Tensei shitara doragon no tamago datta ~ saikyō igai mezasane ~e ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Quyển 04 - Chương 205 - Báo cáo

Chương 205 - Báo cáo

Tôi và cả nhóm theo chân kiến chỉ huy trở về tổ của họ.

Cuối cùng dẫn đến một căn phòng trong cùng của hang không mấy to lớn.

Bầy kiến xếp những cái kén đỏ thẫm bên cạnh nhau trên đất.

Tôi cũng mở miệng nhả ra một mớ lăn lóc ngay đó.

Èo, gớm quá. Phụt phụt!

Có tổng cộng bốn mươi kén mang về.

Chắc số lượng kiến mà mỗi tổ chức có thể nuôi dưỡng mỗi lần chỉ có bấy nhiêu.

Chẳng lẽ không thể tăng được một hay hai trăm kén một lúc?

Nếu đẻ chửa kiểu đó thì kiến đỏ tràn ngập toàn thế giới luôn quá!

Nhưng nếu tạo được bốn mươi trứng thì sao cái tổ ở đây chỉ có hai mươi?

Vì giới hạn số lượng trứng mà kiến chúa có thể sinh được theo vòng đời hay tỷ lệ tử vong cao trong hoang mạc này?

Sẽ cần một khoảng thời gian đợi cho ấu trùng nở.

Mà nói đi cũng phải nói lại, bầy kiến vác hai mươi, tôi ngậm mười, cô bạn cũng vậy…

Ơ? Sao thế?

Coi nào, mau nhả ra đi!

“Gaa?”

Cô ấy mở mồm ra, chẳng còn cái đéo gì bên trong.

Ái dza, má đang đùa với con phải không?

Tôi vờ im lặng bước ra khỏi hầm kén để tới chỗ của nữ hoàng.

Nhanh chóng chia tay với bả để còn chuồn gấp.

Đi qua hành lang, tôi khẽ liếc lại nhìn.

Thấy bầy kiến lấy chân trước chỉ trỏ đếm số lượng kén, quẹo đầu.

Xem như tôi không biết gì cả.

Tôi còn nhớ nơi ở của nữ hoàng nên không cần ai dẫn đường.

Sẽ gây náo động nếu tôi lang thang khắp nơi mà không được phép, với lại tôi không có hứng thú.

Tôi tiến thẳng tới chỗ của kiến chúa.

Có hai con kiến hộ vệ hai bên bà ấy.

Thấy bóng dáng của tôi, họ thủ thế cảnh giác.

Tuy nhiên nữ hoàng la rầy hành động ấy và họ tháo lui.

「Cảm tạ sự giúp đỡ tích cực của cậu, ta đã nghe qua báo cáo. Chỉ có mười người lính thiệt mạng và chiến lợi phẩm bốn mươi cái kén mang về」

Tôi vội vàng tẩy xóa suy nghĩ của mình rồi vu vơ về thứ khác.

Không được để cái tin trời đánh của cô bạn lọt ra bằng bất cứ giá nào.

Tuy vậy chỉ là vấn đề thời gian nữa thôi.

Nữ hoàng tỏ vẻ hiếu kỳ.

Có vẻ chúng tôi đã tránh được 〖Thần giao cách cảm〗.

「...Quá trình lên cấp có khiến cậu thỏa mãn chưa?」

Bà ấy hỏi với sự băn khoăn.

Cũng phải thôi vì tôi đang kháng lại 〖Thần giao cách cảm〗 mà.

Làm ơn đừng lộ ra mấy thứ không cần thiết.

Tôi biết bà cảm thấy thận trọng, nhưng hãy yên tâm đi vì tôi sẽ không công kích nơi này nữa đâu.

Mặc dù như mình bị lợi dụng, thế này cũng đã đủ cho thành tích của tôi và còn muốn gửi lời cảm ơn ấy chứ.

「Ta hiểu rồi. Một sự hồi đáp… Thật ra ta còn biết một tổ kiến khác...」

………

「...Không ư? Vậy thì gác qua một bên」

Bộ bà đang tính mở rộng lực lượng bằng cách thu nhặt kén à?

Tôi nghi ngờ công dụng thật sự của mình có phải là đi phá nát tổ của đối thủ hay không nữa.

Với lại kiến chúa bên đó có vẻ quen biết với bà.

「Thật trớ trêu khi trò chuyện cùng người đã từng tấn công lực lượng của mình, nhưng cậu đã giúp đỡ ta rất nhiều… Nếu cần chuyện gì, cứ gọi. Chúng ta sẽ có mặt để hỗ trợ」

Tôi không nghĩ sẽ có cơ hội để dùng đến vì tôi sẽ sớm rời khỏi hoang mạc này.

Chắc câu nói thật sự của bà ta kiểu “Ta miễn cưỡng giúp cậu vậy. Làm ơn đừng chấp nhận”.

【Cá thể đã nhận được Danh hiệu 〖Kiến lính: Cấp MAX〗】

Hm?

【Danh hiệu 〖Kiến lính: Cấp MAX〗 được chuyển thành 〖Kiến chỉ huy: Cấp 1〗】

【Cấp độ Danh hiệu 〖Kiến chỉ huy〗 đã tăng từ 1 lên MAX】

【Danh hiệu 〖Kiến chỉ huy: Cấp MAX〗 được chuyển thành 〖Kiến vương: Cấp -〗】

Một số danh hiệu lạ hiện lên, nhưng…

Hầy, chắc nhờ việc tôi lật đổ cả một vương quốc khá lớn.

Xem ra trong quần thể loài kiến, một người có thể thăng tiến dựa vào công trạng của họ.

Trở thành vua của bầy kiến rồi chui xuống đất sống…

Yeeeah, tôi không chắc chứ… cũng hơi thú vị đó.

...Thế này có ảnh hưởng tới quá trình tiến hóa của tôi không vậy?

Có chút lạ lùng đây.

Sau khi tạm biệt kiến chúa, tôi rời khỏi hang và bay lên bầu trời.

Lượn xung quanh giây lát, tôi có thể thấy một đầm lầy phía xa.

Những bãi lầy trong hoang mạc này do lũ sên khổng lồ tạo ra rồi dùng ảo ảnh ốc đảo tươi đẹp dẫn dụ đối tượng.

Nói cách khác, khi thấy hình ảnh thật này nghĩa là con sên đã bị hạ gục mới đây.

Rất có thể do Adofu.

Tôi hướng tới đó và quả nhiên thấy ông ấy ngồi đấy.

...Ông ta đâu phải loại người dễ bị đánh lừa bởi ảo ảnh.

Không, có lý do cả?

Nước vẫn là nước dù có bùn đất.

Vẫn là một nơi dừng chân lý tưởng còn hơn phơi thây ngoài hỏa ngục này.

Ông ấy đã đến đây và quyết định biến nó thành mốc đánh dấu để tôi phát hiện.

Adofu nhìn thấy tôi khi vừa hạ cánh xuống trước ông ấy.

“Ngày trọng đại sẽ đến vào ngày mai. Cậu đã sẵn sàng chưa?”

“Gwo.”

Tôi gật đầu.

Khi đó tôi nghĩ.

Liệu có phải ý tưởng hay khi để Adofu đi theo?

Cánh tay không còn đủ linh hoạt cho chiến đấu nữa.

Nhờ lời khai của ông ấy, đây là bằng chứng chắc chắn có khả năng hạ bệ danh dự của tên anh hùng.

Dù mức độ nguy hiểm cao nhưng cũng đáng để thử.

Hoặc ít ra gây được ảnh hưởng.

Qua những gì tôi đã được nghe đến nay, không chừng hắn sẽ phủ nhận cáo buộc của Adofu bằng cách lan truyền tin giả vào cộng đồng, rất có thể còn lôi kéo theo cả đám đông.

Nếu điều đó diễn ra, chỉ còn lựa chọn duy nhất là tranh chấp.

Khi đối đầu với tình trạng hiện tại của Adofu, ông ấy có thể mất mạng một cách vô ích.

Sẽ thế nào nếu tôi đi một mình giữ chân hắn khi giải thoát cho người thân của Adofu lẫn Nina?

Một cách như thế chắc không hữu dụng đâu?

Hơn nữa kế hoạch ấy không thể rửa sạch tội trạng và nó sẽ đè nặng lên đầu ông ấy trong suốt quãng đời còn lại.

“Đừng cảm thấy lo lắng.”

Adofu nhìn gương mặt rầu rĩ của tôi và bảo.

“Tôi cam đoan sẽ vạch trần hắn. Hãy đặt niềm tin vào tôi.”

Không hề có sự nao núng trong ánh mắt.

“Gwoooh…”

Tôi gật đầu dù vẫn lo âu.

Tuy không có cách khả thi để chia tách giáo hội và tên anh hùng, nhưng quả quyết một điều rằng nếu chúng tôi không làm gì với vấn đề thì sẽ không thể nào giữ được người thân của Adofu và Nina.