Lâu đài hoàng gia Palettia, bên trong văn phòng của quốc vương, nhà vua Orfans Von Palettia hiện đang tao nhã thưởng trà giữa hàng núi công việc bộn bề.
Công việc chính phủ đối với nhà vua là rất vất vả. Những giây phút thảnh thơi như giờ đây có thể nói là quý giá hơn tất cả. Mặc dù vất vả là vậy, điều quan trọng đối với một vị vua còn phải là giữ cho tâm hồn luôn được thư thái.
……Chỉ với tâm thế như vậy thì ông mới có thể làm việc nổi. Không chỉ có mỗi chính trị là luôn khiến ông đau đầu, ông còn đau đầu vì đủ thứ khác nữa.
Đặc biệt, thứ hiện ra đầu tiên trong đầu ông chính là gương mặt của công chúa, ông lắc đầu nguầy nguầy như muốn gạt phăng dòng suy nghĩ đó ra.
Đứa con gái suốt ngày bày ra những chuyện của ông dạo gần đây lại có vẻ im hơi lặng tiếng. Ông thầm nghĩ rằng có lẽ cuối cùng con bé cũng biết nhận thức, thế nhưng đó chắc chắn là chuyện không thể.
Thời gian này trông chỉ như là một khoảng bình yên nhỏ trước cơn bão lớn mà thôi, nghĩ tới đó khiến ông cảm thấy lo lắng không dứt được.
(......Không thể gạt ra khỏi đầu nổi mất)
Ông cố gắng quay lại làm việc trong khi cầu nguyện rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Dẫu vậy, mong ước của ông liền ngay lập tức bị đạp bay đi.
「Bẩm bệ hạ. Xin thứ lỗi cho thần! Thần xin được khẩn báo! Công chúa Anisphia……!」
「............Hầy, lại nữa hả! Lần này lại là cái gì đây!? Cái con nhóc này lại gây ra chuyện gì rồi!?」
Nghe xong người hiệp sĩ đang đứng ngay trước cửa khẩn báo, nhà vua gắng nén lại cơn đau dạ dày đang bắt đầu quặn lên.
Ngẩng mặt lên trời mất một chút, Orfans giục gọi người hiệp sĩ báo cáo tiếp.
「Công chúa Ainsphia vừa sử dụng ma cụ bay ghé qua Lâu đài hoàng gia ạ! Ngài ấy mong được yết kiến bệ hạ, với lại……」
「Với lại cái gì! Báo cáo rõ ràng xem nào!」
「Vâng~! Công chúa Ainsphia mang theo tiểu thư nhà Công tước Magenta tới đây, nhưng, nhìn từ bất kỳ góc độ nào thì cũng giống như là bị bắt cóc ạ……!」
「Cái con nhóc bất trị này, nó đang làm cái quái gì vậy~!?」
Euphyllia, tiểu thư nhà Công tước và cũng đồng thời là hôn thê của con trai ông, nghe thấy cái tên đó khiến Orfans cảm thấy xây xẩm mặt mày và gần như gục xuống tại chỗ.
Chính xác thì hôm nay là ngày mà học viện quý tộc tổ chức tiệc mừng. Thế nhưng chẳng hiểu sao mà Euphyllia đáng ra phải ở đó nhưng giờ lại có mặt ở đây.
Nếu hiệp sĩ đã báo cáo lại là bắt cóc, rất có thể nó chính là nghĩa đen. “Nếu con nhóc ngu ngốc đó thì chắc chắn là vậy rồi”.
「Dẫn đến chỗ ta ngay! Cả Euphyllia nữa!」
「Th, thần tuân lệnh!」
Orfans thở dài trong lúc người hiệp sĩ bắt đầu chạy đi, ông kéo hộc bàn và lấy từ trong đó ra một lọ thuốc.
Đây là thứ có tác dụng giúp ông chống lại những cơn đau dạ dày do đứa con gái cứ bất thình lình là lại quậy phá và không bao giờ chịu để ông yên.
Chẳng phải quá khi nói rằng thứ thuốc này cũng là thứ duy nhất có thể cứu giúp ông hiện tại. Điều nực cười ở đây nằm ở việc tác giả của thứ thuốc này cũng chính là tác giả của đủ thứ chuyện ầm ĩ ngoài kia, Anisphia.
Orfans nhớ lại cái lúc mà mình đã suýt đổ gục khi phát hiện ra sự thật đó.
Hít lấy một hơi, ông trở về chỗ ngồi. Bên ngoài là người hiệp sĩ đang cất giọng vừa phải xin vào phòng yết kiến.
Khi ông vừa đồng thuận, cánh cửa mở ra cùng hai người đang bước vào phòng.
「Phụ vương trông có vẻ thư thái quá nhỉ! Con xin lỗi vì đã đột ngột ghé thăm nha!」
Tehepero~! Giọng nói nhẹ nhàng, thanh cao của Ainsphia khi bước vào phòng cứ như ảo giác dội vào tai Orfans, khiến ông cảm thấy đau đầu và nheo mắt lại.
Trên lưng cô ấy hiện tại chính là Euphyllia với đôi mắt dường như đang quay mòng mòng. Chỉ khi hạ xuống từ lưng và bị lắc vai, Euphyllia mới định thần trở lại, và gương mặt cô trở nên tái nhợt đi khi nhìn ra xung quanh.
「B, bệ hạ! Thần rất xin lỗi! Xin hãy tha thứ cho thần!」
「Được. Chắc hẳn mọi chuyện đều là do con nhóc ngu ngốc này gây ra rồi. Giờ thì, Anis?」
「Dạ, thưa phụ vương!」
「Báo cáo nhanh. Lần này mi lại gây ra chuyện gì……?」
「Thưa phụ thân, có điều này con muốn được nói trước, toàn bộ lỗi lần này không phải chỉ có mỗi mình con đâu ạ!」
「Ta sẽ phán quyết khi nghe mi báo cao sau…… Thế chuyện là gì?」
「Con bị “lạc hướng đôi chút” trong lúc thử nghiệm bay đêm bằng “chổi phù thủy”. Kết quả là con đã bất ngờ lao vào giữa buổi tiệc mừng của học viện quý tộc ạ!」
「......Cái con……~NGU NÀY~!!」
Orfans đứng phắt dậy và nện thẳng quả đấm xuống đầu Anisphia.
Anisphia ôm đầu cúi xuống và hét lên theo cái cách chẳng hề nữ tính chút nào.
「Mi đó! Chính là cái kiểu như mi đó! Bao nhiêu sai lầm rồi mà mi không rút ra nổi cái gì hay sao! Cái đầu mi có chỉ để trang trí thôi à!?」
「Phụ vương à, run sợ trước thất bại thì thành công sẽ không tìm đến đâu!」
「Ta đã dặn mi bao lần là phải có biện pháp an toàn rồi! Còn mi cứ cô lặp đi lặp lại mấy chuyện đó mới là đại ngu đấy, cái con ngu này!!」
Ông thụi tiếp quá đấm nữa xuống đầu. Anisphia lại tiếp tục khuỵu xuống với hai tay ôm đầu. Còn Orfans thở hổn hển đang cố điều chỉnh nhịp thở lại.
# # # # # # # # # #
Trans note: mình sẽ cập nhật phần còn lại của chương 2 trước thời điểm công chiếu tập 2 anime.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage