Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 158

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 28

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 232

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7479

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 179

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

Web Novel - Chương 810 Duyên họp

“......Hèn nhát sao, có lẽ tôi cũng không thể tiếp tục im lặng được nữa.”

Tuy giọng điệu có phần chán chường, người mạo hiểm giả vừa đứng ra lại có một gương mặt phấn khởi.

“......Tại lúc bữa tiệc...”

“Tên của tôi là Kozon, thưa tiểu thư.”

Đó chính là Kozon, mạo hiểm giả hạng B, một trong những nhân vật hàng đầu của Nocta.

“Một khi đã cùng nhau ăn uống và ca hát, chúng ta đã là bạn bè rồi. Vậy, có thể cho phép người bạn này đồng hành cùng tiểu thư không?”

Vừa nói vậy, khóe môi của Kozon nhếch lên thành một nụ cười khểnh.

“Kozon, anh—”

“Phó hội, xin lỗi vì phải rời thị trấn vào khoảng thời gian này trong năm, nhưng tôi có một ân nghĩa rất lớn chưa trả được với Nadia hồi tôi vẫn còn là tân binh.”

Quả thật hiện tại đã bước vào mùa hoạt động của Kouma rồi. Là mạo hiểm giả, ưu tiên hàng đầu của họ là bảo vệ quê nhà của mình, và trong trường hợp này, Nocta.

Đó là một phần nguyên nhân mà thỉnh cầu của chúng tôi lại nhận phải nhiều phản hồi lạnh nhạt như vậy......

Ngay cả thế, những người như Kozon vẫn đứng ra, cùng với lý do chiến đấu không có gì hơn ngoài ân nghĩa xưa cũ. Thấy thế, tôi không khỏi vui mừng trong lòng.

Có vẻ như vốn dĩ anh ta đã có kế hoạch chấp nhận thỉnh cầu của Fran vào ngày cuối cùng rồi.

“Hân hạnh được chiến đấu với tiểu thư, Cô Nương Thịt-chan!”

“Chúng tôi cũng theo nữa!”

“Nn. Cùng nhau chiến đấu hết mình.”

“““Rõ!”””

Sau khi cộng thêm 15 mạo hiểm giả của Nocta nữa, chúng tôi đã có 80 người. Sức mạnh chiến đấu không có gì phải bàn cãi, tuy nhiên, số lượng thì—

“Nè, mọi người còn thiếu người không?”

“Nn?”

Và lại một lần nữa có người tiếp tục tiến vào công hội. Tôi biết là có ai đó phía trước công hội nhìn sang phía này rồi... Có lẽ đối phương lén nhìn qua đây để chờ cơ hội tham gia vào?

Dẫn đầu nhóm người vừa đến là một cô gái quen thuộc.

“Cô......?”

Có vẻ như thậm chí phó hội cũng không biết mặt cô gái trẻ này. Bấy giờ, ông lão vừa nhìn cô, vừa nghiêng đầu khó hiểu. Quả nhiên, cô ấy không phải mạo hiểm giả của thị trấn này.

“Xin cứ gọi tôi là Sophie.”

Người vừa mạnh dạn giới thiệu tên mình chính là Sophilia, cô gái thiếu chút nữa là ăn quỵt bữa trước. Phía sau cô là một nhóm chiến binh đông đảo.

Họ đang theo chân Sophilia.

“Trong lúc đang tìm kiếm cậu, tôi đã rất bất ngờ khi nhận ra cậu vừa đăng một thỉnh cầu vô lý cho công hội mạo hiểm giả đấy. Hãy để tôi giúp cậu.”

“......Được chứ?”

“Tôi chỉ muốn trả nợ thôi.”

Sophilia đáp lại như vậy, nhưng người đàn ông phía sau cô liền trở nên vội vã.

“K-Khoang, chờ đã! S—Sophie-sama! Ngài không chỉ đến để động viên họ thôi sao?”

“Không. Tôi sẽ đồng hành cùng họ.”

“Nhưng ngài không được phép nhận một nhiệm vụ nguy hiểm như thế!”

Người đàn ông hoảng loạn phản đối, nhưng gương mặt của Sophilia khi nghe thế chỉ càng trở nên lạnh lẽo hơn mà thôi.

“Ai không cho phép tôi? Tôi là cấp dưới của không ai cả, thế nên không một ai có quyền được ra lệnh cho tôi.”

“Nếu ngài ấy biết về chuyện này, chúng tôi sẽ bị trừng phạt mất!”

“Với kẻ đó, mong muốn của công cụ không đáng để quan tâm sao?”

“C-Chuyện như vậy...! Tại sao ngài lại nói như thế được! Tại sao ngài không lắng nghe ngài ấy một chút!”

Ojousama sao? Người đàn ông hoàn toàn coi Sophilia như là một người có địa vị cao hơn hẳn mình, nhưng anh ta có vẻ như cũng phải nghe theo lệnh của một người khác còn có địa vị cao hơn nữa.

“......Mà tôi cũng biết thế nào cũng thành ra thế này rồi.”

Sophilia thở dài đầy thất vọng.

“Nếu anh không muốn thì cứ trở về đi. Hay là các anh sẽ ép tôi trở về?”

“......C-Chúng tôi sẽ đồng hành cùng ngài!”

“Vậy cho phép mười người này tham gia cùng chúng ta nhé? Tuy họ có vẻ thiếu tin cậy, nhưng thực lực của họ không có điểm gì phải nghi ngờ cả.”

“......Nn. Chào mừng.”

“Hân hạnh.”

Nội tình của nhóm họ có vẻ có khuất mắc, mọi chuyện sẽ ổn chứ? Nhưng Sophilia nói không sai, khả năng chiến đấu của họ không tồi chút nào. Có lẽ chúng tôi nên bố trí họ ở tuyến sau bọc hậu?

Vậy là được 90 người rồi. Đến nước này thì tôi cũng muốn thêm một chút nữa để tròn 100 luôn.

Một khi đã đủ 100 người, Nadia sẽ không có lý do gì để trách cứ chúng tôi cả.

Nói mới nhớ, hình như phía trước công hội vừa có thêm một nhóm người nữa thì phải. Chẳng lẽ--

“Không ngờ là chuyện bất khả thi đã thành hiện thực rồi.”

“Murzani!”

“Đã ba ngày rồi nhỉ.”

Người vừa mới đến chính là Murzani, cùng với một nhóm mạo hiểm giả mạnh mẽ.

“Phải nói rằng Fran có nhiều điểm tương đồng với Nadia xưa kia thật đấy. Cả hai đều có một tố chất tự nhiên thu hút người khác cùng chiến đấu với mình. Nghĩ đến việc cháu có thể tập hợp đến chừng này người chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, vào khoảng thời gian này trong năm......”

Giọng có phần buồn bã và lo lắng, nhưng gương mặt của anh ta lại sáng lên trong hạnh phúc.

“Đây là những mạo hiểm giả mà thương hội của bác thuê được. Xin hãy thêm họ vào nữa.”

“Hân hạnh. Zehard.”

Người đàn ông da đen, cao lớn mang theo một cây thương khổng lồ này có vẻ như là thủ lĩnh của nhóm mạo hiểm do Murzani mang theo.

Với một nụ cười thân thiện tới bất ngờ, anh ta mời chúng tôi một cái bắt tay.

“Bởi tiền thưởng mà Murzani-san chuẩn bị thật sự không hề nhỏ chút nào, chúng tôi cũng phải chiến đấu hết mình mới được.”

“Làm ơn hãy sống sót trở về.”

“Nn. Tất nhiên.”

“Zehard-san và mọi người, xin trông cậy cô bé lại cho mọi người đấy.”

“Được. Cơ mà trong trường hợp tệ nhất, tôi nghĩ rằng sẽ chỉ có mười người chút tôi đến thôi chứ. Hộ gia đình này cũng đâu có nhỏ nhắn gì? Cứ an tâm giao cho tôi.”

Cho rằng Fran sẽ đến Castel chỉ với một nhóm nhỏ, Murzani đã mang các mạo hiểm giả từ thị trấn khác đến.

Có vẻ như họ theo chân Fran với tư cách là cận vệ riêng của em ấy.

Số lượng của họ là 10. Và như vậy—

“100 người rồi!”

『Phải, đúng là thế.』

Xin lỗi, Nadia. Nhưng có vẻ như Fran của chúng ta có nhiều người quen, quan hệ và may mắn hơn hai ta tưởng. Nếu là vậy, làm sao tôi có thể tiếp tục cản con bé được nữa chứ? Xin hãy giữ im lặng và chờ được giải cứu đi.