Takane-san, chẳng phải là thích cậu rồi sao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

48 850

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

(Đang ra)

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

Rifujin na Magonote

Để bảo vệ lòng tự hào và danh dự của chủng tộc mình, nhưng chủ yếu là để thỏa mãn mong muốn, anh quyết định lên đường thực hiện một nhiệm vụ lớn lao là tìm cho mình một người phụ nữ.

39 275

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

138 2441

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

452 21131

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

114 3362

Tiểu thư băng giá chuyển sinh không muốn ai đến gần

(Đang ra)

Tiểu thư băng giá chuyển sinh không muốn ai đến gần

北星

Lạnh lùng và xa lánh thế này, làm sao mà họ dám tiếp cận mình!

27 578

Vol 1 - Chương 5.5: POV Takane Saki

Trans: wiee

Edit: Tamm

-------------------------------------------

Làm thế nào mà Majima-kun có thể nói những điều tuyệt vời như vậy một cách hiển nhiên như thế nhỉ?

Trong đôi mắt và lời nói chân thành đó không hề có sự lừa dối nào cả.

Đứng trước cậu ấy, mình cảm thấy thật nhỏ bé và tầm thường.

"...Tớ thật lòng xin lỗi."

"Sao cậu lại phải xin lỗi? Tự tớ là người gây ra sự việc."

"Nhưng mà... cậu đã cứu tớ, Majima-kun..."

"Không, là do quyết định của tôi đã sai. Nhưng lúc đó, tôi không thể nghĩ được cách nào khác để cho Miyanoshita im lặng. Đó là sự non nớt của chính tôi. Tôi đã gây ra rắc rối cho mọi người, cho Nuno-sensei, cho các bạn cùng lớp, cho mọi người trong câu lạc bộ, cho chị tôi và cả cậu nữa."

"Cậu không làm gì sai cả, chuyện đó không giống với..."

"Kể cả Miyanoshita Haruto."

"...Eh?"

...Tại sao.

"Có lẽ cậu ta sẽ không hành động tới mức đó nếu tôi hòa giải bằng lời lẽ một cách đàng hoàng với cậu ta, nhưng thay vào đó tôi lại dùng bạo lực. Đó là lỗi của tôi, bởi vì tôi còn quá non nớt. Chắc chắn sẽ có cách giải quyết tốt hơn là hành vi bạo lực của tôi..."

Tại sao...?

Tại sao, cậu lại...

"Tại sao cậu lại bảo vệ người như cậu ta?"

"──Ai trên đời chẳng có lúc trở thành kẻ khó ưa chứ."

...Những câu từ đó.

Hơn bất cứ những gì mà tôi từng được nghe trước đây, những lời nói đó thật tử tế.

Và...

"Vả lại tôi cũng cần phải thay đổi, để tránh không bị lặp lại sai lầm như vầy lần nữa."

...Trên hết, đó là những lời tự trách.

"Tại sao cậu lại khắt khe với bản thân như vậy?"

Trước khi tôi kịp suy nghĩ, thì những lời đó đã tự phát ra khỏi miệng tôi.

"Những gì cậu đã làm... có thể sai trong mắt cả thế giới, nhưng ít nhất... cậu đã cứu tớ."

"Tớ cũng sẽ thay đổi, tớ sẽ thay đổi con người nhút nhát hiện tại, ít nhất là từ bây giờ, được chứ?"

"Nên làm ơn hãy để tớ nói 'Cảm ơn cậu rất nhiều' ngay bây giờ!!"

...Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi cảm thấy như thể bản thân đã bỏ hết những cảm xúc của mình vào trong câu nói.

"..."

Majima-kun nhìn tôi một lúc, mắt cậu mở to vì ngạc nhiên,... Nhưng sau đó cậu ấy lại cất lời bằng tông giọng có phần buồn bã.

"...Nếu, chỉ là tình cờ, tôi quen biết cậu, thì làm ơn hãy quên tôi đi... Nếu chúng ta có gặp lại, nếu lúc đó tôi đã trở thành người tốt hơn, thì khi ấy chúng ta hãy làm quen lại từ đầu."

Với những lời nửa chừng, cậu ấy, người luôn tử tế với người khác hơn bất cứ ai và khiêm khắc với bản thân hơn bất cứ ai khác, đã đi khỏi tầm mắt của tôi.

...Chắc chắn, tôi vẫn còn rất nhiều lời muốn nói với cậu ấy mà tôi chưa kịp nói ra.

Hay đúng hơn, nếu tôi có thể mạnh mẽ để mà phản đối Ai-chan giống như Majima-kun, thì tôi đã có thể thẳng thắn chỉ trích Miyanoshita như Majima-kun, và như vậy thì có lẽ tôi đã không khiến Majima-kun có vẻ mặt như bây giờ.

──Tôi phải thay đổi.

Có quá nhiều từ ngữ có thể gây nhầm lẫn.

Bởi vì tôi là một đứa nhút nhát, nên khi có quá nhiều lời nói hướng đến mình, tôi sẽ không biết phải xử lý chúng như thế nào. Những lúc như vậy, tôi sẽ bắt đầu dùng chúng để bảo vệ bản thân, để tự làm tổn thương mình, để trở nên hèn nhát, tự ti, che đậy, hay lừa dối.

Càng nói nhiều, tôi sẽ càng bị rời xa những cảm xúc thật sự của mình.

Giá như tôi có thể bày tỏ cảm xúc của mình một cách thẳng thắn và dõng dạc như Majima-kun.

Bằng những lời ngắn gọn, thực sự...

Từ giờ trở đi, tôi đã quyết định rằng mình sẽ từ bỏ việc nở ra những nụ cười giả tạo, sẽ không còn nói những lời giả dối nữa.

Tôi đã quyết định chỉ nói những gì mà mình thực sự nghĩ.

"──Này, có phải Takane-san đang làm 'bé đường' không?"

"Không."

Vì vậy, tôi đã cố gắng để có thể bắt chước theo Majima-kun bằng cách nói rõ ràng ra cảm xúc của mình.

"Thôi nào, không sao đâu! Bọn tớ chỉ hơi tò mò chút thôi!'

"Nếu cậu ngại thì có thể nói thầm cũng được, được chứ? Nhỉ?"

...Nhưng có vẻ những lời nói của tôi đang tràn ngập sự bất an, và nó có thể dễ dàng nhận thấy trong giọng điệu của tôi.

Tôi không thể trở nên giống như Majima-kun được.

"...Tôi không có làm."

Cuối cùng thì con người yếu đuối của tôi vẫn lộ ra sau dáng vẻ lạnh lùng bên ngoài.

“──Kỷ luật đây────────!!”

...Cậu ấy thật khác biệt.

Majima-kun hiện tại đã trở nên cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, chính trực hơn cả trước.

Được một lần nữa với ánh sáng của cậu ấy.

"Không gì đáng tin hơn lời nói của chính nhân chứng cả."

──Và rồi cứ như vậy mà mình đã yêu cậu ấy lúc nào không hay...