"Chào mừng trở lại, chủ nhân." Hakuren (xanh dương), Gyokuren (trắng), Karen (đỏ) và Suiren (xanh lá) đồng thanh chào Seina trong trang phục hầu gái khi cậu vừa rời khỏi tàu tuần dương.
"Chết tiệt!" Kiriko ôm đầu rên rỉ.
"Mời vào nhà, chắc ngài đã rất mệt sau chuyến đi."
Hakuren nắm lấy tay Seina và dẫn cậu vào trong.
"Seina-sama, mong ngài giữ bí mật việc chúng tôi được Seto-sama gửi đến đây."
Hakuren thì thầm với Seina, cậu lặng lẽ gật đầu
"Chà chà, những cô hầu gái mới của chúng ta cũng xinh đẹp như Amane-san vậy." Erma nói
Nhưng Amane vẫn bình tĩnh đến không ngờ.
"Thật sao? Tôi thậm chí không nhận ra đó ..."
"Hả? Cô từng là siêu mẫu, cô không ghen tị sao?"
"Đó là trong quá khứ. Tôi đã bỏ công việc đó rồi. Những thứ như vậy không quan trọng với tôi." Amane nói cười vô tư.
"Vậy sao, tôi đã không nhận ra điều đó... Tôi xin lỗi"
"Đúng như tôi mong đợi từ một người được Mikami-sensei giới thiệu, hoàng gia phải duy trì một bầu không khí nhất định ngay cả với những người làm việc dưới quyền của họ, vì vậy không có gì đáng ngạc nhiên. Tôi chắc chắn rằng họ sẽ làm rất tốt việc chăm sóc Seina." Amane nói.
Kiriko có những suy nghĩ khác trong đầu khi cô ấy đang nhanh chóng tiếp cận Gyokuren.
"Tôi muốn hỏi ý kiến của cô và những người khác về việc bốn người sẽ chia sẻ công việc gia đình như thế nào, vậy tại sao các cô không tập hợp những 'quản gia' khác vào bếp để chúng ta nói chuyện riêng nhỉ?" Kiriko và bốn người đó đi vào bếp.
Kiriko nhìn xung quanh một chút để chắc chắn rằng không có người nghe lén trước khi cất lời.
"Được rồi, kế hoạch của cô là gì! Mục tiêu thực sự là gì!”
"Ôi Kiriko-sama, tôi chưa bao giờ thấy cô với khuôn mặt đáng sợ như vậy." Gyokuren trêu ghẹo Kiriko.
Hakuren có thể cảm thấy Kiriko đang bực bội nên cô ấy vội vã bước vào và cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người.
"Gyokuren, hãy im lặng đi! Này Kiriko-san, không uhm ... ý tôi là Kiriko-sama, tôi đoán là cô biết được điều gì đang xảy ra nên tôi sẽ không giải thích thêm nữa."
"Tôi đồng ý với việc Seto-sama để cho bốn người để mắt đến Seina-chan, nhưng tôi không hài lòng với việc nó sẽ diễn ra theo cách này!"
"Chúng tôi được gửi đến đây vì những gì đã xảy ra tại buổi lễ nhập học và vì vụ bắt cóc ngày hôm qua."
"Đúng vậy, có vẻ như gần đây có điều gì đó đang xảy ra ở học viện và chúng tôi không chắc chắn vì sao mà Mikami-sama lại không nói với cô về nó vào ngày hôm trước?"
Kiriko nhớ lại vụ nổ tại buổi lễ nhập học đã phát hiện ra một kho chứa các điệp viên được cải tạo lại bộ não. Kiriko cũng nhớ lại lý do cô gặp Mikami trong phòng hợp lưu động đó không phải để giữ bí mật những gì họ đang nói mà là để giữ an toàn cho Kiriko trong trường hợp khẩn cấp.
"Mọi người đang bận bịu bảo vệ những người quan trọng nhất ở học viện, nhưng tiếc là Seina-sama được coi là ưu tiên thấp. Vì vậy, công văn này là yêu cầu cá nhân của Seto-sama và Mikami-sama."
"............" Kiriko hiểu ra tình hình.
Seina có rất nhiều tiềm năng, nhưng khả năng của cậu là ‘con dao hai lưỡi’. Thật vậy, nhiều sự cố của Seina đã mang lại kết quả rất tốt, nhưng cũng có rất nhiều thảm họa đã xảy ra. Nó là cần thiết để chuẩn bị cho những chuyện như vậy.
"Tôi xin lỗi, tôi đoán mình thực sự nên cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người ..."
"Tôi có thể hiểu mối quan tâm của Kiriko-sama, nhưng đừng lo lắng, Seina-sama sẽ được chúng tôi để ý thật tốt ... Tôi sẽ đảm bảo rằng không có bất kỳ vấn đề nào." Hakuren nói một cách tự tin trong khi nhìn Gyokuren giống như Kiriko đã nói trước đó.
"Tại sao cô lại nhìn tôi. Tôi không định làm bất cứ điều gì mà, tôi hứa."
"Đúng, nhưng cô giống như Widow khi liên quan đến đàn ông." Karen nói. Các cô gái còn lại bật cười trước nhận xét bất ngờ này.
Gyokuren có một vẻ đẹp hiếm có, nó đã khiến cô gặp nhiều rắc rối trong các mối quan hệ nam giới. Cô đã khiến nhiều người đàn ông phát điên vì những thứ như gửi cho họ một ánh mắt nhỏ hoặc bất kỳ hành vi bình thường hàng ngày nào khác của cô.
"Tôi sẽ không làm gì cả ... tại sao cô lại không tin tôi chứ."
"Tôi nghĩ cô có cố gắng làm điều gì đó hay không cũng không thành vấn đề! Cô có nhớ lần cuối cùng chúng ta nghỉ một ngày và lên du thuyền trên tàu vũ trụ của cặp đôi mới cưới không?"
"Khoan đã ... đó có phải là ngày mà Karen (đỏ) cố gắng làm hula (một điệu nhảy đến từ Hawaii) không?"
"Ồ, tôi nhớ. Thật vui khi xem cô ấy cố gắng."
"Vào thời điểm chuyến đi kết thúc, nó gần như biến thành một nhóm ly hôn của hàng trăm cặp vợ chồng!"
"Cô đang phóng đại quá mức đó, tôi chỉ phá hoại năm cặp trong số họ thôi mà."
"Nếu tôi không ngăn cản cô, có lẽ cô đã hỏng cả con tàu rồi."
"Tôi chắc rằng ít nhất một người trong số họ sẽ ổn, ngoài ra Seina-sama không phải loại đàn ông như vậy."
"Vậy, trong mọi trường hợp, Gyokuren không được phép đến gần phòng Seina-chan trừ trường hợp khẩn cấp!" Kiriko nói và cô ấy rời khỏi phòng để đi vào phòng khách.
-------------------
Trong căn bếp thứ hai của Naashisu, hàng chục đầu bếp đang bận rộn chuẩn bị cho buổi tối. Nhiều người hâm mộ cửa hàng nhưng nó nhỏ và chỉ có một nên không phải ai thích đồ ăn cũng có cơ hội ăn ở đó, vì vậy khi Airi tiếp quản cửa hàng, cô ấy đã thiết lập một chương trình thành viên đặc biệt cho những người muốn nó được giao hàng tận nơi đến nhà của họ.
Căn bếp thứ hai rộng như nhà máy thực phẩm, tối nay chật kín người làm cơm hộp để giao vì mấy ngày nay nhiều nơi vẫn đóng cửa do máy vi tính trục trặc nên lần này đơn đặt hàng nhiều gấp 3 lần thông thường của họ.
Airi đang mặc một bộ đồ vừa vặn để giữ căn phòng ở trạng thái tiệt trùng và không có bụi cần thiết cho quá trình sản xuất, cô ấy đang thực hiện một đơn đặt hàng đặc biệt lớn và đảm bảo rằng tất cả các mặt hàng đều hoàn hảo trước khi cô ấy đi qua đêm.
"Chết tiệt! Giống như có ai đó cố ý đặt một đơn hàng rắc rối như vậy ... OK... OK, OK... được rồi... mọi việc xong xuôi, giờ tôi cứ giao hàng cho công nhân ca đêm và rời đi." Airi tự nhủ, cô ấy vẫy tay với các đầu bếp và đi đến cổng dịch chuyển.
Cô ấy bước ra từ cổng dịch chuyển vào văn phòng của mình trong trang phục không có gì ngoài bộ đồ lót và ngồi xuống ghế sofa trước khi bắt đầu kiểm tra e-mail của mình.
Là chủ tịch của học viện, cô ấy thường nhận được một lượng lớn e-mail mỗi ngày. Thư ký của Airi chịu trách nhiệm phân chia nó theo mức độ quan trọng và chỉ chuyển những thứ tối thiểu cần thiết để Airi kiểm tra ba lần một ngày, nhưng số lượng cô ấy phải kiểm tra không bao giờ dưới một trăm.
Airi đã kiểm tra lại nó bằng một bộ lọc đặc biệt, cô ấy không thực sự đọc bất kỳ thư nào chưa được phân loại nhưng cô ấy vẫn trả lời bằng lời nói và gửi thư trả lời.
"Hãy tiếp tục công việc khó khăn của ngươi đi."
"Im lặng, làm nhanh lên!"
"Hãy làm nó!"
"Ta sẽ giết ngươi!"
Và cuối cùng vẫn còn lại một bức thư.
"............ Raireza? Hiếm khi nào nhận được thư từ một người như vậy, không biết có phải là về Amane-chan không?"
Cô ấy định mở email thì nhận được cuộc gọi từ Minaho.
"Mẹ khỏe không? "
"Oh Minaho-chan... Trông con vẫn xinh đẹp như ngày nào. Chuyện gì khiến con gọi cho mẹ vậy?"
"Con nghe nói rằng Seina-kun đã chuyển đến nơi ở mới, vì vậy con nghĩ chúng ta nên chúc mừng cậu ấy."
Cô ấy nói và chỉ vào cổng chuyển trong phòng của Airi. Một lượng lớn các mặt hàng thực phẩm tươi sống đã được thông qua đó.
"Funaho-sama nhờ con gửi cái này cho mẹ để tặng Seina-kun. Đó là mì kiều mạch và udon."
"Funaho-sama? Tại sao?"
"Tenchi-kun nói với bà ấy về Seina-sama và bà ấy cảm thấy hoàn cảnh của mình và cậu ấy giống nhau vì Seina-sama là trường hợp đặc biệt thứ hai trên trái đất và bà ấy là người đầu tiên. Bà ấy nói sẽ trực tiếp đưa nó cho cậu ấy nhưng có vẻ như hiện tại có những hạn chế trong việc giao tiếp với cậu ấy."
"Đúng vậy, trường hợp này khá khó ... Mẹ sẽ cố gắng giao cái này trực tiếp đến nhà của Amane-chan nhưng hiện tại mẹ đang rất bận nên không biết khi nào mới có thời gian .... Còn con thì sao?"
"Nhờ Washu-sama, chúng con đã hoàn thành mọi thứ bổ sung và bây giờ chúng con đang mở rộng phạm vi công việc của mình..."
"Nghe có vẻ gọn gàng nhỉ. Mẹ đoán có thể mất một chút thời gian để giao cái này cho Seina-kun ..."
"Cố gắng đừng làm phiền Kiriko-chan hoặc Seina-kun quá nhiều." Minaho nhắc nhở rồi nhanh chóng kết thúc cuộc gọi để tránh bị phản lại.
"...... NÀY, MẸ KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI DUY NHẤT THÍCH GỌI CHO NGƯỜI KHÁC BAN ĐÊM ĐÂU!!!"
Khi màn hình tắt, Airi nhận thấy trong góc có một người thân quen đang nán lại.
"......Nghe lén là một sở thích xấu của hiệu trưởng Mikami ..."
"Tôi có gõ cửa mà, nhưng ai đó đang bận nói chuyện với con gái của mình mà không bận gì trên người ngoài đồ lót."
"............... Cô biết họ thường nói gì không, phụ nữ sẽ mãi là phụ nữ."
"Funaho-sama và Minaho-chan có vẻ quan tâm khá nhiều đến Seina-kun. Họ thậm chí còn thử gọi cho tôi nữa."
Mikami bật cười nắm lấy tay cầm của chiếc hộp được Minaho chuyển vào.
"Tôi đã bảo cô ấy hãy gọi cho mẹ của mình."
"Tôi ngạc nhiên là cuộc gọi của chúng tôi quá ngắn sau những gì đã xảy ra với Kanemitsu đấy."
"Haha Đúng vậy, có vẻ như mọi người đều sắp kết hôn ngoại trừ cô ấy, thậm chí Misao đã đánh bại cô ấy mất rồi."
"Và Mihoshi đã sống cùng với Tenchi-chan."
"Tôi đoán tôi là người duy nhất vẫn còn độc thân." Mikami nói với ánh mắt rung rung.
"............ Tôi cũng thấy vậy, nhưng gần đây trông cô khá nghiêm túc về việc giải quyết tình huống đó. Việc gặp người phụ nữ đó đã thay đổi tâm trí cô sao?"
"!" Mikami đã rất ngạc nhiên khi Airi lại đề cập đến Widow.
"Người phụ nữ đó." tất nhiên có nghĩa là Widow, nhưng trong cuộc trò chuyện với Airi, chủ đề này là điều cấm kỵ. Nhưng đối với Airi, điều đó đã trở thành dĩ vãng.
"Uhm ... nó có thể là do nó ..."
Mikami nhớ lại những gì đã xảy ra khi bà ấy gặp Widow và trả lời cẩn thận.
"Gặp bà ta làm tôi nhớ lại lần tôi gặp Seto-sama."
"Trong mọi trường hợp nếu cô quyết định tham gia cuộc đua, hãy nhớ Minaho-chan không được tốt lắm nên cô sẽ không phải là con ngựa duy nhất đâu..."
Một cảnh báo đến từ hộp thư của Airi.
"Oops, tí thì quên."
Airi mở e-mail của Raireza và bắt đầu đọc nó. Mikami nhận thấy sự thay đổi biểu hiện của cô ấy và biết rằng công việc của cô ấy chưa kết thúc trong đêm.
"............ Này Mikami-dono, vẫn còn sớm và cô muốn ra ngoài ăn tối không?" Airi hỏi.
Mikami mỉm cười.
"Được thôi."
-------------------
Seina đang bận rộn trong phòng để thử đồ nội thất mới của mình. Cậu ngồi vào một trong những chiếc ghế mới và nhìn quang cảnh từ ban công. Đó là một khung cảnh tuyệt vời và làm Seina nhớ đến cái mà cậu đã thấy ở Naashisu.
(Nhân tiện Airi-san nói cái đó được gọi là ‘lỗ chân lông của Washu’... cô ấy chắc hẳn muốn nói đến Washu-chan nhà Tenchi-sanpai.......) Seina ngồi nghĩ lại lời của Airi.
"Etou... Làm thế nào để mình khởi động nó nhỉ? Ồ, đúng là mình chưa thiết lập nó."
Seina lấy thẻ căn cước của mình ra và mở màn hình từ đó. Rất may, kiến thức cần thiết để sử dụng bàn phím đã được cài đặt như kiến thức cơ bản khi cậu lần đầu tiên rời trái đất.
"Ấn tượng thật ... mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có thể có một chiếc máy tính của riêng chứ đừng nói đến một chiếc có thể khởi động ở bất cứ đâu. Chờ đã ... đây là cái gì?"
Có một thư mục mà cậu chưa thấy bao giờ.
"Đây có phải là những gì Kenneth đã nói không nhỉ?"
Seina tự hỏi và gần như định mở chúng lên nhưng đột nhiên cảm thấy nguy hiểm. Cậu nhớ lại sở thích của Kenneth và không muốn mở nó ra trong trường hợp không may Kiriko bước vào và thấy cậu đang xem những thứ như vậy. Cậu đã từng có một tình huống tương tự xảy ra trong quá khứ.
Lần đầu tiên Seina xem một cuốn sách khiêu d*m ở nhà Kai và khi Tsukiko bước vào và thấy cậu đang xem nó.
"Hóa ra là vậy... Seina-chan cũng bắt đầu quan tâm đến những thứ như vậy sao."
"Kai ... Con lấy cái này từ ai vậy?"
Kai tái mặt trước biểu cảm của Tsukiko. Seina chạy và có thể nghe thấy những âm thanh khủng khiếp phát ra từ phòng của Kai.
"Cháu xin lỗi Tsukiko-san, tha lỗi cho cháu ~~~~!"
Rồi cuối cùng bà ấy cũng tìm thấy Seina.
"Này Seina-chan..."
Kai đã chạy đi đâu đó để trốn.
"Này Seina-chan... Đừng sợ."
Seina run rẩy và Tsukiko ôm lấy cậu.
"Nếu Seina-chan muốn xem..."
Nhưng cậu không bao giờ nghe thấy Tsukiko nói gì vì cô đã vùi mặt cậu vào ngực mình và bóp nghẹt cậu. Seina đã bất tỉnh. Seina nhớ lại cảm giác mềm mại trên khuôn mặt và chấn thương do ngạt thở cùng một lúc.
"Haa! Ha ha ha ha ha ...... ha ~~~ ...... Dù sao Kiriko-san tính cách cũng giống Tsukiko-san, mình không muốn chuyện đó xảy ra lần nữa ... "
Nhưng dù sao thì cậu khởi động máy tính là để tra cứu Washu. Vì vậy cậu đã mở một công cụ tìm kiếm và gõ tên của Washu vào hộp tìm kiếm. Ngay sau khi cậu ấn tìm kiếm, một tỷ khung hình mở ra trong phòng.
"Ahhhh!" cậu cố gắng đóng tất cả chúng một cách vội vàng. Erma xuất hiện giữa biển hình ảnh.
"Tôi xin lỗi, tôi chỉ đang cố tìm kiếm một số thứ để nghiên cứu."
"Vậy sao, chờ chút, để tôi kiểm tra cài đặt của cậu."
Erma chỉnh sửa thiết lập của Seina trên màn hình của cậu và tất cả các cửa sổ đột nhiên tự sắp xếp phía sau một màn hình.
"Cảm ơn, cô cứu tôi rồi."
"Hóa ra vậy ... thì ra là cậu đang tìm kiếm Hakubi Washu-sama sao."
"Hôm nay, sau khi nhìn thấy khung cảnh đó... Tôi có chút hứng thú với chủ đề này ......."
"Sống trong học viện, cậu chắc chắn sẽ nghe đủ thứ về công dân nổi tiếng nhất đó, nhưng thực sự sẽ chẳng có gì khi tìm kiếm cô ấy. Dù sao thì cô ấy cũng đã ở đây hơn 15.000 năm rồi "
" 15.000 năm ?! "
"Chà, cô ấy chỉ mất tích cách đây 5.000 năm... nên tổng cộng có khoảng 20.000 năm ở đây."
Seina ngạc nhiên trước cảm giác về thời gian của Erma, trên trái đất đó là một khoảng thời gian rất dài.
"Cô ấy thực sự là một con người, con người sao?"
"Ngay cả những người bình thường bây giờ cũng có thể sống khoảng hai nghìn năm, và với công nghệ hiện đại, cậu có thể sống gần như vô hạn nếu trải qua các phương pháp điều trị đặc biệt như tôi đã làm với cậu. Với Tăng cường sinh học, cậu sẽ sống lâu hơn 2.000 năm "
"2000... "
Con số phi thực tế khiến Seina choáng váng.
(2000 là khoảng thời gian gần bằng với lịch Thiên chúa giáo. Kiriko-san nói sẽ không thể sống một cuộc sống bình thường, đó là ý của chị ấy sao?)
Đó là lần đầu tiên Seina cảm thấy mình không còn là một người trái đất bình thường nữa.
"Cậu có sợ hãi về điều đó không?"
"À ... ừ ... có một chút."
"Kiriko-san có thể là người cố vấn cho cậu về vấn đề này thì tôi cũng có thể, vì cô ấy cũng đến từ trái đất, nhưng tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ nhiều về điều đó vì mọi người xung quanh tôi luôn có tuổi thọ tương tự."
"Nghe có vẻ hợp lý, nhưng tôi vẫn nghĩ độ tuổi 20.000 năm của Washu không bình thường ... "
"Chỉ gần đây công nghệ tuổi thọ mới ra đời nói chung nhưng cô ấy là một triết gia khi học viện có nhà khoa học giỏi nhất. Và tôi nghe nói rằng thậm chí có một số học sinh của cô ấy vẫn còn ở đây do những cải tiến dành cho họ với công nghệ y tế tư nhân mà họ có vào thời điểm đó... Trong này có một thư mục khá kỳ lạ?! "
"Chà, đó là ... uhm!" Seina muốn nói nhưng Erma đã mở thư mục và giống như Seina đã tưởng tượng, nó chứa đầy phim khiêu d*m.
"Cái gì thế này?"
Erma tóm lấy cổ áo Seina khi cậu cố gắng chạy trốn.
"Đó chỉ là một số tệp mà bạn bè của tôi đã đưa cho tôi ..."
"Tôi biết, cậu vừa mới vào không gian, Seina-san. Không đời nào cậu có thể tự mình thu thập tất cả những thứ này."
"Ừm ... Tôi không biết làm thế nào để xóa nó."
" Ồ, cậu không cần phải lo lắng, Seina-san. Là một cậu bé đang lớn, cậu không thể kìm nén những ham muốn bình thường của mình."
Trong khi nói, Erma đang bận thay đổi cài đặt trên các tệp.
"Nhưng cậu vẫn còn là trẻ vị thành niên, và Kiriko-san sẽ giết tôi nếu tôi không làm điều gì đó."
Một tiếng bíp phát ra từ màn hình.
"Cô đang làm gì vậy?"
"Chỉ thay đổi một số thứ trong ‘thư mục tình bạn’ của cậu thôi."
"Thư mục tình bạn?"
"‘Thư mục tình bạn nam’."
"Cô đang thay đổi cái gì vậy?"
"Chà, tôi có nghĩa vụ bảo vệ Seina-san, tôi không thể cho phép cậu truy cập vào những hình ảnh không phù hợp hoặc dữ liệu cá nhân. Bạn của cậu có vẻ có sở thích với những thứ như vậy, vì vậy tôi đã đưa ra giới hạn về độ tuổi đối với những thứ đó hơi quá người lớn đối với cậu. Tôi đã xóa dữ liệu cá nhân bất hợp pháp về giới tính giả, nhưng đừng lo lắng phần còn lại sẽ được mở khóa khi cậu đủ tuổi. À và trước khi tôi quên ...... "
Erma đưa ra lời khuyên chương trình cô ấy đã cài đặt, một hình ảnh lập thể của tòa nhà xuất hiện.
"Đây là bản đồ an ninh của ngôi nhà, nếu cậu muốn làm điều gì đó nhưng cần chắc chắn rằng không có ai xung quanh hãy sử dụng bản đồ này."
"............"
Seina muốn cảm ơn cô nhưng cậu cũng rất xấu hổ.
"Seina, Erma, 2 người có thể vào phòng khách một chút không."
Giọng nói của Amane phát ra từ màn hình.
"OK, chúng tôi sẽ đến ngay. Được rồi Seina-san, đi thôi ... đúng rồi, nếu cậu quan tâm đến Hakubi Washu, tôi sẽ cung cấp cho cậu một liên kết đến một trang web tin cậy. Dù sao thì thông tin về cô ấy là dồi dào đến mức cho dù cậu có dành bao nhiêu thời gian cho nó đi chăng nữa thì cũng không bao giờ là đủ."
Họ đi xuống cầu thang đến phòng khách, nơi Hakuren, Kirko và Amane đang đợi trên ghế sofa.
Họ giới thiệu những hầu gái với Seina, cậu đã biết họ từ trước nhưng vẫn lắng nghe. Gyokuren ra khỏi hàng và tán tỉnh Seina, Karen đã kéo cô ấy vào bếp.
Amane đánh lạc hướng bằng cách nhắc nhở cậu rằng đã đến lúc tập luyện.
Erma mở một chiếc hộp nhỏ có khóa, được đặt ở góc phòng khách, kích hoạt màn hình và bàn phím. Bên trong là những quả bóng bằng kim loại có kích thước bằng quả bóng gôn bay lơ lửng trên không, chúng di chuyển lên bốn góc sàn và bốn góc trần nhà. Sau đó cô ấy rải rác một số đồ vật trên sàn nhà.
"Được rồi, bắt đầu thôi"
"Amane-san.... Đây là gì...?"
"Thiết bị đào tạo của cậu."
"Thiết bị đào tạo? Nó trông giống như các khối xây dựng."
Seina nhặt một trong những khối nằm rải rác trên sàn. Nó cứng và sáng bóng nhưng nó nhẹ một cách đáng ngạc nhiên.
Một hình ảnh mờ của kiến trúc lâu đài xuất hiện cách nơi đặt các khối xây dựng khoảng 4 mét.
"Được rồi. Xếp các khối ở đó, theo hướng dẫn của tôi."
"Haha, cái gì?"
Seina cười nhẹ, cậu đã tưởng tượng ra một kiểu huấn luyện đặc biệt công nghệ cao nào đó.
"Được rồi, chúng ta sẽ bắt đầu. Trước tiên, tôi sẽ đặt bộ đồ của cậu ở mức năng lượng là 50%."
-------------
Karen mắng Gyokuren trong nhà bếp
"Cô muốn Kiriko-sama gặt đầu của cô xuống à?"
"Tôi không thể kìm được, khi tôi nhìn thấy vẻ mặt đó của Seina-sama, tôi đã phải làm như vậy."
Kiriko cũng bước vào và mắng Gyokuren.
------------------
Trở lại phòng khách, Seina đang căng thẳng để xếp các khối. Toàn thân cậu đau nhức. Nếu cậu đặt quá nhiều lực lên các khối, chúng sẽ vỡ vụn thành kim loại lỏng và tập hợp lại ở điểm ban đầu. Nếu quá nhẹ tay, chúng sẽ không di chuyển. Amane ngồi trên ghế sofa nhìn cậu một cách thích thú.
"Em ấy thế nào?"
Kiriko trở lại phòng, cô nhẹ nhàng nhìn vào màn hình của Erma để không làm cô ấy phân tâm.
"Chà, cậu ấy có vẻ đang cố gắng hết sức, có lẽ cậu ấy sẽ sớm làm được thôi." Erma nói.
"Tôi không lo lắng về điều đó. Ý tôi là có bất kỳ ảnh hưởng nào từ véc tơ xác suất của em ấy không?"
"Tôi chỉ mới bắt đầu thu thập dữ liệu về điều đó ... nhưng đúng như dự đoán, một lỗi đã xảy ra trong các khối xây dựng và áp lực bắt buộc để tự phá hủy các khối đã thay đổi đều đặn, nhưng có vẻ như Seina-san đã sửa lỗi của mình. Nắm chặt một cách vô thức để khớp với nó ..."
Seina định lấy một khối có lỗi nhưng lại dừng lại và đi về phía một khối khác.
"Có lẽ chỉ là sự trùng hợp thôi?"
"Hiện tại dữ liệu không đủ để kết luận bất cứ điều gì, nhưng xác suất của không lấy khối mà lỗi áp suất xảy ra là 100% cho đến lúc này... "
Giá trị của khối mà Seina nhặt được bắt đầu giảm mạnh, và khối bị vỡ.
"Lỗi này đang gây ra sự biến động lớn. Theo một cách nào đó thì đó là một điều tốt .. "
"Tôi hiểu rồi, tôi đoán tôi sẽ qua phòng Seina-chan để dọn dẹp nó và chuẩn bị quần áo mới để thay vì em ấy đang làm việc rất chăm chỉ." Kiriko bỏ đi và lao lên cầu thang
"À, Amane-san, chỉ số mỏi cơ của Seina-san đang tăng mạnh. Cậu ấy nên nghỉ ngơi ngay lập tức."
"Ok ... vậy thì chúng ta cũng nghỉ ngơi nào. Chúng ta nên làm gì bây giờ ...?" Amane nói.
Các khối đá biến thành chất lỏng và một chiếc bàn xuất hiện.
"Ôi, cảm ơn chúa."
Seina gục xuống sàn.
Amane quyết định massage thể thao cho Seina để giúp cậu hồi phục, Erma đã tham gia.
-------------
"Seina-chan lại làm cho nơi này trở nên lộn xộn rồi..."
Kiriko nhìn chằm chằm vào phòng Seina với vẻ chán nản.
Hầu hết đồ đạc và những vật dụng cần thiết hàng ngày mua cho Seina vẫn được xếp chung với nhau ở gần lối vào phòng và chỉ những vật dụng tối thiểu cần thiết mới được đặt trong tầm với xung quanh bàn và giường và tất cả được quây lại với nhau.
"Nó trông giống như một cái tổ vậy..." Kiriko lại nhìn qua căn phòng rộng lớn với một nụ cười chua chát.
Kiriko thu dọn hành lý của Seina rồi dọn giường và trải bộ đồ ngủ ra. Cô ấy nhìn công việc của mình với một cái nhìn thích thú, khuôn mặt của cô ấy như một người vợ mới cưới. Nếu Amane và Erma ở đó, họ sẽ trêu chọc cô ấy, nhưng họ không ở đây nên cô ấy đang làm những gì mình muốn.
Ngay từ khi còn nhỏ, Kiriko đã thay mặt người mẹ bận rộn của mình đảm nhận hầu hết công việc nhà cho em trai và Seina. Kiriko rất thích sắp xếp một nơi tuyệt vời để thư giãn với Seina, niềm vui lớn nhất của cô không phải là đi chơi với bạn bè hay làm việc theo sở thích mà là cô luôn thích ở nhà học cùng Seina sau giờ học.
"Được rồi. Bây giờ nó giống một căn phòng hơn." Cô ấy rơi nước mắt.
Cô nhận thấy mình đang khóc và có một chút suy sụp.
"Tại sao mình lại khóc... tại sao ...... tại sao ...?"
Cảnh vật trước mắt khiến cô cảm thấy không ổn. Cô bắt đầu nhớ lại ngày cô rời trái đất và đi lên vũ trụ.
Minaho và cô ấy nhìn trái đất ngày càng nhỏ dần trên cây cầu của Mikagami khi họ bỏ lại nó, Kiriko cảm thấy một cảm giác được giải thoát. Nó đến từ việc cô ấy nhẹ nhõm vì cuối cùng đã được miễn phải chăm sóc cho sự kém may mắn của Seina, giống như mẹ cô ấy đã chỉ ra.
"Cháu có lo lắng sap?"
Minaho đã hỏi Kiriko khi nhìn thấy biểu hiện của cô và nắm lấy tay Kiriko. Đúng là cô ấy cảm thấy bất an nhưng đó là vì cô ấy cảm thấy nhiệm vụ của mình bây giờ là bảo vệ trái đất ... đó là cái giá trong đầu cô ấy để thoát khỏi Seina ... Không ..., đó là một cái cớ mà cô ấy có được để biện minh cho hành động của cô ấy.
Để loại bỏ những lo lắng của bản thân, Kiriko đã tự thúc đẩy bản thân mình thông qua quá trình huấn luyện của Seto với tốc độ nhanh chóng. Cô ấy tình nguyện tham gia nhiều chương trình học hơn cùng một lúc để sớm thành thạo hơn.
Để bảo vệ Trái đất và Seina khỏi các mối đe dọa đến từ không gian. Cảm giác lo lắng của Kiriko mất dần sau thời gian cô làm quen với công việc và quen với ở một mình. Nhưng đồng thời cô ấy cảm thấy một lỗ hổng lớn trong trái tim mình đang mở ra và để lấp đầy nó, cô ấy đã mua đồ đạc và ra ngoài làm những việc với bạn bè của mình và cô ấy thậm chí còn thử hẹn hò với những người đàn ông khác.
Nhưng nó không bao giờ lấp đầy cái hố dù cô ấy có làm thế nào đi chăng nữa thì cô ấy cũng không bao giờ hạnh phúc.
Thỉnh thoảng cô quay lại kiểm tra Seina và trái đất để đảm bảo rằng họ được an toàn nhưng nó chỉ để biện minh cho việc cô ấy rời đi. Cô cố thuyết phục bản thân rằng cô đã lựa chọn đúng nhưng việc cô đến thăm trái đất chỉ khiến cô ngày càng chắc chắn rằng mình đã không làm như vậy.
Và cái ngày mà Seina lên vũ trụ, nó đã làm kiriko sợ hãi. Tất nhiên cô ấy lo sợ cho sự an toàn của Seina, nhưng cô ấy còn sợ quay trở lại cuộc sống cũ của mình hơn nữa.
"Đừng lo lắng về Seina-chan. Con nên quan tâm đến hạnh phúc của chính mình."
Cô nhận ra ý nghĩa thực sự của những lời mẹ cô nói và khóc.
"Mình phải làm sao đây ..."
Kiriko vừa lẩm bẩm vừa khóc, nhưng không ai trả lời cô. Cô không có can đảm để thực sự hỏi ý kiến ai đó về nó. Cô nhìn thấy khuôn mặt mình qua ô cửa sổ
"Khuôn mặt của mình trông thật kinh khủng...Này, cô có đó không ...tôi phải làm gì đây?"
Kiriko nói với bàn tay phải khi nhận thấy chiếc chăn phủ đầy nước mắt và lớp trang điểm trước mặt.
"Mình không nên thế này!"
Kiriko đứng dậy nhanh chóng. Cô ấy lôi ra một chiếc chăn dự phòng và thay ga giường một lần nữa và sau đó cô ấy sửa sang trang điểm của mình.
"Đúng vậy, sau cùng, dù mình nghĩ thế nào thì cũng chỉ có một lựa chọn."
Công việc của chim mẹ là dạy các con của nó tự bay. Và vì vậy cô quyết định, cô phải ở lại với Seina. Cô không thể bỏ chạy một lần nữa.
"Được rồi! Mình phải nấu bữa tối cho mọi người.”
Kiriko lấy quần áo thay cho Seina, hít thở sâu để giải tỏa tâm trạng chán nản, cô ấy mang theo quần áo và rời đi.
"Ồ, họ đã học xong chương trình học ngày hôm nay chưa nhỉ?" Kiriko thắc mắc.
Khi cô ấy đi xuống cầu thang, cô ấy nhận thấy không có ai trong phòng khách.
--------------
Trong phòng tắm giống như nhà kính trồng nhiều cây lá nhiệt đới, hầu hết tường và trần nhà đều bằng kính. Mặc dù ở trong phòng tắm, nhưng không có hơi nước ngưng tụ, và bầu trời đêm và các vì sao có thể nhìn thấy rõ ràng.
"Sao cũng được, cũng không lạ lắm? Sự sai lệch xác suất của Seina-san đã giảm đi rất nhiều so với dự kiến của chúng ta. Tôi tự hỏi tại sao lại như vậy."
Erma vừa nói vừa ngâm mình vào một trong những chiếc bồn tắm được lắp đặt ở vị trí cao hơn một chút so với sàn nhà. Cô ấy đang kiểm tra dữ liệu trên màn hình nổi phía trên bồn tắm khi Amane kéo Seina vào phòng tắm.
"Nếu tất cả đều giống với cô, tôi thà tự mát xa cho mình hơn." Cậu nói với Amane.
"Đừng đùa nữa, cậu không thể tự mát xa cho bản thân được, bên cạnh đó tôi có nhiệm vụ là người hướng dẫn cho cậu."
Amane cố gắng cởi bỏ chiếc khăn Seina quấn quanh người.
"Vậy thì cô có thể làm điều đó trong khi tôi vẫn đang mặc quần áo của mình mà?"
"Trên trái đất cậu vừa tắm vừa mặc quần áo sao?"
"Chúng tôi cởi chúng ra, nhưng cô không thể thể mát xa cho tôi sau khi tắm được sao?”
"Tôi đã thấy cậu khỏa thân khi chúng tôi thực hiện quy trình Tăng cường sinh học cho cậu rồi. Cậu không có gì phải ngại ngùng, ngoài ra bây giờ chúng ta đang sống cùng nhau mà."
"..............." Seina hơi bối rối.
Cậu nhận thấy rằng Erma cũng thờ ơ về việc cậu bị lột quần áo. Cậu tự hỏi liệu khỏa thân bình thường có bình thường khi tắm trong không gian hay không.
"Vậy thì trước tiên chúng ta cần làm cho cơ thể của cậu ấm và thư giãn đã."
Amane kéo chiếc khăn tắm của Seina và đá cậu vào bồn tắm, sau đó cô ấy cởi áo choàng của chính mình và nhảy vào đó.
Nước cao hơn nhiệt độ cơ thể một chút, Seina đập xuống sàn bồn tắm nhưng nó mềm và đàn hồi như một quả bóng bay.
Seina hoảng sợ và đưa tay ra lấy một cái gì đó, cậu tìm thấy một cái gì đó và kéo người lên và thở hổn hển. Amane bật cười vì thứ mà Seina chộp được là cơ thể trần truồng của Amane. Seina cố gắng tránh ra nhưng chân cậu co cứng lại.
Amane nắm lấy cậu và nhẹ nhàng đặt cậu xuống một chiếc bàn ở giữa bồn tắm.
"Đây, bình tĩnh ngồi xuống."
Cô đặt cậu vào một chiếc ghế giống như bước vào bồn tắm.
"Hít một hơi thật sâu."
Giọng nói của Amane rất bình tĩnh và nhẹ nhàng, cậu quên mất rằng mình thậm chí còn đang ở trong bồn tắm. Seina bình tĩnh lại một chút nhưng sau đó cậu nhớ ra Amane đang khỏa thân và căng thẳng một lần nữa, cậu cố gắng tránh xa cô ấy một chút.
"Nếu cậu đang căng thẳng thì còn lý do gì để chúng ta đi tắm cơ chứ?" Amane đến trước mặt Seina.
Seina dùng tay chặn tầm nhìn của mình.
"Cậu xấu hổ cái gì vậy?" Amane nói một cách cáu kỉnh, cô nắm lấy chân phải của cậu xoa bóp nó một cách thô bạo.
"Tôi xin lỗi."
"Cậu đang xin lỗi ai? Cậu đang xin lỗi về việc massage hay cậu xấu hổ vì chúng ta đang tắm chung?"
"Tôi... Tôi ..."
"Tôi chỉ đùa thôi, tôi hiểu tại sao cậu xấu hổ. Cậu thẹn thùng quá đấy..." Amane xoa bóp nhẹ nhàng hơn.
"Nhưng tôi đã từng làm người mẫu, tôi không có ý thức về việc khỏa thân hay nhìn thấy người khác khỏa thân, tôi có ý thức về nhiệm vụ của mình. Tôi đã từng phải thay đổi trước mặt người khác mọi lúc .... được rồi. Đã xong với mặt này. Bây giờ tôi cần cậu lật lại và úp mặt xuống. "
Khi quá trình xoa bóp diễn ra trên tay chân của Seina vốn có cảm giác như đã trở nên mềm nhũn một cách đáng ngạc nhiên và cậu đã ngủ thiếp đi trong lúc xoa bóp vì cảm thấy thoải mái và mệt mỏi.
Erma tiến về phía họ.
"Ồ, Seina-san đã ngủ mất rồi... Nếu cô nhìn kỹ thù cơ thể của cậu đầy vết sẹo."
Trên lưng Seina có vô số vết sẹo, không có vết xước lớn, mà chỉ là những vết cắt nhỏ và vết thương trong quá khứ.
"Không biết có phải Kiriko đã tự mình lo tất cả những thứ này không nhỉ?"
"Không có gì lạ khi Kiriko-san rất lo lắng cho Seina-san."
"Dù sao thì... Da của Seina khá mịn màng."
"Tại sao lại chuyển chủ đề đột ngột vậy, không phải chúng ta đang nói về vết sẹo của cậu ấy sao?"
"Tôi đã uống rượu với Kiriko vào buổi tối một ngày trước khi lễ nhập học... chúng tôi thiếp đi và gần như ngủ quá giờ nên tôi đã nhảy vào buồng tắm với Kiriko, tôi thấy làn da của cô ấy cũng rất mịn."
"Ồ, Amane-san... Cô đã tắm chung với Kiriko-san sao ? " Erma tự hỏi.
"Tôi không quan tâm đến những thứ như thế, ngoài ra làn da của một người đàn ông tốt hơn, nhưng làn da của cậu ấy làm tôi nhớ đến Kiriko."
Seina thức dậy và cố gắng tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra.
"......... Cô đang làm gì vậy?"
"Tôi đang massage cho cậu." Amane và Erma trả lời câu hỏi của Seina cùng lúc, họ đã cùng bật cười.
Kiriko bước vào và trông rất tức giận.
"...... làm gì mà lâu vậy, Kiriko, cô đến muộn ... Cô có muốn mát xa cho Seina không?"
Kiriko kìm nén mong muốn bùng nổ. Amane cảm nhận được nguy hiểm và ngay lập tức lùi lại khỏi Seina. Kiriko nhặt một cái xô rửa mặt bằng gỗ và ném nó về phía Amane nó bật ra khỏi hộ vệ của cô ấy và đập vào mặt Seina.
Trong khi im lặng, Amane và Erma nhìn Kiriko xông ra ngoài và đóng cửa lại một cách phẫn nộ.
Sau khi va vào Seina, chiếc xô rơi xuống sàn, tạo ra âm thanh tanh tách. Amane và Erma quay lại kiểm tra Seina.
"Này Seina, cậu ổn chứ?"
Amane vừa nói vừa ôm Seina, cậu đang sững sờ và bối rối.
"Cậu ấy trông vẫn ổn."
"Thật kỳ lạ, hộ vệ của cậu ấy lẽ ra phải được kích hoạt chứ."
"Vậy, Erma, cô định ra ngoài và nói chuyện với Kiriko hay tôi nên đi?" Amane lúng túng nhìn Erma.
"... kiểu đó giống như hỏi tôi liệu tôi có muốn đi vào một khu rừng đầy những con thú chết chóc không vậy."
Amane tự hỏi phải làm gì trong tình huống này khi cô nhận thấy chuông cửa reo.
"Chúng ta có khách sao?... Hy vọng đó là một vị thần cứu rỗi chứ không phải ác quỷ gây ra một thảm họa mới."
Seina bắt đầu tỉnh lại và cả hai cùng nhấc bổng cậu lên và mang theo.
-------------------
Kiriko đang trải qua một số xáo trộn trong căn phòng khác vì những việc cô vừa làm, mặc dù cô không hề có ý định gây tổn thương hay gì khác với Seina. Cô ấy nghe thấy tiếng chuông cửa và đi kiểm tra nó nhưng Hakuren và Suiren đã cho khách vào từ trước.
"A, Airi-sama! Còn Mikami-sensei?"
"Ah, Kiriko-chan, em nghĩ sao về việc chúng ta làm bữa tối cho em?" Airi nói.
Nhưng cô không đợi phản hồi mà đi thẳng vào nhà bếp.
Khi Kiriko bước vào, Hakuren và Suiren đang bày ra những món ăn mà Airi đã nấu ở Naashishu và Airi đã đang ngồi ăn soba
Seina, Amane và Erma cũng tham gia.
"Tại sao cô lại ở đây Airi-sama?" Kiriko hỏi
"Ta mang mì soba và udon đến mừng Seina-kun đến nơi ở mới. Thực ra thì Funaho-sama đã gửi chúng qua Minaho-chan nhưng ta đã nấu chúng."
Airi uống thức uống mà Hakuren đã đưa cho.
"Cảm ơn cô vì điều đó ...nhưng tại sao Mikami-sensei cũng ở đây?"
"Hô hô, bởi vì bọn họ đã bảo ta mang rượu đến."
Kiriko đang trong tâm trạng muốn uống rượu nên không hỏi thêm vấn đề.
Họ bắt đầu ăn và uống. Airi nói với Seina rằng cô ấy thực sự đã mời gia đình cậu đến dự lễ nhập học nhưng họ bị mắc kẹt ở vòng ngoài do hệ thống an ninh bị lỗi.
Trong khi dùng bữa, Airi say và bắt đầu bám chặt vào Seina.
Cô ấy hỏi liệu cô ấy có thể vào phòng của Seina và nằm nghỉ không. Mikami cũng yêu cầu đi cùng cô ấy để bà ấy có thể kiểm tra NB của Seina.
"NB?"
"Seina-kun, cậu không thể làm cho nó hoạt động chính xác, phải không? Tôi sẽ cài đặt nó cho cậu nhưng khi tôi thực hiện nó thì tôi cần mội người tránh xa phòng của cậu để đảm bảo an toàn."
Mikami kéo theo Airi đến phòng của Seina.
-------------------
Mikami đóng cửa và khóa nó.
"Tốt, mọi thứ diễn ra suôn sẻ." Airi nói khi nhìn quanh phòng
"Kiriko-san chắc chắn đã dọn dẹp nơi này rồi..."
"Weeee ~~~"
Airi lao vào giường của Seina như một cái hồ bơi.
"Cậu đặt NB của mình ở đâu vậy Seina-kun?" Airi hỏi.
"Nó ở đằng kia." Cậu chỉ vào nó.
Mikami tiến đến lấy NB ra khỏi hộp đựng đồ và khởi động bàn phím. Sau đó, một số màn hình lệnh xuất hiện xung quanh NB.
"Hơi khó rồi, tôi cần Airi-dono cho việc này. Seina-kun, cậu có thể giúp Airi-dono ngồi dậy được không?"
Seina tiến đến giường và đỡ Airi dậy.
"Oh ~ ~Seina-kun thật táo bạo quá đi ... ư hư hư"
Airi say sưa dựa vào Seina. Cậu vòng tay ôm bụng cô và cô thả người xuống để hai tay Seina chạm vào ngực cô.
"Airi-san làm ơn đừng dựa sát như vậy."
"Ta sẽ làm vậy nếu cậu chịu hôn ta ~ ~"
Airi nhắm mắt và đưa môi về phía Seina.
"Mikami-san, làm ơn làm giúp với!"
"Tôi biết điều đó rất rắc rối nhưng bây giờ chỉ còn cách chịu đựng nó thôi. Hô hô"
"Sao tôi có thể làm vậy được chứ."
Ngập ngừng một lúc, Seina hôn nhẹ lên trán Airi.
"Hừ?"
Airi bất mãn mở mắt. Nhưng cô ấy quay lại tỉnh táo một chút rồi đứng dậy và đưa cả hai tay ra để màn hình. Khi Airi đặt cả hai tay lên tấm màn hình đã được kích hoạt, quá trình quét cơ thể bắt đầu. Airi đã hát một bài hát.
"Shutoji Shingoji, khu vườn của ngôi đền là một trong những đêm trăng sáng, hãy đến xem ~ đến rồi sẽ đến."
Airi đột nhiên bắt đầu hát "Shashiro no Tadashi Bashiko".
"Cô ... Cô đang làm gì vậy?"
"Yên lặng, đây là một mật mã giọng nói." Mikami nói với Seina bằng một giọng nhỏ.
Ping!
Khi bài hát của Airi kết thúc, chức năng bảo vệ của NB đã bị vô hiệu hóa.
"Tôi để nó lại cho cô."
Airi nhắm mắt và ngất đi trước mặt Seina.
"Hô hô, đây là công việc dễ dàng, hãy kiên nhẫn thêm một chút"
"Tuyệt thật." Seina thốt lên khi nhìn Mikami làm việc.
"Đừng nghĩ ta không có khả năng làm mọi thứ chỉ vì ta đã đủ tuổi để trở thành một bà ngoại, ta đã từng đối đầu với Seto-sama vào ngày đó đấy."
"Hả!?"
"Đó là một câu chuyện dài."
Seina nhìn Mikami với ánh mắt kinh ngạc, cử động ngón tay của Mikami quá nhanh.
"Ồ, cái gì thế này?"
Mikami xem qua 'thư mục tình bạn' của Kenneth đã được đổi tên thành 'Erma'.
"Thư mục này dường như đang can thiệp vào quá trình cài đặt của ta."
"Làm ơn đừng mở thư mục đó."
"Cái gì? Tại sao? Có gì trong đó sao?" Airi hỏi.
Cô tự đứng dậy và đi về phía Mikami.
Seina hoảng sợ và cố gắng giữ Airi từ phía sau nhưng loạng choạng và ngã xuống giường.
"...ồ hehehe ...... Ra vậy."
Airi cười khi nhìn vào màn hình.
"Bạn bè của cậu có sở thích kinh khủng thật, không ai trong số những người phụ nữ này có bất kỳ kinh nghiệm và có vẻ đẹp đúng với tuổi mình cả."
"Đừng lo, ta sẽ sao lưu nó và hoàn thành công việc của mình, Seina-kun, cậu sẽ không cần chúng tôi làm thủ tục đăng ký ban đầu nữa. Bây giờ đơn giản chỉ cần đưa thẻ ID của cậu vào..."
Sau đó bà ấy tóm lấy cổ của Airi và lôi cô ra khỏi phòng. Seina cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng đã có được yên bình và yên tĩnh trong phòng của mình.
"Mệt thật... Mình sẽ điều chỉnh cấu hình NB vào ngày mai... Mình chỉ muốn đi ngủ ngay bây giờ thôi."
Seina thay bộ đồ ngủ mà Kiriko đã đặt cho cậu và đặt NB lên bàn và nhìn chằm chằm vào nó.
"Mình tự hỏi tại sao họ lại chọn hôm nay để gây rối nhỉ?" Cậu thắc mắc
Seina đặt thẻ ID của mình vào khe trên NB, mắt nó sáng lên và nó quét Seina.
"Người dùng, Yamada Seina... Tôi đã xác nhận cậu là chủ nhân."
"Tại sao nghe giống Airi-san vậy?"
NB nói bằng giọng của airi.
"Airi? Chủ nhân, điều đó có nghĩa là cậu muốn đặt tên cho tôi là Airi?"
"À không, không... giọng nói của ngươi giống hệt một người mà ta biết ... ngươi hiểu ta nói gì chứ?"
"Có, nhưng không hoàn toàn. Với sự tích lũy dữ liệu trong tương lai, tôi sẽ có thể hiểu được những sắc thái tinh tế của cậu, chủ nhân. Giọng nói hiện đang được sử dụng dựa trên cài đặt cơ bản, nhưng có thể thay đổi nó theo sở thích của chủ nhân. Cậu có muốn tôi thay ngay không? "
"Không, hôm nay ta mệt, để mai đi."
"Được rồi, vậy còn việc thiết lập hệ thống quản lý lịch trình tổng thể thì sao? Lịch công khai của cậu đã được cài đặt. Nếu cậu cho tôi biết điều gì đó cậu muốn làm, tôi có thể thêm nó vào lịch, hãy nghĩ tôi là thư ký của cậu. Tôi cũng có thể thiết lập thời gian thức dậy, chọn quần áo và chuẩn bị bữa sáng."
Một màn hình với một lịch trình khó khăn xuất hiện trước mặt Seina. Chương trình giảng dạy của học viện GP đã được mô tả chi tiết ở đó. Từ đó, những thứ có vẻ là bảng lịch trình của ngày hôm nay xuất hiện, và bảng chia thành từng giây trở nên tối tăm khi thời gian trôi qua.
"Hôm nay, ta không có kế hoạch cho tối nay, và điều duy nhất ta đã thiết lập cho ngày mai là luyện tập ở nhà."
"Hiểu rồi. Chúng ta sẽ chuyển sang chế độ ngủ, chúc ngủ ngon..."
"Chúc ngủ ngon."
Seina xác nhận và ánh sáng biến mất khỏi NB, Seina lên giường và đi ngủ. Khi Seina ngủ, NB đã thay đổi hình dạng. Giọng nói của nó đã thay đổi thành âm thanh giống như giọng nói trên bản tin.
"Chào buổi sáng mọi người. Hôm nay mọi người ở học viện có một buổi sáng tuyệt vời chứ?"
Sau đó nó trở lại thành một khối cầu và ngừng di chuyển hoặc phát ra âm thanh.
-----------------------------
"Ôi chủ nhân, tôi đã đánh thức ngài sao?" Airi say sưa nói chuyện với mình trong gương khi cô ấy mặc thử trang phục hầu gái.
"Ta tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu ngày mai ta đánh thức Seina-kun như thế này."
"Ho ho, tim của Seina-kun có thể sẽ ngừng đập mất." Mikami nói.
"Có nhiều khả năng Kiriko-sama sẽ khiến trái tim ngài ngừng đập trước tiên nếu ngài cố làm điều đó." Karen nói
Mikami, Karen, Gyokuren, và Suiren đang xem Airi tự biến mình thành một kẻ ngốc khi cô ấy thử trang phục hầu gái.
"Tại sao? Trông đẹp mà, ta sẽ làm vậy."
"Ngài ấy nghiêm túc ư? Tôi không biết nữa... nếu ngài ấy nghiêm túc thì chúng ta nên ngăn lại." Hakuren nói.
Gyokuren và Karen đồng ý vì vậy họ bắt đầu kéo Airi vào thang máy.
"Ta không sợ Kiriko-chan!" Cô ấy nói khi họ thả cô ấy xuống thang máy, cô ấy nhận thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên các bức tường và bắt đầu tạo dáng khi cánh cửa đóng lại.
----------------
"Mikami-sensei, cảm ơn vì ngày hôm nay." Amane cúi đầu nói khi Kiriko và Erma dẫn bà ấy về phía cửa ra vào.
"Ta đã rất vui, Airi-dono có lẽ đã hơi quá đà, nhưng đừng lo, tôi sẽ đảm bảo rằng cô ấy sẽ làm việc vào ngày mai cho dù có khó thế nào đi chăng nữa."
Bà ấy bước vào thang máy.
"Khi nào mình mới được nghỉ đây?" bà thở dài khi thang máy đóng cửa và ngay sau đó bà đến tầng một, nhân viên chào đón và thì thầm điều gì đó với Mikami.
"Mikami-dono, tôi đã đợi cô đấy!"
Họ đi qua nhân viên lên một thang máy khác hình cái đĩa tròn. Tuy nhiên họ thấy mình đang ở trong một căn phòng có mái vòm trong đó ánh sáng dịu tràn vào.
Thoạt nhìn nó giống như một khu vườn với cây cối, nhưng những thứ phát triển ở đó không phải là thực vật, mà là các nhóm khoáng chất khác nhau. Seto và Washu đang đợi được bao quanh bởi một cột thạch anh khổng lồ trên đỉnh cầu thang nhỏ trải thảm nhung.
"Ta xin lỗi vì đã làm phiền cô, ngồi đi." Seto nói, Mikami ngồi vào chỗ Seto chỉ.
"Cô đã mất bao lâu để làm một căn phòng như này vậy?" Mikami hỏi Washu.
"Ban đầu đây là một trong những cơ sở phòng thí nghiệm của tôi, có vẻ rất thuận tiện để tổ chức một cuộc họp ở đây. Không mất nhiều thời gian để dọn dẹp nơi này. Tôi chỉ may mắn là nhà phát triển của nơi này đã giữ nguyên phòng thí nghiệm của tôi thôi, ha ha ha "
"Hắn ta có phải là một trong những học sinh của cô không? "
"Hắn chỉ là một tên hèn nhát từ rất lâu trước đây."
Mikami thực sự đã chiếm được hòn đảo trước khi Amane mua nó và tất cả nhân viên đã thực sự được đặt ở đó bởi Seto, Mikami và Airi.
"Của mọi người đây."
Airi mang trà cho mọi người.
"Ôi Airi-dono, làm gì lâu thế?"
Airi vẫn đang mặc bộ đồ lúc nãy và cô ấy đã ngủ rất say. Trong phòng riêng của những người hầu của Nhà Amane, có một cổng bí mật chuyển đến nơi này và nơi khác.
"Tôi đã bị phân tâm khi lập kế hoạch một cái gì đó, Ahahaha"
"Hoho, tôi hy vọng cô sẽ nghe lời khuyên của Hakuren một cách nghiêm túc, nhưng tôi chúc cô có thể làm được."
"Đưa trà ra và bắt đầu giải thích."
Khi Airi giao trà và bánh cho từng người rồi cuộc họp bắt đầu.
"Chúng tôi đã thu thập xong báo cáo về những gián điệp được cải tạo lại bộ não. Chúng tôi không tìm thấy Jurai hoặc Kuramitsu có liên quan đến việc này, nhưng chúng tôi tìm thấy nhiều thứ đáng mong đợi hơn ở học viện. Công nghệ trên thực tế giống với công nghệ được sử dụng với Mihoshi nhưng ..." Airi nói
Washu cắt lời "Nhưng rõ ràng là nó bắt nguồn từ một điểm khác trong quá trình phát triển. Thật may vì điều đó rất dễ dàng để tìm ra gián điệp." Airi tiếp tục cuộc trò chuyện một lần nữa
"Đúng vậy và không có trường hợp cải tạo não nào khác tương tự như trường hợp của Mihoshi nên chúng tôi biết công nghệ này chắc chắn xuất phát từ đó. Trong những năm gần đây, số lượng gián điệp tăng lên một cách tự nhiên cùng với tần suất tân binh ngày càng tăng. Tôi không chắc là chúng có kế hoạch gì nhưng kỳ lạ là có vẻ như những điệp viên mới hơn đến từ tổ chức khác với những gián điệp cũ, những gián điệp cũ đều được tập hợp trong cùng một phòng và những kẻ mới đều ở những nơi ngẫu nhiên."
Airi kết thúc báo cáo của mình và ngồi vào chỗ.
"Đó chỉ là ý kiến cá nhân của tôi, nhưng ... tôi nghĩ có vẻ như kế hoạch gián điệp dường như đã được tiếp quản bởi một thủ lĩnh khác so với khi nó bắt đầu và đó là lý do tại sao nó như vậy. Bất cứ ai tiếp quản nó đều không biết bản thân đang làm gì và không có hứng thú thực sự với việc chiếm lấy học viện, chúng chắc chắn chỉ muốn biết thông tin mà thôi. Chúng quá mỏng để có hiệu quả trong một cuộc bạo loạn. Làn sóng đầu tiên rõ ràng là để thu thập thông tin cụ thể nhưng lần thứ hai lại là ngẫu nhiên."
"Như Washu-chan đã nói, chắc chắn rằng đã có sự thay đổi trong mục đích chiến lược của kẻ thù. Dù sao thì việc truy quét những kẻ xâm nhập là ưu tiên hàng đầu của chúng ta lúc này. Hy vọng rằng chúng ta có thể lấy một số dữ liệu từ chúng trong quá trình này và tìm ra chuyện gì đã xảy ra. Này Washu-chan, cô có nghĩ cô có thể kiểm tra ký ức của chúng và tìm ra điều gì đã xảy ra với khi não của chúng được cải tạo lại không? "
Về mặt lý thuyết, nếu có thể đọc trí nhớ siêu phàm của ai đó, có thể thấy mọi thứ đã từng xảy ra với họ. Nhưng nếu không có dữ liệu chính xác cần thiết sẽ không thể truy xuất nó.
"Không, điều đó sẽ không xảy ra... Cô sẽ phải làm một bản sao của tất cả chúng nếu cô muốn làm điều đó..." Washu nói
"Cô biết cần bao nhiêu sức mạnh để làm điều đó. Để kiểm tra số lượng lớn người đó, cô cần Ryo-Ohki hoặc Cây hoàng gia thế hệ thứ hai, và không có cách nào tôi có thể làm điều đó từ phía sau."
"Seto-dono, thật nguy hiểm nếu xáo trộn quá nhiều với astral sea và tôi sẽ không can thiệp vào thế giới này với tư cách là một nữ thần Choushin, ngay cả khi kết quả là nhận được thứ gì đó như Tenchi-dono. Tsunami hay Tokimi cũng vậy. Không giống như cô, Seto-dono, tôi không tin vào việc gian lận trong các bài kiểm tra."
"Được rồi, tôi hiểu rồi đó Washu-chan, cô không cần phải xấu tính như vậy." Seto đáp lại
"À, tôi đã phát hiện ra AI bị mất tích đó đã đi đâu. Tôi nhận được email từ Reireza. Mikami-dono và tôi đã đến thăm cô ấy trong không gian ảo." Airi làm nguội bầu không khí.
-Hồi tưởng-
Trong phòng khách của Kirche trong không gian ảo, Airi và Kirche đang ngồi đối mặt với nhau trên ghế sofa.
"Tôi yêu cậu ấy!" Kirche ứa nước mắt
"Xin lỗi, khi tôi nói những điều đó, cảm xúc của tôi lại vượt tầm kiểm soát."
"Kirche-chan tại sao cô không trở về nhà? Cô không thích cha mình sao?" Airi yêu cầu.
Cha của cô ấy đã cố gắng giả mạo cơ thể giả và giấy khai sinh giả cho cô ấy để ông có thể kết hôn với cô ấy, việc kết hôn với một AI do bản thân tạo ra nếu nó có linh hồn là bất hợp pháp trừ khi phải ly hôn 100 năm trước khi kết hôn. Vì vậy cô ấy đã bỏ chạy.
Airi đã chỉ ra những gì Kirche đang làm bằng cách thiết lập một ngôi nhà với sự thiếu vắng dữ liệu về linh hồn của Seina về cơ bản là chính xác những gì cha cô ấy muốn làm với cô ấy. Cô ấy đã mâu thuẫn về điều này và đã khóc.
"Này Kirche-chan, cô không chỉ là một chương trình, cô khác với nó. Vậy tại sao không thử tạo ra một cuộc sống với Seina-kun thực sự thay vì chỉ là một bản sao vô danh của cậu ấy. Hãy nghĩ về nó theo cách này. Miễn là cậu ấy vẫn còn ngủ, cô có thể chăm sóc được cho cậu ấy. Tôi muốn nhờ cô làm hộ tống an ninh cho Seina-kun, trông chừng cậu và báo cáo lại cho tôi, hãy suy nghĩ thật kỹ."
Kirche khẽ gật đầu.
Airi hoàn thành đoạn hồi tưởng của mình.
-----------------------------
"Tôi có việc phải làm, xin phép." Airi đã rời cuộc họp.
"Nhân tiện, Mikami-dono. Khi nào thì Astral của Widow được chuyển đến? " Washu hỏi
"Chà... sẽ là không thể cho đến khi kết thúc phiên tòa. Nhưng bản án được đảm bảo chỉ dựa trên báo cáo của bà ta. Vì vậy, có lẽ là 24 giờ sau đó. Mặc dù vậy, bây giờ tôi đang cố gắng giữ bà ta cách ly với những người khác. Bà ta càng ít tiếp xúc với người khác càng tốt. Bản thân phiên tòa sẽ được thực hiện trong điều kiện cách ly. Nhưng cô có nghĩ việc sử dụng Astral của Widow làm cốt lõi là thực sự ổn không ?"
"Sẽ rất lãng phí khi phân tán astral của cô ấy trở lại astral sea."
"Vậy điều này có nghĩa là cô đang thực sự lên kế hoạch cho một con tàu khác giống như cách cô đã làm 700 năm trước sao?"
"Đúng vậy, nhưng chỉ vì tôi cảm thấy có một lý do đủ tuyệt vời để tôi làm vậy. Lịch sử đang đi theo chiều hướng tốt và Seina-dono là chìa khóa cho điều đó. Hai người cảm thấy thế nào về điều đó?"
Đáp lại, Seto tìm đến đại diện Seniwan, Mikami, để nhận được sự đồng ý.
"Hãy tạo ra con tàu tốt nhất có thể, Washu-chan" Mikami mỉm cười nói.
------------
Amane đang uống rượu trong khu vườn nhà cô ấy, Erma đã tham gia cùng. Cô ấy chỉ ra rằng những người hầu gái rõ ràng đã được gửi đến bởi Seto. Cả hai đều quyết định chất vấn với Hakuren về nó. Họ phải uống rượu với Hakuren và Suiren. Cô ấy cố gắng thay đổi chủ đề và hỏi Amane liệu cô ấy đã biết Seina từ bao giờ. Amane kể cho cô ấy biết họ đã gặp nhau như thế nào và tại sao cô ấy lại đưa cho cậu cái pamphlet đó.
"Pamphlet lẽ ra nên từ chối đăng ký Seina bởi vì nó có các biện pháp an ninh để ngăn những người bình thường tham gia nhưng véc tơ xác suất của Seina có lẽ đã gây rối với nó."
"Cô có hối hận khi cho Seina-san cơ hội lên vũ trụ không?"
"Hối tiếc về những việc đã xảy ra chẳng có ích gì cả, nhưng ... Tôi nghĩ rằng có lẽ quyết định của tôi hơi thiếu tế nhị đối với Kiriko."
Họ kết thúc cuộc trò chuyện rồi về phòng.
---------------------