Tôi đã cố nhưng chap này liên quan khá nhiều đến ẩm thực và nó không phải là chuyên môn nên là có gì anh em góp ý lại cho tôi nếu cần nhé
=====
Vương quốc Ruschia đang ngập trong sắc thu khi mùa thu hoạch của nhiều loại cây quả đã đến.
Vào khoảng thời gian này trong năm, những thứ liên quan đến lúa mì, bí ngô, khoai tây, nho, táo và lê len lỏi khắp các ngóc ngách của vương đô Miladriede, không chỉ là nguyên liệu mà cho đến cả những thứ đồ ngọt hay món ăn theo mùa.
Và tháng sau thì một lễ hội lớn sẽ diễn ra để ăn mừng cho vụ mùa.
Cây trái được thu hoạch cũng như những thùng rượu được ủ vào khoảng thời gian này sẽ được xuất khẩu đến rất nhiều các quốc gia. Nông nghiệp và ngành ủ rượu đã trở thành hai trong số những ngành công nghiệp mũi nhọn khi chúng đã tận dụng được lợi thế về sự phong phú của thiên cũng như sức mạnh của tinh linh và ma pháp.
Đó chính là lí do tại sao mà học sinh năm nhất như chúng tôi lại đang có mặt ở ruộng khoai tây thuộc quyền sở hữu của Học viện như một buổi học liên môn giữa lớp [Độc dược], [Lịch sử Thế giới Ma pháp] và [Kinh tế Quốc gia].
Những học sinh Garnet năm nhất đang gục xuống vì kiệt sức với bộ đồ làm nông lấm lem bùn đất.
“Được rồi, mấy đứa cũng đã đào được kha khá khoai tây rồi nhỉ? Mệt lắm rồi phải không? Chúng ta sẽ thông báo về một bài tập mới nên hãy ngồi yên và lắng nghe nhé.”
Giáo sư Medite của lớp [Độc dược] thông báo bằng loa phát thanh trong khi nhìn khắp những học sinh mệt mỏi bằng một nụ cười có phần khó chịu.
Và rồi thầy ấy đưa loa phát thanh cho giáo sư Erlich của môn [Lịch sử Thế giới Ma pháp] đang đứng cạnh mình.
Cô ấy đưa một củ khoai tây lớn lên qua đầu mình.
“Khoai tây là một loại lương thực rất quan trọng với Maydare. Như các em đã học ở lớp thì trong thần thoại, nó được cho là loại lương thực đầu tiên được tạo ra bởi nữ thần sinh sản <Para Demetris>. Chính vì vậy mà nó được xem như là một loại lương thực linh thiêng với tầm quan trọng còn lớn hơn cả lúa mì, bí ngô hay nhỏ ở lễ hội thu hoạch.”
Sau lời giải thích đó, giáo sư Erlich lại đưa loa phát thanh về lại cho giáo sư Medite.
“Từ góc nhìn của [Độc dược] thì mầm khoai tây là thứ có chứa chất độc và có thể bị ma pháp tác động vào để tăng cường hay thay đổi tính chất từ đó cho ra rất nhiều loại chất độc khá nhau. Tuy nhiên khi được dùng để làm thực phẩm thì phần lớn chỉ là tinh bột rất dễ tiêu hóa cùng như giàu hàm lượng ma pháp – nguồn gốc của ma lực. Thế nên ta tin chắc rằng các em đều đủ thông minh để nhận ra rằng bài tập tiếp theo của chúng ta sẽ gắn liền với khoai tây.”
“Huh, khoai tây ư?”
Những học sinh đang ngước nhìn lên.
Khoai tây thì hữu dụng với những lớp học của trường ma pháp như thế nào chứ?
Giáo sư Medite lại đưa loa cho một người khác, đó là một nữ giáo viên đậm người đứng cạnh.
Đó là cô Sara Ponette – người dạy môn bổ sung [Kinh tế Quốc gia]. Nên nói như thế nào nhỉ, cô ấy rất dịu dàng và êm ái không khác gì một người mẹ cả.
“Cho đến khi lễ hội thu hoạch diễn ra, ta muốn các em hay ăn càng nhiều khoai tây thu được từ buổi thu hoạch hôm nay như một cách để cảm ơn chúng.”
Giáo sư Ponette tiếp tục bằng chất giọng mềm mại không khác gì vẻ bề ngoài của mình.
“Bài tập này sẽ đòi hỏi các em sử dụng khoai tây trong chính bữa ăn của mình và học hỏi chúng~. Có thể một vài em ở đây chưa từng tự mình nấu nướng bao giờ~. Nhưng đó là điều không nên có~. Bởi vì nấu nướng bao hàm rất nhiều yếu tố ma thuật nguyên thủy~.”
Đám học sinh chỉ biết nhìn nhau.
Ở đây có rất nhiều người xuất thân từ tầng lớp thượng lưu cũng như các cậu ấm cô chiêu chưa từng vào bếp bao giờ.
Tuy nhiên, đúng là ma pháp và nấu nướng luôn song hành cùng nhau khi một ma pháp sư thành thạo ma pháp cũng sẽ có xu hướng nấu nướng rất tốt.
Đúng vậy, dù sao thì trộn nguyên liệu, đun sôi và nướng đều là những công việc thường thấy của ma pháp.
Chính vì lí do này mà hoạt động nhóm đầu tiên của kì học với sự liên kết giữa ba môn học gồm [Độc dược], [Lịch sử Thế giới Ma pháp] và [Kinh tế Quốc gia] đã được gọi là “Bản Báo cáo khoai tây”.
Đó là một bài báo cáo với hạn nộp là ngày diễn ra lễ hội thu hoạch vào thánh sau, tức là chúng tôi sẽ có một tháng để hoàn thành nó.
Tiêu chí cụ thể như sau.
Một ngày ba bữa đều dùng khoai tây. Không được ăn ngoài. Không được dùng căng tin.
Mua nguyên liệu ở cửa hàng của trường bằng loại tiền tệ mà trường đã phát “lunes”. Học sinh mua thức ăn ở ngoài trường sẽ phải tự mình chi trả. Chi phí được hạn định mỗi ngày.
Kiểm tra hàm lượng ma pháp trong bữa ăn hằng ngày, chụp ảnh lại thức ăn và tóm tắt những phát hiện của bản thân trong báo cáo.
Mỗi nhóm sẽ được cung cấp một bao tải chất đống khoai tây và một camera ma pháp thế nên bọn tôi đã mang chúng đến xưởng.
Cả bốn ngồi xuống bàn và nhìn nhau rồi bắt đầu một cuộc họp nhanh.
“Bài tập này có vẻ khó nhằn đấy. Phần điểm đánh giá ở đâu vậy…”
Nero nhườn mày trong khi trưng ra một biểu cảm có phần phức tạp.
Cậu ấy là một học sinh xuất sắc nhưng có vẻ như kiểu bài tập này lại không phải là sở trường của cậu ấy.
“Khi chúng ta dùng căng tin thì có thể nói là bữa ăn hàng ngày của chúng ta bị người khác quản lí, nhưng trong tháng này thì chúng ta sẽ phải tự thân vận động. Đó sẽ là một kinh nghiệm học tập quý báu cho chúng ta để biết được hàm lượng ma pháp trong bữa ăn hằng ngày của mình.”
Hàm lượng ma pháp. Đó chính là thứ chất chứa trong thực phẩm của thế giới này và cũng là nguồn gốc của ma lực trong cơ thể của con người.
Khoai tây cũng được xem là một loại thực phẩm thiêng liêng khi hàm lượng ma pháp mà chúng sở hữu rất cao.
Một khi ma pháp sư cần bổ sung lại lượng ma lực thiếu hụt thì họ sẽ phải làm điều đó bằng hàm lượng ma pháp có trong thức ăn sau đó để cơ thể nghỉ ngơi thông qua giấc ngủ để chuyển hóa toàn bộ số đó trở thành ma lực bên trong cơ thể.
Cũng có những loại độc dược cho phép bạn hồi phục một cách nhanh chóng nhưng những thứ đó cũng được điều chế từ những loại thực phẩm tồn tại ở thế giới ma pháp này mà thôi. Chính vì vậy mà một điều rất quan trọng cần phải khắc ghi vào tâm trí rằng loại lương thực nào sẽ có hàm lượng như thế nào.
“Mà nhân tiện thì tớ học được ở lớp kinh tế hôm trước rằng số hàm lượng ma pháp mà ma pháp sư cần là khoảng 200 magis một ngày.”
“Thế ý cậu là chúng ta cần phải có được con số đó trong 3 bữa ăn và còn phải tính toán nữa ư?”
Nero và tôi gật đầu với nhau. Tôi chắc chắn rằng đó sẽ là một tiêu chí quan trọng để đánh giá điểm.
Mặc dù nó không hề được đề cập (một cách cố ý) trong số những tiêu chí nhưng tôi khá chắc là các thầy cô sẽ kiểm tra báo cáo để xem rằng mọi người có nạp được hơn 200 magis mỗi ngày không.
“Um, xin lỗi vì hơi lạc đề nhưng còn tiền tệ của trường là sao? Có vẻ như tớ sẽ phải đến nhà hành chính của trường để lấy nó đấy.”
“Oh, là chúng nhỉ. Loại tiền tệ này được gọi là ‘lune’.”
Để đáp lại câu hỏi của Lapis, Frey rút ví ra từ trong túi rồi lôi ra những đồng xu và tờ tiền giấy khác hẳn với tiền tệ của Lune Ruschia.
“Lune là loại tiền tệ được phát hành bởi trường và có thể được dùng từ học kì hai của năm nhất. Nó có thể được dùng ở bất cứ cửa hàng nào trên đảo trường, tuy nhiên khi học sinh của trường mở cửa hàng thì họ cũng không được phép mua bán bằng loại tiền tệ nào khác ngoài lune. Và người mua thì tất nhiên cũng vậy. Đây chính là khoảng thời gian mà các anh chị khóa trên mở cửa hàng để chuyển số lune của mình thành tiền mặt khi họ tốt nghiệp đồng thời cũng là một cách để hút lune của học sinh năm nhất.”
Tôi hiểu rồi. Nói cách khác thì bài học này chính là để cho học sinh làm quen với tiền tệ của trường, lune.
Ma pháp sư là những nhà nghiên cứu nhưng người đời cũng bảo rằng phải giỏi kinh doanh nữa thì mới có thể thành công trong tương lai, thế nên điều này là để giúp các đàn anh chị làm quen với nó.
Mà dù sao thì buổi họp nhóm này đã giúp bọn tôi nhìn ra được hướng đi của bài tập này cũng như cách đánh giá.
Đầu tiên, có phải tất cả mọi người trong nhóm đề phải hợp tác để chuẩn bị những bữa ăn hằng ngày?
Thứ hai, bọn tôi có hấp thụ đủ 200 magis hàm lượng ma pháp từ khoai tây trong một ngày hay không?
Thứ ba, bọn tôi đã quen thuộc với tiền tệ của trường – lune chưa và liệu chúng tôi có thể chi tiêu một cách thông minh trong vòng 1 tháng?
Những điểm này sẽ được đánh giá trong bản báo cáo và điểm đánh giá tổng thể sẽ được đưa ra dựa trên cơ sở đó.
“Đừng lo. Đây sẽ một bài tập với lợi thế khá lớn cho chúng ta đấy. Lune Ruschia toàn là những cậu ấm cô chiêu nên nhiều người trong số họ có khi còn chưa xuống bếp bao giờ. Ở đây ai có thể nấu nướng nào!?”
Tôi có thể nên nhanh chóng phát biểu rồi giơ tay nhưng những người đồng đội của tôi thì…
“Không đời nào anh nấu được đâu.” Frey nói.
“Tớ không giỏi… không, tớ nấu nướng rất tệ,” Nero cất tiếng.
“Thực ra tớ cũng vậy.” Lapis tiếp lời.
Mọi người đều như vậy chỉ trừ tôi…
“Nnnn, chờ đã. Tớ cũng không giỏi nấu nướng đâu. Nếu không có công thức thì chẳng thể làm gì cả. Chờ đã, mọi người đều là những ma pháp sư đang được huấn luyện mà. Lẽ nào mọi người chưa từng có cơ hội để nấu nướng ư?”
Cả ba đều gật đầu. Tuyệt.
Tuy nhiên, bọn họ chắc hẳn đều lớn lên trong thành phố nên khác hẳn tôi – một cô gái nhà quê phải tự mình chuẩn bị bữa ăn. Vì đồ ăn ngon được bày bán khắp nơi trong thành phố mà.
Người dân Miladriede bảo rằng họ chỉ cần đơn giản là mua đồ ăn sẵn ở cửa hàng rồi bày ra bàn.
“Uhuhu… vì lí do nào đó mà tớ thấy hơi tuyệt vọng rồi. Tớ là gái nhà quý tộc đấy! Nhưng không sao!”
Dù có chút sốc, tôi đặt quyển sách công thức của ‘Xích Phù thủy’ xuống bàn cùng một tiếng rầm.
Tất cả mọi người đều nhìn vào nó.
“Dù tất cả đều là những công thức cũ của tổ tiên tớ nhưng chúng đều rất dinh dưỡng, phong phú và thơm ngon, đặc biệt là còn sử dụng đa dạng nguyên liệu nữa.”
“Geh. Sách công thức của Xích Phù thủy? Anh có bị nguyền không vậy?”
“Frey. Những cái bánh táo muối ngọt mà anh chôm suốt đều từ đó mà ra đấy.”
“Bọn tớ có làm được không…?”
“Đừng lo, Lapis. Nếu chúng ta chia việc ra thì sẽ dễ như ăn bánh thôi mà.”
Bọn tôi sẽ không nấu thứ gì đó quá phức tạp cả.
Bọn tôi cần phải chi tiêu càng ít càng tốt bởi vì số lượng lune hạn chế trong tay.
“Nhưng làm 3 bữa một ngày sẽ khó khăn lắm đây…”
Đáp lại nỗi lòng của Nero, tôi bảo rằng “Đúng là vậy nhưng sẽ là một ý tưởng tuyệt vời nếu làm những món phụ có thể ăn được trong nhiều ngày, từ đó chúng ta có thể chuẩn bị bữa sáng và bữa trưa rất dễ dàng. Bởi vì buổi sáng thường rất bận còn giờ nghỉ trưa thì lại quá ngắn. Cậu hiểu ý tớ chứ?”
“…Đã hiểu.”
Cả ba đều gật đầu như những đứa trẻ vậy.
Đúng là có chút buồn cười khi những ma pháp sư đầy hứa hẹn này lại đang không thể giấu đi được sự lo lắng khi phải đối mặt với loại bài tập này…
Và đó cũng là cách nhóm Garnet thách thức không ngừng nghỉ với ‘Bản Báo cáo khoai tây’ với một khởi đầu dò dẫm…
***
Cũng vào ngày hôm đó, tiền của trường đã được phát. Tổng cộng là 4800 lune.
Bọn tô sẽ phải dùng số tiền này để chuẩn bị đủ thức ăn trong vòng 1 tháng.
Đảo trưởng thực ra cũng không khác một thị trận là mấy khi có đủ các loại cửa hàng ví dụ như một tiệm bánh, một hàng rau quả, một cửa hàng thịt, một chợ cá, một tiệm bán gia vị và vân vân.
Nhưng tầm khoảng thời gian này trong năm thì như Frey đã nói, các đàn anh chị sẽ tự tổ chức các phiên chợ khắp nơi. Từ các quảng trường sầm uất cho đến chân cầu, dọc theo các bức tường của các tòa nhà hay cả là trong mỗi xưởng.
“Đến đây xem hàng đi. Này người mới, có muốn một ít phô mai không? Khả năng lan truyền của phô mai bọn anh nằm ở đẳng cấp khác đấy!”
“Ôi trời, thật tò mò làm sao. Chỉ cần rắc một ít loại gia vị này mà ai ai cũng có thể tạo nên những hương vị không khác gì dân chuyên làm. Không biết chúng tôi đã sử dụng loại gia vị gì nhỉ? Đó chính là bí mật thương mại.”
“Ớt bột và bí ngòi siêu hời đây! Khuyến mãi thêm một quả cam hoàn toàn miễn phí!”
“Lí do hàng đầu trong những cuộc cãi vã suốt Bản Báo cáo Khoai tây chính là việc rửa chén! Hãy mua ngay máy rửa chén ma thuật với giá chỉ 1500 lune!”
Đồ ăn đã qua chế biến được sản xuất tại những phòng thí nghiệm tương ứng, những loại gia vị là thành quả của hàng tháng trời nghiên cứu, rau củ được hái tại vườn, bộ đồ ăn và dụng cụ nấu nướng cùng rất nhiều ma cụ hữu dụng khác đang được chào bán.
Cũng có những cửa hàng chuyên bán các mặt hàng như sữa chua, dưa chua, hạt cà phê, đồ ăn đóng hộp…
Và hình như có một cửa hàng bán gia vị dân tộc của một học sinh đến từ phương Đông nhưng tôi chẳng thể nào tìm được địa điểm của nó dù rất có hứng thú.
Bọn tôi lượn qua rất nhiều cửa hàng, mua toàn bộ những nguyên liệu mà mọi người trong nhóm muốn và những thứ mà tôi nghĩ rằng sẽ cần thiết rồi trở về xưởng của cả bọn.
Thế nên hôm nay bọn quyết định sẽ kiểm tra hương vị cũng như hàm lượng ma pháp có trong nguyên liệu. Hấp khoai tây phủ bơ tỏi lên rồi rắc muối để tạo nên món khoai tây bơ tỏi cổ điển. Ngoài ra thì bọn tôi cũng có thêm một bát đầy bông cải xanh luộc, rau thơm, trứng luộc và táo muối nướng.
Sau khi dùng máy ảnh ma pháp chụp ảnh thì bọn tôi vừa dùng bữa vừa thử nghiệm các loại gia vị khác nhau từ mayonnaise, muối, tiêu, mật ong cho đến tương cà, mù tạt,…
“Chúng cũng khá hợp với nhau đấy chứ!”
Tôi dùng dao nĩa để thưởng thức khoai tây chiên giòn ăn kèm cùng bơ tỏi tan chảy một cách đầy tao nhã. Mmm, khoai tươi ngọt quá đi.
“Khoai tây chứa khoảng 23 magi ma pháp mỗi củ. Khá cao so với rau củ đấy.:
“Nero, cậu có thể đo được thứ bằng cặp kính áp tròng đó sao?”
Lapis hỏi.
“Đúng vậy, tôi đã xem qua cuốn sách có liệt kê hàm lượng của ma pháp chứa trong thức ăn nên đã ghi chú lại tất cả mọi thứ.”
“Oh… đáng tin cậy quá đi…”
Không ngờ công cụ hữu dụng của Nero lại có thể hữu dụng vào tình hình như thế này…
Thông thường thì bọn tôi sẽ phải kiểm tra từng nguyên liệu một, tuy nhiên thế này thì bọn tôi có thể kiểm tra luôn tổng hàm lượng ma pháp của món ăn chỉ bằng cách nhờ Nero xem qua.
“Thế còn bông cả xanh thì sao?”
Frey nói trong khi chấm miếng bông cải luộc vào mayonnaise rồi thảy nó vào miệng mình.
“1 bông cải xanh cho 7 magis. 1 xúc xích thảo mộc là 5. 1 quả trứng là 10. …Ồ, 1 quả táo muối có đến 30 magis. Ấn tượng đấy.”
Tôi hiểu rồi. Cso vẻ như hàm lượng ma pháp sẽ có sự thay đổi đáng kể tùy thuộc vào loại nguyên liệu.
Mặc dù khoai tây nổi tiếng với hàm lượng cao cũng như trứng cũng cho số lượng khá tốt nhưng táo muối lại hoàn toàn vượt trội. Quả đúng là sản vật của ‘Rừng Muối’ – nơi được cho là một cái bể ma lực.
“Lượng hàm lượng ma pháp mà một ma pháp sư cần hấp thu trong ngày là khoảng hơn 200 magis… Có vẻ như chúng ta nên một khoai tây và táo muối thay vì cố gắng kiếm 200 magis bằng những cách khác.”
“Nhưng chúng ta phải ăn khoai tây 3 bữa một ngày mà đúng chứ? Cơ thể cao tráo mảnh khảnh này chính là thứ hái ra tiền của anh đấy, thế nên anh không muốn phát phì ra đâu.”
“Tớ không quan tâm đến cái hái ra tiền của anh Frey lắm đâu nhưng… khoai tây đúng chỉ là một khối tinh bột.”
Đúng như Lapis nói, tôi chẳng hề bận tâm đến thể hình của Frey nhưng nếu ăn quá nhiều thì bọn tôi sẽ rất dễ tăng cân.
Điều đó sẽ ảnh hưởng đến đánh giá của bọn tôi.
“Tớ không nghĩ là ta sẽ cần dùng khoai tây cho mọi món chính đâu. Ngoài ra nếu dùng quá nhiều khoai tây thì sẽ không có đủ phần cho bánh mì và pasta.”
“Whaaaaa, nhưng pasta là linh hồn của ẩm thực Miladriede đấy!? Nếu không ăn một đĩa pasta mỗi ngày thì anh sẽ chết mất!” Frey lên tiếng
“Tớ cũng muốn ăn bánh mì mỗi ngày,” Nero đáp
“Tớ là người ăn yến mạch vào buổi sáng…” Lapis tiếp lời.
Nhờ những lời nói đầy tha thiết đó mà tôi đã có thể nhìn ra thói quen ăn uống của họ.
Đúng vậy, mỗi người trong số chúng tôi đều có những loại đồ ăn quen thuộc riêng, sở thích riêng.
“Thế thì hãy nhất trí cùng ăn bánh mì hay yến mạch cho bữa sáng và pasta cho bữa trưa nhé. Sẽ đơn giản thôi. Chúng ta có thể làm thêm mứt, nước sốt và những món phụ bằng khoai tây và rau củ để có được một bữa ăn nhanh chóng.
Ví dụ như bọn tôi có thể làm súp khoai tây cùng với bánh mì nướng cho buổi sáng, món pasta yêu thích của bản thân cùng với một bát nhỏ sa lát khoai tây cho bữa trưa và một bữa tối thịnh soạn với món chính được chế biến từ khoai tây.
“Nếu lên thực đơn cho cả tuần ngay từ đầu thì chúng ta sẽ biết chính xác loại nguyên liệu nào cần mua và không lãng phí tiền bạc.”
“Đúng thế! Ý tưởng hay đấy, Nero.”
“Yeah! That’s a good idea, Nero.”
Có lẽ bài tập này cũng là để kiểm tra khả năng lên kế hoạch của bọn tôi.
Dù sao thì bọn tôi đã nghĩ đến việc sẽ làm 3 món phụ ăn kèm mỗi ngày để dành thời gian làm thêm cho buổi sáng và trưa hôm sau.
Đầu tiên là sa lát khoai tây trộn sốt muối chanh mayonnaise.
Rất nhiều rau và giăm bông, đây sẽ là một món ăn tuyệt vời để phụ họa khi chúng tôi không có đủ khoai tây hay rau cho bữa chính.
Món tiếp theo bọn tôi chuẩn bị là xúp rau – một món ăn đồng quê vốn là thường thức ở Vương quốc Ruschia.
Đó là một món ăn bao gồm cà tím, bí ngòi, ớt chuông xào với tỏi và dầu ô liu để cho ra hương vị ngọt ngào rồi sau đó ninh cùng với cà chua. Tôi cũng cho rằng đây sẽ là một món ăn sẵn có thể dùng được khi không có đủ rau củ.
Ngoài ra thì bọn tôi còn chuẩn bị thêm một tráng miệng thì đúng hơn là món ăn phụ - sữa chua căng.
Nếu làm căng sữa chua mua tại phiên chợ của trường bằng một mảnh vải thì nó sẽ trở thành một khối dày cứng. Sữa chua chứa hàm lượng ma pháp rất cao lên đến 9 magis cho mỗi khẩu phần, thế nên nó sẽ là một loại thực phẩm rất tốt mỗi khi ai đó muốn bù số hàm lượng ma pháp thiếu hụt trong ngày. Thậm chí tôi còn có mứt táo muối và mật ong chanh đã làm trong mùa hè vừa rồi, thế nên tôi sẽ trộn chúng cùng với sữa chua để ăn. Cứ vậy đi.
Vậy là cuối cùng “Bản Báo cáo Khoai tây” cũng đã bắt đầu một cách nghiêm túc.
Ngày 1: Gratin cùng với khoai tây và nước sốt thịt (rất thơm ngon khi có nhiều phô mai)
Ngày 2: Bò hầm kiểu Pháp cùng với bò lúc lắ, bắp cải và khoai tây (lành mạnh)
Ngày 3: Frittata (trứng tráng cùng với khoai tây)
Ngày 4: Cá và khoai tây chiên (tội lỗi nhưng là một món ăn tuyệt vời)
Gratin, trứng tráng và bò hầm kiểu Pháp là những món truyền thống của ‘Xích Phù thủy’.
Mà dù sao thì 3 ngày đầu tiên cũng trôi qua một cách khá êm ả.
Đến ngày thứ 4 thì Frey ra ngoài cùng với mấy đàn chị nên Lapis, Nero và tôi đã vui vẻ chiên một ít khoai tây và cá tuyết. Món này được gọi là cá và khoai tây chiên – một loại thức ăn nhanh nhưng lại rất được giới trẻ yêu thích vì hương vị thơm ngon. Ngoài ra nó cũng mang lại cảm giác thỏa mãn nữa.
Bọn tôi không chừa lại chút cá và khoai tây chiên nào cho Frey cả khi anh ta đã chối bỏ trách nhiệm giúp đỡ chúng tôi mà chỉ là một củ khoai tây hấp cho bữa tối. Để rồi hôm sau đó thì anh ta trở nên nghiêm túc hơn nhiều.
Ngày 5: Gà nướng với khoai tây và chanh thảo mộc (rất ngon theo tiêu chuẩn của mọi người)
Ngày 6: Khoai tây chiên cùng bắp phủ bơ tỏi (giá mà có xì dầu nhỉ…)
Đó chính là cách mà bọn tôi ghi chép lại bữa ăn hằng ngày của mình trong báo cáo.
Bọn tôi đảm bảo rằng đã chụp ảnh và đo lường số hàm lượng ma pháp.
Một nhóm làm cùng nhau bằng cách khai thác những điểm mạnh của mỗi người.
Ví dụ như Nero có thể làm ra giấy bọc hay thùng trữ để bảo quản độ tươi ngon của thức ăn, thậm chí đến cả máy rửa chén mà một đàn anh mang ra bán với giá cao cũng không thành vấn đề. Trong khi đó Lapis mặc dù rất tệ ở khoản gọt rau củ nhưng lại rất giỏi xử lí những lon đồ hộp cứng đầu và cũng chưa bao giờ nhầm muối với đường. Trong khi Frey thì thường nhầm hết cả lên nhưng hóa ra anh ta lại thành thạo việc gọt rau cỏ đến không ngờ, và còn có khả năng bày biện món ăn nữa chứ.
Mặc dù vẫn có những lúc cãi cọ bất ngờ với nhau nhưng bọn tôi cũng đã xoảy sở để vượt qua tuần đầu. Đã đến lúc làm quen với hoạt động nhóm rồi.
Ngày 10…
Chỉ mới hơn 1 tuần một chút nhưng cả bọn đều đã ngán khoai tây đến tận cổ.
Bọn tôi ghét cái cục màu đất đó, sự mềm mại và độ xốp của nó chắc khác nào địa ngục cả.
Và khi thời gian trôi đi, thì có một điều bắt đầu xuất hiện vấn đề trong bản báo cáo nấu nướng của bọn. Đó là việc cạn ý tưởng chỉ sau một tuần khi cả bọn chỉ là học sinh chứ không phải đầu bếp.
Dù đã rất chăm chỉ cùng với sự giúp đỡ của sách công thức ‘Xích Phù thủy’, nhưng có vẻ như tổ tiên của tôi cũng chẳng mấy thích thú với khoai tây khi chẳng có quá nhiều công thức liên quan đến nó.
Khi cả nhóm tập trung lại trong xưởng vào ban đêm và thảo luận một cách chán chường về việc nên làm gì với đống khoai thì Frey lên tiếng trong khi đang chơi đùa với ham-chan của tôi.
“Này, không phải ‘gnocchis’ này cũng được làm từ khoai tây sao…? Ow, nó cắn anh này!”
Bọn tôi giật mình trước lời đề nghị bất ngờ của Frey.
“Gnocchis là một loại pasta được làm bằng cách nghiền khoai tây rồi khuấy chúng với bột mì. Vậy thì tối nay làm thử xem sao nhé?”
‘Gnocchi… ư. Nó vẫn là một loại thức ăn khá bí ẩn với tớ.”
Đúng là như vậy, đến cả tôi cũng phải đồng ý với Nero ở đoạn ‘bí ẩn’.
“Hôm nay tớ đã hái rất nhiều rau húng quế và cà chua bi đấy, mọi người có muốn dùng không?”
Lapis vừa hái xong một ít rau húng quế mà bọn tôi đã trồng ở gần cửa sổ của xưởng cũng như thu hoạch rất nhiều cà chua bi khi cô ấy mang một giỏ đầy ụ từ trong nhà bếp ra và đưa cho chúng tôi xem.
Tôi nhặt vài lá húng quế từ giỏ và ngửi mùi…
“Tớ biết rồi! Chúng ta làm gnocchi Genovese đi!”
“Ồ. Genovese…”
“Tớ không có ý kiến.”
Genovese là một loại nước sốt ngon tuyệt được là bột húng quế. Nó có rất nhiều fan ruột ở đất nước này bởi vì sự phù hợp khi ăn cùng pasta.
Thế nên bọn tôi nhanh chóng chia việc và bắt tay vào nấu nướng.
Tôi nhờ những chàng trai nghiền khoai tây luộc trên bàn làm việc ở tầng một trong khi những cô gái sẽ làm sốt húng quế ở căn bếp dưới tầng hầm.
Bọn tôi rửa sạch và phơi khô những cây húng quế tươi vừa được hái xuống, sau đó trộn với muối, tỏi băm, hạt thông rang khô cùng bột phô mai bằng ma pháp rồi khuấy đều. Tiếp theo là trộn thêm dầu ô liu và hỗn hợp nước sốt xanh nhão rồi để hương vị tự hòa quyện là xong.
Nếu như được bảo quản thì nó có thể dùng được trong 1 tuần nên bọn tôi có thể thưởng thức các bữa ăn với Genovese trong tuần này rồi.
“Mấy cậu đã nghiền khoai tây xong chưa vậy?”
“Xong lâu lắm rồi.”
Bọn tôi lên lầu để kiềm tra thành quả của các chàng trai để rồi nhận ra rằng họ thậm chí còn hoàn thành luôn cả việc lọc. Sau khi trộn hỗn hợp khoai tây cùng với bột, dầu ô liu và muối thì mẻ bột để làm gnocchi cũng đã sẵn sàng.
Tôi tạo hình khối bột thành dạng trụ rồi cắt thành những miếng vừa ăn.
Tiếp đó là các thành viên trong nhóm lần lượt dùng mặt sau của nĩa để tạo ra các vết lõm cũng như biến chúng thành hình dạng elip.
Sau đó là luộc trong nước nóng, vớt ra và ngay lập tức cho vào nước đá để làm nguội.
Trong khi đó, về phía chảo rán thì bọn tôi làm nóng sốt húng quế, cắt đôi những trái cà chua bi rồi thêm gnocchi vừa luộc vào.
Cuối cùng là rắc thêm một ít phô mai ở trên rồi trộn cùng với nước sốt và cà chua, như thế là xong.
“Xong rồi! Tuyệt thật đấy!” Tôi đang rất hào hứng.
“Trông khá ổn đấy,” Đến cả Nero cũng tỏ ra ấn tượng.
“Đây là lần đầu tiên tớ làm gnocchi đấy,” Lapis nói có chút tự hào.
“Anh sắp chết đói rồi đây…” Còn Frey thì đang bị cơn đói hành hạ.
Genovese gnocchi cùng cà chua tươi.
Mọi người nhanh chóng tụ tập quanh bàn rồi soạn những món phụ cùng nước thảo mộc ra để chuẩn bị cho bữa ăn.
Quả đúng như dự đoán khi ai nấy cùng đều khởi đầu bằng gnocchi, biểu cảm khuôn mặt của họ đều thay đổi một cách chóng mặt.
“Sốt húng quế và phô mai đều rất ngon, chúng còn hòa quyện rất tốt với món gnocchi nữa chứ.”
“Mùi của húng quế tươi đang lan tỏa trong mũi.”
“Vị chua ngọt của cà chua hòa cùng hương vị có phần chậm rãi của gnocchi tạo nên một cảm giác rất mới mẻ. Một sự kết hợp hoàn hảo với sốt húng quế.”
Sau những lời nhận xét của Lapis, Nero và tôi thì Frey tổng kết lại toàn bộ sự phấn khích của cả nhóm về món ăn này.
“Điều tuyệt vời nhất là nó không hề mang chút hương vị nào của khoai tây cả.”
Đúng vậy. Điều đó quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.
Với chúng tôi – những người đã chán ngấy với khoai tây thì vẻ ngoài và hương vị của món này đúng là một sự giải thoát khi nó mang đến hương vị của một thứ gì đó khác mà không phải là khoai tây.
“Em mừng là nó đã mang lại kết quả tốt,” tôi nói.
“Chúng ta có thể làm lại trong thời gian bài tập này cũng được,” Lapis cũng lên tiếng.
“Tất cả đều là nhờ lời đề nghị của anh đấy nhé? Lo mà biết ơn đi,” Frey kể công.
“…Đúng như tớ nghĩ, nó là một thức ăn bí ẩn. Về kết cấu hay mấy thứ khác.” Trong khi đó Nero vẫn đang đi tìm điểm kì lạ của chúng.
Mặc dù “Bản Báo cáo Khoai tây” mang đến một thử thách cực kì khó nhằn nhưng tôi lại cảm thấy thích những lúc mà chúng tôi gặp khó khăn rồi cùng nhau vắt óc suy nghĩ để tạo nên một món ăn ngon tuyệt cú mèo.
Sự thật thì ngay từ khi bài tập này bắt đầu, bởi vì được tiếp nhận hàm lượng ma thuật một cách có chủ đích nên những ma lực của tôi luôn ở trong tình trạng rất tốt.
Và từ khi nhận ra bữa ăn hằng ngày quan trọng như thế nào đối với một ma pháp sư, chúng tôi đã giành thêm thời gian củng cố mối quan với nhau thông qua đồ ăn.
Đây chính là một phần khác trong tuổi trẻ của chúng tôi.
“Aaaaah!”
Sau khi hoàn thành bữa ăn cùng một sự thỏa mãn và đang thưởng thức kẹo táo muối như một món tráng miệng sau bữa, tôi đột nhiên sực nhớ ra một chuyện cực kì tồi tệ.
“Sao thế, Makia?”
“Tệ rồi, Lapis! Chúng ta quên khuấy mất việc phải chụp ảnh lại rồi!”
“Ah.” “Ah…”
Tất cả mọi người đều mải mê đánh chén đến mức quên mất việc phải làm.
Đây cũng là một phần trong tuổi trẻ của bọn tôi…chắc là vậy…