Mọi chuyện đều trở nên bận rộn kể từ ngày mà việc tiểu thư Euphyllia sẽ tham gia nghiên cứu ma học dưới sự chỉ đạo của tôi được quyết định. Nếu mà tại sao thì tại sao thì là do chúng tôi đã thống nhất sẽ chuẩn bị một căn phòng riêng cho tiểu thư Euphyllia bên trong ly cung.
Trước giờ tiểu thư Euphyllia vẫn luôn sinh sống tại nhà Công tước, và mặc dù nó đủ gần để có thể đi bộ tới đây, tuy nhiên ma học lại là một lĩnh vực liên quan rất lớn tới cơ mật quốc gia. Quan trọng nhất là một khi đã bắt tay vào thực hiện công trình nghiên cứu, sẽ có những đề tài mà thậm chí còn phải thức xuyên đêm.
Và vì vậy, để có thể tiện cho việc nghỉ ngơi cho tiểu thư Euphyllia, mọi người đều thống nhất chuẩn bị riêng một căn phòng bên trong ly cung cho em ấy. Nhưng vấn đề là, có rất ít người được phép tới lui ly cung hoàn toàn tách biệt này.
Ly cung này chỉ hoạt động với mỗi mình tôi là Ilya. Thực ra thì phải là chỉ có mỗi Ilya mà thôi. Một khi mà Ilya vướng phải trường hợp bất khả kháng hay cần thời gian nghỉ ngơi, chỉ những hầu gái biết giữ mồm giữ miệng và được hoàng cung tuyển chọn kỹ càng mới được điều tới đây.
Nói cách khác thì, cái mà tôi đang muốn đề cập ở đây chính là thiếu nhân lực. Ngay cả việc vận chuyển đồ đạc vào cũng trở nên khó khăn. Thân làm công chúa như tôi mà cũng phải đích thân tham gia khuân vác. Mà~, nếu chỉ là đồ đạc không thì cũng ổn thôi.
Mà, trước khi tôi kịp nói ra lời nào thì mọi chuyện có lẽ đã quá muộn rồi. Dưới sự hướng dẫn của nhóm hầu gái, đồ đạc sau đó cũng lần lượt được khuân vào. Cảm giác cứ như thể tôi đang ở trong một công ty chuyển nhà ở kiếp trước vậy.
「Công chúa phụ giúp vận chuyển đồ đạc vào trong như vậy là được rồi. Còn đâu xin ngài đừng đụng vào bất kỳ món nào bên trong căn phòng nhé. Bởi vì phong cách của công chúa độc đáo quá mà」
「Ý chị định nói là em lập dị đúng không? Hay là chị bảo em lôi thôi chứ gì」
「Ừm, vâng. Đúng là vậy đó」
「Chị còn không thèm phủ nhận luôn sao!?」
「Xin công chúa hãy cứ để phần còn lại cho chúng tôi lo. Còn hôm nay ngài có định ghé thăm nhà ngài Công tước không?」
Tôi gật với những hầu gái được hoàng cung cử tới đây. Còn sau đó là tôi sẽ đến đón tiểu thư Euphyllia. Đi cùng tôi sẽ là Ilya. Quả thực thì sẽ hơi có vấn đề nếu tôi tự đến nhà Công tước, vậy nên tôi quyết định để Ilya cùng đi với mình.
Thực sự thì tôi muốn Ilya ở lại đây trong lúc mình vắng mặt. Ly cung này có vô số chỗ mà tôi không muốn người khác đặt chân tới. Mà nó cũng chỉ nguy hiểm đối với người ngoài thôi. Còn riêng đối với những hầu gái được hoàng cung gửi tới, họ luôn biết phải giữ mồm giữ miệng và tuyệt nhiên không làm trái lệnh tôi.
Hay là do họ vẫn tỏ ra lo lắng về những phạm trù do họ đảm nhiệm ở đây sao. Thôi thì cũng hết cách, tôi suy nghĩ trong lúc rời khỏi căn phòng sẽ chuẩn bị trở thành phòng của tiểu thư Euphyllia.
「Công chúa」
「Ilya」
「Xin hãy chuẩn bị y phục sẵn sàng. Ngài không thể tỏ ra thất lễ trước Công tước Magenta được」
「Phải nhỉ, tôi là người sẽ đến rước con gái rượu của ngài Công tước kia mà. Bên cạnh đó còn là vấn đề của Al-kun nữa, tốt nhất lần này tôi nên tỏ ra ngoan ngoãn thì hơn」
「A~...... Cô công chúa mà lúc nào cũng như một con quái vật không thể kiểm soát nay đã trở thành một con thú bị thuần hóa mất rồi…… Khéo khi sang ngày mai là tôi chết mất thôi……!」
「Chị phóng đại quá đấy!?」
「Chúng ta tạm gác lại chuyện đó thôi」
Chị ấy thể hiện chuyên nghiệp hệt như diễn viễn trong một vở opera. Cứ tưởng rằng chị ấy đang than thở theo một cách quá cường điệu hóa lên thì gần như ngay sau đó, Ilya lại quay trở về dáng vẻ như mọi khi.
「Trước hết là công chúa phải tắm đã. Tiếp theo là trang điểm, lựa y phục, còn sau đó là……」
「Chị ấy, cứ động đến chuyện lên đồ cho em là chị lại hồ hởi hết sức……」
「Con người ta cảm thấy say mê vì những đóa hoa đẹp. Chúng cũng giống như là công chúa vậy, desuwa~ 」
Cứ như vậy, tôi như thể đang bị Ilya kéo lê hết từ chỗ này sang chỗ khác để đánh bóng bản thân. Ngay lúc này đây, ở bên Ilya khiến tôi hiểu rằng chống cự cũng chỉ là vô ích, tôi hoàn toàn phó mặc bản thân mình cho chị ấy.
Sau đó, tôi còn không thể nhận ra chính bản thân mình trước gương sau khi được Ilya trang điểm. Không chỉ có chị ấy, ngay cả những hầu gái khác cũng đều mang đam mê cháy bỏng. Niềm đam mê của họ khiến tôi cảm thấy giống như tình yêu của tôi dành cho ma thuật này. Nghĩ tới đó, mặc dù lên đồ có hơi khó chịu một chút nhưng thôi thì tôi cố chịu vậy.
Bất chợt, tôi thấy hình ảnh Ilya trong gương. Mặc dù đã gần bước sang tuổi 30, làn da trẻ trung đó vẫn không cho thấy bất kỳ một dấu hiệu nào của thời gian. Công sức nghiên cứu ma cụ mà tôi bỏ ra vì sắc đẹp của Ilya đều cho kết quả xứng đáng.
「......Ilya đẹp quá nhỉ」
「Công chúa cứ đùa」
「Em nói thật mà. Từ bé tới giờ lúc nào em cũng nghĩ như vậy hết á」
「Đúng là hoài niệm thật đấy. Đột nhiên công chúa bắt đầu chạy khắp hoàng cung, sau đó là vô số lần ngài tự làm bị thương mình kể từ khi bắt đầu phát triển ma cụ, mức độ thái quá của công chúa sau đó cứ ngày càng tăng lên」
Ilya tỏ vẻ hoài niệm trong lúc vẫn đang chải tóc cho tôi. Nhưng mà những gì chị ấy kể lại chỉ toàn là thất bại của tôi ở trong quá khứ. Dù sao thì đó cũng là một phần ký ức mà tôi chia sẻ cùng Ilya mà.
Cái lúc mà con tim tôi trở nên rung động trước ma thuật, cái lúc mà tôi phải chấp nhận sự thật rằng chính bản thân mình không thế sử dụng ma thuật đó, và cái lúc mà khát khao chế tạo ma cụ trào dâng trong tôi. Tôi gần như đã không còn để ý tới những chuyện này nữa.
「Đúng là em đã bị thất bại vô số lần thật, thế nhưng thất bại mới là mẹ thành công đó」
「Vậy thì thất bại của tôi chính là không thể tách khỏi công chúa nhỉ」
「......Vậy thì đâu mới là thành công của chị vậy? Ilya ấy」
「Thành công của tôi chính là ngay lúc này đây」
Chị phóng đại quá đó, bất giác tôi lẩm bẩm. Điều này đâu có gì đáng tự hào đâu, xấu hổ chết đi được ấy.
「Chị nói khiến em tò mò đấy」
「Bộ công chúa cũng tò mò sao」
Ilya mỉm cười. Kể từ khi tôi bắt đầu có ký ức tới giờ đến nay đã hơn 10 năm, thế nhưng ngoại hình chị ấy vẫn không hề thay đổi trong suốt khoảng thời gian đó. Thậm chí tôi còn có cái cảm giác thời gian đang ngày càng kiến Ilya trở nên xinh đẹp hơn vậy.
Có chị ấy cạnh bên thực sự chính là niềm hạnh phúc của đời tôi. Ilya còn tỏ ra tức giận chỉ vì tôi thực sự coi chị ấy như người chị gái. Mà, đúng là Ilya không phải chị gái tôi thật. Hay nói chính xác thì phải là tri kỷ mới đúng.
「Bản thân tôi thấy cứ như vậy cũng có cái hay riêng. Dẫu sao thì phụ nữ không phải cứ tiến tới hôn nhân là có được hạnh phúc」
「Thực sự em rất lấy làm tiệc cho chị vì chuyện này……」
「Ổn thôi mà. Gia đình tôi cũng chỉ có tước vị thấp, tôi cũng chỉ đóng vai trò như một con tốt thí phục vụ hôn nhân chính trị mà thôi. Nếu xét theo một cách khác, để mà cường điệu hóa lên thì bản thân tôi giờ đây không khác gì đã kết hôn với công chúa rồi cả. Những thứ mà tôi nhận được giờ đây đều là nhờ có công chúa」
Ilya là tiểu thư của một nhà Tử tước. Thân sinh Ilya là những người luôn mưu cầu quyền lực, họ tính sử dụng chị ấy như con bài hôn nhân để củng cố gia tộc. Việc chị ấy được đưa vào hoàng cung làm hầu gái dường như cũng chỉ để lọt vào mắt xanh của một gia tộc quyền quý nào đó.
Và chính tôi là người đầu tiên để mắt tới. Hay nói đúng hơn là khi biết tin Ilya chuẩn bị phải tham gia một cuộc hôn nhân ngoài ý muốn, kết quả là tôi đã làm đủ thứ chuyện vô lý chỉ để giữ chị ấy lại bên mình.
Và rồi cũng may là Ilya nay đã bị tôi giam hãm lại đã cùng tham gia nghiên cứu ma học với, để rồi kết quả là mối quan hệ giữa chúng tôi như hiện tại. Nhưng để mà nói là mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp hết ư, rất tiếc là không thể.
Ban đầu thì phía gia đình Ilya cũng hồ hởi chào đón khi biết cô ấy được tôi chống lưng, thế nhưng ngay khi mà tôi từ bỏ quyền kế vị, họ dường như xa lánh Ilya và xem chị ấy như cái gai trong mắt. A~, giờ thì tôi khôi phục quyền kế vị rồi, đừng bảo mấy người lại tìm cách tiếp cận tôi đấy nhé?
Ilya kể với tôi rằng chị ấy hoàn toàn không bận tâm, bởi vì vốn dĩ họ đã luôn không quan tâm tới chị ấy rồi. Thậm chí sau đó Ilya không còn dùng họ của mình nữa. Mà, chị ấy bảo rằng dù có bị trục xuất khỏi gia tộc thì cũng ổn thôi, tốt nhất là tôi không nên đào sâu chuyện này thêm nữa.
Bởi vì đối với tôi thì Ilya vẫn cứ là Ilya thôi. Tôi không cần để ý đến chuyện xuất thân của chị ấy. Thế nhưng Ilya xinh đẹp như vậy cũng rắc rối lắm chứ đùa đâu. Rời xa Ilya thì tôi biết phải sống sao, vậy nên tôi không thể để cho Ilya trở thành của ai được. Mặc dù suy nghĩ cũng có phần thô lỗ đối với Ilya.
「Chị vẫn muốn được sống theo cái cách đầy thú vị như bây giờ chứ? Ilya」
「Tất cả đều theo ý công chúa. Mà, mặc dù công chúa lúc nào cũng o ép tôi không biết thương xót là gì hết」
Nghe Ilya đáp lại khiến tôi bật cười. Cũng chỉ nhờ chị ấy mà tôi mới có được ngày hôm nay. Để có được hạnh phúc này trong tay, thật sự dù tôi có cảm ơn bao nhiêu cũng là không đủ.
「fu~fu~, xem cô công chúa cải trang hoàn hảo chưa này……em có lời khen cho chị đó, Ilya!」
「Bộ công chúa mà cũng có thể nói lời thật lòng như vậy sao」
Ilya vuốt đầu tôi với tiếng sột soạt dễ chịu.
* * *
Hoàn tất màn hóa trang trở thành công chúa, tôi cùng Ilya lên xe ngựa hướng tới nhà Công tước Magenta.
Nhớ không lầm thì tôi cũng đã từng ghé qua nhà Công tước Magenta hồi còn bé rồi. Hồi đó tôi vẫn chưa thực sự mâu thuẫn với Al-kun cho lắm, tiểu thư Euphyllia lúc đó cũng chưa trở thành hôn thê của thằng nhóc nữa.
Mặc dù nhà Công tước có chung gia phả với phía hoàng tộc, Công tước Magenta chỉ là họ hàng xa vì đã cách nhiều đời rồi. Phụ vương và Công tước Grantz thường chơi với nhau kể từ khi còn nhỏ, và những hành động của họ đều luôn sát cánh bên nhau.
Do vậy nên tôi đã được dẫn tới thăm nhà Công tước Magenta kể từ khi còn bé, thế nhưng đây là chuyện cũng đã lâu rồi. Còn lần này thì tôi phải chuẩn bị tinh thần trước, coi như bản thân chỉ đang đến đây lần đầu.
「Chúng ta đi thôi, Ilya」
「Vâng, thưa công chúa」
Cùng với Ilya, chúng tôi được các hầu gái của Công tước dẫn vào trong dinh thự. Căn dinh thự đằng sau cánh cổng theo như tôi thấy là vô cùng lộng lẫy. Quả nhiên là dinh thự của gia tộc Công tước Magenta có bề dày lịch sử có khác.
Theo hướng dẫn, chúng tôi tiến tới phòng khách. Ngồi đợi chúng tôi bên trong căn phòng là tiểu thư Euphyllia, Công tước Grantz và cả Công tước phu nhân Nershel.
Nershel phu nhân trông có vẻ không thực sự giống Euphyllia. Euphyllia giống cha mình hơn. Cũng đã lâu rồi tôi mới gặp lại người đó, tôi không thể cứ soi mói bề ngoài quá được. Không được, không được. Tôi phải lịch sự cúi đầu để không tỏ ra thất lễ mới đúng.
「Rất vinh dự vì được người ghé thăm, thưa công chúa Anisphia」
「Ấy không, chính tôi mới là bên thực sự mong muốn được mời tiểu thư Euphyllia. Đúng hơn thì bên phía chúng tôi mới phải là bên thể hiện tôn trọng. Trên tất cả, tôi cũng muốn được gửi tới lời xin lỗi cá nhân dưới tư cách là Anisphia về hành động sai trái mà hoàng đệ tôi gây ra」
「Xin hãy ngẩng đầu lên, thưa công chúa Anisphia」
「Đúng vậy đó, công chúa Anisphia. Thay vào đó, Euphie dễ thương của chúng tôi đã được chính ngài và mọi người giúp đỡ mà. Và tôi biết rằng đây cũng chỉ là để mọi chuyện trở nên thuận tiện hơn, mặc dù rất cảm tạ công chúa nhưng tôi không thể nhận lời xin lỗi đó được」
Lần lượt là Công tước Grantz và sau đó là phu nhân Nershel cất lời, tôi không thể cứ cúi đầu mãi như vậy được. Tôi liền ngẩng đầu lên rồi ngồi xuống ghế. Trong khi Ilya đừng đằng sau tôi dường như đang cố kiềm chế.
Ngồi ở phía đối diện với tôi chính là Công tước Magenta cùng gia đình mình.
「Phu nhân Nershel, đã lâu chúng ta không gặp rồi nhỉ. Tôi rất mừng vì bà vẫn mạnh khỏe」
「Vâng, công chúa Anisphia. Tôi không biết về tin đồn ngoài kia thế nào. Nhưng cũng đã lâu rồi chúng tôi mới lại được đón công chúa ghé thăm」
「Từ cái lúc mà hôn ước của Algard được quyết định, tôi cũng dần giữ khoảng cách với phía Công tước Magenta」
「Vâng. Tôi cũng không ngờ rằng sẽ có ngày này, quan hệ giữa tôi và hoàng tử Algard vốn đã chuyển xấu từ trước đó rồi. Ngược lại, nếu chuyện này được đưa ra ánh sáng thì sẽ khó mà tránh khỏi mối quan hệ dần trở nên chia rẽ được」
Phu nhân Nershel, bà ấy cười lớn nhưng với áp lực kèm theo kinh khủng quá đấy! Áp lực của Công tước Grantz chủ yếu đến từ cái vẻ vô cảm đó, thế nhưng phu nhân Nershel lại cười một cách hung hãn như đang chuẩn bị vồ lấy người khác!
Không có gì là khó hiểu khi mà Euphyllia được người ta nói là có ánh mắt sắc lẹm lại có thân sinh chính là hai người này. Đó chắc chắn là trường hợp của hai vị thân sinh với huyết thống mạnh tới tuyệt đối này.
「Tôi đã được nghe mọi chuyện từ chồng mình và Euphie rồi. Nếu thực sự đó là mong muốn của Euphie, tôi cũng rất sẵn lòng tiễn đưa con gái mình」
「Vinh dự cho tôi khi được nghe phu nhân nói vậy. Chính hoàng tộc là phía đã khiến em ấy mất đi danh dự bản thân, vậy nên tôi được quý gia đình tạo cơ hội để chúng tôi sửa chữa sai lầm đã gây ra. Cô con gái rượu của ngài Công tước đây sẽ do chính tôi nhận trách nhiệm chăm sóc. Tôi xin thề nhân danh hoàng tộc」
「Bộ mặt mà ngài thể hiện hôm nay thật không thể tin nổi đó, công chúa Anisphia. Thấy ngài thề trên danh nghĩa hoàng tộc khiến tôi chết cười mất thôi」
Công tước Grantz~!? À mà, thực ra tôi cũng nghĩ như vậy nốt, thế nhưng tại sao ngài lại nói toạc suy nghĩ trong lúc ra thế~! Bộ ngài có biết là tôi đã phải cố gắng trong tuyệt vọng để đắp lên mình lớp mặt nạ công chúa không? Ilya đứng sau lưng tôi rõ ràng là đang thở dài kìa. Tôi nào có làm tệ đâu chứ.
「Mồ, Công tước Grantz, xin ngài để ý hoàn cảnh giùm tôi cái!」
「Tôi đã thất lễ rồi. Nhưng tôi có mơ cũng chẳng dám ngờ rằng ngài lại tỏ ra lễ phép tới vậy. Tất nhiên, chúng tôi đều đã hiểu được lòng thành của công chúa rồi. Vậy thì Euphie xin được phép nhờ ngài」
「Vâng! Chắc chắn là tôi sẽ yêu thương em ấy mà!」
Fue~he~he~, có tiểu thư Euphyllia tham gia cùng là nghiên cứu chắc chắn sẽ có tiến triển cho mà xem……!
Việc ma lực mà lại không dụng được ma thuật thực sự bất tiện hết sức. Ma cụ sinh ra cũng chỉ vì lý do đó. Đến tôi cũng chẳng ngờ lại sẽ có ngày một thiên tài có thiên phú đối với mọi thuộc tính như tiểu thư Euphyllia sẽ làm trợ lý hỗ trợ công trình nghiên cứu của tôi. A~, công cuộc nghiên cứu trong tương lai sắp tới đang toàn màu hồng trải ra trước mắt đây rồi.
「Mặc dù vậy, công chúa Anisphia. Con gái tôi giờ đây sẽ bắt đầu sống chung với ngài. Việc ngài vẫn gọi là “tiểu thư Euphyllia” không phải có hơi thiếu gần gũi sao?」
「M, mẫu thân?」
Sự thật rành rành được phu nhân Nershel chỉ ra khiến tôi vô thức chớp mắt. Đúng là nếu tôi vẫn tiếp tục gọi là “tiểu thư Euphyllia” thì sẽ tạo cảm giác xa cách thật. Tôi cũng muốn được làm thân với em ấy nữa!
「Vậy nếu chị gọi em là Euphie thì sao? Còn nếu em cảm thấy gần gũi quá thì chị sẽ gọi là Euphyllia nhé」
「......Chị muốn gọi em như thế nào cũng đều được mà」
「Cảm ơn em nha! Thế thì em cũng gọi chị là Anis đi! Từ nay mong được em giúp đỡ nhé」
「......Vâng, Anis-sama. Em cũng rất mong nhận được sự chỉ giáo về ma học của chị」
Tất nhiên rồi~!...... Mà, ủa. Nhắc mới để ý, Euphie định tính sao về phía học viện quý tộc nhỉ. Mà thực ra thì tôi không nghĩ rằng em ấy có thể ở lại đó được đâu.
「Mà Euphie thường được đối xử như thế nào ở học viện quý tộc vậy?」
「Umu. Chuyện này chúng ta hãy để thảo luận sau đi, đứa con gái Euphie của tôi xuất sắc cỡ nào chắc hẳn công chúa cũng đã biết rồi mà. Vì học viện cũng đã gần tới lễ tốt nghiệp rồi, vậy nên sắp tới Euphie không nên xuất hiện ở học viện mà nên làm việc dưới trướng công chúa Ainsphia như một phe phái độc lập thì hơn」
「Việc hủy bỏ hôn ước với hoàng tử Algard không chỉ đơn giản là xuất phát từ mối bất hòa giữa hai bên, chính mong muốn tha thiết của công chúa Anisphia mới lại thứ khiến chúng tôi suy nghĩ tới chuyện này」
À, giờ thì tôi hiểu rồi. Lý do ngay từ đầu phần lớn là vì mối bất hòa giữa hai bên cũng như Euphie bắt đầu được tôi để mắt tới, nhưng bộ không ai thèm quan tâm đến chuyện hôn phu của Euphie bị người khác cướp mất sao.
「Vậy nên xin hãy cứ gọi tên chị như bình thường đi nhé. Thực sự là chị đã luôn muốn chiếm lấy Euphie từ lâu rồi đó」
「Ara ma~, xem cô công chúa đang tỏ ra ngọt ngào, lịch lãm chưa kìa. Đúng không, Grantz?」
# # # # #
Chương chưa hoàn thành, sẽ được cập nhật liên tục!
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage