Tanaka the Wizard

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

111 179

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

149 160

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

144 2940

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

8 33

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

293 6852

Tập 01 - Chương 04: Giả kim thuật sư năm nhất (2)

Giả kim thuật sư năm nhất (2)

Nơi tôi đến là một nơi giống như lâu đài cung điện, bầu không khí vô cùng trang nghiêm. Lấy kiến trúc kiểu Cung điện Buckingham mà tưởng tượng, chắc chắn không sai lệch mấy. Có một cảm giác hoàn toàn khác biệt so với những ngôi nhà xung quanh.

Tôi xuyên qua quảng trường chính không biết lớn đến cỡ nào, tiến vào bên trong tòa nhà. Sau khi đi vòng vòng mấy chục phút, dạo quanh bên này bên kia, cuối cùng mới tìm thấy một nơi giống quầy lễ tân và một cô gái giống như nhân viên, mà đây là chuyện của mấy phút trước.

Nhìn thoáng qua, có thể nói đó là phiên bản hoàn toàn bằng đá theo phong cách kỳ ảo của quầy lễ tân đá cẩm thạch trong các doanh nghiệp lớn, vô cùng trang trọng.

Nghe cô gái ở quầy lễ tân giới thiệu về thủ tục nhập học chính là tình trạng của tôi hiện tại.

"Xin hỏi anh muốn làm thủ tục nhập học phải không?"

"Đúng vậy."

"Trường chúng tôi quả thật không phân biệt trong nước hay nước ngoài, đều rộng rãi thu nhận học sinh, tuy nhiên học sinh vẫn phải đóng các loại học phí và phụ phí khác. Rất xin lỗi, xin hỏi điều kiện của anh có cho phép không..."

"Tôi hiểu rồi..."

Quả nhiên là cần tiền.

Để duy trì hoạt động của một công trình xa hoa như vậy, e rằng giá cả không hề rẻ. Ban đầu tôi còn tưởng sẽ là một trường học nhỏ gọn hơn một chút.

"...Xin hỏi, khoảng bao nhiêu ạ?"

"Phí đăng ký mười đồng vàng, phí nghe giảng mỗi học kỳ năm đồng vàng, cộng thêm các khoản chi tiêu khác, trung bình mỗi năm cần năm mươi đồng vàng."

"Ể, năm mươi đồng mỗi năm? Thật không?"

Khoảng cách giàu nghèo của đất nước này đúng là bỏ xa Nhật Bản mà.

Cho dù là trường y tư thục nổi tiếng lẫy lừng đi nữa, một năm cũng không tốn tới một triệu yên chứ.

"Vì vậy rất xin lỗi, ở đây gần như không có học sinh thường dân, phần lớn đều là quý tộc. Dù là thường dân, thì cũng là con của các gia đình trung lưu hoặc giàu có."

"Ra vậy."

"Thật sự rất xin lỗi vì anh đã lặn lội từ xa đến nhưng lại phải thất vọng ra về, nhưng vẫn xin mời anh về."

Bởi vì tôi có một khuôn mặt kiểu Nhật Bản chăng, cô nhân viên dường như cho rằng tôi đến từ một đất nước xa xôi. Bối cảnh đa phần là người nghèo không ngại ngàn dặm vượt biên đến đây cầu học hòng đổi đời. Gần như trúng phóc.

"Tôi hiểu rồi. Nếu đã như vậy, thì cũng đành chịu thôi."

Thật đáng tiếc. Tôi còn tưởng mình có thể đi học rồi chứ. Như vậy thì, chỉ có thể tự học thôi sao? Không không không, bây giờ bỏ cuộc thì vẫn còn quá sớm. Trường học không nhất định chỉ có mỗi trường này.

"Nếu cô biết những trường khác, làm ơn nói cho tôi biết."

"Để tôi nghĩ xem. Trường chúng tôi là trường danh giá hàng đầu trong nước, tương tự như vậy, các trường khác trong khu vực này cũng có ngưỡng nhập học khá cao. Nếu là trường ở các đô thị cấp hai, hoặc các trường nhỏ do cá nhân điều hành, có lẽ thường dân cũng có thể theo học."

"Thì ra là vậy..."

Đối với người không thể theo học như tôi mà vẫn trả lời tỉ mỉ như vậy, cô gái này thật tốt bụng.

Cô ấy là một mỹ nhân da trắng với mái tóc đen dài, đôi mắt xanh to tròn đầy cuốn hút. Hơn nữa còn có núi đôi đồ sộ. Việc cô ấy mặc bộ trang phục hơi cứng nhắc, giống như vest, có lẽ là vì đây là trường học thượng lưu.

Thôi vậy, vẫn nên ngoan ngoãn rút lui thôi.

Ôi, nói không chừng tìm lại cô bé trên phố hỏi, cô bé lại nói cho tôi những nơi khác. Kiểu như đi lối kia trước, rồi lối này, rồi lại lối kia.

Đang nghĩ miên man, bỗng nhiên có người gọi tôi lại.

"Ừm? Tên kia sao ngươi lại ở đây?"

Giọng nói cực kỳ ngang ngược và bất kính này thật quen tai, chính là tên quý tộc ma thuật mà tôi mới gặp hôm qua. Tên hắn dùng chữ viết ở đây hình như khá đẹp, nhưng tôi đã quên rồi.

"Ờ, tôi mới muốn hỏi ngài sao lại ở đây chứ."

"Ta tại sao lại ở đây? Đương nhiên là vì ta dạy học ở đây rồi. Còn ngươi thì sao, thì ra ngươi là người ở đây sao?"

Từ góc hành lang phía trước quầy lễ tân ở quanh đó, quý tộc ma thuật bước ra. Vừa chú ý đến sự tồn tại của tôi, ông ta liền sải bước lớn đi vào giữa hai chúng tôi, bất chấp việc tôi đang đối thoại với cô gái sau quầy lễ tân.

"Không không không, tôi muốn đến đăng ký, kết quả bị từ chối rồi. Học phí thực sự quá cao."

"Người nghèo quả thật không thể chi trả khoản tiền này nhỉ. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chính vì có điều kiện như vậy, nơi đây mới trở thành học viện danh tiếng lẫy lừng khắp thiên hạ, tuyệt không phải chuyện xấu."

"Tôi cũng không phải đang than phiền về điểm này. Người giàu và người nghèo học chung với nhau vốn dĩ chẳng có lợi ích gì cả, không có gì để nói."

"Đúng vậy, chính là như thế."

Quý tộc ma thuật đồng ý lời tôi nói và gật đầu thật sâu. Khi hòa nhã như vậy, trò chuyện cũng xem như là vui vẻ, nhưng tửu phẩm có vẻ cực kỳ tệ hại, không phải là người tôi muốn thân thiết. Khi ở chung với loại người này, điều quan trọng nhất là giữ khoảng cách thích hợp.

Lúc này, đột nhiên có một tiếng gọi hoảng hốt cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.

Là từ cô gái ở phía bên kia quầy lễ tân.

"Fa... Farlen-sama...!"

"Sao vậy?"

Ánh mắt của quý tộc ma thuật chuyển sang cô ấy, ánh mắt cùng giọng điệu trong khoảnh khắc trở nên vô cùng lạnh lùng. Cách hắn đánh giá con người thật sự rất cực đoan.

"Không có gì, xin hỏi, Farlen-sama có quen biết vị tiên sinh này không ạ?"

"Ta sao lại nói chuyện với người không quen biết?"

"Rất... rất xin lỗi ạ!"

Cô gái cúi đầu tạ lỗi với vẻ sợ sệt tột độ.

Xem ra đây chính là tình huống đối thoại tiêu chuẩn giữa quý tộc và thường dân.

"Ngươi, tên là gì?"

"…!"

Cô gái sợ đến mức cả người giật nảy trông thấy. Không run rẩy đến mức này kể cũng khó. Vị quý tộc ma thuật này là người có thể chặt đứt hai chân của người hầu mà mặt không đổi sắc mà.

"Này, nói mau."

Quý tộc ma thuật sốt ruột thúc giục.

"Kẻ... kẻ hèn tên Sabina."

Cô nhân viên sợ hãi trả lời.

Cô ấy đã run đến mức có thể ‘ra’ không tự chủ bất cứ lúc nào. Cảnh tượng mỹ nữ chưa đầy hai lăm tuổi sợ hãi đến mức dấm đài, nhất định sẽ rất khiến người ta phấn khích. Hy vọng cô ấy mặc tất lưới đen trước, sau đó tạo dáng dạng chữ M.

Tuy nhiên bây giờ không phải thời điểm thích hợp.

Cô ấy đã nhiệt tình cho tôi nhiều lời khuyên như vậy, khiến tôi dường như nảy sinh lòng nghĩa hiệp với cô ấy, không đành lòng nhìn cô ấy vì tôi mà chịu phạt. Vì thế tôi tiến lên một bước, muốn ngăn cản hành vi hung bạo của quý tộc ma thuật.

Dù sao cô ấy đã hoàn thành tốt chức trách của nhân viên quầy, không hề kỳ thị một tên xấu xí như tôi. Tôi thật sự rất cảm động.

"Khoan đã, ngươi..."

Nhưng những lời tiếp theo của quý tộc ma thuật lại nằm ngoài dự liệu của tôi.

"Ngươi giữ người này lại đây, đối với ta rất có ý nghĩa, điểm này đáng được khen ngợi. Tháng sau sẽ nhận được thông báo thăng chức, hãy chuẩn bị đi."

"Hả?"

"Sao, không phục sao?"

Quý tộc ma thuật nói thẳng thừng không vòng vo. Biểu cảm từ đầu đến cuối không thay đổi, hoàn toàn không nhìn ra trong lòng đang nghĩ gì.

"Không... không dám! Một chút xíu cũng không dám!"

Cô gái ở quầy lễ tân lập tức cúi gập người liên tục cảm ơn.

"Cảm ơn! Cảm ơn Farlen-sama đã đề bạt! Cảm ơn Farlen-sama đã đề bạt!"

Lưng cúi rất mạnh, mái tóc đen dài đung đưa xào xạc trên lưng.

"Về phần tiền nong ta sẽ xử lý, lập tức để hắn đăng ký."

"Ể! Xin hỏi, thật... thật... thật sự không sao chứ ạ?"

"Đừng để ta nói cùng một câu đến lần thứ hai."

"Vâng... vâng—!"

Cô gái ở quầy lễ tân lại run rẩy một trận. Xem ra vị quý tộc ma thuật này là nhân vật có quyền lực cực lớn trong ngôi trường này. Đây là lần đầu tiên tôi nghe có người kéo dài chữ "vâng" đến thế.

"Thật sự được sao? Tôi không nhất định sẽ đến lớp của ngài vì chuyện này đâu nhé. Nói thật, tôi khá là không muốn đi đâu nhé. Tôi cũng không mong ngài ép tôi đi đâu."

"Không sao cả, ngươi đăng ký trở thành học sinh ở đây là đủ ý nghĩa rồi."

"Vậy... vậy à..."

"Ta còn phải lên lớp, xin thất lễ."

"Ồ, được rồi, ông đi thong thả. Dạy tốt nhé."

"Ừm."

Sau khi nói thỏa thích, quý tộc ma thuật cứ thế bỏ đi. Thật sự là cảm giác dâng hiến cả cuộc đời cho phép thuật. Rốt cuộc phải có bao nhiêu thành tựu trong phép thuật, mới có thể giống hắn ta mà cử chỉ nào cũng tràn đầy tự tin như vậy?

"Tiên sinh, nếu... nếu đã như vậy, chúng ta hãy làm thủ tục đi ạ..."

"À, cảm ơn. Xin được chỉ giáo."

Giọng nói của cô gái ở quầy lễ tân run rẩy rõ ràng quá. Tên quý tộc ma thuật này cũng ngầu quá đi chứ.

*

Cung điện Buckingham là nơi ở chính thức và là trung tâm hành chính của quốc vương Anh tại London. Đây là một biểu tượng quan trọng của Hoàng gia Anh và là một trong những điểm tham quan nổi tiếng nhất thủ đô. Tương đương 8,843 tỷ đồng theo tỷ giá ngày 30/7/2025. Khoảng 176,86 triệu đồng theo tỷ giá ngày 30/7/2025.