Đôi khi tôi hay mơ.
Giấc mơ về Oda-san và Saitou-kun ở thế giới khác.
“Ngươi cô đơn sao, thưa cô Airi? Người đang nghĩ về thế giới cũ của bản thân sao?”
Khi tỉnh dậy cùng nước mắt vào giữa đêm thì Thor đang đứng cạnh tôi.
Tối nay cậu ấy là vệ sĩ của tôi.
Cậu ấy chẳng hề bỏ lỡ tiếng thổn thức và đi thẳng vào phòng tôi…
“Không. Mình không còn chút hoài niệm nào với thế giới cũ cả. Ở đó có một tên đàn ông được mẹ tớ mang đến, rồi còn cả những cô gái bắt nạt mình ở trường học nữa. Tớ ghét cái thế giới đó. Thế nhưng lại rất yêu thế giới này, và tớ cũng yêu tất cả mọi người.”
“…Vậy thì tại sao người lại khóc?”
“Tớ cũng chẳng biết nữa. Đôi khi, chỉ đôi khi thôi, tớ trở nên sợ hãi mà chẳng rõ nguyên do. Chẳng biết có bất cứ ai, dù chỉ là một người khóc thương cho sự biến mất của mình ở thế giới đó không nhỉ?”
Lúc đó, chẳng có ai hạnh phúc khi tôi còn sống cả.
Đó chính là lý do mà tôi quyết định rời đi.
Chẳng biết liệu có ai trong số họ sẽ cảm thấy hối hận không nhỉ?
Không biết họ có khóc lóc khi nghĩ rằng tôi đã chết hay không?
Khi đó là Oda-san hay Saitou-kun thì ai nấy đều rất buồn bã.
Bố mẹ của Oda-san cuối cùng cũng ân hận sau khi con gái mình mất tích.
Bố mẹ xin lỗi, bố mẹ xin lỗi mà, về nhà đi con…
Mặc dù lúc đó thì đã quá muộn rồi…
“Tớ chỉ có hai người bạn thân mà mình yêu quý. Một cô gái đáng mến và một chàng trai. Không, chàng trai không phải của tớ mà là bạn trai của cô bạn thân nhất của tớ.”
“...”
“Nhưng, tớ… tớ không muốn bị đuổi khỏi nhóm chỉ vì bản thân nên đã chen vào giữa hai người họ. Bởi vì nếu hai người đó ở cùng nhau thì tớ chỉ là…”
Là một sự tồn tại không ai mong muốn.
“Người hãy nghỉ ngơi đi ạ, thưa cô Airi. Xin người đừng lo lắng gì cả, thần sẽ ở cạnh người.”
“…Mm, cảm ơn cậu nhé Thor. Cậu thật là tốt bụng.”
Tôi muốn quên đi toàn bộ mọi thứ.
Về thế giới đó cũng như về hai người họ…
〇
Tên của tôi là Airi.
Ở Nhật Bản thì sẽ tên là Tanaka Airi, nhưng ở đây thì chỉ là Airi mà thôi.
Hay còn một cái tên khác là “Đấng Cứu thế Iris” – cô gái huyền thoại được triệu hồi bởi chính Maydare.
Nói cách khác, tôi chính là một con người đặc biệt.
Là “nhân vật chính” của câu chuyện này.
“-Phù. Mình viết được rồi, mình viết được rồi này. Clarissa, làm cho ta ít ca cao đi.”
“Có ngay, thưa cô Airi.”
Với quyển sổ nằm trên bàn cùng cây bút lông trên tay, tôi tiếp tục viết nên câu chuyện của riêng mình.
Maydare là một thế giới mà chẳng khác gì là phiên bản hiện thực của thế giới mà tôi đã vẽ ra trong cuốn tiểu thuyết của bản thân.
Mặc dù chi tiết có chút khác biệt nhưng lại có phần tương đồng. Đó chính là lý do tại sao mà tôi có thể dự đoán được.
Về tương tai. Về những nhân vật sẽ xuất hiện.
Sự thực là cho đến lúc này thì mọi thứ diễn ra theo đúng những gì mà tôi đã tưởng tượng, những nhân vật lí tưởng của tôi đều đã xuất hiện và họ cư xử giống hệt những gì mà tôi đã nghĩ.
Dĩ nhiên không phải mọi thứ đều xảy ra đúng với dự đoán nhưng tất cả đều nằm trong dự kiến.
Nó sẽ không bao giờ đi chệch khỏi mô típ cổ điển.
“Nhưng thật ngạc nhiên khi Thủ hộ cuối cùng lại là Makia. …Thường thì đó là điều không thể nào xảy ra mới đúng chứ?”
Tôi nghĩ rằng Makia là một Thủ hộ giả mạo.
Cô ta giả vờ trở thành một Thủ hộ để tìm cách đoạt lại Thor.
Dù cô ta đã lừa được đôi mắt của Ulysses nhưng không thể nào lừa được tôi đâu.
“Makia là hậu duệ của phù thủy ác độc nhất thế giới? Không, có lẽ cô ta chính là ‘Xích Phù thủy’. Bà ta đã sống một thời gian rất lâu bằng cách thay đổi ngoại hình để trông trẻ trung hơn rồi trà trộn vào như một học sinh của trường ma pháp. Và giờ đây thì bà ta đang cố gắng để giành lại tên nô lệ yêu thích của mình.”
Tôi hiểu rất rõ kẻ thù. Chính vì vậy mà tôi sẽ giả vờ làm bạn để khiến cô ta buông lỏng cảnh giác.
Tôi sẽ phải tìm được bằng chứng thuyết phục để có thể chắc chắn loại bỏ cô ta.
Bởi vì tôi không hề muốn Thor ghét mình. Dù gì thì cậu ấy vẫn đang bị con phù thủy đó yểm bùa mà…
Nhưng tôi chắc chắn sẽ đánh thức cậu ấy dậy. Tôi sẽ cho cậu ấy thấy mối liên kết giữa chúng tôi, giữa Đấng Cứu thế và Thủ hộ, là thứ mạnh mẽ nhất---
“Mình sẽ không thua một con phù thủy xấu xa đâu.”
Những bà phù thủy xấu xa luôn xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích yêu thích của tôi về những công chúa và cô gái.
Mẹ tôi thường bảo rằng có đủ loại “phù thủy” ở trên đời này nên bản thân phải thật mạnh mẽ để không rơi vào cám dỗ và đố kỵ. Bởi vì Airi chính là thứ quý giá và đáng yêu…
“Lady Airi, cô Makia O'Drielle đến thăm.”
Vừa nhắc Tào Tháo thì Táo Tháo đến.
Hầu gái trưởng Clarissa trở lại phòng tôi cùng với cốc ca cao và cả tin tức.
“Tuy nhiên, tôi đã từ chối không cho cô ta gặp người như đã được dặn. Cô ta cũng mang theo một ít bánh táo nhưng dĩ nhiên tôi cũng đã từ chối rồi.”
“Cảm ơn nhé, Clarissa. Bánh táo ư. Mụ phù thủy cố lừa Bạch Tuyết ăn trái táo có độc. Ufufu, sáo rỗng quá đi~”
Oh, đáng lẽ tôi nên nhận cái bánh táo đó để kiểm tra xem nó có độc hay không.
Từ đó tôi có thể phơi bày bản chất thực sự của Makia trước mặt toàn thể các Thủ hộ.
“Thế nhưng Makia sẽ không lộ liễu đến thế đâu.”
“Cô Airi, người có thực sự nghĩ rằng cô Makia O'Drielle có liên quan đến vụ ám sát không?”
“Đúng vậy. Trong tất cả những câu chuyện của tôi thì chẳng có phù thủy nào mà không ác độc cả. Đó chỉ là một âm mưu mà Makia bày ra để lấy lòng tin của chúng ta mà thôi.”
“Nếu là vậy thì có nên để các Thủ hộ biết về chuyện đó?”
“Không thể được! Như thế là tiết lộ nội dung đấy. Bên cạnh đó, nếu ta đơn phương cáo buộc Makia là kẻ xấu thì Thor chắc chắn sẽ rất giận, và điều đó sẽ không để lại chút ấn tượng tốt nào đâu. Ta không muốn bất cứ ai ở thế giới này ghét mình cả.”
“…Như ý người.”
Clarissa có thể đọc được bầu không khí. Đó chính là lý do tại sao mà khi nói chuyện với cô ấy về đủ thứ trên đời thì cô ấy có thể tự mình lan truyền được những tin đồn có lợi cho tôi. Tôi chắc chắn rằng cô ấy sẽ là người tung ra giả thuyết cho rằng Makia đã dàn dựng tất cả mọi chuyện. Đúng là kiểu nhân vật có ích ở phía sau hậu trường mà.
Một tư vấn viên nữ như Clarissa chứ không phải Makia là quá đủ cho tôi rồi.
“Tuy nhiên, thưa cô Airi, cô Beatrice Asta cũng đã ra vào cungg điện nhiều lần trong suốt mùa hè, bao gồm cả ngày xảy ra sự việc đó. Thần nghe là các hiệp sĩ đã đánh dấu cô ấy cùng với quản gia của mình.”
“Beatrice? Cô ta lại là ai nữa nhỉ?”
“Cựu hôn thê của Điện hạ Gilbert ạ.”
“À, quý cô tiểu thư đó!”
Tôi bật dậy khỏi giường và vỗ tay một cách đầy năng lượng.
“Có vẻ như cô ta rất khó chịu với tôi đấy! Tuy nhiên cô gái quý tộc tóc vàng đó thực sự mang đến cảm giác của một nhân vật phụ.”
“Cô Makia không như vậy ạ?”
“Mà, từ khoảnh khắc đầu tiên gặp Makia thì ta nhận ra rằng cô ta có gì đó rất khác biệt so với những người còn lại.”
“…Khác biệt?”
“Đúng vậy. Cô ta rất khác biệt. Chỉ là trực giác thôi nhưng… sự tồn tại của cô ta rất lạc lõng.”
Tôi không biết phải diễn tả như thế nào.
Tuy nhiên, tôi cảm thấy một “sự khó chịu” kì lạ trong đôi mắt xanh màu biển cả tươi sáng kia.
Vừa ném viên sô cô la từ bàn bên cạnh vào miệng, cảm hứng vừa lóe lên trong trí óc tôi.
“Đúng rồi. Beatrice là tay sai của Makia! Chắc chắn là như vậy. Một kẻ phản diện luôn cử tay sai của chúng đi trước.”
Khi bí ẩn được giải đáp cũng là lúc tôi lao ra khỏi giường chạy đến ban công để ngắm nhìn tòa lâu đài của Vương quốc Ruschia.
Những chú bồ câu đang đậu ở ban công bay vào nền trời nhợt nhạt trước khi hoàng hôn buông xuống.
“Đúng thế… cô gái đó chắc chắn là một phù thủy cực kì độc ác.”
Cô ta cũng giống như những cô gái ở thế giới cũ tỏ ra ghen tị, vu khống, bắt nạt và ruồng bỏ tôi.
Tôi sẽ không tha thứ cho loại đấy thêm nữa. Tôi sẽ không bị đánh gục bởi sự ganh ghét từ những người phụ nữ xấu xí đâu.
Bởi vì chẳng có thứ gì ở thế giới này có thể khiến tôi sợ hãi cả.
“Thế nên đừng cố ép bản thân mình vào. Ở đây không có chỗ cho Makia đâu…”
Tôi sẽ không để cô ta phá vỡ mối liên kết quý giá giữa tôi và các Thủ hộ.
“Chúng ta sẽ sớm phơi bày một phần sự ác độc của Makia thôi. À đúng rồi! Gil bảo với ta rằng một buổi dạ hội với những vị khách đến từ nước ngoài sắp được tổ chức. Ta nghĩ rằng mình nên mời Makia và cả cô nàng Beatrice kia vì đằng nào cũng lỡ rồi, Clarissa. Ta vừa nghĩ ra ý tưởng này đấy.”
“…Như người muốn, thưa cô Airi.”
Sau khi nói với cô ấy kế hoạch của tôi, Clarissa rời khỏi căn phòng.
“Giờ thì chắc là mình sẽ lẻn ra khỏi hoàng cung và ra ngoài vương đô một lần nữa để tìm kiếm thông tin.”
Tôi không muốn cứ bình chân như vại và được bảo vệ ở một nơi an toàn như vậy.
Tuy nhiên, ở một mình thì chẳng có gì là vui cả, và nữ chính sẽ cần một người anh hùng luôn ở bên cạnh để bảo vệ cô ấy…
“Cô Airi, người định đi đâu vậy? Chúng ta đã thỏa thuận là tôi sẽ dạy cho người phần ma pháp còn sót lại từ buổi học hôm trước mà.”
“Geh, Eugene.”
Ngay khi vừa rời khỏi phòng, tôi bắt gặp Eugene đang chờ ở ngoài cùng với cặp kính đang phát sáng của anh ấy. Người này là giáo viên của tôi.
“Chờ em một chút thôi nhé, Eugene. Em sẽ làm điều đó khi về!”
“Chờ đã. Người cần ai đó đi cùng mình.”
“Em sẽ bảo Thor đi cùng! Giờ thì, Eve, che giấu chị đi nào!”
Bụi sắc cầu vồng bay xuống từ chú rồng ánh sáng Eve bao phủ lấy tôi. Với khả năng này thì tôi có thể khiến bản thân trở nên vô hình. Cũng giống như những bà tiên trong rừng có thể xuất hiện cùng một tiếng nổ nhỏ vậy.”
“Cô Airi!”
Tiếng nói giận dữ của Eugene vang lên. Cái này sẽ khiến anh ấy giận lắm đây.
Tuy nhiên, lúc này tôi cũng đang không có hứng luyện tập ma thuật. Thế là tôi lẻn ra khỏi lâu đài trong khi vẫn vô hình và giương con dao găm với vỏ bọc vàng đang đeo quanh cổ mình lên.
Viên kim cương lớn được khảm ở trên tay cầm tỏa sáng và dẫn lối cho tôi đến vị trí của Thủ hộ mà tôi muốn gặp.
Đây chính là sự liên kết tuyệt đối giữa Đấng Cứu thế và Thủ hộ.
**
“Oh, Thor kìa!”
Tôi phát hiện ra Thor đang ngồi trên một chiếc thuyền trôi theo những con kênh trong vương đô.
Thường thì cậu ấy sẽ không làm như vậy, nhưng rồi tôi thấy một người khác đang ngồi đối diện với cậu ấy.
“Huh...Makia?”
Tôi dừng bản thân lại trước khi kịp lao đến chỗ cậu ấy.
Thor đang ăn thứ gì đó cùng với một nụ cười trên khuôn mặt. Một nụ cười mà cậu ấy chưa từng cho tôi thấy trước đây.
Đó là…chắc chắn là cái bánh táo mà Makia định mang đến cho tôi.
Kì lạ thật. Đáng lẽ nó phải được làm từ táo độc cơ chứ.
Mà dù gì thì tại sao Thor vẫn cố ở bên cạnh Makia?
Lạ thật đấy…
Cứ như thể tôi – sự tồn tại của Đấng Cứu thế mới chính là kẻ chia tách hai người họ vậy.
Makia là một phù thủy xấu xa nhưng cô ta lại cư xử chẳng khác gì một cô gái bình thường, nhưng nó lại khiến Thor bối rối.
Và Thor. Chẳng phải Đấng Cứu thế là người quan trọng nhất đối với một Thủ hộ sao?
Bình thường phải là như vậy cơ mà?
Thế mà, chuyện gì thế này? Cảm giác có được khi chứng kiến hai người họ nhìn nhau… hình như tôi đã từng chứng kiến khung cảnh này ở đâu đó trước đây.
Đó cũng là thứ cảm giác “tồi tệ” mà tôi có được ngay từ lần đầu gặp Makia.
Gì thế này? Cái sự khó chịu cùng cực này.
Đó chính là lý do tại tôi thực sự muốn hủy diệt nó…
===============
Suýt thì - 1 màn hình
cái này là theo tiếng Nhật nhé