Translator: Okay.
Editor: Roan
***
Camera phóng to thanh kiếm mà Katz đang cầm.
Hàng trăm,không,có tới hàng nghìn đường gân máu xuất hiện trên thân gươm,chi chít phủ kín thanh kiếm. Chỉ trong một thời gian ngắn, thanh kiếm của hắn chằng chịt những gân máu đỏ thẫm, đập thình thịch tựa như một quả tim sống. Thế nhưng, thay vì biến mất, rìa kiếm trở nên sắc cạnh hơn,một thứ hình thù khiếp đảm, quái dị và kinh tởm.
Nhưng Katz lại mân mê thanh kiếm của hắn như một con vật đáng yêu.
Cô nàng phóng viên với khuôn mặt tái nhợt của mình vẫn tiếp tục phỏng vấn Katz, lờ đi thanh kiếm xấu xí kì quái kia.
Cô phóng viên bị ngu à ? Tên Katz ngông cuồng kia mất hẳn sự tự tin vốn có rồi kìa.
Và như tôi suy đoán, Katz bắt đầu tỏ vẻ khó chịu. Hắn ta càu mày liếc mắt lườm cô phóng viên và dõng dạc tuyên bố
Theo một vài tin lá cải, Katz xuất thân từ một tập đoàn hàng đầu của Nhật Bản. Đó là vì sao hắn lại nổi tiếng vì sự tự cao của mình. Sau khi dọa chết cô phóng viên như thể đang chế nhạo hắn, Katz giật micro từ cô ta và tuyên bố
Katz đột nhiên dừng lại khi mà hắn định trả lại micro cho cô phóng viên. Hắn hỏi cô
Cô phóng viên gật đầu ngay khi được hỏi. Katz mỉm cười
Cô phóng viên rơm rớm nước mắt vì sợ hãi, khuôn mặt của cô méo mó như đang ngửi cứt gà. Tôi tặc lưỡi nhìn Katz.
“ Cái micro của đài truyền hình trong game là một cực phẩm đắt tiền trong game. Tưởng có tiền nên mày muốn làm gì cũng được à cái thằng bẩm sinh đã giàu có? Nhưng mà Tử Huyết Chiến Binh à…..”
Ghen tị thật. Kỹ Năng “ Hấp Huyết” đã luôn cho thấy sự hiệu qua tuyệt vời trong những game trước đây. Hơn thế nữa, những kĩ năng chiến đấu mà Katz khoe khoang thực sự là những kĩ năng mạnh mẽ của một Chức nghiệp Sử Thi. Ngay từ cái nhìn ban đầu thì Tử Huyết Chiến Binh đã là một class rất mạnh rồi.
“ Nhưng cũng chả hơn tao được đâu, ở đó mà khoe mẽ.”
“Hậu duệ của Pagma” là một Chức nghiệp sản xuất và thường không có những kĩ năng tấn công và tôi nghĩ “Hậu duệ của Pagma” cũng như thế. Nhưng như thế không có nghĩa là tôi yếu khi chiến đấu. “Hậu duệ của Pagma” là một Chức nghiệp Huyền thoại cho phép tôi có đối đầu với ả đàn bà Yura.
Chỉ số phòng kháng của tôi cực kì cao, và trạng thái bất tử kéo dài 5 giây quả thực là một một kỹ năng lừa đảo. Nhờ những món quà trên mà tiềm năng trở thành một Tanker của tôi là cực kì lớn. Nhưng như thế chưa phải là tất cả, mọi trang bị có thể sử dụng được mà không có hạn chế nào.Và còn có thể bổ sung cho sức tấn công nhỏ bé của tôi bằng sức mạnh đến từ các trang bị.
“ Chưa kể đến, Chức nghiệp Sản xuất còn có thể hái ra được khối tiền”
Tại sao phần lớn người chơi lại chọn các Chức nghiệp Sản xuất thay vì các Chức nghiệp Chiến đấu ? Tất nhiên là vì đồng tiền rồi. Tiền là tiên là Phật, là sức bật lò xò, là sức mạnh vận hành cả thế giới.
“Hậu duệ của Pagma” lại còn là một cấp nghề mang tính Huyền Thoại của nghề Luyện Khí ! Quả thực là một con ngỗng đẻ trứng vàng !
“ Nếu mình tạo ra các trang bị tốt và bán chúng, có khi thoát khỏi nợ nần rồi mình còn có thể giàu có hơn nữa !’’
Tôi tin rằng đó là Chức nghiệp có thể giúp tôi hái ra hơn trăm triệu Won. Tôi sẽ giàu có, tôi sẽ trở thành tỉ phú. Tôi trở về phòng mình. bật Hộp Đăng Nhập, lướt Internet để tìm kiếm thêm thông tin về nghề Luyện Khí.
Có rất nhiều vốn từ ngữ lạ và các kiến thức cần phải ghi nhớ, nhưng tôi phải tập trung để học hết tất cả có thể. Bao lâu đã trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu tôi thu thập thông tin ?
Trong khi chịu đựng cơn đói réo rắc, tôi lê bước vào phòng khách và tôi chợt nghe một âm thanh ầm ĩ từ TV
Dòng chữ “Tin sốt dẻo” xuất hiện trên màn hình TV.
Quang cảnh ở trường quay bắt đầu chuyển sang một khung cảnh rất đỗi quen thuộc
“ Nơi này…”
Một địa điểm được rọi sáng trên TV. Đó là Đền Yatan, nơi mà tôi đã hồi sinh và gặp Doran. Ngôi đền to hơn cả Tòa nhà Capitol đã sụp đổ quá nửa.
Ngay khi nhìn thấy ngôi đền tan hoang, tôi nhớ lại Skill Ám Vũ của Yura.
“ Cái ma thuật đấy.. nó mạnh đến mức phá hủy luôn ngôi đền sao ? Ả ta thực sự là một con đàn bà đáng sợ khi mà sử dụng cái phép kinh khủng ấy lên một con người.’’
Nỗi sợ gây ra bởi con ả phù thủy tôi đối đầu hôm qua dần dần tăng theo thời gian. Nếu mà chúng tôi vô tình chạm mặt trên đường phố, tôi sợ rằng tôi sẽ đái ướt cả quần. Và Katz, hắn nói rằng hắn có thể đánh bại ả ta?
“ Thằng khốn khoe mẽ kia, mày thực sự không biết mày phải đối đầu với ai đâu, con mụ đấy ở một chiều không gian hoàn toàn khác với mày rồi, ở một cái đẳng cấp mà mày chẳng thể tưởng tượng được đâu.Mụ ta là một con quái vật thực sự.”
Người phóng viên bắt đầu tường thuật
Một cậu bé, có vẻ ngoài của một học sinh trung học, xuất hiện trên camera
ID và cấp độ của cậu bé xuất hiện phía góc dưới màn hình.
Cậu bé bắt đầu kể lại:
Đột nhiên cậu bé dừng lại và hỏi người phóng viên
Dù hơi muộn nhưng lúc này, mặt và ID của cậu bé đã được che mosaic hoàn toàn. Người phóng viên gật đầu.
Cậu bé thở phào nhẹ nhõm mà không lo nghĩ gì sắp tới đang chờ đợi cậu.
Tội nghiệp thằng bé…. Thằng bé chết là cái chắc rồi. Tưởng tượng đến cảnh người mẹ xông vào phòng sau khi đọc tin tức, tôi không nhịn cười được. Sự bất hạnh của thằng bé làm tôi vui sướng trong lòng. Tôi cảm thấy tốt hơn rồi.
Cậu bé tiếp tục:
Người phóng viên cảm thấy bối rối
Cậu bé bỏ qua biểu hiện không mấy vui tươi của người phóng viên và tiếp tục :
Dù cảm thấy ngờ vực nhưng người phóng viên vẫn tò mò
Cậu bé lắc đầu
Thật không thể tin được, tay cầm điều khiển TV của tôi run lên không ngừng vì phấn khích . Tim tôi bắt đầu đập mạnh. Người chơi bí ẩn trên TV mà họ đang nói đến là tôi. Là tôi đó !! Đây là một cơ hội trời ban mà, THẬT TUYỆT VỜI . Vì cuộc chiến này đã được công bố trên TV, tôi chắc rằng mình sẽ nhận được rất nhiều lời mời phỏng vấn và có thể kiếm được cực nhiều lợi nhuận từ việc quay quảng cáo nữa !
Khung cảnh chuyển lại về phía trường quay, với một bảng tin chằng chịt những bàn luận từ các chuyên gia về người chơi bí ẩn! Tôi ngay lập tức gọi đến Đài truyền hình
( Xin chào, đây là trung tâm tư vấn người xem của đài BBC. Tôi có thể giúp gì cho anh ?_)
“Người chơi bí ẩn từ tin tức vừa rồi, không phải các anh đang tìm kiếm anh ta sao ? Người chơi đã đánh với Yura không mảy may tí thương tích?’
( Vâng, đúng thế, anh có thể chia sẻ thông tin hoặc gợi ý cho chúng tôi được không?)
“ Đó chính là tôi, chính tôi là người đã đánh với Yura”
(… ah, vâng. Như một phần xác thực thông tin, anh có thể cho tôi ID Viên Mãn Giới của anh và một số thông tin tóm tắt đưuọc không ?)
“ ID của tôi là Grid. Chức nghiệp của tôi là Hậu duệ của Pagma và tôi hiện đang ở cấp -3. Hậu duệ của Pagma là một Chức nghiệp Huyền Thoại mà tôi nhận được từ một quyển sách thay đổi Chức nghiệp”
Tutu-
“……………”
Bên phía tiếp nhận thông tin đột nhiên cúp máy và không nhận thêm cuộc gọi nào từ tôi nữa, có vẻ số máy của tôi đã được xếp vào danh sách các số spam.
“ Thật ngu ngốc ! Thằng khốn đó sẽ phải hối hận cả đời vì lỡ mất tin sốt dẻo này !”
Dù muốn thông báo cho các Đài khác nhưng tôi lại quyết định không làm. Sau khi bình tâm suy nghĩ lại, tôi vừa định tiết lộ thông tin về Cấp Âm và Chức nghiệp Huyền Thoại. Thật sơ ý !
“ Bây giờ chưa phải là thời điểm để tiết lộ chuyện đó!
Tôi tập trung vào màn hình TV và nhận ra một dáng người quen thuộc.
“ Doran… ?”
Đó thực sự là Doran. Màn hình TV hiển thị cảnh hoang tàn của đền Yatan, với một hộp thoại nhỏ ở góc trên, nơi mà các chuyên gia đang bàn luận. Doran hiện đang hiển thị ngay giữa màn hình chính. Hắn ta nhỏ bé đến mức mà người quay phim không thấy hắn ta nhưng tôi thì có thể nhận ra ngay.
Tôi dí sát mặt mình vào TV và quan sát Doran lặng lẽ. Có vẻ như hắn ta vừa mới bò ra từ ngôi đền đổ nát, một người phụ nữ đang ôm chầm lấy tay hắn. Danh tín của cô ta có vẻ như là cô con gái mà hắn tìm kiếm bấy lâu.
Sự phá hủy của ngôi đền gây ra sự bất an trong lòng những Tín Đồ, tạo điều kiện để Doran giải cứu cô con gái của hắn. Cô ta đứng dậy và la hét gì đó với Doran và bắt đầu khóc nức nở. Doran lặng lẽ trao một vật thể nhỏ bé vào tay cô ta, không lâu sau, hắn chết và tan biến thành cát bụi. Cô con gái bắt đầu khóc lớn hơn và đi về đâu đó trong khi trân trọng món kỉ vật cuối cùng của cha mình.
“ Doran…. Hắn ta chết rồi….”
Hắn ta không phải một người chơi thật sự mà là một NPC, một sự sống ảo được tạo bởi hệ thống. Dù là thế, đúng thật là không dễ chịu gì khi phải nhìn cái chết của một NPC mà tôi thực sự thân thiết. NPC cũng có tâm trí và một cơ thể như một con người.
“Phải rồi,…. Cái nhẫn….”
Tôi run rẩy khi nhớ lại hiệu ứng của cái nhẫn Doran đeo.
“Khi một NPC chết, mọi trang bị họ mang trên người đều biến mất theo…. Cái nhẫn đó, nếu hắn biết đằng nào hắn cũng chết thì lẽ ra hắn nên phải đưa cái nhẫn quí báu đó cho mình !”
Tôi khóa kín mọi cửa sổ khi mà mưa vẫn không ngừng rơi. Tôi cảm thấy không được tốt cho lắm. Cơn đói đang giày vò tôi. Sau khi thỏa mãn đưuọc cơn đói của mình, tôi lại tiếp tục thu thập thông tin về chức nghiệp Luyện Khí nhiều nhất có thể.
Giờ là 3:55, Hình phạt 12 tiếng đã kết thúc. Tôi nhanh chóng đăng nhập vào Viên Mãn Giới
“ Đăng Nhập”