng thì đám trẻ cũng phải chịu nhận thất bại.

"Mạo hiểm giả thật tuyệt vời!"

"Siêu ngầu!"

"Cậu giỏi quá!"

"Fufu. Mạo hiểm giả là nhất."

Và như thế, Fran đã nhận được sự mến mộ của trẻ con trong làng.