Nay tôi mải lướt fb quá nên quên đăng truyện cho ae =))))))
Xin lỗi ae nhìu <3
============================
"Felicia-dono, mời em qua đây."
"A, cảm ơn ngài rất nhiều."
Khi chúng tôi tiến đến bờ hồ, tôi ngay lập tức trải chiếc khăn tay lên mặt đất và nhường chỗ ngồi cho Felicia. Đương nhiên, tôi ngồi bên cạnh.
Nhưng... Ôi, cảnh tượng này thực sự tuyệt vời, với ánh trăng phản chiếu trên mặt nước, đây thật sự là một nơi đẹp đến mê hồn.
"Vậy thì chúng ta hãy ăn đi."
"Fufu, ngài đừng vội vàng như thế. Em sẽ chuẩn bị ngay thôi."
Felicia nhìn tôi đang phấn khích và cười khúc khích. Cô ấy nhẹ nhàng lấy ra đồ ăn nhẹ và bình nước từ trong giỏ và xếp chúng thành hàng.
Đồ ăn nhẹ bao gồm bánh mỳ baguette cắt lát mỏng với phô mai kem và mứt dâu.
"Vậy thì ăn thôi nào... Ừm! Ngon đấy!"
Tôi lấy một lát bánh mỳ baguette đã phết đầy phô mai và mứt dâu và thưởng thức no nê, khuôn mặt tôi sáng bừng lên vì thích thú.
"Fufu... Xin mời ngài thưởng trà."
"Aa, cám ơn... Haah, thật bình yên..."
Tôi nhận chiếc tách trà từ Felicia và nhấp một ngụm. Nhiệt độ vừa đủ, có vẻ như nó đã được giữ ấm bằng ma thuật.
"Ừm... Quả nhiên, thưởng thức chuyến dã ngoại cùng em là điều thú vị nhất."
"Au...wa... Em cũng vậy..."
Felicia trả lời mặc dù có vẻ ngại ngùng. Chỉ với điều đó cũng đã đủ lấp đầy trái tim tôi.
Và sau khi thưởng thức xong đồ ăn nhẹ, tôi và Felicia dựa vai vào nhau.
"...Liên quan đến cuộc nói chuyện với Hoàng Thái tử vừa rồi, có vẻ như Sophia đã thổi một điều gì đó vào đầu hắn ta."
Tôi đã chủ động đề cập đến một điều mà Felicia cũng quan tâm. Lý do tại sao tôi nhận ra đó là do Sophia làm là vì cái Tassel trên chuôi kiếm của Hoàng tử... Đó chính là thứ Sophia đã trao cho Hoàng tử.
Có lẽ, khi Sophia trao nó, cô ta đã nói xấu về Felicia để lôi kéo hắn ta trở thành đồng minh của cô ấy.
Và, Hoàng tử ngốc nghếch đã bị lừa... Tôi thực sự nghi ngờ liệu hắn ta có thực sự là một trong những anh hùng của Felicia.
"Với sự kế thừa ngai vàng trong tương lai và trở thành vua, ta thật sự không thể không lo lắng."
Hơn nữa, tôi còn có một mục đích xấu xa khác khi nói những lời đó là nhằm làm cho Felicia không có ấn tượng tốt với Hoàng Thái tử. Ngươi hãy cứ cười đi, tên tiểu nhân.
...Sự ấm áp và lòng tốt của cô ấy đã chạm vào trái tim tôi, tôi không bao giờ muốn buông tay.
Và rồi...
"Đúng vậy... Em cũng không muốn một người như vậy đứng trên đầu Gilbert-sama."
Felicia, người luôn dịu dàng, lần đầu tiên đã thể hiện sự tức giận. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì lý do mà cô ấy tức giận là vì tôi.
"A..."
"Nếu em không muốn, em có thể đẩy ta đi..."
Cuối cùng, không thể chịu đựng được nữa, tôi đã ôm chặt Felicia. Tôi có quyền làm như vậy vì tôi là hôn phu của cô ấy.
Tuy nhiên, từ đầu chúng ta đã bắt đầu từ một điểm trừ. Tôi đã luôn giữ khoảng cách, lo lắng rằng Felicia sẽ không thích tôi.
Nhưng... Tôi yêu Felicia rất nhiều... Cô ấy thật sự đáng yêu đến mức không thể chịu nổi...
"Không ngờ... Em cũng thật sự rất vui khi được ôm lấy bởi Gilbert-sama... "
"Thật à...? "
"Vâng..."
Chỉ với những lời này cũng khiến tôi cảm thấy mình như đang lạc vào chốn thiên đường.
Ahh... Thật sự, tôi yêu cô ấy đến mức không thể tả.
"Felicia-dono... Như em đã biết từ trước trong kiếp sống trước đây rồi... Thông lệ tại Đại hội Săn bắn là trao tặng con mồi tuyệt vời nhất đã săn được cho người quan trọng nhất đối với họ."
"Vâng, em biết rồi."
"Ngày mai, ta sẽ giết một con quái vật tuyệt vời hơn bất kỳ ai khác và trao tặng nó cho em."
"A..."
Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt Sapphire của Felicia và hứa như vậy.
Bởi vì... Người con gái quan trọng nhất đối với tôi chính là em...
"Tuy nhiên... Mặc dù em rất hạnh phúc với lời của Gilbert-sama... Nhưng so với điều đó, điều em thực sự muốn là ngài trở về an toàn từ cuộc săn. Vì vậy..."
Khi Felicia nói như vậy, cô ấy bồn chồn và giơ ra một thứ cho tôi...
"Đây là..."
"Em, em làm không được tốt lăm nhưng, em đã làm nó với sự hướng dẫn của Anne và tâm huyết của mình. Xin hãy đặt nó vào chuôi kiếm của Gilbert-sama..."
Được từ Felicia, tôi nhận được một cái Tassel có màu giống với màu tóc đen và màu mắt xám của tôi.
Cái này... Làm cho tôi...?
"Vâng... Ta hứa. Ta nhất định sẽ bình an vô sự trở về với em. Ta sẽ mang về một con ma thú tuyệt vời nhất vì em."
"Gilbert-sama..."
"Vì vậy, khi đến lúc đó... Xin hãy... nghe một yêu cầu của ta...?"
"Yêu cầu... à?"
"Đúng vậy..."
Tôi gật đầu với cô ấy.
Đúng vậy... Tôi đã sống cùng Felicia trong hai tháng kể từ khi chúng ta đính hôn.
Vì vậy, thực sự, tôi đã nghĩ đến việc tiến xa hơn trong mối quan hệ với cô ấy.
Hơn hết, tôi đã không còn ngại ngần hay rút lui khỏi Felicia nữa.
Bởi vì tôi chính là người đem hạnh phúc cho Felicia.
"Vậy em nghĩ sao về điều đó?"
"Nếu có điều gì em có thể làm, xin ngài hãy nói. Và, ngay cả khi không có điều kiện như vậy, nếu đó là vì ngài, em sẽ làm bất cứ điều gì..."
"Ahaha. Ta biết em sẽ nói như vậy, nhưng vẫn tốt hơn nếu ta có thể cố gắng hết sức để nhận được được nó như một phần thưởng."
"Là vậy sao...?"
"Đúng vậy. Felicia-dono, ta là một người đơn giản như vậy, vì vậy xin hãy khéo léo điều khiển và kiểm soát ta."
"Ah... Fufu!"
Khi tôi nói như vậy, Felicia cười hạnh phúc.
"Vâng... Nếu đúng là để Gilbert-sama trở về an toàn, em sẽ nghe theo yêu cầu của ngài."
Ahaha, việc không đặt điều kiện là tặng một con ma thú tuyệt vời nhất chính là sự tử tế và quan tâm của cô ấy đấy...
"Vậy, ngoài yêu cầu đó... Xin hãy cho ta... sự bảo hộ của Nữ thần... để trở về an toàn..."
Tôi nói như vậy và dang rộng cả hai tay ra.
"À, àu... Tuy em không phải là Nữ thần, nhưng nếu ngài có thể trở về an toàn..."
Felicia, với vẻ mặt bẽn lẽn, nhẹ nhàng ôm lấy tôi khi chúng tôi đứng tắm mình trong ánh trăng lưỡi liềm dịu dàng trên bầu trời đêm.
một cái nhúm vải mà để trang trí ấy (Tôi cũng không biết miêu tả cái này cho anh em thế nào =)))))) ) Mọi người có thể tra gg để biết thêm chi tiết