Tsugaru nhìn chằm chằm vào ổ đĩa USB.
Fufufu, cô sẽ bị sốc khi nghe thấy những gì trong đó…….
Tôi không thể không cười khúc khích trước ý tưởng đó.
"Nụ cười đó thật kinh tởm đấy.”
"Vâng ạ….. Rất xin lỗi."
Thật không may, tôi không đẹp trai đến thế.
"Vậy thì? Đây là cái gì?"
"Ổ đĩa USB."
“Nhìn là biết mà! Tớ đang hỏi cậu có gì trong đó!"
"Đó là thứ rất quan trọng mà tớ chỉ có thể cho người biết về game như cậu, Tsugaru."
“…..Cậu nói gì!?…….nếu điều đó là sự thật thì thứ này rất nguy hiểm phải không……."
“Phải đó. Cậu cần có quyền truy cập an ninh cao nhất để xem thứ này. Mức độ đe dọa, Pi**chu."
“Đ, điều đó thật đáng sợ….. Hở……? Akechi-kun, chính xác thì cậu đã cho gì vào thứ này…..?"
Nội dung của ổ đĩa USB là một bí mật mà ngay cả Master cũng không thể cho biết, người mà tôi đã tiết lộ chuyện về tiền kiếp của mình.
"Đừng nói với tớ là cậu đã tập hợp tất cả dữ liệu về game và đưa vào đây sao!?"
"Hở? Không đời nào."
"……hở?”
“Tớ đã cố gắng dựa vào cậu về nội dung của game thứ hai và thứ ba, tại sao tớ phải làm vậy nếu đã có sẵn loại thông tin đó?"
"À……. đúng rồi…………. vậy còn ổ đĩa USB này thì sao?"
Tsugaru nói và chỉ vào ổ đĩa USB.
Có vẻ như cô thực sự tò mò về nội dung của nó bây giờ.
"Yên tâm đi, nó không phải là vi-rút. Chỉ là một số dữ liệu văn bản."
"Văn bản?"
“Yup.”
"Vậy, loại văn bản nào…….?"
Tsugaru có vẻ như không thể chịu đựng được sự tò mò của mình nữa.
Ngay cả khi tôi đột nhiên sử dụng một số từ nước ngoài, tôi chắc chắn cô sẽ quên đáp lại.
Tôi đoán là không còn cách nào khác.
Đã đến lúc tôi tiết lộ những điều tôi đã giấu mọi người.
“……Đó là câu chuyện lãng mạn phụ của TakeXTowa (Fanfic).”
“Ha?”
“Đây là fanfic gốc của tớ chứa đầy những kịch bản 'Nếu như (If)' cho lộ trình Thiếu Nữ Lồng Chim. Tệp này hoàn toàn là văn bản, một tập truyện cực dài với hơn một trăm trang.”
“Cậu bị ngu à!?”
“Tớ mất một năm để làm thứ này. Tớ đã viết từng chút một mỗi ngày và tớ vừa hoàn thành nó vào tuần trước.”
“Vãi, cạn mẹ lời luôn!”
Phản ứng của Tsugaru thật gay gắt.
Đúng như mong đợi từ một người ghét TakeXTowa.
“Ma~a, bình tĩnh nào. Kể cả khi tớ trông như thế này, tớ vẫn là một tác giả fanfic [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] nổi tiếng mà đấy.”
“Ai quan tâm chứ.”
“G,……Gì cơ……?”
Cô chơi game nhưng lại không quan tâm đến fanfic…….?
Nhỏ này bị sao vậy?
Cô chỉ là một người đọc truyện bình thường thôi sao?
“Những tác giả fanfic mà tớ biết chỉ có Real_Honnouji-san, Tetoteto-san và Minaa-san.”
“Vậy là cậu biết tớ rồi.”
“Cái gì?”
“Tớ là, Real_Honnouji.”
“….EHHHHHHHH!?”
Gì đây, vậy ra cô biết tôi rồi.
Tín đồ sùng đạo của giáo phái TakeXTowa, tác giả fanfic Real_Honnouji.
“Không đời nào!? Thật ư!? Tớ thích Hậu Truyện [Bồi Thường Cho Bệnh Tật] của cậu lắm! Viết thêm đi!”
“……nah, tớ chẳng thể đưa bất kỳ cảm xúc nào vào đó…….Dù sao thì tớ cũng chỉ quan tâm đến thuyền TakeXTowa thôi.”
“Vô dụng quá……..”
Tsugaru bày tỏ sự thất vọng của mình.
Nghĩ đến việc cô là fan của Hậu Truyện [Bồi Thường Cho Bệnh Tật] của tôi. Đó chỉ là một tác phẩm ngắn gồm 3 phần mà tôi đã làm bên cạnh những fanfic TakeXTowa chính của mình…….
Đó là quá khứ đen tối của tôi nên tôi thực sự không muốn nhớ lại nội dung của nó.
“Nhưng Real_Honnouji-san đã biến mất khoảng 1 năm trước khi tớ chết mà.”
“Vậy thì điều đó chỉ có nghĩa là tớ đã chết trước cậu một năm phải không?”
“À, ra là vậy! ……..hở?”
“Có chuyện gì vậy?”
“Ờ, hở? Vậy là cậu đã chết trước tớ một năm à?”
“Dừng câu hỏi kỳ lạ đó lại đi. Tớ không muốn nhớ mình đã chết như thế nào.”
“À,………xin lỗi. ……….không thể nào–.”
Tsugaru nhìn mặt tôi trong khi cố gắng phủ nhận điều gì đó.
Không hiểu sao, tôi có cảm giác rằng mình nên bị xúc phạm nặng nề ghê.
“Nếu cậu có thể viết một trăm trang truyện TakeXTowa thì cậu cũng có thể viết một câu chuyện [Bồi Thường Cho Bệnh Tật] nhỉ?”
“Nếu cậu ổn với một truyện ngắn 3 trang.”
“Cậu thiếu động lực đến vậy sao!?”
Ý là, hiện tại không có cảm hứng cho việc đó phải không.
“Đây, hãy đọc thử đi. Tớ đã dành hết tâm huyết cho tác phẩm này.”
“……ma~a, tớ thực sự ngạc nhiên khi cậu có thể viết một tác phẩm fanfic về 2 người bạn của mình……”
“Kịch bản 'Nếu như' cho tác phẩm này là những gì sẽ xảy ra nếu Akechi Hideyori và Sasaki Emi không phải là kẻ xấu đấy.”
“Đó chỉ là thực tế hiện tại của chúng ta thôi mà phải không?”
“……hở?”
“Cả cậu và Emi hiện tại đều không phải là kẻ xấu đúng không! Cậu có bị ngu không!?”
“HAH!? Ôi chết tiệt!?”
Đúng vậy……!
Tôi chỉ viết nó với tiền đề rằng Takeru và Hideyori là cặp bạn thân bình thường thôi!
………hở?
Nghĩ lại thì, Takeru thực tế không hề liên quan đến việc giải quyết vấn đề của Eien-chan đúng không……..?
Bối cảnh thì giống như những gì tôi tưởng tượng nhưng 'cách chúng ta đến đây' thì hoàn toàn khác.
Trên thực tế, tất cả những gì cậu làm là đi đến tiệm trò chơi điện tử với tôi nhỉ!?
Cậu chẳng giúp gì cả!
Đúng hơn, Akechi Hideyori xuất hiện trong tác phẩm của tôi chính là tôi đúng không!?
Gừ, điều này thật xấu hổ!
“……không còn cách nào khác. Tớ đoán tác phẩm tiếp theo của tớ sẽ là TakeXMado ha. Nhớ đọc nó sau khi hoàn thành nhé.”
“Tớ chắc chắn sẽ không đọc nó.”
“Tại sao? Câu chuyện sẽ không nói về cậu mà là về Aneja gốc mà?”
“Đọc fanfic lãng mạn về một nhân vật có ngoại hình và giọng nói giống hệt mình thì thật là kinh tởm……… cậu có chắc là não mình không bị thối không?”
“Cậu toàn phàn nàn nhỉ? Vậy, nếu cậu không muốn đọc, thì cậu muốn đọc thể loại fanfic nào?”
“ToyoXKuru!”
“A, A, A……Ai thế? Họ đến từ game nào vậy.”
“Xin lỗi, ham muốn của tớ hơi lộ ra một chút……Tớ không có thuyền cụ thể nào trong [Phá Vỡ Chuỗi Buồn]……”
Mặt Tsugaru đỏ bừng.
Tôi cũng vậy.
Tôi không biết cô đang nói về ai nhưng nghe có vẻ giống ToyotomiXKurusu nên hơi xấu hổ.
“Được thôi! Tớ sẽ đọc nó! Về nhà ngay đi!”
“Hãy đảm bảo rằng cậu đọc hết nhé. Đây là fanfic bí mật của tớ. Cậu là người duy nhất trên thế giới được đọc nó.”
“Tớ hiểu rồi! Tớ sẽ đọc ít nhất 5 trang đầu tiên.”
“Tất nhiên, cậu nhất định phải hoàn thành 5 trang đó nhé.”
“Tất nhiên rồi. Tớ sẽ đọc kỹ 5 trang đó và sau đó sẽ cho cậu một bài đánh giá tệ hại.”
“Là một tác giả, tớ sẽ chấp nhận những lời chỉ trích tệ hại của cậu.”
“Vâng vâng, ngài Tác giả vĩ đại-san.”
Cứ như vậy, tôi đưa ổ đĩa USB cho Tsugaru và đi về nhà.
Như tôi nghĩ, một cuộc thảo luận về việc ghép đôi thật vui.
Và tôi thích thực tế là tôi có thể làm điều đó với Tsugaru.
“AHHHH! Thật tuyệt! Loại cốt truyện này! Mình sẽ không thể tự mình nghĩ ra một tình huống như thế này! Đúng như mong đợi từ Akechi-kun…….
……. Hở? Nếu mình thay Juumonji-kun bằng Toyotomi-kun và Towa bằng mình thì…….
Kyahhhhhhh! Quá tuyệt! Cái gì thế này!? Quá tuyệt! Mình không thể, mình sắp chết mất! Mình yêu cậu quá nhiều! Toyotomi-kun, cậu thật nhút nhát!
UWAAAAA! Uhehehehe, Kyahhhh! IHihihihii!
K, Không đời nào……., Toyotomi-kun bạo quá……. Đúng vậy, đây là lần đầu tiên của tụi mình!”
Bằng cách thay thế những cái tên trong fanfic, Madoka đã vui vẻ hét lên một mình.
Người phải chứng kiến hình bóng đó với ánh mắt bực bội là Nodoka.
Tuy nhiên, người chị gái không bao giờ nhận ra rằng vẻ ngoài đáng xấu hổ của mình đã bị phơi bày trước mặt em gái.
“Nó tuyệt nhất, Akechi-kun!”
“Đã nói với cậu rồi mà ha?”
“Viết nhiều hơn nữa nhé! TakeXTowa hoặc TakeXMado đều được, hãy dồn hết sức sáng tạo vào đó.”
“Được rồi! Tớ sẽ dốc toàn lực vì cậu!”
Sau đó, Tsugaru đã hào hứng quay lại với tôi sau khi cô đọc tác phẩm mới của tôi. Có vẻ như nó được đón nhận rất nồng nhiệt.
Sau đó, tôi được yêu cầu viết thêm nhiều fanfic về Takeru và các nữ chính khác.
Và đó là cách một bí mật mới đã nảy sinh giữa Tsugaru và tôi.
<Tác Note>
Thế giới này rất tử tế.
Cá nhân tôi nghĩ rằng cuộc trò chuyện của họ rất kỳ lạ.
"Vậy thì điều đó chỉ có nghĩa là tớ đã chết trước cậu một năm phải không?"
Tôi không nghĩ người bình thường lại nói như vậy.
Eng: Đó là sự ra đời của Fanficer, Akechi Hideyori…..