Seina và các cô gái tập trung tại một trong những phòng họp dành cho nhân viên của Kamidake.
"... Được rồi, nghe này ... Tôi ở đây để thuyết trình cho mọi người về hành tinh của tôi." Kiriko tuyên bố đầy uy quyền khi đứng trước màn hình.
"Miah..."
Seina ngồi bên cạnh nghe thuyết trình với Fuku, người đang sợ hãi trước giọng điệu đáng sợ của Kiriko.
Nhưng tại sao cô ấy lại nói với một giọng khó nghe như vậy ... điều đó có liên quan đến những gì các cô gái khác đang mặc.
"Tôi không thể tin được các cô.. đặc biệt là hai người, Karen và Suiren! Các cô nghĩ mình sẽ đi đâu vậy? Tại sao các cô lại ăn mặc như thể bước vào chiến trường thế?"
Karen mặc một bộ đồ chiến đấu được trang bị nhẹ. Suiren, đang mặc một bộ đồ chiến đấu được trang bị đầy đủ.
"…… nhưng."
Suiren trưng bày một bức tranh về những con thú hung dữ sinh sống trong các khu rừng rậm ở Châu Phi, Châu Âu và Nam Mỹ.
"Chúng tôi chỉ thực hiện các biện pháp thích hợp trong trường hợp những thứ đó xuất hiện xung quanh..."
Trong không gian, thời gian di chuyển trung bình gần như giống nhau từ mặt này hành tinh và ở bất kỳ nơi nào khác bất kể bạn đi đâu trên hành tinh. Vì vậy, trong mắt họ, ở trên cùng một hành tinh với họ giống như ở trong cùng một khu vực với những con thú hoang dã đó.
"Như chúng tôi đã giải thích rồi, thuyền trưởng và tôi đến từ Nhật Bản của Trái đất! Cô không nhớ rằng Trái đất nằm trong khu vực văn minh sơ khai sao?"
"Cô không phải lo lắng về những con vật nguy hiểm lang thang đến gia đình của Seina và Kiriko đâu, kiểu gì thì Mihoshi cũng nguy hiểm nhất, Ahahahaha!”
"Amane! Cô không có tư cách để phán xét, có chuyện gì với bộ trang phục kỳ lạ đó vậy!" Kiriko hét lên khi chạm vào màn hình.
Amane ăn mặc như thể cô đang đi dự vũ hội quý tộc thời trung cổ hoặc một bữa tiệc hóa trang.
"Có gì lạ đây sao? Đây là diện mạo của xã hội thượng lưu ..."
"Chúng ta sẽ không đến một nơi như vậy! Đây chỉ là gặp một gia đình bình thường ở một thị trấn bình thường mà thôi!"
"Là một thành viên của gia đình Kaunaq, tôi phải ăn mặc trang trọng, đặc biệt là để gặp cha mẹ của Seina."
"Tôi cũng phải thay mặt cho gia đình Balta!" Ryoko, người đã thay đổi từ Erma cũng nói với Kiriko.
"...... ugh ... Tôi không thể tin được là hai người... Các cô muốn chạy xung quanh trong những bộ trang phục đó trong suốt thời gian chúng ta ở đó sao? Và tôi không cần phải nói với các cô điều này. Rõ ràng, các cô không nên mặc quần áo sử dụng chất liệu không tồn tại ở đó! Các cô đang nghĩ gì vậy hả?"
“Ể…”
Trên quần áo của bọn họ có bộ phận hoàn toàn lơ lửng trên không trung. Một số bộ phận thay đổi màu sắc, và có những bộ phận liên tục thay đổi hình dạng như sóng biển.
"Và cuối cùng, Hakuren ...... TÔI KHÔNG BIẾT PHẢI BẮT ĐẦU VỚI CÔ SAO NỮA! Nhưng nếu cô mặc như vậy, cô sẽ bị cảnh sát bắt vì giống gái ngành đấy."
Chiếc váy của Hakuren là một loại lụa có vảy như tơ nhìn xuyên thấu, vảy có màu trắng đục nhẹ nhưng nó gần như hoàn toàn có thể nhìn xuyên thấu được và cô ấy gần như khỏa thân, bên dưới mặc những thứ trông giống như một bộ đồ bơi hoặc đồ lót.
"Đáng ngạc nhiên là Gyokuren ăn mặc tươm tất nhất nhưng ..." Kiriko nhìn Gyokuren bằng ánh mắt đầy ẩn ý.
Trông cô ấy như thể vừa bước ra từ ‘My fair Lady’. Trang phục của cô ấy giống như một thứ gì đó đã được mặc ở New York hoặc Paris vào khoảng thế kỷ 19. Hơn nữa, nó hoàn toàn phù hợp với cô ấy
"Mặc thế này đến nhà thuyền trưởng thì vẫn hơi quá ..." Kiriko nói một cách yếu ớt.
Có lẽ nó ổn. Cô ấy không thể quyết định.
"Tại sao? Nó tệ vậy sao?" Gyokuren có vẻ hơi ngại ngùng và nhìn Seina.
"Uhm ... Nó rất hợp với cô, nhưng nơi tôi sống là ở nông thôn, vì vậy nó không hợp cho lắm."
"Nhưng còn các cô thì có trang phục không thể chấp nhận được. Thay đổi ngay lập tức!"
"Chhhh ... tôi đã mất rất nhiều thời gian để chọn ra cái này vậy mà."
"Dù sao thì cuộc họp này cũng là để giảng cho các cô về trái đất, vậy hãy quay lại với điều đó, đây là khung cảnh của thị trấn chúng tôi!" Kiriko chiếu một bức ảnh.
"Các cô nên mặc quần áo bình thường giống như các cô ở một khu vực ngoại ô hoặc một nơi xa trung tâm thành phố ... đây không phải là Jurai, hãy chỉ mặc những chất liệu tự nhiên thông thường ở đây ... Giờ là mùa hè, nhiệt độ cao nhất là 33 độ C. Nó rất nóng và ẩm ướt, vì vậy tốt hơn là các cô nên mặc đồ rộng rãi một chút. Wau không tồn tại ở đây, vì vậy Ryoko không được biến hình.”
“Xin vui lòng đọc các cấu hình tôi đã cung cấp cho các cô một cách cẩn thận và cam kết chúng trong bộ nhớ. Chúng ta phải giữ bí mật trên trái đất, mọi hành vi dễ thấy được bị nghiêm cấm. Gyokuren đừng làm trò gì dở hơi và những người còn lại đừng cố chọc ghẹo cô ấy làm gì! Tất nhiên, người trái đất không có Tăng cường sinh học, vì vậy hãy cẩn thận với những gì các cô làm trước mặt mọi người. Tôi sẽ sàng lọc tất cả những gì các cô mang xuống."
Trong khi nghe Kiriko giải thích, Amane đang đọc tài liệu.
“Mọi người sẽ được đối xử như người nước ngoài, điều này sẽ giúp các cô không còn xa lạ với Nhật Bản ở một mức độ nào đó và Seina-chan, đừng bị phân tâm chỉ vì em đang ở một nơi quen thuộc. Em phải nhớ những gì chị đã cảnh báo khi em đến học viện.”
"Em sẽ cẩn thận để không bị đưa đến bệnh viện."
"Tốt, kết thúc cuộc họp."
Amane bắt đầu kiểm tra các chất liệu được chấp nhận cho quần áo để chuẩn bị trang phục cho trái đất.
Kamidake có nhiều cơ sở để sản xuất nhiều thứ khác nhau cần thiết cho cuộc sống hàng ngày. Chúng được tìm thấy khi Fuku và con tàu đã liên kết hoàn toàn, và tất nhiên cũng có các cơ sở may quần áo.
Hơn nữa, được cung cấp cả vật liệu tự nhiên và vật liệu tổng hợp nhân tạo, tất cả chúng đều được gia công hoàn hảo. Trong số đó, Amane vô cùng kinh ngạc vì có nguồn cung cấp lớn từ Jurai.
"Whoa, những ... này là hàng thật à?"
Amane nhìn thấy số lượng dự trữ đã cảm thấy khó hiểu. Cô không thể tin được.
“Tôi đã thấy một số thứ được phát hành nhiều lần vì công việc kinh doanh của cha tôi, nhưng tôi chưa bao giờ thấy nhiều như vậy cùng một lúc! Nó có thật sự là hàng thật sao?”
"Amane, cô biết thành phần của lụa Jurai được bảo hộ bằng sáng chế mà..."
"Tất nhiên rồi! Nhưng ngay cả nếu không thì nguyên liệu cũng rất đắt và ngay cả hàng giả được làm trái phép cũng chỉ có thể được bán với giá bằng một nửa giá thông thường!”
Nói cách khác, hàng giả quá rủi ro và tỷ suất lợi nhuận quá thấp.
"Tất cả đều có tem trên hộp, là hàng thật, có một số ở đây từ Funaho-sama, Misaki-sama và Seto-sama ..." Kiriko nói với giọng run rẩy
"Vì hoàng gia tự sản xuất nó, tôi nghe nói họ có một số lượng lớn cho riêng mình. Khi chúng tôi trở thành sĩ quan của Seto, chúng tôi đã nhận được một vài bộ quần áo lụa thông thường ..." Hakuren bị sốc.
"Không hổ danh là Seto-sama."
Amane nhìn Seina. Mọi người đều biết ý định của cô, họ muốn hỏi cậu rằng liệu họ có ổn không khi may quần áo bằng thứ này.
"Dù tôi có nó thì cũng chả biết làm gì, mọi người cứ tự nhiên đi."
"Cảm ơn thuyền trưởng!"
Amane rất vui và bắt đầu thảo luận về việc sử dụng lụa Jurai với những người khác. Đó là một món đồ siêu xa xỉ hiếm nơi nào có được. Ngay cả khi họ đã được phép sử dụng nó, họ vẫn không thể quyết định may cái gì.
Sau một thời gian, họ quyết định chọn đồng phục phù hợp. Họ quyết định làm hai bộ đồng phục và đồ lót và hai bộ quần áo ngủ. Nhân tiện, ngay cả khi làm tất cả những thứ đó, tổng số tiền được sử dụng vẫn chưa bằng một phần trăm của kho.
"Chúng ta có thể sử dụng nhiều hơn."
"Mặc dù vậy .... nếu chúng ta sử dụng hết nó thì chúng ta sẽ không còn nữa ... và tốt nhất là hãy nghĩ về cách sử dụng nó thật hợp lý."
"Vậy thì chúng ta nhanh bắt đầu may thôi." Dù vậy thì họ vẫn phải chọn mẫu trước.
Kiriko đã sử dụng lượng lớn dữ liệu quần áo có trong cơ sở dữ liệu của Kamidake và vui vẻ bắt đầu may quần áo để sử dụng trên Trái đất.
Và hai ngày sau, Kamidake đến Trái đất.
-----------------