『Cuối cùng thì Lang Vương Gươm Fenrir là gì vậy?』
『Cái đó...... Ngay cả khi ta biết rằng chúng ta sẽ được cường hóa, ta cũng không thể nào ngờ được rằng chúng ta sẽ được cường hóa đến mức khiến cho quá trình đặt tên của cậu gần như hoàn tất. Bọn ta cũng rất là bất ngờ.』
《Vâng. Cùng với việc quá trình đặt tên bị đóng băng khẩn cấp, một phần sức mạnh không được giải quyết triệt để đã phát triển đến bờ vực vượt ngoài kiểm soát.》
『Là vậy đó. Cậu gần như đã được đặt tên, nhưng đó không phải là thứ mà cậu muốn đâu.』
Vương Lang Gươm Fenrir, cái tên như thế chỉ có thể đến được từ một thanh thánh kiếm.
Thân xác của tôi là một thánh kiếm bị phế truất, và với sức mạnh của Fenrir-san và những người khác, chắc chắn tôi có thể phát huy sức mạnh ngang ngửa với một thánh kiếm thực thụ.
Thế nhưng, xét đến chuyện linh hồn của tôi sẽ không thể chịu đựng được cho đến khi trận chiến kết thúc, tôi không nên để mình bị đặt tên dù chỉ trong ngắn hạn.
『Cái tên ấy... Là một trong những khả năng của tương lai. Đó là cái tên mà Master—một trong những nhánh rẽ của số phận mà cậu có thể đạt được.』
『Nói cách khác, tôi hoàn toàn có thể trở thành một thánh kiếm?』
『Đúng vậy. Cậu có thể trở thành một thanh thánh kiếm mang theo sức mạnh của ta, Vương Lang Gươm Fenrir.』
『Nhưng đó là cái tên mà tôi cần phải tránh ư?』
『Như ta đã nói trước đó, ở thời điểm hiên tại, Master sẽ không thể chịu đựng được quá trình nhập hồn với ta. Ngay khi cậu có thể đi nữa, cậu chắc chắn sẽ không còn là Master mà chúng ta biết nữa.』
『Điều đó có nghĩa rằng tôi sẽ mất đi nhân tính của mình và hoàn toàn trở thành một thanh kiếm, giống như tương lai mà Rhyn đã cho chúng tôi thấy?』
『Đúng thế. Do đó, nếu Master hiện tại nhận được tên và sức mạnh của Vương Lang Gươm, điều đó sẽ dẫn chúng ta đến bi kịch tồi tệ nhất.』
『Tôi hiểu rồi......』
Nếu tôi không sẵn sàng trở thành một thanh kiếm hoàn chỉnh, tôi sẽ không thể trở thành một Thánh Kiếm, và nếu tôi trở thành thánh kiếm, tôi sẽ mất đi nhân tính của mình. Chắc chắn rằng tôi sẽ trở nên mạnh hơn, nhưng...... Fran sẽ rất đau buồn vì chuyện đó.
Không, tuyệt đối không được.
『Vậy thì Quỷ Lang Gươm và Cherubim thì sao?』
《Đó là những khả năng khác để ngài trở thành một thánh kiếm ngoài Lang Vương Gươm ra. Quỷ Lang Gươm được phát triển từ một nhân cách Fenrir khác, phần Fenrir đã bị ô uế bởi Quỷ Thần. Còn Trí Tuệ Gươm là một thánh kiếm mạo danh được phát triển thông qua việc kết hợp phần còn lại của một thanh thánh kiếm đã bị diệt vong với những phần khác. Chúng là những khả năng phát triển hiện hữu.》
『Ra là tôi không chỉ có một con đường để trở thành thánh kiếm.』
Chỉ nghe qua thì đó là một tin rất tốt, nhưng từ phản ứng của Fenrir và Hệ Thống Thông Báo-san mà nói, chúng chẳng mang lại cho tôi bất cứ điều gì tốt đẹp cả. Với một giọng điệu cay đắng, Fenrir tiếp tục giải thích cho tôi biết.
『Thân xác của Master vốn dĩ là một thanh thánh kiếm, và với năng lực thao túng nguyên tố thiên của cậu hiện tại, cậu hoàn toàn có thể được coi như là một thanh bán thánh kiếm. Nếu một Master như thế còn được cường hóa hơn nữa, các điều kiện để được đặt tên của cậu sẽ được thỏa mãn. Và cậu sẽ sở thành một thánh kiếm, không còn là thánh kiếm bị phế truất nữa. 』
《Tuy nhiên, nếu quá trình đặt tên xảy ra với đơn vị Master dù chỉ trong ngắn hạn, quyền quản trị chính sẽ bị chuyển nhượng sang đơn vị Fenrir hoặc đơn vị với tên gọi Hệ Thống Thông Báo.》
『Và khi đó, sẽ không có ai có thể kiểm soát được mảnh vỡ của Quỷ Thần đang ngủ say bên trong người của cậu cả. Chính vì thế, chúng ta đã ngăn quá trình đặt tên lại bằng mọi giá.』
Đến bây giờ, tôi vẫn chưa thật sự hiểu rõ quá trình đặt tên của thế giới này, nhưng dường như nếu được các vị thần chấp thuận, tôi hay bất cứ trang bị nào khác sẽ được tự động trao cho một cái tên. Giống như trang bị của Fran vậy.
Thông thường thì việc đặt tên sẽ diễn ra tự động, nhưng trong trường hợp của tôi, nhờ có Fenrir và Hệ Thống Thông Báo-san mà nó đã được ngăn chặn kịp thời.
Bởi sẽ chẳng có điều gì tốt đẹp sẽ xảy đến, thậm chí còn gây nguy hiểm cho chúng tôi nếu tôi được đặt tên.
『Cuối cùng thì tôi không nên tùy tiện đổi tên của mình nhỉ.』
『Đúng thế. Master cứ tiếp tục là Master là được rồi.』
《Vâng. Đó cũng là ước nguyện của đơn vị Fran.》
Dù tôi vẫn không thể không cảm thấy nuối tiếc, nhưng những gì Hệ Thống Thông Báo-san và Fenrir nói hoàn toàn hợp lý.
Nếu tôi có lựa chọn trở thành một thánh kiếm với cái giá là tôi sẽ trở thành một cỗ máy, thì Fran chắc chắn sẽ đáp lại với tôi rằng em ấy không cần một thanh thánh kiếm.
『Chà, có vẻ như đã đến lúc rồi.』
《Chúng tôi sẽ bước vào trạng thái ngủ đông trong một khoảng thời gian.》
『Vậy, xin tạm biệt, trong một khoảng thời gian.』
《Trong lúc chúng tôi còn ngủ đông, xin hãy chăm sóc đơn vị Fran.》
『Gửi lời chào của ta cho Fran nhé!』
Ngay sau đó, tôi chợt cảm nhận được khí tức của cả hai bên trong người tôi đột nhiên trở nên nhỏ lại. Hai người họ đã hoàn toàn trở về từ trạng thái cường hóa và bước vào trạng thái ngủ đông.
Sau khi chào tạm biệt những người mà tôi đã luôn dựa dẫm vào như vậy, dù chỉ trong một vài ngày hoặc vài tuần, làm tôi như thấy mình vừa trở về khoảng thời gian đầu đến với thế giới này vậy. Từ khi nào, tôi đã trông cậy ở họ đến lạ.
Nếu tôi mắc sai lầm nào đó, khi hai người họ tỉnh dậy, họ sẽ trách mắng tôi mất. Tôi phải tiếp tục kiên định mới được.
Việc khí tức của tôi bất ngờ thay đổi đã không bị Urushi bỏ qua. Cậu ta nhìn sang tôi với đôi mắt ngái ngủ.
(Gâu?)
『Có vẻ như anh không cần phải ngủ. Cứ để việc bảo vệ Fran lại cho anh.』
(Gâu!)
『Nhóc đã cố gắng rất nhiều rồi. Tất cả là nhờ có nhóc đi với Sophie mà cô ấy mới có thể mang quân tiếp viện đến. Có thể không hào nhoáng, nhưng chiến công của nhóc hoàn toàn cần thiết.』
(Gâu!)
『Anh biết rồi. Anh sẽ đãi nhóc một bữa thật tưng bừng sau khi tỉnh dậy. Giờ thì nghỉ ngơi đi.』
(Gâu gâu!)
Urushi hăn hái vẫy đuôi của mình, chúi mũi hít Fran một chút trước khi chui vào bóng của em ấy.
Thấy Urushi như vậy, Zefmate gần cạnh đó lên tiếng rên rỉ.
“Muu... Mình không thể ngủ bây giờ được......”
Zefmate đang vật lộn với cơn buồn ngủ của mình và vẫn quyết đứng canh gác cho Mare. Anh ta đang muốn tiếp tục hoàn thành vai trò cận vệ của mình, ít nhất là cho đến khi tình hình đã lắng xuống.
Giờ thì tính sao đây? Urushi thì không nói, Zefmate chẳng biết gì về tôi cả. Tôi muốn bảo anh ta cứ để việc canh gác lại cho tôi và ngủ đi, nhưng đó là chuyện bất khả thi.
Thế nhưng, nữ thần cứu thế của tôi bất ngờ xuất hiện. Không, cô ấy chắc chắn không hiền từ đến mức để có thể được gọi là nữ thần. Không, thần linh của thế giới này hà khắc dễ sợ, nên cô ấy vẫn có lẽ nằm trong phạm vi hợp lý đấy chứ?
“Zefmate, giải thích đi.”
“Kuina-sama.”
“Trông anh và những người khác có vẻ khá kiệt sức. Dù tiểu thư vốn không phải là người nề hà gì về chỗ ngủ của mình, nhưng ở một nơi như thế này thì......”
Người vừa xuất hiện chính là Kuina, hầu gái riêng của Mare. Gương mặt của cô vẫn vô cảm như mọi khi.
“Một đạo quân Kouma đã xuất hiện và tấn công thành phố. Với sự giúp đỡ của Thánh Nữ-sama......”
Zefmate cố hết sức để báo cáo mọi thứ cho Kuina, nhưng anh ta vẫn không thể nào vượt qua nổi sự buồn ngủ của mình. Kuina sớm nhận ra điều đó, và quyết định từ bỏ việc lắng nghe câu chuyện vừa qua từ Zefmate.
Rồi ánh mắt của cô ấy chuyển sang tôi.
『Kuina, để tôi giải thích mọi chuyện cho. Để Zefmate nghỉ ngơi đi.』
(Tôi cũng đoán được là anh sẽ nói như thế. Vậy xin hãy giải thích mọi thứ một cách thật cặn kẽ nhé.)
『Xin hãy nhẹ nhàng với tôi.』
Dù sao thì nếu Kuina muốn biết điều gì, tôi sẽ trả lời không dấu diếm gì cả. Nhưng, ugh, tại sao tôi lại thấy lạnh người vậy kìa!
“Zefmate, hãy để việc bảo vệ lại cho tôi. Anh cứ nghỉ đi.”
“Vâng......”
Zefmate đã xoay sở để gật đầu với Kuina như thế, trước khi loạn choạng đến một góc căn phòng rồi nằm xuống tại chỗ. Bấy giờ, anh ta đang ngủ chung phòng với cô chủ của mình, Mare, nhưng anh ta không còn sức đâu để lo lắng cho điều đó nữa.
“““Su...”””
Tiếng ngáy ngủ khẽ vang lên từ cả căn phòng và trong bóng. Trong khi đó, bên ngoài lại yên ắng đến lạ. Là nhờ có dân cư của thành phố dọn dẹp đám tàn dư còn lại ư?
Không, nhiều người trong số họ chắc hẳn cũng đã bước vào giấc ngủ như chúng tôi. Những người còn có thể đứng được toàn là những người có lượng ma lực thiên bẩm cao mà thôi.
(Vậy, chuyện gì đã xảy ra vậy?)
『Tôi nên bắt đầu từ đâu đây......』
(Tốt nhất là từ đầu đi.)
『Được rồi, vậy để tôi giải thích từ đầu vậy.』
Tôi cũng chẳng thiếu thốn thời gian gì.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại