Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7151

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

Web Novel - Chương 432 Khai trừ

Fran và Colbert đã có mặt tại công hội mạo hiểm giả theo như yêu cầu của bá tước Bailleys. Hôm nay có vẻ là một ngày bận rộn. Hàng chờ dành cho mạo hiểm giả cao cấp gần như chật kín người.

Vương đô đang rối loạn vì những náo động ở quận quý tộc, tuy nhiên không khí ở đây vẫn điềm nhiên như chẳng có gì xảy xa. Có lẽ họ đã quyết định quý tộc có đang dính đến chuyện gì thì nó cũng nằm ngoài quan tâm của họ.

Trên đường tới đây, thực thế chỉ một vài người lo lắng bàn tán mà thôi.

Fran đang định lấn lên hàng đầu, nhưng Colbert ngăn em ấy lại.

“Chúng ta vẫn còn thời gian. Hơn nữa, nếu tiểu thư không may vướng vào rắc rối với các mạo hiểm giả khác, tiểu thư chỉ đang để lại ấn tượng xấu cho mình mà thôi. Chúng ta nên kiên nhẫn xếp vào hàng.”

“...Đã rõ.”

Trong khi chúng tôi đứng ở hàng chờ, Colbert bắt chuyện phiếm với Fran, có lẽ cũng vì muốn giúp em ấy bình tĩnh lại.

“Vậy sau khi giải đấu kế thúc, tiểu thư Fran đã đến đâu thế?”

“Nn? Đến Thú Nhân Quốc ở đại lục Chrom.”

“Ồ? Tiểu thư cũng đã nhận nhiệm vụ hộ tống thuyền, phải không? Tôi cũng đã vài lần nhận nhiệm vụ như vậy.”

Trong suốt nhiệm vụ hộ tống thuyền mà anh ta nói đến đấy, Colbert chưa có cơ hội nào được rời khỏi thị trấn cảng và thực sự đi ngao du đại lục Chrom mà thường sẽ trở về Gilbard ngay. Vì thế mà với lục địa đó, anh ta vẫn còn là người lạ.

“Vì thế tôi không biết gì nhiều về Chrom lắm.”

“Em đã đến ngôi làng hắc miêu ở đó.”

“Ồ, vậy tức là tiểu thư cũng đã đến thủ đô thú nhân rồi đúng không?”

“Nn.”

“Hề! Vậy nơi đấy trông như thế nào? Có đặc sản hay địa danh nào khiến tiểu thư để ý đến không?”

“Nhiều lắm.”

Fran kể rất nhiều về những món ăn và địa danh của Thú Nhân Quốc cho một Colbert đang tò mò lắng nghe. Tất nhiên có nhiều thứ chúng tôi không thể nói ra được, và cũng may là anh ta chú ý đến đặc trưng văn hóa của người dân ở đó hơn những chi tiết chúng tôi bỏ qua.

Sở thích nấu nướng của Colbert chúng tôi hiểu rất rõ. Vì thế, thấy anh ta đặc biệt hứng thú với nền ẩm thực của thú nhân, thông qua Fran, tôi đưa một số công thức điển hình cho anh ta. Colbert rất hạnh phúc trước món quà nhỏ của chúng tôi.

Anh ta cũng rất ấn tượng với khung cảnh mà chúng tôi đã được nhìn thấy từ lưng của Urushi.

“Nghe có vẻ thú vị thật. Tôi cũng muốn ngày nào đó được ghé đến Thú Nhân Quốc. Món ăn ngon, và khung cảnh không thể thấy ở bất cứ đâu khác. Chẳng phải đó chính là niềm vui lớn nhất khi ngao du sao?”

“Nn!”

Tính ra hai người họ rất hợp tính nhau. Ngay từ hồi ở Barbra đã như thế rồi, cứ như cùng một bước sóng vậy. Hay là độ tuổi tâm hồn của cả hai như nhau? Có lẽ lý do lớn nhất là do có cùng một sở thích.

Sau khi Fran kể xong về vương quốc thú nhân, em ấy hỏi Colbert một chuyện. Thật ra thì chính tôi cũng đang thắc mắc cùng một câu hỏi, nhưng cũng lại sợ rằng đó là một câu hỏi nhạy cảm.

Nhưng Fran thì vẫn vô tư như mọi khi.

“Có phải Colbert bị khai trừ rồi không?”

“Guh...”

Phải, Fran luôn thẳng thừng như vậy.

Colbert là một môn viên của môn phái võ thuật có tên là trường phái Dimitris. Tôi không biết về cụ thể thế nào, nhưng để được công nhận như là một thành viên chính thức của trường phái này thì các môn sinh phải tốt nghiệp một bài thử thách.

Nội dung đại khái của bài thử thách là trở thành mạo hiểm giả hạng A trong khi phong ấn năng lực chiến đấu của mình lại. Không cần phải nói, thử thách đó khó tới nực cười. Nếu anh ta có thể đạt hạng A trong khi năng lực của mình bị phong ấn, thì hạng S với anh ta hoàn toàn khả thi.

Đó là thử thách chỉ dành cho một số rất ít người.

Trường hợp giải trừ phong ấn chính đáng duy nhất là khi rơi vào trường hợp khẩn cấp. Ở đây có thể là cứu mạng người khác hoặc mạng của chính bản thân. Nếu vì tư lợi cá nhân mà dỡ phong ấn, người đó sẽ bị khai trừ ra khỏi môn phái.

Và Colbert đã dỡ bỏ phong ấn của mình để có thêm cơ hội chiến thắng Fran trong đại hội võ thuật. Một lý do hoàn toàn ích kỉ.

Nếu lời đồn đại là đúng, sẽ chẳng lạ gì khi anh ta đã bị khai trừ rồi...

“Sao vậy?”

“...Tôi...”

“Nn?”

“Tôi đã bị khai trừ rồi!”

Uầy, vậy là anh ta đã thực sự bị đá rồi sao? Từ nãy đến giờ Colbert vui vẻ tươi cười, nhưng trong thoáng chốc sắc mặt của anh ta đã chuyển thành bí xị. Này, đừng nói anh ta đang chuẩn bị khóc nhé?

“Ư... Quả thật tôi đã chuẩn bị tâm lí rồi. Tôi biết kiểu gì thì mình cũng sẽ bị khai trừ...”

“Chuyện gì đã xảy ra sau khi bị khai trừ?”

“Ý của tiểu thư là sao? Thì tôi đã bị khai trừ rồi, vì thế tôi không thể sử dụng võ thuật trường phái Dimitris nữa.”

“? Tức là sao?”

Ngay cả khi môn phái khai trừ anh ta khỏi danh sách môn viên, thì điều đó đâu có nghĩa là kĩ năng của anh ta sẽ biến mất luôn đâu nhỉ? Nếu anh ta chăm chỉ luyện tập, biết đâu anh ta có thể tự mình nâng cấp độ kĩ năng trường phái Dimitris lên?

Ngay cả khi tôi không thể thấy kĩ năng trường phái Dimitris của anh ta với thẩm định, thì điều đó chỉ có nghĩa là anh ta đang tự phong ấn nó lại thôi, đúng không?

Anh ta tiếp tục phong ấn kĩ năng của mình lại để khiến sư phụ của anh ta xem xét lại tư cách môn sinh của mình?

Hay là trong trường phái có một số kĩ năng mà chỉ đích thân Dimitris mới có thể truyền đạt được? Không, nếu chỉ có vậy thì Colbert sẽ không nói là không thể sử dụng được trường phái Dimitris.

“Tất cả các bộ môn võ thuật trên thế gian đã được công nhận bởi các vị Thần, kể cả trường phái Dimitris, đều có một kĩ năng đặc biệt mà chỉ người sáng lập và những người kế vị chánh thống mới có được. Tên của kĩ năng ấy là 『Rút Phép Thông Công』. Chỉ những trưởng môn của các trường phái mới có thể sử dụng nó.”

“Rút Phép Thông Công? ”

“Kĩ năng ấy giúp trưởng môn xóa tất cả những kĩ năng liên quan đến võ thuật mà đối tượng học được từ trường phái ấy. Trong trường hợp của trường phái Dimitris, tên của nó sẽ là Rút Phép Thông Công ・Trường Phái Dimitris. Với nó, ngài Dimitris có thể xóa đi kĩ năng võ thuật Dimitris của bất cứ môn viên nào của mình.”

“Vậy Colbert đã bị xóa kĩ năng của mình?”

“Cũng phải thôi, bởi vì tôi đã bị khai trừ mất tiêu rồi.”

Đúng là thế giới khác...có khác. Ngay cả kiến thức cũng có thể bị xóa đi khi người ta bị khai trừ ra khỏi một môn phái bất kì.

“Vậy Colbert yếu hơn rồi?”

“Tiểu thư không sai. Nhưng bởi chỉ số của tôi đã được gỡ phong ấn, nên nhìn chung tôi có thể chiến đấu tốt hơn xưa, nhưng các kĩ năng...”

Có vẻ như hồi nãy khi biệt thự bị tấn công, Colbert không sử dụng trường phái Dimitris đơn giản là vì anh ta thực sự không thể, chứ chẳng liên quan gì đến khả năng triệt tiêu ma pháp của mấy thanh ngụy gươm.

“Tôi không đủ dũng khí để tham gia trường phái mới, nên hiện tại tôi sẽ cố gắng rèn luyện kĩ năng võ thuật và võ kĩ sẵn có của mình.”

“Chúc anh may mắn.”

“Cảm ơn!”

Trước lời động viên của Fran, Colbert mỉm cười với một gương mặt sáng sủa.

Quả thật vừa rồi, tôi đã lo lắng Colbert có thể đang ôm một mối thù trong lòng với Fran. Rõ ràng là vì muốn chiến thắng Fran mà anh ta sẵn sàng chịu bị khai trừ. Ở đây là anh ta tự làm tự chịu, nhưng đổ lỗi cho người khác bao giờ cũng dễ hơn đổ lỗi cho chính mình.

Tuy nhiên, có vẻ Colbert thực sự không có ý xấu với Fran. Colbert không phải là một người xấu xa. Có lẽ Fran đã nhận ra điều đó, nên em ấy mới có thiện cảm với anh ta.

“Một ngày nào đó, tôi sẽ trở nên đủ mạnh để có thể đánh bại tiểu thư.”

“Nn. Sẽ đợi đến lúc đó.”

“Hahaha, tiểu thư cứ chờ coi!”