Tensei Oujo To Tensai Reijou No Mahou Kakumei

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 26

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 221

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

24 149

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7447

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

Web Novel Tập 01 - Chương 05: Cuộc hội kiến bốn bên của tiểu thư nhà Công tước (2)

transnote: cho những ai đang đọc dở chap 4 thì mình đã cập nhật nốt một nửa còn lại rồi nhé.

# # # # # # # # # #

「Bệ hạ. Chắc hẳn hoàng tử Algard cũng sẽ sớm đến trình bày chuyện này thôi, nhưng bất luận kết quả có ra sao, thần vẫn rất mong hôn ước của Euphyllia được hủy bỏ」

「Được rồi, ngẩng đầu lên đi. Grantz」

Tới khi Euphyllia lấy lại bình tĩnh, Grantz lại cúi đầu trước Orfans.

Bảo Grantz ngẩng đầu lên trong khi mang vẻ mặt đắng nghét, Orfans thở nhọc.

「......Rắc rối này đều là do Algard gây ra. Thật sự ta chẳng thể nói thêm bất kỳ lời nào nữa. Giờ đây ta chỉ còn biết cúi đầu với hai người thôi. Ta xin lỗi, Grantz, Euphyllia」

「Bệ hạ! Dù là trong bất kỳ trường hợp nào, người cũng đừng nên cúi đầu như vậy ạ……!」

「Đúng đó, Grantz. Chẳng phải Euphie đang gặp rắc rối sao」

「Lần này ta xin lỗi không phải dưới tư cách Quốc vương, mà là chỉ dưới tư cách của một người cha vô dụng mà thôi. Mà đúng thật là khó ưa. Đứa con gái của ta ấy」

Sau khi cùng tự hạ mình xuống, cả Orfans và Grantz cười đáp lại nhau. Bên cạnh Orfans hiện tại chính là Anisphia vẫn đang xoa nắn cái cổ mình.

Còn Euphyllia thì căng tròn mắt nhìn Grantz vừa mới bỏ hẳn kiểu nói trang trọng sang một bên. “Hôm nay chỉ toàn là bất ngờ về cha hết thôi”.

「Vậy thì công chúa Anisphia. Tôi hoàn toàn thấy ổn với việc để Euphyllia đi theo người. Nếu chính bản thân Euphyllia có mong muốn, tôi sẽ chấp thuận chuyện này, tất nhiên là với một số điều kiện

「Vâng!...... Hở? Điều kiện sao?」

Anisphia sung sướng cười thật tươi đáp lại khi biết mình được đồng thuận, nhưng rồi đâu đó kẹt vô từ “điều kiện” khiến cô phải nghiêng đầu.

Gương mặt Grantz trở nên đanh lại, nhanh chóng chuyện từ trạng thái người cha về lại Công tước. Vẻ mặt mang đôi phần ấm áp khi trước giờ đây lại chìm về trong vẻ lạnh lùng băng giá, ông nhìn thẳng vào Anisphia.

「Nếu người muốn Euphyllia theo dưới trướng mình, tôi muốn công chúa Anisphia khôi phục lại quyền kế vị của mình」

「............Hảーーーーー~!?」

Nghe Grantz nói khiến Anisphia phải căng mắt ra và hét lên. Cùng với cái miệng đang há hốc, cô nhìn về phía Grantz như thể đang không thể hiểu nổi ông nói gì.

Ngồi bên cạnh cô là Orfans cũng đang căng mắt ra, ông nhìn về phía Grantz cùng vẻ nhướn mày.

「Nói rõ ý định của cậu đi, Grantz」

「Nếu cứ tiếp tục để hoàng tủ Algard như vậy, có khả năng ngài ấy sẽ mất quyền kế vị trong tương lai」

「Tại sao!?」

Anisphia hỏi Grantz với vẻ như đang hơi hét lên. Hoàn toàn không bị giao động, Grantz khoanh tay lại và điềm tĩnh trả lời.

「Người ta sẽ đặt nghi vấn về tư cách làm vua của ngài ấy. Hơn nữa là công chúa Anisphia, người cũng có năng lực nữa. Chỉ cần người được tái giáo dục đúng cách thì sẽ cư xử như một hoàng tộc」

「Ấy không không, không thể được đâu! Mắt ngài có bị mờ không đó, Công tước Grantz!?」

「Thực sự thì đúng là cả hành vi lẫn lý trí của công chúa Anisphia đều thiếu chuẩn mực so với hoàng tộc thật. Dẫu vậy, nếu đó là bộ máy Vương quốc hiện tại, thì」

「Thực sự cậu đang suy tính chuyện gì hả Grantz」

「Orfans. Nếu ông để đứa con gái vô tiền khoáng hậu của mình lên làm vua thì chẳng phải sẽ có chuyện hay để xem sao?」

「HaaAẢーーーーーー~!?」

Lại hét lên thêm lần nữa. Anisphia lại nhìn chằm chằm về phía Grantz cùng vẻ mặt không thể tin nổi. Nghe thấy cha mình bất ngờ đề xuất như vậy khiến cả Euphyllia cũng phải mở căng mắt ra.

「Ngài có còn tỉnh táo không đó? Bộ ngài phát điên rồi sao? Tại sao? Tại sao? Công tước Grantz, bộ tôi đã làm gì đắc tội với ngài à!? Mà tại sao giờ đây ngài lại có ý định bắt tôi làm một điều khủng khiếp và tàn nhẫn như vậy!?」

「Tôi chỉ lo cho vận mệnh Vương quốc thôi」

「Để tôi lên làm vua thì sẽ chỉ tổ sớm vong quốc thôi đó!? Không không, chắc chắn là không thể được!?」

「Vì lẽ đó nên tôi mới để Euphyllia dưới trướng công chúa đấy. Nếu ở bên con bé, hiểu biết của công chúa Anisphia về ma học sẽ càng được mài dũa hơn nữa. Được giáo dục để trở thành hoàng hậu từ nhỏ đã giúp Euphyllia học cách điều hành Vương quốc rồi, con bé có thể tham gia điều hòa cùng thủ tướng để chăm lo việc chính sự」

「Ngài đang nói những chuyện vô lý lắm đó!?」

Không thể hợp lý nổi. Ngay cả khi chính bản thân cô chính là hình mẫu của sự vô lý, cô vẫn không thấy Grantz nói có lý chút nào. Mặc dù vậy, Grantz vẫn tiếp tục không hề giao động

「À, đây vốn đã chẳng phải là lý do rồi nhỉ.」

「......A~. Có lẽ nào ngài định khích tướng Al-kun sao?」

Anisphia đấm ngang nắm tay này sang lòng bàn tay kia tỏ vẻ như mình vừa mới hiểu ra chuyện gì. Grantz gật đầu với Anisphia đã hiểu ra vấn đề.

「Mặc dù tôi có nói là công chúa Anisphia khôi phục quyền kế vị, người vẫn chỉ đang xếp thứ hai thôi. Ưu tiên số một đối với đệ nhất hoàng tử Algard vẫn sẽ không đổi」

「Mà, ra là vậy nhỉ. Nếu theo quy ước trước giờ thì đó là lẽ thường ha」

「Tuy nhiên, nếu là bản thân công chúa Anisphia thì hoàn toàn có thể đánh bay sự vô lý đó」

「Không không, kỳ thực là không thể được đâu !? Chắc chắn là vô lý đó!?」

「Dẫu vậy, vẫn phải có phương án khác phòng trường hợp hoàng tử Algard mất quyền kế vị. Trong trường hợp hoàng tử không có đủ tư cách, ngai vàng sau đó sẽ thuộc về công chúa Anisphia」

「Bộ ngài định ép Al-kun đến chết sao!? Mà không không, hành động thúc ép của ngài sẽ khiến phe phái hình thành đấy!? Không được đâu, tôi hứng mũi chịu sào kiểu gì cho nổi!? Chẳng phải trước giờ tôi luôn nỗ lực để chuyện đó không xảy ra sao!?

Đối với Anisphia, cô chú tâm nghiên cứu ma học chỉ vì để có thể dùng được ma thuật. Nhằm không để người ta lợi dụng nghiên cứu của cô, Anisphia không rời khỏi hoàng tộc để tự bảo vệ mình. Chứ nếu như mà không cần phải đề phòng nguy hiểm thì cô đã rời hoàng tộc ngay và luôn rồi.

Nhưng làm vậy thì sẽ chỉ khiến cha mẹ cô lo lắng, vậy nên cuối cùng cô quyết định là không. “Tôi chẳng có bất kỳ hứng thú nào với ngai vàng cả”, cô luôn lặp đi lặp lại điều đó trong khi cố gắng không khiến Algard bị kích động. Nhưng những hành động phản bác của Anisphia hóa ra lại là trái thường thức.

「......A~, nếu nói như vậy thì ta nghĩ không phải là ý tồi đâu, Anis」

「Hả? Bộ phụ vương cũng đã bắt đầu lẩm cẩm rồi sao? Đừng tuyệt vọng như vậy chứ! Người là một phần rất quan trọng đối với Vương quốc đấy! Chẳng may phụ vương có mệnh hệ gì thì mọi người biết phải làm sao!!」

「Kaー~! Bản thân ta đã không hề muốn nghĩ rằng ta được sinh ra chỉ để đập mi rồiー~! Sao mi không tự suy ngẫm về những hành vi trước giờ mà mi vẫn hay làm điー~! 」

Orfans với gương mặt nổi đầy gân xanh đang lắc nắm đấm hướng tới Anisphia tỏ vẻ hoảng loạn. Bản thân ông chỉ muốn thụi thật mạnh vào đầu cho mấy phát, nhưng bạo lực ở đây rồi cũng sẽ chẳng giải quyết được vấn đề gì.

Nhằm hạ hỏa để bình tĩnh lại, ông lắc chuông gọi hầu gái ra chuẩn bị trà mới. Chỉ đến khi đảm bảo rằng mọi người đều đã có trà mới và hầu gái cũng đã rơi đi, Orfans mới quay sang Anisphia.

「Anis, quả nhiên mi đúng là đứa trẻ có vấn đề nhất Vương quốc, đồ ngu, đồ ăn hại như mi chẳng khác gì cặn bẩn khi ninh xương đối với Hoàng tộc cả」

「Con bị vùi dập không thương tiếc quá đấy. Mà, như vậy thì cũng ổn thôi. Xin phụ vương cứ tiếp tục đi ạ」

「Dẫu vậy, bản chất của mi thì đứng đắn và chẳng có vấn đề gì…… Để mà nói thật thì mi còn nổi tiếng hơn cả Algard trong hoàng cung nữa, tồn tại của mi hoàn toàn vượt trên nó」

「Hả?」

Bất thình lình, Anisphia chợt mở căng mắt ra cứ như con thỏ bị tên găm vào người.

Trông thấy Anisphia tỏ ra như thế, Orfans lại tiếp tục vừa ôm trán vừa nói.

「Quả thực mi gây ra quá nhiều vấn đề. Thế nhưng, người ta tin rằng chẳng may nếu Vương quốc có mệnh hệ gì, chỉ có mi mới có đủ dũng khí đề liền nhảy ra cáng đáng nó. Hơn nữa mi cũng không cố tình làm tổn thương bất kỳ ai, mi còn luôn cố gắng phát minh để phục vụ nhân loại, đấy là những gì mà người ta nghĩ về mi. Mặc dù mi đúng là đứa trẻ có vấn đề, nhưng đồng thời mi cũng được ghi nhận ở rất nhiều thứ khác」

「Ấy không, con làm mọi thứ chỉ vì sở thích thôi…… chứ ai mà thèm quan tâm xem người khác nghĩ gì chứ…… Ế~, vâng. Là vì vậy sao? 」

Orfans trừng mắt lườm cô. Anisphia run sợ, cuối cùng cô cũng chịu đọc bầu không khí và đóng miệng lại. Orfans tằng hắng một tiếng rồi lại tiếp tục.

「Nếu bản thân mi nghiêm túc hướng tới ngai vàng, không có gì đảm bảo là sẽ không có ai đi theo mi được」

「Hảーーーー~!? Thế có nghĩa là đến cả phụ vương cũng muốn dùng đứa con gái này để làm công cụ khích tướng Al-kun sao!?」

「Nếu thực sự Algard bị khích tướng và trở nên vĩ đại thì đã tốt. Còn nếu thất bại, nó lại trở thành như mi đang tự buộc thòng lọng vào cổ đấy. Bất kể nếu Algard không đủ tư cách để lên làm vua, Vương quốc này sẽ sớm suy tàn vì không có ai kế vị, vậy nên ta sẽ không ngần ngài tính đến những thủ đoạn khác」

「Ý người nói buộc thòng lọng vào cổ tức là con bị giết sao!? A, con là một con rối sao!? Ý người là con chỉ như một con rối thôi chứ gì!?」

Orfans đưa ánh mắt như có thể đâm xuyên qua nhìn về Anisphia. Ở chiều ngược lại, cảm thấy có gì đó không ổn, Anisphia rụt người lại trước biểu hiện như đang đe dọa của Orfans.

「Không đâu, không~chịu~đâu~! Nữ hoàng ư!? Con mà lên làm vua ư!? Con không hiểu phụ vương đang nói gì cả. Con xin cảm ơn nhé, vậy thì con xin phép」

「Ta vẫn còn chưa nói hết」

「Há~! Chỉ cần miễn là tiểu thư Euphyllia từ chối thì làm gì có cuộc nói chuyện này nữa đâu!?」

「Hou~. Công chúa đã nói khá nhiều về khai mở tiềm năng này nọ rồi, để rồi mọi chuyện chuyển xấu là công chúa tính bỏ rơi Euphie luôn à……? 」

「Chết dở, Công tước Grantz đáng sợ q……!?」

Vẻ nghiêm túc toát lên từ đôi mắt Grantz. Ngay cả là Anisphia với kinh nghiệm vô số lần tiêu diệt quái vật cũng thoáng run sợ trước sát khí đằng đằng đó.

「Quả thực, thứ tôi mong muốn vẫn là hạnh phúc của Euphie, nhưng bản thân tôi vẫn là một Công tước. Nếu như kết cục là hoàng tử Algard hóa thành một chú hề, chúng ta buộc phải tính đến bước kế tiếp」

「Đúng đó, chiỉ cần phụ vương có thêm một đứa nữa……!」

「Hoàng hậu lớn tuổi rồi mà người vẫn còn bắt bà sinh con sao?」

「À, không, ý tôi là, bởi vì…… Tôi không thích. Dù sao thì tôi cũng không thích nổi. Chắc chắn là không thể được! Không thể có chuyện tôi lên làm nữ hoàng được!」

「Vì vậy nên chúng ta mới có Euphie ở đây. Vậy nên dù cho công chúa có gục ngã thì cũng không phải vấn đề」

「Aーーーー~! Hóa ra đây chính là cái cảm giác bị hào vây xung quanh sao! Rõ ràng là vậy!! Khó chịu thật!!」

Anisphia tỏ ra đau đớn ôm lấy đầu mình. Cái quyền kế vị mà đáng lẽ có đã vứt đi lâu rồi, giờ đây lại gửi lời chào đến cô. Hơn nữa là nó còn đính kèm theo hàng tá vấn đề. “Trơi ơi, tại sao!” Anisphia chỉ muốn xổ hết suy nghĩ trong lòng ra.

Chẳng thể theo kịp diễn biến câu chuyện, Euphyllia chỉ còn biết im lặng và quan sát tình hình. Sau một lúc rên rỉ, bất chợt, Anisphia dừng hẳn lại và chỉnh lại tư thế của mình.

Thấy vậy khiến Euphyllia bất giác phải mở to mắt. Euphyllia bị hớp hồn

 bởi sắc mặt phẳng, lặng băng giá hệt như một con người khác của Anisphia.

「Thế, mọi người định cho thằng bé bao nhiêu thời gian để sửa sai?」

「Cho phép hoàng tử Algard sửa sai, ý công chúa là vậy sao?」

「Vâng. Công tước Grantz, phụ vương. Điều mà con muốn hỏi là mọi người định cho Algard bao nhiêu thời gian để có thể sửa sai」

「......Tối đa là hai năm. Còn trong vòng một năm, nếu nó lại gây ra chuyện gì, ta sẽ danh chính ngôn thuận tước quyền kế vị của nó」

「Thế có nghĩa là thời gian cho phép rơi vào khoảng một năm đúng không? Chỉ là con muốn đảm bảo rằng, phụ vương không có ý định chủ động phá vỡ các quy tắc mang tính truyền thống phải không?」

「Tất nhiên là vậy. Nếu Algard đã tự đứng vững thì mi có hoàn toàn có thể im lặng lui về phía sau được rồi」

「Con hiểu rồi. Bản thân con không hề muốn sóng gió nổi lên giữa lòng Vương quốc. Dẫu vậy, nếu thực sự cần thiết, con sẽ là người tự đặt dấu chấm hết cho Algard. Vậy nên là phụ vương đã chắn chắn chưa? Chắc chắn con sẽ cai trị Vương quốc này như một bạo chúa đấy. Chỉ có như vậy thì mới có thể phá vỡ các quy tắc truyền thống được. Bản thân con không có đủ sự nhân từ đâu. Con luôn sẵn sàng tắm máu bất kỳ kẻ nào có ý định ngáng đường mình. Chỉ đơn giản là từ con người chuyển thành quái vật mà thôi」

Đôi mắt lạnh băng không thể nhìn thấu được cảm xúc hệt như một viên pha lê trong suốt, Euphyllia hoàn toàn kinh hãi trước chiếc mặt nạ vô cảm của công chúa.

Còn ngôi bên cạnh Euphyllia đang tỏ ra run rẩy là Grantz thì lại cười thầm như thể mình đang cảm thấy rất vui.

「Vẻ mặt đó của cậu, đã lâu lắm rồi ta mới được thấy」

「Công tước Grantz, trông ngài vui quá nhỉ」

# # # # # # # # # #

transnote: vẫn truyền thống cũ, mình đăng nửa chương trước, nửa chương còn lại sẽ sớm hoàn thành sau.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage