“Mắt của tớ!”
Mare đang tự ôm lấy mắt của mình và la hét. Tôi hoàn toàn không ngờ đến việc cô bé sẽ tự hủy bản thân bằng ánh sáng tỏa ra thanh thánh kiếm của chính mình như thế đấy...... Nếu đàn sói kim loại của tôi không tiêu diệt bọn Kouma xung quanh em ấy, có lẽ cô bé đã gặp nguy hiểm rồi.
“Kru, Kruya?”
Llinde— Không, Llindewurm hiện đang nhìn xuống chủ nhân của mình đang quỳ xuống và la hét, cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho bối rối.
Phải, người vừa xuất hiện chính là Llindewurm, và đúng như truyền thuyết đã kể lại, cậu ta vô cùng lớn. Chiều dài của cậu ta bấy giờ phải lên đến 100 mét.
So với con Thủy Long trước đây chúng tôi từng thấy, kích thước của cậu ta cũng phải gấp đôi như thế. Lượng ma lực mà cậu ta tỏa ra cũng cực kì khổng lồ. Nếu như bình thường mà tôi đụng độ phải một con rồng như cậu ta, suy nghĩ đầu tiên mà tôi có trong đầu chắc chắn sẽ là bỏ chạy.
Mà khí chất oai phong của cậu ta đã bị phá vỡ bởi người chủ hậu đậu nào đó. Bấy giờ, cậu ta đang dũng cảm che chắn cho Mare khỏi sự tấn công của bọn ma thú xung quanh với chiếc đuôi của mình.
“Nuu...... Ai có thể ngờ là nó sẽ sáng như thế chứ, thật quá đáng!”
“Kru”
“Uôô? L, Llinde? Fuhahaha! Bây giờ cậu trông thật khí phách đó!”
“Gao!”
Đây đáng lẽ phải là một cảnh tái ngộ cảm động mới đúng, thế mà tại sao tôi lại thấy nó hài hước vậy kìa! Dù sao thì đây không phải là lúc thích hợp để cả hai có thời gian cảm động với nhau!
『Mare! Chúng ta cần ưu tiên tiêu diệt bọn Kouma trước!』
“Ối, phải rồi!”
Bởi vì Mare biết được danh tính thật sự của tôi nên tôi có thể nói chuyện thoải mái với cô bé. Sau khi bị tôi nhắc nhở, em ấy liền lấy lại tư thế nghiêm túc của mình ngay.
“Hừm. Năm tên Kouma đấy trông mạnh đó...... Llinde, giao cho em bọn Kouma xung quanh đấy! Xóa sổ hết bọn nhãi nhép đó đi!”
“GAOOOOOOOOO!”
Trong lúc chúng tôi đương đầu với bọn thủ lĩnh, Llinde sẽ đảm đương việc ngăn bọn tôm tép tấn công vào thành phố. Llinde, người có thể biến mình trở thành một bức tường sống trong trường hợp cần thiết, là sự lựa chọn tốt nhất trong số chúng tôi.
“Còn chúng ta sẽ giải quyết bọn cá thể thủ lĩnh. Có phản đối gì không?”
“Hmm!”
“Tất nhiên là không!”
Không ai lắc đầu với lời của Mare cả. Dù sao đi nữa, cô bé có thiên bẩm của một nhà lãnh đạo có thể mê hoặc sự trung thành của người khác. Sau khi được cường hóa, khí chất oai phong của cô bé chỉ được gia tăng thêm mà thôi.
Bấy giờ, Mare trông đáng sợ hơn ngày thường rất nhiều. Tuy vẻ bề ngoài của cô không ngã nhiều về phần thú như Zefmate, tóc của em ấy đã mọc ra rất dài. Mái tóc như bờm sư tử ấy thật sự làm tôi liên tưởng đến Thú Nhân Vương. Chiều dài của tóc giữa cả hai không chỉ tương đồng nhau, mà bầu không khí của họ cũng giống nhau nữa.
Đúng là cha nào con nấy. Cũng là phong thái bất khuất, bạo lực và nụ cười hiếu chiến ấy, không có gì phải bàn cãi rằng cả hai chia sẻ với nhau cùng một dòng máu cả.
Mare bây giờ uy nghi, lẫm liệt như một vị vương giả vậy.
“Vậy chiến nào!”
“Nn!”
Và như thế, năm người chúng tôi thách thức năm tên cá thể thủ lĩnh ở phía trước.
“Hắn là của tớ!”
『Đúng là Fran có khác! Em chọn ngay con khó nhằn nhất!』
(Master điều khiển bọn sói tiêu diệt bọn nhãi nhép xung quanh hắn nhé.)
『Cứ để đó cho anh!』
Cá thể mà Fran chỉ đích tay để lao vào chiến đấu là cá thể có vóc dáng nhỏ nhất nhưng lại mang nguồn ma lực khổng lồ nhất trong cả đám bọn chúng.
Trên tay hắn là một thanh kiếm. Hắn thuộc kiểu lanh lợi, và chỉ nhìn sơ qua tôi cũng có thể đoán được hắn là một kiếm sĩ.
Hắn là một tay Kouma đỏ thẫm với ba chiếc sừng dài. Về phía của hắn, hắn cũng coi Fran là đối thủ của mình. Và hắn bước lên phía trước và hiên ngang chờ đợi chúng tôi.
Hành vi của hắn giống như một chiến binh chấp nhận lời mời thách thức của một cường địch vậy. Kouma đáng lẽ ra không có nhân cách, thế nhưng, bởi vì hắn là một cá thể lãnh đạo, có lẽ hắn vẫn được phép sở hữu một số nhân cách nhất định.
Cả hai nhìn chằm chằm lẫn nhau, và rồi......
“Uraaaa!”
“Shiyaaaa!”
Chỉ sau một thoáng, Fran và tên Tam Bản Giác xông đến nhau để chiến đấu. Khoảng cách của cả hai đã bị xóa tan bằng một tốc độ bất khả xâm phạm, trước khi khí giới của cả hai liên hồi va vào nhau một cách mãnh liệt.
Chỉ nội sóng xung kích gây ra từ màn trao đổi chiêu thức ấy thôi cũng đã đủ để bọn Kouma xung quanh nổ tung thành từng mảnh rồi.
Ra vậy, hắn đúng là kiểu lanh lợi. Tốc độ của hắn thật tình rất đáng sợ. Hơn nữa khả năng hồi phục của hắn cũng rất mạnh nữa. Tất cả các vết thương mà Fran gây ra trên người hắn chỉ chớp mắt sau đã lành lặn trở lại rồi.
Nếu như chúng tôi không được ma khúc của Sophie hỗ trợ, thật khó có thể tưởng tượng được trận chiến này đã khó khăn đến nhường nào. Hắn là một đối thủ ở cấp độ mà tôi cũng không thể tin vào chiến thắng của mình ngay cả khi sử dụng Giải Phóng Tiềm Năng Ẩn Khuất đấy.
Thế nhưng, với chúng tôi hiện tại, chúng tôi hoàn toàn có thể đấu với hắn còn hơn cả ngang hàng.
Chúng tôi nhanh hơn hắn, kiếm kĩ cũng vượt qua hắn, và khả năng tự chữa trị thì lại ngang hàng nữa. Dù Fran có bị thanh kiếm của tên Kouma chém trúng như thế nào thì vết thương của em ấy cũng sẽ liền đóng miệng ngay.
Về phần vũ khí của cả hai, thì khỏi cần phải bận tâm so sánh. Bây giờ tôi đang trong trạng thái tuyệt vời đến nỗi bản thân tôi cũng không thể tin được.
(Master, có tà khí, anh ổn chứ?)
『Ối, anh vừa vô tình tỏa ra tà khí ư! Không sao đâu, em không cần phải lo lắng đâu!』
(Nn!)
Trên lưỡi kiếm của tôi giờ đây không chỉ có thần khí mà còn có một chút tà khí lẫn vào nữa. Fran thấy vậy liền tỏ ra lo lắng cho tình trạng của tôi, nhưng tôi thật sự không bị sao cả. Chỉ là bể tà khí mà tôi đang sở hữu hiện tại là rất lớn nên tôi có vô tình rò rỉ chúng ra một chút.
Thông thường thì nó sẽ là vấn đề lớn với người khác, nhưng tôi hoàn toàn đề kháng trước tà khí. Khả năng vận dụng ma lực của tôi vẫn được giữ nguyên không tì vết. Còn với Fran bây giờ, một chút tà khí như vậy chẳng có gì phải sợ cả.
Tà Khí cộng với Thần Khí. Không chỉ thế, tôi còn đang được đặt dưới ảnh hưởng tích cực của kĩ năng Kim Thức.
Kim Thức là một kĩ năng do Hệ Thống Thông Báo-san sửa đổi lại từ kĩ năng Kim Thực mà ra.
Với kĩ năng này, tôi có thể hấp thụ sức mạnh của những con Kouma bị tiêu diệt và biến mất xung quanh, và chuyển hóa nguồn sức mạnh đó thành khả năng công kích bọn Kouma cho bản thân. Và dù tôi có sử dụng kĩ năng này để hấp thụ bao nhiêu con Kouma tùy ý mà không khiến Fran trở nên như Nadia. Thế nên chúng tôi có thể tự tin tận dụng kĩ năng này một cách tối đa.
“Shi! Seyaa!”
Fran, vốn đang ở tốc độ nhanh đến nỗi thậm chí còn không để lại bóng sau lưng, đã gia tăng thêm tốc độ của mình hơn nữa. Em ấy chắc chắn đã hoàn toàn thích ứng với khả năng vật lý được kĩ năng Thần Thú Hóa ban cho.
Đó không phải là tất cả. Trong một thoáng, tôi nhận ra tốc độ của Fran chợt nhanh đến nỗi không khác gì dịch chuyển cả. Dường như trong trạng thái Thần Thú Hóa, em ấy có thể thoải mái sử dụng Hắc Sấm Rền Vang bất cứ khi nào cũng được.
Thông thường thì ở một tốc độ kinh hoàng như vậy, tốc độ mà máu của Fran ngay sau khi rời khỏi vết thương chưa đóng miệng liền hóa thành một làn sương đỏ rồi tan biến, chính bản thân Fran cũng khó thể nào nắm được chính xác hành động của mình mới đúng.
Thế mà Fran giờ đây đang làm chủ tốc độ ấy một cách tuyệt đối. Không chỉ sức mạnh thể chất, mà cả khả năng tiếp nhận xử lý thông tin thị giác và năng lực cảm nhận không gian cũng được tăng mạnh.
Với Fran hiện tại mà nói, ngay cả khi không cần sử dụng kĩ năng Van Gia Tốc thì thế giới xung quanh của em ấy cũng trôi như sên bò rồi. Tôi cũng đang phải sử dụng kĩ năng gia tốc thời gian để đuổi kịp em ấy.
Đây là thế giới của những tồn tại phi thường ở đẳng cấp hạng S ư?
Dù Fran hiện tại rất mạnh, tôi cũng không chắc rằng em ấy sẽ có thể đánh bại Asuras hay Weenarhyn. Họ có những lá át chủ bài rất mạnh của riêng mình. Tuy vậy, chắc chắn là em ấy đã bước một bước vào lãnh giới của họ.
“Hâyaaaaa!”
“Shiiiiiiiiii!”
Quá nhanh. Ngay cả Fran trong trạng thái Thần Thú Hóa cũng có thể cảm nhận được cơ thể của mình đang kêu gào khi phải chiến đấu một trận chiến khốc liệt như thế.
Một cá thể Kouma mang năng lực có thể trực diện đương đầu với một Fran như thế chỉ có thể được gọi là quái vật của quái vật. Nghĩ đến việc một con Kouma khủng khiếp như nó sẽ xuất hiện và tấn công thành phố...... Mùa hoạt động của Kouma đúng là không đùa được.
Thế nhưng, dù hắn nhanh nhẹn và mạnh mẽ thế nào đi nữa, hắn vẫn đang bị Fran dẫn một bước. Số lần Fran nhìn thấu được các đòn tấn công của hắn và tránh né được chỉ đang ngày một gia tăng thêm mà thôi.
Thế thắng của Fran trước con Kouma hàng đầu đó đang dần trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
“RUAAAAAaaaaaa!”
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại