『Bọn rồng hàng giả, im lặng và chịu chết đi!』
“Ryaaa!?”
Để có thể phong tỏa chuyển động của con rồng, tôi giáng lôi và hỏa thuật sang hai bên trái phải của nó.
Tuy nhiên, con xích long không hề có ý định né tránh. Nó thậm chí còn chẳng ngại đỡ lấy chúng. Và như thế, ma thuật của tôi đánh phải nó trực diện.
Kèm theo ánh sáng lóa mắt và tia lửa điện là lửa cháy rập rờn cùng tiếng ồn điếc tai. Tuy nhiên, tất cả chỉ có vậy.
Khả năng đề kháng của nó mạnh hơn tôi tưởng. Với cấp độ ma thuật như vừa rồi, chúng không để lại trên cơ thể con rồng dẫu chỉ một vết xước. Mặc dù đúng là tôi chỉ đang nghiên cứu kẻ địch, chiêu thức tôi vừa thi triển không phải là ma thuật hạ cấp.
Nó có khả năng vô hiệu hóa ma pháp ư? Thật phiền nhiễu!
Trong lúc tôi nâng cấp bậc đe dọa của con rồng lên thêm một nấc trong lòng, tôi đồng thời niệm Tâm Linh Lực, với ý định kìm chân nó lại......
Tuy nhiên, con rồng nhảy sang một bên chỉ trong chớp mắt và dễ dàng tránh được. Điều đó là bất khả thi, trừ khi con rồng ấy nắm vững được tầm ảnh hưởng của tâm linh lực.
Có vẻ như khả năng cảm nhận ma lực của nó cũng rất tốt.
Bản thân những con Kouma cao cấp có thể cảm nhận được ma lực trong bán kính vài cây số. Nếu con rồng ấy là Kouma mãnh thú nữa, chủng loại vốn sở hữu các giác quan đặc biệt thính nhạy so với các chủng tộc Kouma khác, không có gì khó hiểu mà nó có thể cảm nhận chính xác dòng chảy của ma lực xung quanh.
Vậy thế còn ma thuật không trực tiếp nhằm đến nó thì sao?
Chực chờ ngay khoảnh khắc mà nó hạ cánh, tôi liền khiến mặt đất xung quanh nó lũng đoạn xuống. Để ngăn bản thân rơi xuống cái hố ấy, nó liền sử dụng kinh công để nhảy lên. Dường như ngay cả chiêu vừa rồi, nó cũng đánh hơi được gì đó.
『Nhưng ta chưa xong đâu!』
Tôi phải tóm được nó!
Tôi trở nên nóng máu và sử dụng kĩ năng Biến Đổi Hình Thái. Sợi dây trang trí của tôi tách ra và chỉ trong chớp mắt, trở thành một chùm vô số những sợi chỉ thép cùng ập đến con rồng từ mọi hướng. Gần một ngàn những sợi chỉ như vậy trói lấy con rồng, bọc nó trong một cái kén kim loại.
Cách duy nhất để nó có thể trốn thoát là dịch chuyển.
Bây giờ là thời cơ tấn công, tôi nghĩ vậy. Thế nhưng, đối phương cũng là một Kouma thượng cấp, một kẻ thù sẽ không dễ dàng cho tôi thứ tôi muốn.
“GiiiiiRiii!”
“!”
『Cái quái gì vậy!?』
Sau khi con rồng thét rống lên, cái kén kim loại của tôi bất ngờ nổ tung từ bên trong. Cùng lúc ấy, những vật thể màu đỏ bí ẩn xuất hiện, đâm xuyên qua chiếc kén và thò cả ra ngoài.
Nhìn kĩ hơn, tôi nhận ra chúng thực chất là vảy rồng. Con rồng vừa bắn vảy của mình ra ngoài. Nhưng đó không phải là tất cả.
Bằng một cách nào đó, những chiếc vảy ấy tiếp tục trôi nổi trong không khí mà không bị trọng lực kéo xuống.
“Giiirooo...... Riiiraaaa!!”
Và lần này, như thế trận chiến đã đến lượt của nó, con rồng gầm lên một tiếng, nhảy lên trời và bắt đầu bỏ chạy. Trong khi ấy, những chiếc vảy trôi nổi xung quanh con rồng đồng loạt tấn công Fran mang theo sức mạnh khủng khiếp.
Từng chiếc vảy di chuyển độc lập với nhau và cùng ập đến Fran từ mọi hướng.
Khi Fran định chém chúng, những chiếc vảy liền tự rút lui ngay như tự chúng có ý chí riêng. Có vẻ chúng nằm dưới sự kiểm soát của con xích long.
Nếu có thể tập trung vào bọn chúng, có lẽ chúng tôi sẽ có thể lần lượt phá hủy từng chiếc vảy một. Tuy nhiên, bản thân Fran đang phải vật lộn với con xích long.
“Haaa!”
“Griii!”
Trận chiến khốc liệt giữa một xích long và một hắc miêu ấy trông như một màn khiêu vũ vậy, với từng điệu nhảy là từng đòn tấn công chết người, được trao đổi với nhau ở tốc độ kinh hoàng.
Để chiến đấu, con xích long sử dụng cả vuốt, nhanh và đuôi của mình, với cường độ và mức độ không thua kém gì Fran. Riêng những chiếc nanh của nó mang uy lực rất đáng sợ. Ngay cả khi Fran đã sử dụng tôi để đỡ lấy chúng, em ấy vẫn phải hứng chịu một vài vết thương nhẹ.
Nó thực sự là một cường địch. Nếu chúng tôi không có phương án giải quyết những chiếc vảy của nó, trận chiến với nó sẽ là vô cùng khó khăn.
『Fran cứ tập trung vào con rồng, để anh lo những chiếc vảy của nó!』
(Đã rõ.)
Hiện tại, thứ duy nhất đang giúp Fran ngăn cản những chiếc vảy của nó là kết giới toàn lực của tôi. Tuy nhiên, uy lực của chúng thật sự rất lớn. Nếu chúng cứ tiếp tục bào mòn kết giới của tôi như vậy, tôi sẽ sớm cạn kiệt ma lực.
『Biến khuất mắt ta!』
Với ý định thổi bay những chiếc vảy đó, tôi thi triển ma pháp bão tố và hỏa diễm. Thế nhưng, những chiếc vảy kia vẫn tiếp tục bay nhảy xung quanh như thể ma thuật của tôi như một trò biểu diễn vô hại vậy.
Ngay cả bản thân những chiếc vảy kia cũng có khả năng đề kháng ma lực.
Thật sự là quá sức phiền nhiễu! Tôi nên làm gì đây?
Ma thuật không phải câu trả lời đúng. Tôi không thể ngăn chặn được bọn chúng với tâm linh lực. Thế nên, tôi phải ảnh hướng chúng với vật lý!
『Đừng nghĩ các ngươi thắng được những sợi chỉ của ta trước đó mà xong! Ta sẽ cho các ngươi thấy chúng tuyệt vời như thế nào!』
Tôi không thể phóng chỉ ra mọi hướng và cố phong tỏa từng chiếc vảy một được. Chúng sắc bén hơn và cũng nặng hơn nhiều.
Nếu trực diện đương đầu với nhau, những sợi chỉ của tôi mới là bên thua cuộc, như khi nãy vậy.
Thế nên, đâu mới là câu trả lời đúng?
Nghĩ đến đó, tôi bất ngờ nảy lên một ý tưởng.
Nếu đầu chỉ của tôi cũng sắc bén như những chiếc vảy của con xích long, liệu chúng có thể tạo nên sự khác biệt không?
Ngay từ ban đầu thì tôi không nên nghĩ đến việc sử dụng chỉ để cản phá chúng. Sắc nhọn hơn và hung dữ hơn— phải rồi, là đầu mũi tên. Sau khi gắn thêm lưỡi kiếm trên đầu những sợi chỉ nữa, tôi cần phải làm gì đây?
Tất nhiên, dùng chúng để đâm đầu vào những chiếc vảy ấy không phải là một phương án hay.
Thế còn bên hông của chúng thì sao? Ngay cả khi đầu mũi của chúng có sắc bén thế nào đi nữa, bên hông của chúng chắc chắn là điểm yếu lớn nhất của chúng. Thế nên, sao tôi không sử dụng những sợi chỉ được gắn thêm lưỡi kiếm của tôi để tấn công vào đó?
Nếu là vậy, không chỉ uy lực, tôi cần phải tập trung vào độ chính xác nữa.
Dù mũi kiếm của tôi có mạnh thế nào đi nữa, nếu không đánh trúng bọn chúng thì cũng vô nghĩa.
Và như vậy, tôi bắt đầu quan sát bọn chúng với Thiên Nhãn, tập trung vào chúng với mức độ ngang ngửa với khi tôi tập trung vào Thẩm Định.
Để có thể hiện thực hóa kế hoạch này, tôi cần phải nắm bắt chính xác chuyển động của tất cả những chiếc vảy đó.
Thấu hiểu chúng và dự đoán hướng di chuyển tiếp theo của chúng. Tất cả đều đòi hỏi khả năng vận hành trí não cực kì thâm sâu, như thể bản thân tôi đang trở thành một chiếc máy tính vậy. Nhưng tôi có thể làm được, tự nhiên như khả năng bẩm sinh vậy.
『......Nhìn, quan sát tất cả... Rồi sử dụng Biến Đổi Hình Thái......Khoảnh khắc mọi chuyển động của chúng đã được dự đoán, phải tấn công bọn chúng kịp lúc. Nhanh, sắc bén, và chính xác......』
Và rồi, một cơn đau thấu não ập đến. Mặc dù tôi đã được Sophilia cường hóa, thế mà......
『Gư......!』
《Khả năng chế ngự Biến Đổi Hình Thái có dấu hiệu thuyên giảm. Thiên Nhãn, Biến Đổi Hình Thái, Song Hành Diễn Toán (Tư duy song song), Ma Lực Cảm Tri, xin hãy lưu ý mọi thứ cùng một lúc.》
『Cảm ơn cô, Hệ Thống Thông Báo..... Grưaaa......!』
Trong lúc chống chịu lại với cơn đau, tôi vắt kiệt tâm trí của mình để theo dõi những chiếc vảy. Và ngay khoảnh khắc mà chuyển động của chúng trở nên sáng tỏ......
『Thấy rồi!』
Biến Đổi Hình Thái được thi triển ngay tức khắc. Thậm chí bản thân tôi cũng kinh ngạc khi thấy nó được kích hoạt mượt mà như thế nào.
Sợi ruy trang trí của tôi tức tốc biến thành hàng trăm sợi chỉ, đồng thời tấn công những chiếc vảy đỏ. Với đầu hóa thành đầu mũi tên, chúng nhắm chính xác đến trung tâm của những chiếc vảy và lao đến.
Và chỉ trong chớp mắt, toàn bộ những chiếc vảy từ nãy đến giờ vẫn còn bay lượn xung quanh Fran bị những sợi chỉ của tôi phá hủy.
『Bên cạnh đó, đây là quà lưu niệm!』
Những sợi chỉ này được tôi dày công tạo ra, triệu hồi nó về ngay sẽ thật lãng phí. Thế nên, tôi gắng gượng thêm một chút nữa, để quay đầu mũi của chúng hướng thẳng đến con xích long.
Lần này ngươi đừng hòng chạy.
Và đúng như dự đoán, con rồng bất ngờ sử dụng dịch chuyển bước ngắn để nhảy lên trời. Nó chạy được rồi sao?
Tuy nhiên, đòn tấn công vừa rồi của tôi chỉ là đánh lạc hướng mà thôi. Và chỉ nhiêu đó là quá đủ khoảng hở cho Fran.
“Aaaaa!”
“Ryaaa?!”
Fran, cảm nhận được đích đến của thuật dịch chuyển, lập tức chuẩn bị bức tốc để vòng ngược sau lưng nó ngay khi cảm nhận được nó đang tích tụ ma lực.
Khoảnh khắc mà con xích long nhận ra sai lầm chí tử của mình, lưỡi kiếm của tôi đã ăn vào cổ của nó.
Thế nhưng, ngay cả khi đã bị dồn vào đường cùng, con xích long vẫn quyết không chịu dễ dàng đầu hàng.
“Ư?”
Biết mình không còn con đường thoát thân nào nữa, cơ thể của nó nổ tung thành một vụ nổ ma lực. Rồng chứ có phải đĩa đâu mà lì lợm thế!
Con rồng kích nổ nguồn ma lực dữ dội và đặc quánh bên trong cơ thể nó, tự biến mình thành một trái bom kinh hoàng.
Chiêu thức Fran vừa sử dụng là kiếm kĩ Thiên Hoại, và nó không thể bị cưỡng ép dừng đột ngột. Em ấy không có khoảng hở để lập kết giới, chống đỡ lại được vụ nổ đó.
Thế nhưng, Fran không hề bất ngờ. Chúng tôi đều biết rằng một kẻ địch như nó sẽ không an phận chịu chết dễ dàng.
Bên cạnh ấy, Fran còn có tôi nữa. Chính vì thế, Fran thấy mình không có lý do gì để hoảng loạn cả. Tôi buộc phải đáp lại sự tin tưởng của em ấy!
『Oraaaaaaa!』
Tôi thi triển tất cả những kĩ năng mà mình có thể như tinh linh thuật, phong thuật và kết giới để ngăn chặn vụ nổ. Vụ nổ ấy thực tình có uy lực rất lớn, nhưng chúng tôi không cần phải vô hiệu hóa nó mà chỉ cần chống đỡ lại nó là được.
Sau khi ánh sáng khủng khiếp phát nổ ở độ cao 100 mét trên không trung tan dần, chỉ còn Fran hoàn toàn lành lặn là còn đứng đó.
“Chiến thắng.”
『Phải, lực lượng chủ lực của chúng quả thật rất mạnh.』
Nếu không có sự hỗ trợ của Sophilia và Tsalutta, chúng tôi đã phải chật vật hơn rất nhiều rồi. Nếu muốn sớm chiến thắng nó, có lẽ chúng tôi buộc phải sử dụng Kiếm Thần Nhập Thể.
『Thật sự là thắng rồi.』
“Nn. Hơn nữa, mọi người.....?”
Fran ngay lập tức xóa đi gương mặt vui vẻ của mình và hướng mắt về phía các đồng đội. Bấy giờ, em ấy mang dáng vẻ của một người lãnh đạo chứ không phải một chiến binh đơn độc nữa.