Xích Giác Hiệp Sĩ và bọn kouma đen có vẻ như là lực lượng chủ lực của bọn chúng. Trong khi bọn Xích Giác Hiệp Sĩ từng con có cấp độ đe dọa ở ngưỡng C, thì bọn Kouma đen vào khoảng ngưỡng dưới của hạng D.
Và có hàng ngàn con như vậy.
Lực lượng này quá đủ để san phẳng bất cứ tiểu quốc nào.
Tuy nhiên, ngay cả thế, đây vẫn chưa phải là tất cả sức mạnh chiến đấu của đội quân Kouma này.
“Gruuuu!”
“Graaa!”
Tiếng gào ấy báo hiệu cho sự xuất hiện của một toán Kouma khác. Bọn chúng trồi lên từ mặt đất, để lộ ra vẻ ngoài của mình: Những con Kouma dạng rồng với toàn thân mang màu đỏ thẫm.
Chúng chắc chắn là Kouma dạng mãnh thủ thượng cấp.
Chúng mang nhiều điểm tương đồng với thổ long, nhưng thân thể mảnh mai và nhanh nhẹn hơn. Như thể chúng là sản phẩm kết hợp giữa sự hung hãng của thổ long và sự dẻo dai của họ mèo vậy.
Trước sự bất ngờ của tôi, tôi như có thể đọc được cảm xúc của chúng vậy. Tức giận. Một điều đến giờ tôi chưa từng thấy ở bất cứ con Kouma nào khác.
Hoặc có lẽ vẻ tức giận ấy của nó chỉ là để nó trông giống rồng hơn thôi không?
Dù thế nào đi nữa, nó là một kẻ địch đặc biệt hùng mạnh.
Chiều dài của chúng vào tầm 3 mét, khó có thể nói là lớn với tiêu chuẩn của thế giới này. Tuy nhiên, khí tức của nó dễ dàng làm chúng tôi lầm tưởng với loài rồng thực sự.
Theo như tôi biết, Kouma mãnh thú hiếm khi nào nằm trong lực lượng của một đội quân nào. Thông thường thì nó chỉ đi kèm với các kouma hạ cấp thôi.
Nguyên nhân là bởi Kouma mãnh thú gặp rất nhiều khó khăn để có thể hợp tác với các Kouma dạng người khác trong đội hình trật tự.
Trên thực tế, Kouma mãnh thú chỉ thường đi kèm với những con kouma cùng chủng tộc với nó, hoặc Kouma lai tạp.
Những con Kouma đứng xung quanh chúng ngay lập tức lùi lại giữ khoảng cách, và bắt đầu đi vòng qua bọn chúng.
Kế hoạch của chúng có vẻ như là để bọn xích long lại cho Fran, và những con còn lại sẽ giải quyết hậu tuyến của chúng tôi.
Bọn chúng đã từ bỏ chiến thuật sử dụng quân số để đè bẹp chúng tôi. Việc bây giờ chúng mới lộ diện chứng tỏ——
“Gaaaar!”
“Nhanh hơn Xích Giác Hiệp Sĩ!”
Ngay cả với đội quân Kouma khổng lồ này, bọn chúng chắc chắn vẫn là lá bài tẩy hùng hậu của chúng rồi.
Bấy giờ, bọn rồng đỏ ấy có thảy năm con. Tất cả đều đang đứng ngay trước mặt Fran.
Đáp lại con rồng đỏ xông đến tấn công với tốc độ như dịch chuyển, Fran trả đũa lại nó với một nhát chém. Tuy nhiên, nó không hề hấn gì cả.
Với một nhát chém toàn lực, Fran đã đỡ lại được chiếc răng nay của nó. Ngay sau đó, nó bay ngược lại, trông dễ tưởng rằng Fran đã đẩy lùi nó với sức mạnh của mình, nhưng thực ra chính nó đã chủ động nhảy lùi lại.
Về phần những con khác, mỗi con đều có vẻ ngoài và đặc trưng riêng biệt. Năng lực của mỗi con có vẻ không con nào giống nhau cả. Và thậm chí có khả năng phong cách chiến đấu của chúng, tuy đều như của tộc rồng, hoàn toàn cách biệt với nhau. Dù thế nào đi nữa, chúng vẫn là năm cá thể độc nhất.
“Fran, để con này cho tôi!”
“Trước sự kiêu hãnh của long nhân tộc, tôi sẽ không đầu hàng trước bọn chúng!”
“Nghĩ đến việc một con gấu có thể hạ bệ một con rồng làm cả người tôi sướng rân lên!”
“Hãy cho mọi người thấy hiệp sĩ chúng ta không chỉ biết phòng thủ, mà cả tấn công nữa!”
Từng người đại diện của phía chúng tôi lần lượt đứng ra đương đầu với một con thú. Nếu chỉ dựa vào sức mạnh, ngay cả phó phái đoàn long nhân và Colbert đều là những ứng cử viên tuyệt vời.
Họ lặng lẽ và chia nhau ra, và bốn người đứng đối diện với bốn con rồng với khí thế đầy oai phong. Tôi có thể giao phó bọn chúng cho họ.
Những kẻ khác chúng tôi cần phải đối mặt là bọn Kouma đang di chuyển vòng sang hai bên trái phải. Bọn chúng cũng không yếu chút nào.
Dù sao đi nữa, bọn chúng chính là đám Xích Giác Hiệp Sĩ và Kouma đen mà mới đó đã có một trận chiến khốc liệt với Fran và những người khác.
“Chúng ta sẽ tự mình đương đầu với chúng để Fran có thể tập trung vào bọn xích long!”
“Để đó cho chúng tôi!”
Kozon tự tin đáp lại Colbert như vậy. Bản thân anh ta cũng biết rằng câu trả lời của mình cũng phải thật vững vàng để không làm nhụt chí đồng đội của mình.
“Mọi người, tôi sẽ nghiêm túc một chút. Tôi sẽ không thể di chuyển trong một lát— Xin giao phó cho mọi người.”
“Vậy cô nên đến bên tôi. Tôi cũng sẽ không thể di chuyển được nếu tôi tập trung hát một chút.”
“Gâu!”
“Cảm ơn cậu, cậu sói.”
Để có thể bảo vệ Sophilia và Tsalutta, chúng tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài phó thác họ cho Urushi. Ngay cả vậy, đến tận bây giờ, bọn họ vẫn chưa nghiêm túc chiến đấu.
Nếu là thế, không biết hiệu quả mà họ mang lại sẽ đến mức nào đây? Nói thật, cá nhân tôi cũng thấy hơi sợ rồi đấy.
Ngay khi tôi vừa nghĩ vậy, cây đàn hạc của Sophilia lại một lần nữa đánh lên.
“Ma Nhạc Tấu ∙ Tử Sĩ An Táng Lễ”
Chẳng mấy chốc, tiếng hát của cô lại ôm lấy cả chiến trường.
Lời nhạc trở nên bi tráng hơn hẳn so với trước. Ngay khi bài hát của cô bắt đầu, tôi như thấy lồng ngực của mình bỗng nhiên thắt lại.
Một cảm giác thật hoài niệm và xúc động, như thể đang tưởng nhớ về một người bạn đã khuất vậy. Tâm niệm của tôi nhanh chóng bị phủ trong một màu xám xịt, và theo sau đó là một nỗi cô đơn mãnh liệt dâng trào. Có lẽ nếu có rượu ở đây, nước mắt của tôi sẽ không sao ngừng chảy được.
Như tên bài hát gợi ý, đây là khúc hát đưa tiễn. Linh niệm của những chiến sĩ trong quá khứ như ôm ấp lấy từng người chúng tôi và trao cho chúng tôi sức mạnh của họ.
Hiệu quả mà bài hát ấy mang đến cũng thực sự phi thường. Có thể lúc này tôi cảm thấy kinh ngạc, nhưng giờ đây cảm giác khác hẳn.
Dần dần, sự đau khổ như thắt lòng ngực của tôi lại được xoa dịu, và lòng dũng cảm và sự tự tin dần thế chỗ. Đúng vậy, bài ca ấy có hiệu quả cho cả tôi nữa. Tôi thật lòng biết ơn cô ấy vì điều đó.
“Vết thương, được chữa trị......!”
『Không chỉ vậy, ma lực của chúng ta cũng đang dần được hồi phục.』
《Cường hóa năng lực cao cấp, cường hóa nhả năng hồi phục, bổ trợ kĩ năng vận hành, và hiệu quả nâng cao sĩ khí được xác nhận.》
Nói cách khác, thông qua bài ca ấy, các chỉ số của chúng tôi tiếp tục được gia tăng, tốc độ phục hồi sinh lực và ma lực được cải thiện, việc thi triển kĩ năng trở nên dễ dàng hơn, và với sĩ khí được nâng cao, chúng tôi có thể tập trung vào chiến đấu hơn bao giờ hết.
Những hiệu quả bổ trợ ấy cũng được cộng dồn vào các chúc phúc trước đó nữa chứ.
《Tuy nhiên, khả năng nhận phải hậu quả phụ sau trận chiến là 98%》
『Hậu quả phụ ấy có ổn gì đáng kể không?』
《Theo dự đoán, không có nguy hiểm gì đến tính mạng.》
Vậy thì đành chịu nhỉ? Trái lại, việc không phải trá bất cứ cái giá nào cho những cường hóa này còn đáng ngạc nhiên hơn.
“Gaaaaar!”
“Grooooo!”
Chậc, tôi có thể lo lắng cho những hậu quả ấy sau.
“Tiêu diệt chúng!”
『Phải, lên nào!』
Có lẽ là nhờ bài hát của Sophilia mà bấy giờ, tôi như cảm thấy mình bất khả chiến bại, dẫu đối thủ có mạnh đến nhường nào đi nữa.