Seina đứng ngoài hành lang dài trải rộng trên khán phòng nơi buổi lễ nhập học vừa đột ngột kết thúc. Một hàng ba sinh viên năm nhất do một sinh viên cuối cấp dẫn đầu bước ra từ khán phòng.
"Ôi trời ... Mình chắc chắn đã khiến mọi người vướng vào vận rủi của mình ngày hôm nay." Seina tự lẩm bẩm một mình khi nghĩ đến sự việc vừa xảy ra.
"Cậu đã gây ra một cuộc náo động rất lớn vào ngày hôm nay đó."
"Em xin lỗi vì đã làm cho buổi lễ nhập học trở thành một mớ hỗn độn khổng lồ." cậu nói.
"Không, không. Đó là một kiệt tác, một kiệt tác tuyệt vời! Không còn nghi ngờ gì nữa, buổi lễ đó sẽ đi vào biên niên sử của GP." học sinh cuối cấp nói.
"Nhưng một số học sinh đang được đưa lên cáng..." Seina chú ý.
"Không sao đâu, họ chỉ bị ngất thôi ... nhưng người giáo viên đó đã bay mất rồi." một trong những sinh viên năm nhất nói.
"Ồ, đừng lo lắng cho thầy ấy, thầy ấy thì kiểu gì cũng ổn thôi." vị tiền bối trấn an.
"Ồ thật sao? Tốt quá! " các sinh viên nhẹ nhõm trước câu trả lời của các tiền bối.
"Tốt hơn là chúng ta nên đi ... Xin đừng làm gián đoạn cuộc trò chuyện của tôi nếu các cậu không có lý do chính đáng." Một đàn chị la mắng các sinh viên năm nhất khi cô quay lưng bước đi, họ đuổi theo cô.
-----------------------
Kenneth ra ngoài tìm Seina.
"Hả! Đó là...." Kenneth nói cụt ngủn.
"Cậu biết người đó sao, Kenneth?" Seina hỏi
"Đó là Miki Seinbeck, chị ấy là Miss GP Academy năm ngoái.”
"Ồ." Seina thốt lên khi nhận thấy mái tóc dài duỗi thẳng tuyệt đẹp của cô ấy bay trong gió khi cô ấy bước đi. Khí tức của cô ấy vì lý do nào đó khá giống với Kiriko. Cô đột nhiên quay lại và nói.
"Cậu đang Yamada Seina phải không?"
"Vâng, đúng vậy." cậu trả lời
".................." Cô đứng lặng lẽ nhìn vào Seina, trong mắt cô có một sự kết hợp của một loạt các cảm xúc như sự tức giận, lo lắng và nỗi buồn.
"Sa, sao tiền bối lại nhìn em như vậy?" Seina hỏi.
"Không biết cô ấy muốn gì?" Kennith hỏi lớn. Đó là câu hỏi mà tất cả mọi người xung quanh Seina cũng đang thắc mắc.
"Quên chuyện đó đi... Tôi phải đi cho những học sinh mới này tham quan xung quanh."
Miki trở lại như bình thường, Cô ấy liếc nhanh Seina lần cuối rồi nhanh chóng quay lưng bước đi. Miki, người nhận thấy rằng đám đông của cô ấy đã dừng lại, một lần nữa trở lại biểu hiện ban đầu và dẫn đám đông của mình về phía trước.
"Được thôi........................?"
Seina đã nghe mọi người xung quanh nói về mình giống như ngày trước khi cậu ở với Amane và Kiriko, điều duy nhất thay đổi là bây giờ họ đang nói về cậu và Miki.
"Kenneth... Mình sẽ phải thực hiện một cuộc phỏng vấn khác vào tối nay phải không?" Seina hỏi người bạn của mình trong mệt mỏi.
-----------------
Hầu hết các tòa nhà của Học viện GP đều có tuổi đời hàng chục nghìn năm. Nhưng Seina đang đứng trước một tòa nhà hiện đại màu bạc buồn tẻ.
"Tại sao tòa nhà này khác với những tòa nhà khác vậy?"
"Ồ, họ đã làm ra nó từ một container vận chuyển."
"Một container vận chuyển?"
Seina nhớ đến con tàu container khổng lồ mà cậu đã thấy khi đến học viện.
"Thật kinh ngạc khi nhìn thấy nó trên mặt đất"
Đó là tòa nhà mới duy nhất trong khu vực.
Họ bước vào đó. Tấm chuyển lên tầng 2 không hoạt động vì hệ thống vẫn chưa hoạt động nên họ phải đi cầu thang bộ lên tầng 10. Phòng học của họ chỉ có 3 cái bàn và tủ đựng đồ trong một căn phòng rất nhỏ. Tuy nhiên, nó không có bức tường thứ 4.
Seina ngồi xuống ghế, cậu mệt mỏi vì leo đoạn cầu thang dài.
"Định dạng của chương trình giống như thiết bị trong ký túc xá." Rajau nói, cậu ta cố gắng bật nó lên.
"Này Kenneth-kun."
"Có chuyện gì vậy?"
"...... Mình không thể khởi động hệ thống còn cậu thì sao?"
Kenneth đẩy công tắc kích hoạt trên bàn, nhưng không có phản ứng gì. Một giọng nói phát ra trên hệ thống loa:
"Có vẻ như mọi người đã đến không gian riêng của mình nên bây giờ tôi sẽ giải thích. Tôi nghĩ rằng một số người biết, nhưng toàn bộ Học viện đang gặp sự cố hệ thống mạng quy mô lớn. Cho đến khi việc khôi phục hoàn thành, tất cả các khóa học đều bị hủy bỏ ngoại trừ một vài lớp cụ thể. Lịch trình cho đến lúc đó được ghi trên bảng thông báo ở mỗi tầng."
Vì hôm nay họ phải học Thể chất nên họ đã thay đồ và đến nơi tổ chức các lớp học.
-----------
Ở gần trung tâm của Học viện GP có một tòa nhà gợi nhớ đến một pháo đài của Châu Âu. Đây là văn phòng của hiệu trưởng Mikami.
"Đêm qua là đêm tồi tệ nhất từ trước đến nay!" Airi phàn nàn với Mikami khi họ uống trà.
"Ồ, nó liên quan đến Seina-kun nên tôi đoán nó đáng được mong đợi ohohoho!"
"Chuyện này chẳng vui vẻ gì cả! Tôi đã thức cả đêm vì chuyện này đấy ... Tôi nên tống Seiryo vào tù!"
"Không sao đâu, mọi thứ đã được giải quyết hợp pháp bởi dòng họ Tennan và công ty phát triển đô thị, phi hành đoàn và những học sinh bị ảnh hưởng đều đã bình phục và đã được đưa đi nơi khác."
"Bạo hành nhân viên cứu hộ, cản trở việc thi hành công vụ!"
"Vâng, vâng, tôi đã nộp mọi thứ cho bộ phận kế toán và họ sẽ giảm lương của giáo sư Tennan trong ba tháng tới và xem xét kỹ quy mô của sự việc ngày hôm nay, tôi thấy so với đêm qua thì cũng không nghiêm trọng lắm......"
"Chết tiệt!" Airi đặt mạnh tách trà xuống bàn
"Rất may là có rất ít người bị thương trong vụ nổ."
"Nhưng không phải đã có hàng chục người bất tỉnh và bị mang đi sao?"
"Đúng vậy, và vì hệ thống y tế của Học viện GP bị ngừng hoạt động, tôi đã đưa họ đến bênh viện trên tàu chiến của chúng ta, nhưng dường như hầu hết họ không có chấn thương nào quá nghiêm trọng, người bị thương nhiều nhất là Giáo sư Tennan."
"Phục vụ cậu ta chút cũng được."
"Và ngoài ra, khoảng 85 người khả nghi và tội phạm bị truy nã đã bị bắt tại lễ nhập học."
"Đó chẳng là gì so với những rắc rối đêm qua, nhưng đó vẫn là một điều bất ngờ. Đó là lễ nhập học của GP, ngay cả khi bọn tội phạm không phải là kẻ khét tiếng nhất, chúng hẳn là những kẻ ngốc khi xuất hiện ở sự kiện này."
"Những tên tội phạm rất phức tạp... Chúng không nhất thiết phải luôn lo lắng về việc bị bắt..."
"Sự tồn tại của Seina-kun là con dao hai lưỡi, một mặt rất nhiều tội phạm đã xuất hiện thường xuyên và mặt khác rất nhiều tội phạm đã bị bắt, những người sống trong khu vực này không biết họ nghĩ gì về nó nhỉ... "
"Cô cảm thấy thế nào về nó Airi-san? "
"Tôi cảm thấy như mình đã mất đi đối thủ vậy."
"Đúng rồi tôi suýt chút nữa quên mất, hiện tại công tác sửa đổi hệ thống mới thế nào?"
"Nhà Kuramitsu và bộ phận thông tin được ưu tiên nâng cao, và tất cả đã hoàn thành ngay bây giờ. Còn phần còn lại, tất cả sẽ được hoàn thành trong một tuần."
"Hệ thống này được cài đặt từ khi nào vậy?"
"Có vẻ như nó đã được cài đặt trước khi Washu-sama mất tích."
"Cách đây hơn 5 nghìn năm ......? Không có gì lạ khi kỹ sư hệ thống của chúng ta đã rất ngạc nhiên."
"Nhưng nếu chúng ta biến nó thành hệ thống chính, chẳng phải chúng ta sẽ phải trá phí cấp phép cho Washu-sama sao? Sẽ phải tốn bao nhiêu tiền mới đủ chứ?"
"Hah! Nếu chúng ta phải làm điều đó, nó sẽ biến Hakubi Washu và Akara Naja trở thành kẻ thù của toàn bộ thiên hà, một nửa sản phẩm trên thế giới sẽ không được sản xuất."
"Chà... vậy thì tôi đoán đó không phải là một ý kiến tồi..."
Mikami nhận được một cuộc gọi đến và trả lời nó.
"Đúng, đây là Mikami... Cái gì?"
Nụ cười biến mất trên khuôn mặt Mikami khi bà ấy trả lời điện thoại và khi cuộc trò chuyện tiếp diễn, bà ấy bắt đầu trở nên căng thẳng hơn.
"... Vâng, tôi hiểu, đó là tất cả những gì cần biết lúc này, tạm biệt."
"Có phải đã xảy ra chuyện gì không?" Airi hỏi
"Tôi xin lỗi, làm ơn đi cùng tôi Airi-dono."
"Được, hiểu rồi."
-----------
Trên phòng điều khiển của Mikagami, trước ánh mắt kinh ngạc của Minaho và những người phụ nữ đang chờ đợi, Seto đang ngồi trên chiếc ghế sofa lớn như ngai vàng và liên tục tua đi tua lại đoạn video được nhận từ Hakuren. Bà đang tự cười mình thật ngu ngốc.
"A ~ ~ Ha ha ha ~ ~!"
"Seto-sama... ngài có thể không muốn làm điều này trước mặt cấp dưới của mình đâu." minaho nói xen vào.
"Tại sao? Đây không phải là điều hài hước nhất từ trước đến nay sao?"
"Nhưng Hakuren và Suiren đã bị thương khi quay phim đấy."
"Ồ Poo.... Họ không thể bị thương nặng đâu... Ta có thể nhìn thấy họ vẫn ổn sau vụ nổ đó. Nhìn họ hầu như không bị trầy xước tý nào."
Seto nói khi chỉ vào màn hình đoạn clip Seiryo gần như bay vào Hakuren, người đang che chắn bản thân khỏi tiếng nổ của loa và không chú ý. Hakuren ngã vào Suiren đằng sau.
Thật vô lương tâm khi cười trước sự bất hạnh của Hakuren, nhưng đó là một trong những sở thích cá nhân của Seto-sama.
"À, ta đã nghe từ Kanemitsu. Đứa trẻ là một bé gái."
Minaho tái mặt.
Seto có thêm một tràng cười sảng khoái. Mạch máu đập dồn dập ở thái dương Minaho theo một nhịp lớn và nặng nề, nét mặt Minaho méo mó.
"Tôi sẽ cấm mọi hoạt động quay lén Seina-kun trong tương lai!" Minaho nói
"Ôi không! Điều gì sẽ xảy ra nếu ta giới thiệu cô với một chàng trai nhỉ?"
"Điều đó không cần thiết. Hiện tại, tôi còn bận đối phó với việc xử lý số lượng lớn tội phạm bị Seina-kun bắt."
"Chà nếu cô thay đổi quyết định...."
"Nếu ngài muốn quay cậu ấy, ngài nên tự mình làm điều đó."
"Hmm... nếu thế thì sẽ rất thú vị đấy..."
Giữa trận chiến của Seto và Minaho, họ có thể nghe thấy hai người điều hành trò chuyện với nhau.
"Tại sao ngài ấy lại phát điên vì đứa con của Kanemitsu là con gái?"
"Chà, nếu là con trai, Yuzaki-sama đã hứa sẽ gả cho Minaho-sama."
"Ồ, vợ của Kanemitsu-sama đã làm một điều như vậy sao? Wow ~ oh, điều đó thật thú vị ..."
"Đúng đúng."
Những người điều hành đang nói chuyện phiếm với rôm rả.
"Im lặng và tập trung làm việc của các cô đi!" Minaho hét lên. Những nhà điều hành đã quay trở lại công việc của họ khi sắp xếp lại bộ phim một lần nữa.
Minaho lại nhìn chằm chằm vào Seto.
"Do ảnh hưởng xấu của ngài đấy, Seto-sama... Mikagami cũng đã bị biến chất bởi sự ngu ngốc của ngài."
"Ồ thật sự là vậy sao?" Seto nói khi nhìn vào cái cây của Mikagami đằng sau ngai vàng của bà ấy.
Các tia sáng phát ra không đều từ lá cây. Giống như một con chó con yêu cầu chủ nhân chơi với nó.
"Ta đoán là ta đã có một chút ảnh hưởng ..."
"HMPF"
"Mikagami-chan, chúng ta hãy xem lại nó sau giờ làm việc nhé." Seto nói, và những ánh sáng rực rỡ đã ngừng nhấp nháy.
"À, có một người phụ nữ được yêu cầu nói chuyện với ngài về Seina-kun."
"Ai vậy?"
"Ban đầu tôi nghĩ cô ấy là mẹ của Seina-kun nhưng cô ấy bảo không phải. Tôi đoán có một người khác đang quan tâm đến cậu ấy?"
"Ồ, là Tsukiko-chan sao?"
"Cô ấy có điều muốn nói với ngài, tôi có nên đưa cô ấy đến thăm Mikagami không?"
Seto gật đầu đồng ý
"Tôi sẽ làm vậy."
-----------------------
Không chỉ giởi hạn ở Học viện GP, các tòa nhà cũ ở đây đều được Học viện tái sử dụng thay vì phá bỏ nó. Vì vậy, hầu hết tất cả các giáo viên đều có phòng riêng. Tuy nhiên phòng học của Kiriko và Amane lại là phòng đôi.
Kiriko đang cân nhắc sắp xếp lại lịch học do sự cố hệ thống. Tuy nhiên, màn hình đang cuộn với một động lực đáng kinh ngạc, và Amane hoàn toàn không chú ý đến nó, thay vào đó cô ấy đang cười khúc khích với bản thân về điều gì đó.
"Có chuyện gì vậy, có gì thú vị sao?" Kiriko hỏi
"Tên ngốc đó, vụ nổ đã làm hỏng máy nano của hắn ta nên hắn ta đang đi loanh quanh với quấn băng như xác ướp."
"Tên ngốc đó? Ý cô là giáo sư Tennan?"
"Còn ai nữa?"
"Ý của cô là những máy nano của anh ta đã bị hỏng?
Seiryo thực tế là một cyborg do tất cả những cỗ máy nano bên trong anh ta có bên trong mình. Nó gần như không thể làm tổn thương anh ta mà anh ta luôn tái sinh gần như ngay lập tức.
"Chúng bị hư hại bởi một rung động cộng hưởng tự nhiên."
" Cô đang đùa phải không!? Đó chắc chắn là một lời nói dối... không thể nào."
Nhưng nếu vụ nổ đó là do sự xui xẻo Seina, thì nó thực sự có thể xảy ra.
"Tôi nghe nói rằng nó khá nghiêm trọng, tôi ngạc nhiên khi thấy hắn ta thậm chí còn có thể di chuyển trong ngày hôm nay."
"Amane... Thật không tốt đẹp khi cười trước sự bất hạnh của người khác."
Một cuộc gọi đến Kiriko. Cô ấy đi đến thiết bị và trả lời.
"Cô Masaki, đây là hiệu trưởng. Mời cô đến phòng họp 822."
Cô ấy vội vàng rời khỏi phòng.
-----------
Lớp thể chất sinh viên năm nhất của Seina đang tập trung bên ngoài gần một đường chạy. Seina vẫn còn mệt vì lên xuống 10 tầng cầu thang nhưng may mắn có một làn gió mát từ biển gần đó phả vào mặt.
Một chiếc ô tô lớn màu đen chạy trên đường đua và dừng lại trước mặt họ. Nó trông gần giống một chiếc limo hạng sang. Seiryo bước ra khỏi xe với băng quấn từ đầu đến chân.
Cả lớp chào giáo viên của mình. Anh ta chào cả lớp và thông báo với họ rằng tất cả các lớp học ngoài thể chất đều bị hủy do hệ thống ngừng hoạt động. Sau đó anh ta quay sang Seina với một cái nhìn giận dữ và nói như thể anh ta đang mắng Seina.
"Vì vậy, hôm nay chúng ta sẽ tập thể chất cơ bản!"
Và Seiryo bắt đầu đi giữa đám học sinh đang thẳng hàng, hơi lê một chân.
"Thay vì tập luyện chuẩn bị, tôi muốn các cậu thực hiện 20 vòng chạy, 100 lần chống đẩy, 100 lần gập bụng. Thực hiện trong một lần!"
"Tôi chắc chắn rằng không ai trong số các cậu có bất kỳ vấn đề gì với điều đó!" Seiryo nói khi anh ta dừng lại bên cạnh Seina.
"Vậy thì, theo lệnh của tôi, hãy chuẩn bị!" Seiryo lấy ra một khẩu súng có nắp và bắn nó vào không trung. Tất cả học sinh bắt đầu chạy ngay lập tức.
Seina chạy nhưng nhanh chóng nhận ra những người khác đang chạy quá nhanh đến nỗi không có ai xung quanh cậu.
"Hả!?"
Họ đi nhanh đến mức giống như những học sinh đang đi xe máy
"Cậu nên nhanh lên!" Seiryo gọi seina
Seina chạy nhanh hơn, nhưng sớm bị nhấn chìm và giẫm bởi những học sinh khác.
-----------
Phòng 822, nơi mà Kiriko được gọi đến được miêu tả là một con tàu lớn đậu ở giữa bãi đáp. Tuy nhiên Kiriko không tìm thấy kiến trúc nào như vậy khi cô đến.
"Thật là buồn cười... Mình không nghĩ còn chỗ nào khác ngoài chỗ này ... nhưng ... nó ở đâu vậy."
Kiriko nhìn xung quanh, nhận thấy một con tàu lớn từ trên trời lao xuống.
Phần sau thùng hàng của rơ-moóc hạ cánh từ từ xuống một vị trí cố định không phát ra tiếng động rồi mở ra, Mikami bước ra.
"Xin lỗi vì sự chậm trễ của ta. Mời vào. Và xin lỗi vì sự lộn xộn."
Rất nhiều máy tính được xếp hàng dài bên trong thùng chứa phía sau Mikami.
------------
"Masaki-kun, hôm nay ta gặp em ở đây vì muốn em kiểm tra những điều chỉnh của hệ thống mạng Học viện GP mới trong khi hệ thống chính mới của học viện đang được khôi phục."
"Cô nói hệ thống chính mới !? Có nghĩa là họ đã xây dựng một hệ thống hoàn chỉnh mới?"
"Washu-sama thực sự đã làm nó."
"Washu-sama, cô có nghiêm túc sao?!"
"Giống như một phiên bản linh hoạt của những thứ được sử dụng trong mạng của Seto-sama, giải thích dễ hiểu là vậy."
"Điều đó thật tuyệt vời, hệ thống sẽ linh hoạt hơn nhiều."
"Chúng ta nên cảm ơn Seina-kun vì điều này." Mikami nói. biểu cảm hạnh phúc của Kiriko bị làm mờ đi.
"Nhưng không phải các kỹ sư hệ thống cũng nên biết điều này sao?"
"Thật ra thì... ta đến đây muộn vì ta vừa ở trên tàu y tế của Kuramitsu."
"... họ bị thương trong buổi lễ nhập học đúng không?"
"Đúng vậy, nhưng may mắn là không phải là quá nghiêm trọng, họ chỉ bất tỉnh thô... "
"Hả? "
"Em có nghe nói rằng cơ thể được chế tạo bằng máy nano của Tiến sĩ Tennan đã bị hư hại bởi vụ nổ đó không?"
"Vâng ... từ Amane ạ."
"Đó là do rung động tự nhiên... Những người gục ngã trong buổi lễ nhập học hôm nay cũng bị ảnh hưởng theo cách tương tự."
"Không thể nào!"
Thực tế là cơ thể mất ý thức có nghĩa là bộ não của họ đã được sửa đổi.
"Đúng vậy, có vẻ như tất cả những người bị ngất đều đã trải qua quá trình tu sửa não."
Đây là một thủ tục mà họ nhân bản và thay thế một phần não bằng cách sử dụng một hợp kim ghi nhớ hình dạng để trở lại hình dạng ghi nhớ khi tiếp xúc với nhiệt, bất kể trước đó nó bị biến dạng như thế nào.
"Cuộc phẫu thuật tu sửa não của họ, giống như Mihoshi sao?"
Kiriko đã đọc một báo cáo về Mihoshi trước đó. Có một sự việc tương tự khi một điệp viên được cử đến Quân đội GP, một cuộc đấu súng đã diễn ra giữa Spy và Mihoshi. Những gì xảy ra sau đó không được đề cập trong báo cáo.
Kiriko đã hỏi Mikami về điều đó nhưng không bao giờ nghĩ rằng mọi chuyện lại xảy ra như thế này. Mihoshi sống sót nhưng phải nhập viện. Cô rời quân đội sau khi rời bệnh viện và vào Học viện GP và hiện đang sống trên Trái đất với gia đình Masaki.
"Có thể, ta hiện đang điều tra khả năng đó. Dù sao, sóng rung do vụ nổ đó gây ra đã phá hủy các máy nano của giáo sư Tennan, bao gồm cả những máy có thể kích hoạt não cậu ta đã bị ghi đè."
"Vậy còn tất cả những người khác?"
"Họ tỉnh lại ngay sau đó vì vậy họ đã được đưa trở lại nơi tương ứng nhưng họ đang bị theo dõi."
"Em hiểu rồi, vậy cô muốn em làm gì?"
"Trước hết, em có thể bắt đầu trợ giúp bằng cách đưa hệ thống nấu ăn hoạt động trở lại."
"Hả?"
"Nếu nó vẫn chưa được khắc phục thì làm sao chúng ta có thể cho mọi người ăn bữa ăn đầy đủ được chứ oh ho ho ho, khi em hoàn thành việc đó, ta sẽ cập nhật cho em việc tiếp theo."
"Đã rõ..."
Kiriko cảm thấy kiệt sức rồi.
--------
Khoảng hai giờ sau khi lớp học của Seina bắt đầu, Seina đã ngã quỵ xuống đất. Khi tiếng chuông trường vang vọng trên mặt đất, Tất cả các học sinh khác tập trung thành một hàng.
"Mọi người đã thực hiện rất tốt!"
Seiryo nói với vẻ mặt hài lòng khi băng qua hàng học sinh và chậm rãi đi về phía Seina.
"Tôi thấy các cậu giỏi hơn tôi tưởng tượng, tôi rất vui!"
Anh ta dừng lại trước mặt Seina và nhìn cậu bằng ánh mắt đầy hài lòng và khinh thường.
"............"
Khi Seina quay sang anh ta với đôi mắt trống rỗng đầy mệt mỏi tột độ, miệng Seiryo méo mó thành một nụ cười toe toét tự mãn.
"Được rồi, đây là kết thúc của buổi học buổi sáng... Những ai không hiểu được chương trình, hãy suy nghĩ kỹ xem bản thân nên làm gì để tốt hơn! Chúng ta có bài học buổi chiều nên đừng có thoải mái quá!"
Seiryo nhìn về phía học sinh. Với một biểu cảm mờ nhạt "Loại bỏ!"
"Nhưng giáo sư, Seina vẫn chưa trải qua quá trình Tăng cường Sinh học"
Kenneth chạy đến chỗ Seiryo và giữ một tư thế bất động thẳng đứng.
"Vậy thì sao?"
"Làm cùng một chương trình với chúng ta là không thể đối với cậu ấy."
"Hiện tại có rất nhiều tội ác đang diễn ra trong vũ trụ, Học viện GP phải cử người có thể nhanh chóng và kịp thời đến hiện trường càng sớm càng tốt, đây là nơi sàng lọc những người có thể làm sĩ quan GP thích hợp từ những người không thể. Hãy nhớ kỹ điều đó!" Seiryo nói một cách tự mãn
Seiryo vấp phải Seina trong vẻ tự mãn của mình và lăn đi.
---------
Seina được Kenneth bế, và họ đã đến được lớp học của mình trên tầng 10 của tòa nhà container.
Seina gục xuống ghế như thể cậu đang bị treo trên người một bộ quần áo.
"Thật là tốt khi các tấm đệm chuyển động hoạt động trở lại." Rajau nói
"Tòa nhà này bị hạn chế, liên lạc với bên ngoài vẫn bị cắt, vì vậy chúng ta chưa thể tham gia các lớp học khác và chúng ta vẫn có lớp đào tạo thể lực cơ bản vào buổi chiều." Kenneth nói.
"Chúng ta có lẽ nên sử dụng thời gian này để ăn trưa." Rajau nói khi lôi hộp bento ra.
"Ồ ... Này Seina, cậu ăn cái này được không?"
"...Mình cảm thấy hơi mệt..." Cậu nhắm mắt lẩm bẩm.
"Mình có một bữa ăn thay thế dinh dưỡng dạng thức uống, đây lấy đi."
Kenneth đưa cho Seina một chai nước hình trụ lớn.
Khi Seina tháo nắp, một vật giống như ống hút bật ra. Seina thực sự đã hít vào nó.
"Thế nào?"
"... Nó rất ngon. Nó rất dễ uống vì nó có ít mùi vị."
Chất lỏng bên trong có nhiệt độ thấp hơn một chút so với nhiệt độ cơ thể, nó có một vị ngọt nhẹ và mùi hương như bạc hà.
"Aaaah..." Seina thở dài thoải mái như thể người ta sẽ phát ra khi bạn tắm nước nóng.
Seina uống hết nước trong một lượt.
"Nếu cậu đến bộ phận y tế, họ có thể giúp cậu phục hồi hoàn toàn kịp thời cho lớp học buổi chiều bằng cách sử dụng các phương pháp điều trị chữa bệnh cấp tốc và sự kết hợp của máy nano... Dù sao, hãy cố gắng đừng đẩy bản thân đến giới hạn."
"Thay vào đó mình có nên nghỉ một ngày không?"
"Nghe hay đó, chúng ta đi luôn nào."
Kenneth và Rajau nhanh chóng ăn xong bữa trưa.
"Được rồi đi thôi!"
Họ giữ hai bên của Seina cùng lúc và mạnh mẽ đứng lên.
Seina và những người bạn cùng phòng của cậu rời khỏi tòa nhà và được tài xế của Seiryo đề nghị chở họ đi, họ đã chấp nhận. Anh ta xin lỗi vì hành vi của ông chủ của mình và để họ đi tại một ngân hàng.
---------
"Nghỉ ngơi tại đó đi, nhờ có người đó mà chúng ta tiết kiệm được kha khá thời gian đi lại."
Seina ngồi xuống bãi cỏ cạnh bờ và tắm nắng.
Rajau tự hỏi tại sao phải mất quá nhiều thời gian để quá trình tăng cường sinh học của Seina được thực hiện. Seina hỏi tại sao họ lại có nó trước.
"Trong những năm gần đây, số lượng người muốn vào Học viện GP đã tăng lên, vì vậy các chi nhánh địa phương cũng bắt đầu tiến hành Tăng cường Sinh học trước khi nhập học."
"Nhưng vẫn không bình thường khi hầu hết mọi người nhận Tăng cường sinh học muộn như vậy."
"Vậy à"
"Cậu sẽ chỉ cần kiên nhẫn cho đến lúc đó."
"Yup"
Seina nhắm mắt lại và nghĩ
"Thật ấm áp..."
Seina cảm thấy mùi cỏ và hơi ấm của mặt trời tràn ngập bầu trời và cậu tự nghĩ rằng dù các vì sao có khác nhau thì mùi đất và mùi cỏ cũng giống nhau. Điều đó khiến cậu thực sự hạnh phúc và anh có cảm giác an toàn. Cậu ấy không để ý, nhưng một số học sinh khác đang theo dõi Seina.
----------------------
"... này, Miki! Cậu có nghe không đó?"
"Hả!?"
Ba người bạn của Miki đang ngồi gần trường học, nơi họ thường xuyên dùng để ăn trưa.
"Cậu đang nhìn gì đó?" Một trong những người bạn của Miki mở một thiết bị ghi hình nhìn về hướng mà Miki đang nhìn chằm chằm và phóng to nó lên.
"Này, dừng lại!"
Ngay sau đó hình ảnh của Seina được phóng to trên màn hình.
"Này, đó là cậu bé hôm nay."
"Hả, đó ... đó không phải là Yamada Seina đang ngủ ở đó sao? Miki cuối cùng cậu có hứng thú với một người đàn ông khác ngoài cha của cậu rồi à?"
"Không phải như vậy! Mình chỉ thấy cậu ta thú vị thôi, dù sao cậu ta cũng là người nổi tiếng."
"Miki, mình không ngờ cậu có hứng thú với những người nổi tiếng đấy."
"Nhưng cậu ta không chỉ là người nổi tiếng mà cậu ta đến từ cùng một hành tinh với Funaho-sama, hoàng hậu của người Jurai, mình tự hỏi hành tinh đáng sợ trong truyền thuyết sẽ như thế nào..."
"Nói về Seina, không phải là sai lệch xác suất của cậu ta tương tự như của Kuramitsu sao? "
Khi đó, tiếng chuông báo kết thúc giờ ăn trưa đã làm gián đoạn cuộc trò chuyện.
"Này, cậu muốn làm gì hôm nay? Chúng ta không có lớp học vào buổi chiều, cậu có muốn vào thành phố thay vì trở về KTX không?" Một người bạn của cô ấy hỏi.
"Mình xin lỗi, mình có một số việc cần phải làm ở nhà."
"Được thôi, nếu thế thì đành chị vậy." Người bạn của cô khoanh tay.
"Chúng ta sẽ bắt đầu các lớp học sớm, vì vậy mình muốn kiểm tra từng bộ phận. Mình luôn nói rằng thành tích học tập của cậu giống như tiền tiết kiệm trong tài khoản ngân hàng của cậu vậy."
"Con số này càng cao thì cậu càng có thể chọn những việc tốt hơn.”
Những người bạn của cô đặt tay vào nhau để cầu nguyện trời cao khi những tia nắng chiếu xuống họ từ những đám mây như một bức tranh tôn giáo.
"Lạy chúa, có vẻ như tất cả những gì chúng ta có thể làm ngay bây giờ cho cô ấy là cầu nguyện cho cuộc sống xã hội của cô ấy!"
Miki ngạc nhiên trước nội dung của lời cầu nguyện nhưng cũng có chút xúc động trước khung cảnh này.
Miki rời khỏi nhóm bạn của mình nhưng khi cô ấy đang đi, cô ấy nhận thấy lớp thể chất của Seina đang xếp hàng để bắt đầu tiết học và bắt đầu quan sát.
-------------------
Vẫn như trước đấy, Seiryo vẫn còn quấn băng trông như xác ướp. Điều khác biệt đó là cơ thể của Seiryo được bọc trong một thứ gì đó trong suốt.
"Cái gì vậy... xung quanh thầy ấy có cái gì đó?"
"Đó là trường lực năng lượng của người giám hộ, nó là một loại bộ đồ trợ lực, nhưng nó cũng được sử dụng như một vật cố định cho những người tàn tật và thay thế cho phôi của những người bị thương."
"Thay vì tập thể chất, tôi muốn tất cả mọi người thực hiện 20 vòng chạy, 100 cái chống đẩy, 100 lần gập bụng gập bụng." Seiryo nói.
Seiryo bắn khẩu súng hơi lên trời.
----------
Khoảng hai giờ sau khi lớp học buổi chiều bắt đầu , Seina lại ngã xuống đất vì mệt mỏi, Kiriko sau khi hoàn thành công việc đang đi trên hành lang của trường học, nơi có thể nhìn thấy mặt đất.
"... Amane?" Cô nhận thấy Amane đang nhìn chằm chằm vào Sân thể dục.
"Cô đang làm gì ở nơi này thế...?"
Kiriko lo lắng về ánh nhìn tập trung của Amane và nhìn theo đường nhìn của Amane.
"Đó là... Seina-chan...!?"
Kiriko ngay lập tức nhận ra rằng Seina đang ngã xuống đất ở đằng xa. Kiriko nắm chặt tay và chiến đấu với mong muốn được đi đến và giúp đỡ Seina. Seina vẫn chưa được tăng cường sinh học và vì vậy đây sẽ là cơ hội để cậu bỏ cuộc và rời đi.
Chuông báo giờ học kết thúc vang lên và học sinh xếp thành hàng trước Seiryo.
"Được rồi, tiết học hôm nay kết thúc! Ai chưa học xong chương trình có thể ở lại đây cho đến khi học xong."
"Có chuyện gì vậy? Tiết học xong rồi thì về đi!"
"Thưa thầy, Seina vẫn chưa trải qua quá trình tăng cường Sinh học..."
"Tôi đã nói với cậu rằng tôi không quan tâm đến chuyện đó! Cậu bị đuổi! Về đi!"
Seiryo lại quay về phía Seina,
"Mỗi năm... chúng ta có một số học sinh bỏ cuộc và bỏ học... nhưng tôi không nghĩ điều đó là thất bại... Tôi nghĩ nó giống như việc bắt đầu tìm kiếm một con đường mới... Mỗi người có một con đường phù hợp với người đó, đôi khi cậu mắc sai lầm và tự hỏi mình đã đi sai con đường và cậu cần phải có dũng khí để quay trở lại và bắt đầu một con đường khác! "
Seiryo đứng bên cạnh Seina và bắt đầu nhấn mạnh lời nói của mình trong khi nhìn chằm chằm vào bầu trời.
(Điều đó có nghĩa là... thầy ấy muốn mình bỏ học.)
Đối với Seina, đối mặt với sự ghét bỏ của một ai đó là chuyện thường ngày. Cậu ấy đã quen với loại chuyện này.
"Cậu có nghe tôi không?" Seiryo hét vào mặt Seina
Seina đã nhận ra Kiriko đang nhìn qua hành lang của trường học phía sau Seiryo.
(Kiriko-san !?)
Dù ở rất xa nhưng Seina luôn có thể nhận ra Kiriko. Và Kiriko đang mặc đồ của giáo viên.
(Nhưng tại sao chị ấy lại mặc trang phục của giáo viên?)
"Seina-chan, quay lại Trái đất đi." Cậu nghe thấy những lời của Kiriko hôm qua trong tâm trí mình.
Việc Kiriko mặc đồng phục giáo viên không phải thứ khiến cậu bận tâm. Cái cậu khó hiểu là tại sao Kiriko lại đứng đó quan sát mình.
Kiriko biết rằng Seiryo đang đòi hỏi những điều không thể từ Seina, những thứ mà cậu ấy không bao giờ có thể làm được nếu không có sự tăng cường cơ thể và cô ấy lẽ ra phải ở đó khiển trách Seiryo về điều đó, nhưng thay vào đó cô ấy chỉ đứng đó nhìn từ xa.
Seina thở vào một cách nặng nhọc và dồn hết sức lực vào đôi tay và đôi chân đang run rẩy của mình và cố gắng vượt qua cơn đau mà cậu đang chịu.
"Kiriko, cô không hét lên điều gì đó khích lệ cậu ấy như "cố gắng lên" hay gì đó sao?" Amane hỏi.
Nhưng Kiriko chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào Seina.
Amane thở dài và đứng cạnh Kiriko và tiếp tục nói với chính mình như thể cô ấy đang độc thoại.
"Seiryo đúng là một gã khó ưa... Hắn ta biết Seina vẫn chưa trải qua Tăng cường sinh học ..."
"... GP là một công việc nguy hiểm ... và Seina-chan vẫn còn xui xẻo... Điều đó sẽ không thay đổi... Seina-chan nên tiếp nhận những huấn luyện này." Kiriko nói với giọng không chút cảm xúc. Tuy nhiên dường như cô ấy đang nói điều đó với chính mình.
"Chà, kể cả vậy, họ cần phải nhanh chóng khắc phục sự cố máy tính này, vì vậy chúng ta có thể nhanh chóng tiến hành tăng cường sinh học cho cậu ấy."
"Tôi không muốn thừa nhận điều đó nhưng cô nói đúng." Kiriko nói
"Geez... " Amane ngạc nhiên trước sự bướng bỉnh của Seina
"Ồ, cậu ấy đã đứng dậy, tôi đoán cậu ấy phải gặp một chút may mắn."
"............" Kiriko im lặng nhìn về phía cậu.
"Ồ có một số con chim vừa đậu vào cậu ấy, ha ha ha, thật là xui xẻo."
"Seina-chan đang cố gắng hết sức, cô không nên cười em ấy như vậy!" Tiếng cười của Amane làm rạn nứt làn da sắt của Kiriko.
"Vậy cô muốn nói "cố gắng lên" hay gì?"
Kiriko quay lại nhìn Seina để khích lệ cậu khi cô nhận ra rằng có một nữ sinh đang nhìn Seina ở tầng dưới bên cạnh một số cái cây.
"Cô gái đó là ai...?"
"Ồ đó là Miki Steinbeck... cô ấy là Miss GP Academy năm ngoái, cô ấy đã đứng đó từ khi lớp học bắt đầu."
"Lâu vậy sao!?"
"Chà, giờ Seina đã là một người nổi tiếng rồi mà..."
"... Tại sao?"
"Tại sao ư?"
"Tại sao cô không làm gì đó !?" Kiriko vô tình nói một cách hùng hổ
"Sao tôi phải làm thế, tôi chỉ nghĩ sẽ rất thú vị khi ngồi lại và xem chuyện gì xảy ra."
Chuông báo ngày học đã kết thúc bắt đầu vang lên. Như thể đang chờ sẵn, một chiếc xe ô tô lượn lờ lao vào cánh đồng.
"Hmm, đã muộn như vậy rồi? Vậy thì tôi đoán hôm nay chúng ta đã làm xong việc ở đây rồi." Seiryo nói.
Seina suy sụp ngay khi nghe thấy điều đó.
"Yamada Seina! Hãy dành buổi tối để cân nhắc việc thoải mái đi, haha ha ha!"
Seiryo hét vào mặt Seina, có vẻ như tâm trạng của anh ta tốt lên mọi lúc.
Seiryo cố gắng tiến về phía chiếc ô tô đang lơ lửng, nhưng cơ thể chưa kịp hồi phục để xử lý cú trượt nên Seiryo bị trượt chân và ngã vào mui xe với một lực rất lớn.
Đương nhiên, chiếc xe thuộc sở hữu của tập đoàn gia đình Tennan và có nhiều chức năng bảo vệ khác nhau. Cơ quan phòng thủ đánh giá cú ngã của Seiryo là một vụ tấn công khủng bố và kích hoạt một lá chắn chống năng lượng để bù đắp tác động.
Hệ thống hộ vệ mà Seiryo đang sử dụng không may là chất lượng thấp vội vàng mượn từ viện dưỡng lão, vì vậy nó đã hoàn toàn bị phá vỡ bởi cơ chế bảo vệ của chiếc xe.
Seiryo hứng chịu một cơn đau dữ dội và tức thì, bất tỉnh và ngã quỵ.
"Ôi chao... lại nữa sao"
Người tài xế bước ra khỏi xe, kéo Seiryo lên khỏi mặt đất và ném anh ta vào ghế sau một cách thản nhiên để anh ngồi như một con sứa đang dạt vào bờ.
"Aaah ........."
Giải phóng khỏi áp lực của Seiryo, Seina hít một hơi thật sâu.
---------------------
"AHAHAHaaa chắc tôi sẽ thích cái xe của hắn quá..." Amane cười khúc khích nói và vỗ tay vào lan can.
"Hình như lớp học hôm nay đã kết thúc." Kiriko nói.
Amane đứng dậy và bắt đầu đi về phía cầu thang để đi gặp Seina nhưng cô ấy đột ngột dừng lại để hỏi Kiriko một câu
"Cô không đi à?"
Kiriko chỉ đứng nhìn Seina, cô nắm chặt tay lại và phớt lờ câu hỏi của Amane.
"Seina đúng là cậu bé cứng đầu."
"Tôi cũng nghĩ giống cô... hả? ... cô gái đó đang làm gì vậy?"
"Huh?"
Từ xa Miki bắt đầu đi về phía Seina
--------------
"Kenneth-kun, nhìn kìa!"
Giống như Amane, Rajau, người đang quan sát Seina nhận thấy Miki đang tiến đến Seina.
"Wow là Miki-senpai... Seina thật may mắn."
"Chà, cậu ấy đúng là một người nổi tiếng,"
"Đúng vậy... nhưng chúng ta là bạn và đồng đội của cậu ấy."
"Mình hiểu rồi. Đúng vậy ... Cậu đang nghĩ gì mà mình nghĩ đúng không?"
Rajau nhận thấy ý định của Kenneth và mỉm cười đáp lại cậu ta.
----------------------
Seina nhắm mắt lại nằm trên mặt đất và đắm mình trong làn gió nhẹ thổi qua một lúc trước khi cậu nhận thấy có tiếng bước chân đến gần mình.
(Có lẽ là Kenneth và Rajau? Nhưng tại sao mình chỉ nghe thấy tiếng bước chân của một người?) Cậu tự nghĩ.
"Cậu ổn chứ?" một giọng nói phát lên.
"Ồ ......... Kiriko-san." Cậu đáp lại và đã dùng hết sức lực của mình để nhìn lên
"Kiriko?" Miki hỏi lại, cô nhìn Seina với vẻ mặt khó hiểu.
"Ah... không, em xin lỗi ... Em đã nhầm chị với người khác."
Seina nhận ra Miki là học sinh mà cậu đã gặp trước đó. Nếu lắng nghe cẩn thận, bạn có thể dễ dàng nhận ra giọng của cô ấy khác với giọng của Kiriko, nhưng Seina vẫn nhầm nó với giọng của Kiriko... Hay đúng hơn là Kiriko là người mà cậu ấy mong muốn và mong đợi.
"Người em hơi ê ẩm một chút." Seina rên rỉ
"Trông cậu có vẻ rất tệ." Miki nói rồi lấy chiếc khăn tay từ trong túi ra.
"Cậu bẩn hết cả rồi." Miki cố gắng lau một số bụi bẩn trên khuôn mặt Seina nhưng cậu cố gắng vặn vẹo khỏi cô.
"Cậu đang làm gì vậy? Tôi đang cố gắng lau sạch bụi bẩn cho cậu đấy."
Cô nắm lấy tay để cậu không thể thoát ra và kéo cậu về phía mình để lau mặt cho cậu.
"Đùng di chuyển!" Cô ta đã hét lên
"Vâng ạ."
Seina từ bỏ việc cố gắng thoát khỏi cô ấy. Cậu nhớ lại cảm giác của mình khi gặp Kiriko nhiều năm trước. Cô ấy thực sự làm cậu nhớ đến Kiriko, cử chỉ tử tế, giọng điệu và đôi mắt sáng của cô đều khiến cậu nhớ đến Kiriko. Không chỉ ngoại hình, cậu có thể nói rằng bên trong cô cũng giống Kiriko.
"Xin lỗi." Seina nói xin lỗi vì đã vặn vẹo.
"Thực ra tôi là người ở đây để xin lỗi ... Tôi đáng ra nên xin lỗi sớm hơn."
"Hở? Ý chị là sao?"
"Sau khi buổi lễ nhập học kết thúc, tôi đã nhìn chằm chằm vào cậu, và tôi xin lỗi."
"Ồ vậy thôi sao, em không phiền tý nào... Em đã quen với điều đó rồi..."
"Ồ vì cậu nổi tiếng đúng không?"
"Ừ cũng đúng ... nhưng phần lớn đều là tiếng xấu cho tới khi em đến học viên."
"Ý của cậu là có một thứ như một người nổi vì tiếng xấu trên Trái đất sao?"
"Không hắn thế..." nhưng cậu lại bị cắt ngang,
"Seina, cậu có sao không?"
Kenneth và Rajau đã đến đúng lúc để ngăn cản họ. Nhưng họ không ở đó vì Seina mà họ ở đó vì Miki.
"Ồ, Miki-senpai, Xin chào. Em là bạn cùng phòng của Seina, Kenneth Baru."
"Em là Rajau Ga Waura, và em cũng là bạn cùng phòng của Seina-kun ~ ~"
Cả hai đến như một cặp diễn viên hài về phía Miki.
"Ồ, rất vui được làm quen với các cậu."
Khuôn mặt tươi cười của cô ấy biến mất và quay trở lại khuôn mặt nghiêm túc của mình.
"Seina, cậu ổn chứ? Tôi Kenneth Baru đã đến, hiện tại đang rất ổn!"
"Seina-kun, cậu đừng lo lắng. Tớ, Rajau · Ga · Waura ở đây để giúp cậu!"
Kenneth và Rajau nói với thái độ rất nóng nảy khi họ giữ Seina từ cả hai phía và nhấn mạnh tên của họ.
"Đừng lo lắng vì chúng tớ là đồng đội của cậu! Rajau Ga Waura"
"Đúng, và Kenneth Baru!"
Miki nhìn hai kẻ ngốc và thở dài một mình.
"Gió trở nên lạnh hơn, chúng ta sẽ phải trở về ký túc xá càng sớm càng tốt, không thể để cơ thể Seina nguội thêm nữa!"
"Mình, Kenneth Baru, đồng ý."
"Vậy thì, Rajau · Ga · Waura, nói OK để tiếp tục nhé."
Kenneth và Rajau đồng thời chào Miki.
"Cảm ơn Kenneth, cảm ơn Rajau" Seina nói
Miki quay gót và nhanh chóng bắt đầu đi theo hướng cô ấy đến.
"Được rồi, hẹn gặp lại! Và hãy nhớ em là Rajau Ga Waura"
"Rất vui được gặp chị, em là Kenneth Baru"
Sau đó, họ thực hiện một vài tư thế mạnh mẽ ngu ngốc trong khi ôm Seina trước khi bắt đầu chạy về phía trường học với Seina.
"Ồ, Kiriko đã cố gắng đến cuối lớp mà không làm gì được" Karen nói.
Cô ấy đang quan sát Seina và Kiriko từ xa với Gyokuren.
Suiren gọi Karen. Karen trả lời. Đã đến lúc họ phải đổi chỗ để Karen có thể nghỉ ngơi.
-----------
Mikami đang gặp Airi trong Phòng Chủ tịch khi cô ấy nhận được báo cáo của Kiriko. Trong không gian obsidian nguyên khối khổng lồ, khoảng mười thư ký đang bận rộn điều chỉnh hệ thống trong toàn học viện. Họ đã thức nhiều ngày và đều rất mệt mỏi.
"Được, cảm ơn rất nhiều." Mikami cắt liên lạc với Kiriko.
Airi thở phào nhẹ nhõm.
"Nhờ công Kiriko-chan, mọi thứ đã hoạt động trở lại sớm hơn dự kiến."
"Điều duy nhất mà chúng ta còn lại để làm với Học viện GP là hệ thống y tế và chương trình giảng dạy chung." Mikami nói một cách nhẹ nhõm
"Kiriko-chan nói rằng điều đó cũng sẽ sớm được thực hiện, nhưng ...."
"Vậy thì, không còn cách nào khác, chúng ta sẽ chỉ cần đợi cho đến khi tương lai đến, những người điều hành sẽ phải làm quen với hệ thống mới bằng mọi cách... Vậy Airi-san, có bất kỳ thiệt hại nào đối với dữ liệu trong khoa triết học không?"
"Dữ liệu ở đó không quan trọng, mọi nhà triết học đều giữ các bản sao lưu dữ liệu cá nhân của riêng mình. Vấn đề thực sự là tất cả các mã hóa của họ đều dễ dàng bị bẻ khóa bởi dữ liệu của Seina-kun." Airi nói với vẻ mặt căng thẳng
"Rốt cuộc thì hệ thống đó được thiết kế bởi bộ óc vĩ đại nhất thiên hà."
Trong khi nói vậy, Airi lườm Mikami một lúc. Giống như Seina, "khả năng thiên phú" của gia tộc Kuramitsu, bao gồm cả Washu, đã khiến nhiều người phải trải qua những khó khăn đau đớn.
"Điều duy nhất tôi thực sự cần lo lắng với khoa triết học là giữ chúng tránh xa Seina-kun." Airi nói khi cô ấy bắt đầu viết một lá thư trên bàn của mình.
"Và Seina-kun đã phải vất vả lắm mới giữ được cô cách xa mình đó, Airi-san." Mikami nói.
"Tôi không biết cô đang nói về cái gì, cậu ấy giống như người thân của tôi thôi."
"Uhm... Airi-san,.... Mikami-sama, chào buổi sáng." Erma nói.
Cô đã vào phòng được một lúc nhưng sợ quá không dám nói gì làm hai người phụ nữ bị gián đoạn. Cô ấy cũng đã thức cả đêm và trông có vẻ kiệt sức.
"Ồ, chào buổi sáng. Cô đã được thả rồi phải không?" Airi hỏi.
"Vâng... Tôi xin lỗi vì đã làm phiền mọi người như thế này. Tôi có thể giúp gì cho cô?"
"Mọi thứ hiện đã trong giai đoạn cuối cùng nên điều đó sẽ không cần thiết."
"Vâng, em xin lỗi."
Erma ấy xin lỗi và cúi đầu thật sâu, cô ấy cũng xin lỗi hai trong số mười thư ký trong văn phòng của Airi trước khi cô ấy tiến về phía người thứ ba, Airi tùm lấy Erma và trêu trọc cô ấy về việc đó. các thư ký khác cười khúc khích, Mikami đề nghị Erma pha trà cho mọi người thay vì xin lỗi từng người.
--------------------------------
Được Kenneth và Rajau hỗ trợ, Seina tìm được chính mình trong ký túc xá và ngã xuống giường của mình. Chiếc giường mềm mại này thoải mái hơn bình thường đối với cậu sau khi nằm trên nền đất cứng quá lâu.
"Có một nhà tắm công cộng lớn sẽ sớm mở cửa, vì vậy hãy kiên nhẫn thêm một thời gian nữa và bọn mình sẽ đưa cậu đến đó. Việc ngâm mình trong nước nóng sẽ giúp ích cho cậu."
"Cảm ơn. Xin lỗi vì đã làm phiền các cậu..."
"Bọn mình là đồng đội của cậu, đừng lo lắng về điều đó, bọn mình sẽ không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi giúp cậu."
"Đúng vậy... à, sắp đến giờ rồi,"
Kennith và Rajau nhìn vào những khuôn mặt túi giấy trong góc phòng.
"Làm thế nào chúng ta có thể làm điều này một cách chính xác?"
"May mắn cho chúng ta là hệ thống vẫn không hoạt động và hầu hết mọi người sẽ ở nhà sau những gì đã xảy ra đêm qua."
"Ờ, đúng vậy."
Họ ngồi xuống giường bên cạnh Seina.
"Ngay cả như vậy nếu Seina không sớm được Tăng cường sinh học thì không có cách nào chúng ta có thể làm điều này hàng ngày. Seiryo chắc chắn rất ghét cậu ấy."
"... Khi mình gặp thầy ấy ngày hôm qua, thầy ấy đã nói là ghét tất cả những người trái đất..."
Tất cả đều đồng ý rằng Seiryo là một kẻ ngốc, tuy nhiên người lái xe của anh ta rất thú vị. Anh ta là trưởng bộ phận bảo trì phương tiện của bộ phận an ninh của Tennan. Họ không thể hình dung làm thế nào một người nào đó ở vị trí đó lại mắc kẹt với tư cách là tài xế riêng của Tennan.
"Ồ, sắp đến giờ mở bồn tắm rồi, đi thôi"
Kenneth và Rajau nắm lấy Seina ở cả hai bên và đi ra nhà tắm công cộng.
--------------------------------
Bên cạnh việc chứa ngai vàng của Seto, cây cầu của Mikagami còn chứa ngôi nhà riêng của Seto nằm trên phía đối diện của cây Hoàng gia.
Đó là một ngôi nhà có diện tích khiêm tốn được bao quanh bởi một con hào nhỏ và một khu vườn được bao quanh bởi một sân thượng hình tròn xinh xắn. Những người duy nhất được phép đến đây là những người bạn thân và thành viên gia đình của Seto.
Hôm nay Seto đã được thăm bởi mẹ của Kiriko, Tsukiko, người đã xuất hiện từ cổng chuyển cực xa được giấu khéo léo trong hàng rào của khu vườn.
"Xin lỗi vì đã đến muộn Minaho-sama." Tsukiko cúi đầu nói.
Tsukiko có vẻ giống chị gái của Kiriko hơn là mẹ của cô ấy. Sự điềm tĩnh và nhẹ nhàng của cô ấy thậm chí còn lớn hơn Kiriko và cô ấy có bầu không khí trưởng thành hơn Minaho.
"Không sao đâu. Tôi biết đó là do sự lo lắng của cô mà."
"Tsukiko-chan, chào mừng, ta đang đợi cô đấy." Seto nói
"Tôi chắc chắn đã lâu rồi tôi không đến đây, Seto-sama"
"Đúng vậy và ta có rất nhiều thứ để cho cô xem!" Seto nói rồi kéo tay Tsukiko vào nhà.
Họ đi xung quanh một vách ngăn dẫn vào phòng khách.
Bên trong lớp gỗ bóng bẩy tuyệt đẹp được trải thảm bởi cỏ và rêu trồng mà người Jurai sử dụng để chiếu sáng và điều hòa không khí. Họ ngồi xuống và bắt đầu trò chuyện.
--------------------
"Không biết có ổn không nếu mình gọi cho em ấy ngay bây giờ nhỉ..." Kiriko tự hỏi khi nhìn chằm chằm vào đồng hồ trong phòng khách của mình.
"Đã đến giờ ăn tối và em ấy có thể đang ăn, hoặc ngủ... nhưng mình thực sự cần gặp và nói chuyện với em ấy..."
"M... Mình đang lo lắng cái gì vậy? Mình chỉ gọi Seina-chan như bình thường thôi mà." Cô nhanh chóng lau lòng bàn tay trên váy và lau khô tay trước khi hít một hơi thật sâu và bắt đầu gọi điện đến ký túc xá Học viện.
-------------------
Công nghệ y tế tại học viện vốn đã rất tiên tiến. Công nghệ y tế của trái đất, ngay cả ở cấp độ tư nhân, cũng không thể sánh được. Seina đang ngồi trong một bồn tắm công cộng rộng và được các chất lỏng như gel mát-xa cho.
Mặc dù cảm thấy hơi đau nhưng cậu đã nhanh chóng lấy lại khả năng di chuyển bình thường và hiện đã trở lại ký túc xá nơi cậu đã ăn tối xong.
"Tại sao cậu không nghỉ ngày mai? Chương trình học thậm chí còn chưa thực sự bắt đầu nên nó không có vấn đề gì đâu." Rajau nói.
"Đúng vậy... Vậy thì, chúng ta cũng vậy phải không?" Kenneth nói.
Seina nhận được một cuộc gọi. Cậu ấy tự đóng kín mình trên giường để có sự riêng tư và nhận cuộc gọi.
"Chào buổi tối, Seina-kun. Có phải tôi đã gọi vào thời điểm xấu không?" Minaho đã gọi đến.
"Ồ không, chảo buổi tối ạ."
"Cậu đang định ngủ sao?"
"Không, tôi vừa ăn tối xong và tôi chỉ đang nghỉ ngơi một lúc..."
"Mới ngày đầu tiên, cậu có vẻ mệt mỏi, cậu ổn chứ?"
"Ồ, vâng về chuyện đó..."
"Đó là Seiryo phải không... Anh ta khá ghét người trái đất ..."
"Này Seina-kun. Tôi xin lỗi vì không làm gì đó sớm hơn nhưng ... tôi nghĩ mình có thể giúp được."
"Tôi có thể chuyển Tăng cường sinh học của cậu đến một cơ sở trên Jurai, hoặc tôi sẽ thông báo Giáo sư Tennan thực hiện luôn..."
Thành thật mà nói thì đó là một lời đề rất hấp dẫn... nhưng ....
"Chị thấy đấy..."
"Hmm?"
Seina nhìn Minaho với ánh mắt kỳ quặc.
"!"
"Không, không sao đâu. Tôi sẽ đợi."
"Tại sao?"
"Tôi vẫn chưa nói chuyện đó với Kiriko-san."
"Vậy thì ... tôi hiểu rồi ... chúc may mắn"
"Chờ một chút!"
Nhưng Minaho cắt liên lạc với cậu và tấm chắn riêng tư trên giường cậu mở ra.
"Mình hy vọng đó không phải là điều gì quá nghiêm trọng nhưng Seina ... bọn mình thực sự cần cậu."
Kenneth chỉ vào màn hình trên tường đang phát video về một người cậu chưa gặp bao giờ.
"Anh ta nói anh ta là trưởng đại diện câu lạc bộ người hâm mộ Miki Steinbeck. Ha ha ha"
"............"
----------------------------
"Xin lỗi cuộc gọi của bạn không thể thực hiện được ngay bây giờ..."
Kiriko đã rơi vào trạng thái tuyệt vọng ngay lúc đó.
Bất cứ khi nào cô ấy gọi cho Seina, cô ấy đều không thể qua được do đường dây đang bận. Cô ấy từ bỏ.
"Mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nói chuyện trực tiếp với em ấy vào ngày mai... Mình phải đưa em ấy trở về nhà...”
“Nhớ lại thì... Mình tự hỏi điều gì đã xảy ra với cô gái đó." Cô nhớ đến Miki buổi chiều nay.
Cô ấy mở màn hình và bắt đầu tra cứu hồ sơ của mình. Vì Miki còn là sinh viên nên rất dễ dàng tìm thấy dữ liệu về Miki.
"Miki Steinbeck. Người thân còn lại chỉ có cha... không có thông tin về mẹ đẻ..."
Nhìn vào bức ảnh của khuôn mặt Miki, cô nhận thấy cái gì đó khiến cô cảm thấy không thoải mái nhưng cô nghĩ mình đã nhận ra điều gì đó
"Thế nào cũng được, sẽ không thành vấn đề khi Seina-chan về nhà. Giờ thì tắm cho xong và đi ngủ thôi." Kiriko nói với chính mình và cô ấy đứng dậy và đi đến bồn tắm.
-----------------
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Seina, Minaho quay lại và nói với Seto và Tsukiko.
Tsukiko và Seto xem đoạn ghi âm cuộc trò chuyện. Tsukiko có biểu cảm trên khuôn mặt giống với biểu cảm của Kiriko đối với việc Seina ở trong không gian.
Minaho khẽ thở dài rồi rời phòng đi ra ngoài.
"Cho dù cô ấy cảm thấy thế nào, Seto-sama sẽ không từ bỏ Seina-kun."
Cô thở dài một hơi dài và nhìn lên cây Mikagami sừng sững trước mặt.
---------------------
Seina và các bạn cùng phòng hầu như không điểm danh đúng giờ. Cuộc phỏng vấn với fanclub của Miki đã diễn ra trong một thời gian rất dài và Seina thấy rất mệt mỏi. Tất cả đều lên giường và đi ngủ.
Vào lúc nửa đêm, trong góc phòng tối và yên tĩnh, nơi những chiếc mặt nạ giấy do Kenneth và Rajau làm ra được đặt chồng lên nhau.
"...... Ping"
Một đốm sáng nhỏ trên phần mắt của một trong những chiếc mặt nạ phát sáng và phát ra âm thanh khởi động nhỏ. Đêm trước lễ nhập học, NB mà Airi đã làm đã được dùng làm hình nộm để trốn khỏi ký túc xá. Ở đó nó bị lãng quên và bị bao phủ bởi những chiếc túi giấy như một món đồ chơi lăn lóc trong phòng của một đứa trẻ.
"Đây... tôi bị mắc kẹt ở đây"
"Nhưng."
"Tôi ổn với việc này... bởi vì tôi ở đây với cậu."
Đó là những gì đã được NB thì thầm.
Mặc dù nó được phát ra từ một chiếc mặt nạ giấy, nhưng ánh sáng yếu ớt trong căn phòng tối lại khá nổi bật. Nhưng Seina kiệt sức và đang ngủ nên không hề nhận ra điều đó, ánh sáng và giọng nói nhanh chóng biến mất và sự im lặng ban đầu trở lại căn phòng.
---------------------
"Thật là ngạc nhiên"
Raireza lẩm bẩm trong một căn phòng tối nơi bà đang theo dõi NB.
"Xâm nhập vào xưởng sản xuất NB của Airi là bất khả thi ngay là cả với một siêu máy tính. Khả năng của cậu bé đó thực sự điên rồ."
Bà quyết định nói với Airi vào buổi sáng và đi ngủ.
-------------------------