Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã trở thành người bạn thuở nhỏ nghiện m* *uý

(Đang ra)

Tôi đã trở thành người bạn thuở nhỏ nghiện m* *uý

무시야

Người bạn đáng lẽ sẽ phải chết vì nghiện m* *uý

5 17

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

(Đang ra)

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

清酒浅辄-Thanh Cửu Thiên Triết(Qingjiu Qianzhe)

Willis: Có vấn đề gì giữa việc ta là linh mục và việc ta có thể dùng gậy đánh chết ngươi không?Chết đi và hãy để lại tất cả vật phẩm cho ta!

46 232

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

82 2447

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

46 3673

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

472 23486

Light Novel Volume 01 [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 6.3: Mục tiêu tiếp theo của tôi lại là một cô gái nhạt nhẽo! (3)

Trans + Edit: M1NO

Trans: Cảm ơn bạn GKoggyGM đã ủng hộ mình ạ!

-----------------------

Sau khi tắm và ăn tối xong, tôi nằm trên giường và xem những bức ảnh được lưu trên điện thoại của mình.

Trong số những bức ảnh đó có Wagatsuma và bố mẹ của cô ấy.

Tôi đã chụp những bức ảnh này với sự cho phép của Wagatsuma, nhưng quả thực có một sự khác biệt lớn giữa việc gặp ai đó trực tiếp và việc chỉ nhìn thấy họ trong ảnh.

"Vấn đề liên quan đến bạo lực... và ngược đãi phải không nhỉ? Nó luôn là một chủ đề hot trên báo chí, nhưng cũng không ngoa khi nói rằng đó là một trong những vấn đề xã hội nghiêm trọng nhất hiện nay."

Chắc chắn bạn đã từng đọc qua những tin tức về trẻ em, trẻ vị thành niên trở thành nạn nhân của bạo hành gia đình và tử vong rồi.

Đối với tôi mà nói, là một người chưa từng trải qua một môi trường bạo lực như vậy, có cảm giác như tôi đang nói về một thế giới xa xôi nào đó. Nhưng sự thật là Wagatsuma đang phải chịu đựng sự ngược đãi thậm tệ ngay tại chính ngôi nhà của mình.

“Mặc dù Wagatsuma đang ở trong trạng thái thôi miên, nhưng cô ấy đã khóc…”

Tôi tiếp cận Aisaka và Wagatsuma vì tôi muốn làm những chuyện biến thái với họ.

Tôi muốn chạm vào ngực bọn họ, tôi muốn vùi mình vào ngực trần thay vì cạ vào quần áo của bọn họ cơ. Tôi muốn làm những chuyện táo bạo hơn nữa, thậm chí còn chẳng thể diễn tả bằng lời… Nhưng rốt cuộc, tôi lại chẳng thể làm được gì. Tôi chỉ muốn làm những gì mình thấy trong manga thôi.

“Mình chỉ muốn làm vậy thôi mà.”

Tôi không những vào nhà bọn họ mà chưa có sự cho phép, mà còn làm những việc họ không thích nữa. Tôi chỉ làm theo ý muốn của bản thân mà thôi… Vì thế nên, tôi coi mình là một con quái vật.

Những chuyện xảy ra với bọn họ… Tôi không quan tâm.

Nếu chỉ đơn giản là tận hưởng khoảnh khắc bên cạnh bọn họ, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều... Liệu tôi có được giải thoát… nếu như tôi chấp nhận chuyện này theo cách đó không ───── Ít nhất, có vẻ như tôi không hề vô tâm đến vậy.

Được rồi, trước hết bình tĩnh lại nào. Giờ hãy cùng sắp xếp lại tình hình đã.

"Nếu ông bà của Wagatsuma đối xử tốt với cô ấy, chắc chắn họ có thể giúp đỡ được... Còn nếu không, mình sẽ phải can thiệp. Nhưng dù sao, từ góc nhìn của ông bà, chắc hẳn họ sẽ coi cháu gái mình là báu vật thôi."

Chính xác thì đó cũng là chuyện đã xảy ra với gia đình tôi... Mặc dù đã qua đời vì bệnh tật, nhưng ông bà tôi đã chăm sóc rất tốt cho Nee-chan và tôi. Thậm chí, vào sinh nhật chúng tôi, ông bà còn vội vàng đến để ở bên cạnh để chung vui nữa.

"...Mình đang làm cái gì vậy, sao lại sến súa thế?"

Dẫu sao thì!

Bằng cách nào đấy tôi phải liên lạc được với ông bà của Wagatsuma... Bất kể chuyện gì đã diễn ra vào hôm nay, điều quan trọng nhất là ngày mai, tôi phải đưa Wagatsuma thoát khỏi tình cảnh này.

Tôi có thể làm được... Tôi tin chắc vào điều đó.

Ngày mai, trước tiên tôi sẽ chuẩn bị bước đầu tiên của kế hoạch... và ngày kia là thứ Bảy, tôi sẽ đặt hết hy vọng vào ngày đó.

"... Ugh, trước hết mình nên đi vệ sinh nhỉ?"

Tôi ra khỏi giường và đi ra khỏi phòng để vào phòng tắm.

Sau khi rửa mặt xong và bước ra ngoài, tôi chợt thấy bố đang xem TV khi đang vừa đi xuống cầu thang vừa suy nghĩ về việc làm một cốc trà đá cho mình.

Tôi rót trà vào ly và tới gần ông ấy.

“Sao vậy, Kai? Có chuyện gì à con trai?”

“Không, không có gì ạ…”

Tại sao tôi lại tiếp cận ông ấy nhỉ…?

Khi nhìn chằm chằm vào bố, những lời nói của tôi cứ thể tuôn ra khi tôi nghĩ về bố mẹ của Wagatsuma.

“À bố ơi…”

“Sao vậy con?”

“Bố nghĩ gì về việc bố mẹ tác động vật lý lên con cái của họ vậy ạ?”

“Con lấy câu hỏi đó ở đâu ra thế…? Để xem nào… Mặc dù bố nghĩ có lẽ phải có lý do gì đó đằng sau những hành động bạo lực này, nhưng từ góc nhìn của một người cha, bố tin rằng đó là điều tồi tệ nhất mà một người có thể làm. Làm tổn thương chính đứa con mà mình cần bảo vệ là điều bố hoàn toàn không thể chấp nhận được.”

Mặc dù bố hơi bất ngờ trước câu hỏi đột ngột của tôi, nhưng ông ấy đã trả lời tôi như vậy.

Nghe xong câu trả lời đó, tôi mỉm cười và nói với bố rằng "Con yêu bố" rồi rời khỏi phòng khách.

Nhân tiện, trên đường về phòng, tôi gặp mẹ khi bà ấy vừa ra khỏi phòng tắm, và tôi cũng hỏi mẹ tôi câu hỏi tương tự, và cũng nhận được cùng câu trả lời… Vậy nên tôi cũng nói với bà ấy rằng “Con yêu mẹ”.

"Oh, Kai, nay em bị cái gì nhập vào thế~♪?"

“Hả?”

“Em đang làm gì vậy?”

“Là Kai… thằng bé nó nói nó yêu mẹ lắm đó~♪”

“Ồ, vậy ư…? Thế còn chị thì sao?”

“… Em cũng yêu chị nhiều lắm, Nee-chan.”

“Tốt.”

Làm ơn hãy để em quay về phòng càng nhanh càng tốt đi!

Mặc dù tôi là người mở màn, nhưng do ngại quá nên tôi chạy thẳng một mạch lên phòng luôn mà chẳng để tâm đến tiếng ồn.

“… Aaahhh~ mặt mình bốc khói luôn rồi.”

Mặc dù vẫn chưa mệt lắm nhưng tôi vẫn nằm lên giường. Tôi nhắm mắt định ngủ sớm... nhưng lại chẳng tài nào ngủ được!

“… Tại sao mình cứ nghĩ mãi về Aisaka và Wagatsuma thế này?”

Đúng vậy, vì tôi quá phấn khích khi nghĩ về cả hai bọn họ nên tôi không làm cách nào ngủ được.

Những lần trò chuyện với Aisaka đã hằn sâu vào trong ký ức và những lần tiếp xúc với Wagatsuma ngày hôm nay cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí tôi. Ngay cả mùi hương và cảm giác cũng sống động trở lại khiến tôi trở nên hung phấn tột cùng.

“Ah, chết tiệt! Mình đúng là một con khỉ hứng tình mà!”

Sau một tiếng đồng hồ, cuối cùng thì tôi mới có thể chìm vào giấc ngủ được.